Những chiếc lá nhẹ rơi trên mặt đất,
Nhắc nhở rằng mùa hạ lại trôi qua.
Nhẹ bước chân trên sân trường xưa cũ,
Nay còn đâu những kỉ niệm xưa kia...
Mỗi bước chân, tiếng trống trường dĩ vãng,
Vọng lại từ miền kí ức xa xôi.
Nắng nhẹ vương trên mái đầu đã bạc, Người xưa ơi, nay người ở nơi nao?
Sân trường bao ồn ào giờ tĩnh lặng
Dáng thầy nơi bục giảng đã không còn.
Hàng cây bàng vẫn còn giăng bóng mát,
Như ước mơ đã chắp cánh bay cao...
Giọng cô thầy còn vang trong kí ức,
Bóng hình ai còn in mãi trong tim.
Tình yêu đó vẫn còn mãi không sờn,
Nhưng còn đâu những tháng ngày tuổi trẻ?
Xin gửi lại những muộn phiền dang dở,
Xin mang theo những tình yêu ngọt ngào,
Xin khắc mãi những bóng hình vĩ đại,
Những người mang kiến thức đến cho đời.
Tuyết khẽ rơi trên từng con phố vắng, Người theo người về tít ở nơi xa,
Chiếc đèn đường nhập nhoè trong đêm tối,
Một thiên thần thầm giáng xuống trần gian.
Những tiếng nhạc rộn ràng bên ô cửa,
Dưới cây thông đầy ấp những món quà.
Nơi ngõ nhỏ, thiên thần cất tiếng khóc, Tựa tiếng chuông vang vọng trong đêm đông.