

Biến sinh tâm,
Niệm khởi dục, tình theo.
Chí khí cao xa lướt trên từng ngọn sóng,
An định tâm mình nhìn thế sự nổi trôi..
Muốn viết tâm an định,
Trời mờ sáng vẫn không thành.
Những lắng đọng hôm nào chưa xem rõ.
Thôi vậy..
Tôi yêu em đến khi chừng có thể?
Và,
Tôi yêu em như buổi đầu gặp gỡ..
Lúc ngập ngừng, bỡ ngỡ muốn làm quen.
Em ơi,
Ánh nắng sớm mai gọi anh thức dậy.
Khi anh nhận ra,
Điều tuyệt vời nhất,
Anh nghĩ rằng anh đã phải lòng em.
* * *
Anh lạc lối giữa muôn trùng sóng cả,
Lạc luôn mình giữa dòng chảy ngược xuôi.
Em..
Ánh mắt đó, ngọn đèn vĩ đại.
Vì sao trời chiếu mãi xuống trần gian.
Anh tiến lên, đi về phía trước,
Để tìm vào đất nước của tình yêu.
Để nhìn em thêm một lần, lần nữa.
Để anh cười, để biết em ở đây.
Giây phút này và mãi mãi.
* * *
Đêm lạnh dần.
Em,
Bao lâu rồi nhỉ?
Tiếng vo vo chiếc quạt chạy đều đều,
Anh không nhớ..
Anh nghĩ mình đã quên.
Nỗi buồn ùa về, như chực chờ đâu đó quanh anh.
Anh cười,
Cứ ngỡ là hôm qua
Tim anh đập nhịp điệu đó.
Anh lại cười.
Chiếc quạt chạy đều đều,
Những vòng tròn.
Không còn âm thanh nào cả,
Đêm lạnh dần..
Thôi thôi. Về đâu.
Người xa ta.
Hận.
Hận.
Hận ta.
Lời nói vô nghĩa,
Không còn gì?
Niệm khởi dục, tình theo.
Chí khí cao xa lướt trên từng ngọn sóng,
An định tâm mình nhìn thế sự nổi trôi..
Muốn viết tâm an định,
Trời mờ sáng vẫn không thành.
Những lắng đọng hôm nào chưa xem rõ.
Thôi vậy..
Tôi yêu em đến khi chừng có thể?
Và,
Tôi yêu em như buổi đầu gặp gỡ..
Lúc ngập ngừng, bỡ ngỡ muốn làm quen.
Em ơi,
Ánh nắng sớm mai gọi anh thức dậy.
Khi anh nhận ra,
Điều tuyệt vời nhất,
Anh nghĩ rằng anh đã phải lòng em.
* * *
Anh lạc lối giữa muôn trùng sóng cả,
Lạc luôn mình giữa dòng chảy ngược xuôi.
Em..
Ánh mắt đó, ngọn đèn vĩ đại.
Vì sao trời chiếu mãi xuống trần gian.
Anh tiến lên, đi về phía trước,
Để tìm vào đất nước của tình yêu.
Để nhìn em thêm một lần, lần nữa.
Để anh cười, để biết em ở đây.
Giây phút này và mãi mãi.
* * *
Đêm lạnh dần.
Em,
Bao lâu rồi nhỉ?
Tiếng vo vo chiếc quạt chạy đều đều,
Anh không nhớ..
Anh nghĩ mình đã quên.
Nỗi buồn ùa về, như chực chờ đâu đó quanh anh.
Anh cười,
Cứ ngỡ là hôm qua
Tim anh đập nhịp điệu đó.
Anh lại cười.
Chiếc quạt chạy đều đều,
Những vòng tròn.
Không còn âm thanh nào cả,
Đêm lạnh dần..
Thôi thôi. Về đâu.
Người xa ta.
Hận.
Hận.
Hận ta.
Lời nói vô nghĩa,
Không còn gì?