Bài viết: 260 



Ta Thán
Trình bày: Nhất Chỉ Bạch Dương
Tác từ: Di Tĩnh Dịch
Tác khúc: Di Tĩnh Dịch
Biên khúc: Nam Ha Ha
Trình bày: Nhất Chỉ Bạch Dương
Tác từ: Di Tĩnh Dịch
Tác khúc: Di Tĩnh Dịch
Biên khúc: Nam Ha Ha
Có những bản nhạc không cần cao trào, không cần phô trương, chỉ cần một tiếng "ta thán" nhẹ buông cũng đủ khiến lòng người chùng lại. "Ta Thán" của Nhất Chỉ Bạch Dương là một bản nhạc như vậy – một lời thở dài da diết về tình yêu đã qua, nhẹ nhàng mà ám ảnh, như làn mưa rơi giữa ngày nắng hanh hao.
Mình nghe bài này lần đầu vào một đêm khuya, vô tình lướt thấy trên playlist của một bạn chia sẻ nhạc Trung trên Douyin. Chỉ sau vài nốt đầu tiên, mình đã bị hút vào cái chất u buồn dịu dàng trong giọng hát, giai điệu và cả phần lời đậm chất thơ. Đó là sự kết hợp giữa Nhất Chỉ Bạch Dương, một cái tên không còn xa lạ với những ai mê nhạc Hoa trầm lắng cùng phần sáng tác của Di Tĩnh Dịch, người đứng sau nhiều ca khúc nhẹ nhàng nhưng dư vị thì ở lại rất lâu.
"Ta Thán" giống như một lá thư tình gửi về quá khứ. Lời ca không hề hoa mỹ, nhưng mỗi câu hát lại là một vết khắc trong tim: "Ta thán, tình xưa chẳng dễ phai / Đôi ta lạc bước giữa biển người dài.." Ai trong chúng ta chưa từng có một người để nhớ, một mối tình đã lỡ? Ca khúc không kể một câu chuyện cụ thể, nhưng chính vì vậy mà nó lại trở thành tấm gương để người nghe soi vào ký ức của chính mình.
Điểm khiến bài hát này đặc biệt với mình còn là phần phối khí. Không dồn dập, không có đoạn cao trào ép buộc, chỉ là tiếng piano, tiếng gió, tiếng mưa rơi nhè nhẹ như nhắc ta về một chiều mưa cũ. Mỗi âm thanh như được đặt vào đúng chỗ, đúng thời điểm, đủ để khơi gợi nỗi buồn mà không quá bi lụy.
Nếu bạn đang tìm một bài hát để nghe trong những ngày lòng không yên, khi quá khứ khẽ gõ cửa, hoặc chỉ đơn giản là muốn thả mình trong một giai điệu tĩnh lặng giữa thế giới ồn ào, "Ta Thán" là lựa chọn mình muốn gợi ý. Nghe bài này, mình không khóc, nhưng có một điều gì đó nghèn nghẹn nơi ngực. Không phải vì đau, mà là vì nhớ.
Và cuối cùng, có lẽ điều người nghe thích nhất ở bài hát này chính là tiếng "ta thán" lặp đi lặp lại như một tiếng lòng không thể nói thành lời, chỉ có thể thở dài để thả trôi. Đôi khi, ta chẳng cần một lời giải thích nào cho những điều đã qua. Chỉ cần một tiếng thở dài, là đủ.
Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung á mọi người.
Lời bài hát
我叹
最是旧情难忘怀
我们走散在人海
我叹
最是思念难掩埋
我们曾经也相爱
我叹
最是旧情求不来
我们只剩下空白
我叹
最是回忆躲不开
晴空了所有期待
枯木等一场雨来
我在等一人归来
可你放下我的爱
悄然置身于世外
太多愁话作无奈
独留我难以释怀
飒飒风无情
吹散我们的未来
我叹
最是旧情难忘怀
我们走散在人海
我叹
最是思念难掩埋
我们曾经也相爱
我叹
最是旧情求不来
我们只剩下空白
我叹
最是回忆躲不开
晴空了所有期待
春来花开
秋来花败
犹余相在
欲寻难在
枯木等不到雨来
我等不到你归来
没有我在的后来
你又会拥谁入怀
望着窗我不明白
为何悲从心中来
潇潇雨无意
离开云就难回来
我叹
最是旧情难忘怀
我们走散在人海
我叹
最是思念难掩埋
我们曾经也相爱
我叹
最是旧情求不来
我们只剩下空白
我叹
最是回忆躲不开
晴空了所有期待
Pinyin
Wǒ tàn
Zùi shì jìu qíng nán wàng húai
Wǒ mén zǒu sàn zài rén hǎi
Wǒ tàn
Zùi shì sī nìan nán yǎn mái
Wǒ mén zēng jīng yě xiāng ài
Wǒ tàn
Zùi shì jìu qíng qíu bù lái
Wǒ mén zhī shèng xìa kōng bái
Wǒ tàn
Zùi shì húi yì duǒ bù kāi
Qīng kōng liǎo suǒ yǒu qī dài
Kū mù děng yī cháng yǔ lái
Wǒ zài děng yī rén guī lái
Kě nǐ fàng xìa wǒ de ài
Qiǎo rán zhì shēn yú shì wài
Tài duō chóu hùa zuò wú nài
Dú líu wǒ nán yǐ shì húai
Sà sà fēng wú qíng
Chuī sàn wǒ mén de wèi lái
Wǒ tàn
Zùi shì jìu qíng nán wàng húai
Wǒ mén zǒu sàn zài rén hǎi
Wǒ tàn
Zùi shì sī nìan nán yǎn mái
Wǒ mén zēng jīng yě xiāng ài
Wǒ tàn
Zùi shì jìu qíng qíu bù lái
Wǒ mén zhī shèng xìa kōng bái
Wǒ tàn
Zùi shì húi yì duǒ bù kāi
Qīng kōng liǎo suǒ yǒu qī dài
Chūn lái huā kāi
Qiū lái huā bài
Yǒu yú xiāng zài
Yù xún nán zài
Kū mù děng bù dào yǔ lái
Wǒ děng bù dào nǐ guī lái
Méi yǒu wǒ zài de hòu lái
Nǐ yòu hùi yōng shúi rù húai
Wàng zhuó chuāng wǒ bù míng bái
Wéi hé bēi cóng xīn zhōng lái
Xiāo xiāo yǔ wú yì
Lí kāi yún jìu nán húi lái
Wǒ tàn
Zùi shì jìu qíng nán wàng húai
Wǒ mén zǒu sàn zài rén hǎi
Wǒ tàn
Zùi shì sī nìan nán yǎn mái
Wǒ mén zēng jīng yě xiāng ài
Wǒ tàn
Zùi shì jìu qíng qíu bù lái
Wǒ mén zhī shèng xìa kōng bái
Wǒ tàn
Zùi shì húi yì duǒ bù kāi
Qīng kōng liǎo suǒ yǒu qī dài
Lời Việt
Ta thán, tình xưa chẳng dễ phai
Đôi ta lạc bước giữa biển người dài
Ta thán, niềm nhung nhớ chẳng chôn hoài
Khi xưa từng một thuở yêu ai
Ta thán, tình xưa cầu chẳng tới
Giữa hai ta chỉ còn trống rỗng thôi
Ta thán, ký ức chẳng thể rời
Trời trong veo cuốn theo bao chờ đợi
Cây khô trông ngóng một cơn mưa
Ta còn chờ người xưa quay về nữa
Nhưng người buông bỏ ái tình ta trao
Lặng lẽ rẽ lối, rời xa trần lao
Lời sầu muộn hóa vô phương giải
Chỉ mình ta mãi chẳng buông lơi
Gió hiu hiu vô tình thổi mãi
Cuốn tan đi đoạn kết một đời
Ta thán, tình xưa chẳng dễ phai
Đôi ta lạc bước giữa biển người dài
Ta thán, niềm nhung nhớ chẳng chôn hoài
Khi xưa từng một thuở yêu ai
Ta thán, tình xưa cầu chẳng tới
Giữa hai ta chỉ còn trống rỗng thôi
Ta thán, ký ức chẳng thể rời
Trời trong veo cuốn theo bao chờ đợi
Xuân về hoa nở
Thu sang hoa tàn
Từng bên nhau đó
Tìm lại khó khăn
Cây khô chẳng đón được mưa rơi
Ta chẳng chờ được người trở lại
Ngày vắng ta, ai là người chở che?
Trong vòng tay ai, người sưởi ấm đêm hè?
Trông qua khung cửa chẳng hiểu vì sao
Sầu đau lại dâng trào tự đáy tim ta
Mưa bay bay chẳng mang ý tứ
Mây tan rồi khó quay lại nhà
Ta thán, tình xưa chẳng dễ phai
Đôi ta lạc bước giữa biển người dài
Ta thán, niềm nhung nhớ chẳng chôn hoài
Khi xưa từng một thuở yêu ai
Ta thán, tình xưa cầu chẳng tới
Giữa hai ta chỉ còn trống rỗng thôi
Ta thán, ký ức chẳng thể rời
Trời trong veo cuốn theo bao chờ đợi