Bài viết: 260 



Thanh Phong Thán
Trình bày: Tiêu Ức Tình, Bài Cốt Giáo Chủ
Tác từ: Lệnh Hồ Tương Nhân, Nhiễm Ngữ Ưu
Tác khúc: Mặc Trân
Biên khúc: Lý Tư Hào
Trình bày: Tiêu Ức Tình, Bài Cốt Giáo Chủ
Tác từ: Lệnh Hồ Tương Nhân, Nhiễm Ngữ Ưu
Tác khúc: Mặc Trân
Biên khúc: Lý Tư Hào
Có những bài hát không cần quá phô trương, không cần kỹ xảo lộng lẫy hay MV triệu view để ghi dấu trong lòng người nghe, chỉ cần vài nốt dạo đầu, vài câu hát ngân vang cũng đủ khiến trái tim bồi hồi. Với mình, "Thanh Phong Thán" chính là một bản nhạc như thế, một tiếng thở dài của gió, nhẹ nhàng nhưng đầy dư vị, dịu dàng mà quật cường, như kể lại một thiên anh hùng ca đã ngủ quên trong tuyết trắng.
"Thanh Phong Thán" là bản song ca của hai giọng hát đặc trưng trong làng nhạc Hoa cổ phong: Tiêu Ức Tình, người được mệnh danh là "giọng ca thần tiên" với chất giọng bay bổng, phiêu lãng, và Bài Cốt Giáo Chủ sở hữu giọng hát nội lực, trầm ấm, như thể đến từ thời đại của các hiệp khách giang hồ. Sự kết hợp giữa hai màu giọng đối lập nhưng hòa quyện một cách kỳ lạ này đã tạo nên một bản nhạc vừa có khí khái hào hùng, vừa có sự mềm mại, sâu lắng như khói sương.
Về phần lời ca, "Thanh Phong Thán" là một bản trường ca của tình nghĩa, của kiếm hiệp, của những ngày tháng cùng nhau vào sinh ra tử. Từng câu chữ như được chạm khắc bằng mực tàu và máu nóng: "Một bầu rượu mạnh, say mộng vạn trường, trần thế phàm tục đều quên lãng/ Chỉ khó quên ai từng kề vai, cùng ta kết nghĩa." Có ai từng mơ về một thời đại giang hồ, nơi bằng hữu là sinh tử, nơi lời hứa còn nặng hơn gươm giáo, thì chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong từng dòng ca của bài hát này.
Âm nhạc trong "Thanh Phong Thán" mang đậm chất cổ phong nhưng không hề cũ kỹ. Nó là sự pha trộn giữa nhạc cụ dân tộc như tiêu, đàn tranh, cùng chút nhấn nhá hiện đại trong nhịp điệu. Âm thanh như dòng nước róc rách, có lúc dịu êm, có lúc cuồn cuộn như vũ bão, dẫn dắt người nghe bước vào một thế giới vừa hoang sơ vừa nên thơ, như thể đang cưỡi ngựa phi qua rặng tuyết sơn, hay ngồi trước hiên nhà nghe gió kể chuyện năm xưa.
Với mình, "Thanh Phong Thán" không chỉ là một bài hát – nó là một mảnh ký ức của những kẻ mộng mơ, của những ai yêu thích thế giới kiếm hiệp, tình bằng hữu và sự trân quý của những điều xưa cũ. Nếu bạn cũng từng thổn thức trước một khung cảnh hoàng hôn phủ trên bãi cỏ vàng, hay từng cảm động vì một ánh mắt nghĩa khí giữa chiến trường, thì hãy thử lắng nghe "Thanh Phong Thán", bạn sẽ hiểu thế nào là một tiếng gió cũng có thể kể chuyện nghìn thu.
Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung nhóa mọi người.
Lời bài hát
那些清歌与念已随风归去远
他一剑胜却人间也浅寰
侠途相逢绝处相向擦肩错身回望
眸光胜却月光怎生清朗雪亮
烈酒一壶醉梦万场凡尘俗世皆堪忘
却难忘谁同身交结锋芒
万人之中峰巅之上呼啸不觉彻响
剑光如歌流淌映入寂夜荒凉
天涯尽头一枚青阳照面交手再难忘
尘路何远问君可愿同往
此行不孤生死不思量
逆风踏雪履霜义得知交在身旁
斩破暴风裂穹苍并配百战无恙
幸得有你同赴千万场
人道是分则为王合则当世无双
露水清花盛放愿寄此身将诸邪尽荡
清歌与风归去空余丹襟一片雪中藏
浮衣合璧流明任机事轻扬
山阻海长江湖路茫茫
莞尔当年故人多少年犹在身旁
揽青山抱云入怀何惧千劫浩荡
并鞍策马共逐于苍莽
人道是分则为王合则当世无双
露水清花盛放愿寄此身将诸邪尽荡
清歌与风归去空余丹襟一片雪中藏
浮衣合璧流明任光阴轻扬
那年花前初见月下清辉流连
星光凝在他眉
那些清歌与念已随风归去远
他一剑胜却人间几万千
人道是分则为王
合则万世无疆
露水清花盛放
愿寄此身将回忆私藏
赢誉你 输与你 与生并肩同看岁月长
多少来篇新章 待你我共闯
Piyin
Nà xiē qīng gē yǔ nìan yǐ súi fēng guī qù yuǎn
Tā yī jìan shèng què rén jiān yě qiǎn quǎn
Xía tú xiāng féng jué chǔ xiāng xìang cā jiān cuò shēn húi wàng
Móu guāng shèng què yuè guāng zěn shēng qīng lǎng xuě lìang
Liè jiǔ yī hú zùi mèng wàn cháng fán chén sú shì jiē kān wàng
Què nán wàng shúi tōng shēn jiǎo jié fēng máng
Wàn rén zhī zhōng fēng diān zhī shàng hū xìao bù jué chè xiǎng
Jìan guāng rú gē líu tǎng yìng rù jì yè huāng líang
Tiān yá jìn tóu yī mèi qīng yáng zhào mìan jiāo shǒu zài nán wàng
Chén lù hé yuǎn wèn jūn kě yùan tóng wǎng
Cǐ xíng bù gū shēng sǐ bù sī líang
Nì fēng tà xuě lǚ shuāng yì dé zhī jiāo zài shēn páng
Zhǎn pò bào fēng liè qióng cāng bìng pèi bǎi zhàn wú yàng
Xìng dé yǒu nǐ tóng fù qiān wàn cháng
Rén dào shì fēn zé wéi wáng hé zé dāng shì wú shuāng
Lù shuǐ qīng huā shèng fàng yùan jì cǐ shēn jiāng zhū xié jìn dàng
Qīng gē yǔ fēng guī qù kōng yú dān jīn yī pìan xuě zhōng cáng
Fú yī hé bì líu míng rèn jī shì qīn yǎng
Shān zǔ hǎi cháng jiāng hú lù máng máng
Guān ěr dāng nían gù rén duō shǎo nían yóu zài shēn páng
Lǎn qīng shān bào yún rù húai hé jù qiān jié hào dàng
Bìng ān cè mǎ gòng zhú yú cāng mǎng
Rén dào shì fēn zé wéi wáng hé zé dāng shì wú shuāng
Lù shuǐ qīng huā shèng fàng yùan jì cǐ shēn jiāng zhū xié jìn dàng
Qīng gē yǔ fēng guī qù kōng yú dān jīn yī pìan xuě zhōng cáng
Fú yī hé bì líu míng rèn guāng yīn qīn yǎng
Nà nían huā qían chū jìan yuè xìa qīng huī líu lían
Xīng guāng níng zài tā méi
Nà xiē qīng gē yǔ nìan yǐ súi fēng guī qù yuǎn
Tā yī jìan shèng què rén jiān jī wàn qiān
Rén dào shì fēn zé wéi wáng
Hé zé wàn shì wú jiāng
Lù shuǐ qīng huā shèng fàng
Yùan jì cǐ shēn jiāng húi yì sī cáng
Yíng yù nǐ shū yǔ nǐ yú shēng bìng jiān tóng kàn sùi yuè cháng
Duō shǎo lái piān xīn zhāng dài nǐ wǒ gòng chuǎng
Lời Việt
Những khúc ca xưa, lời nguyện thề, theo gió cuốn về nơi xa
Một kiếm tung hoành, nhân gian chẳng sánh bằng
Trên đường hiệp nghĩa, gặp nhau nơi hiểm cảnh, thoáng lướt qua rồi ngoảnh lại
Ánh mắt sáng hơn trăng, trong trẻo như tuyết ngàn
Một bầu rượu mạnh, say mộng vạn trường, trần thế phàm tục đều quên lãng
Chỉ khó quên ai từng kề vai, cùng ta kết nghĩa
Giữa muôn người, trên đỉnh cao, tiếng hú vang vọng không dứt
Kiếm quang như khúc ca, chảy tràn trong đêm vắng
Tận chân trời, ánh dương chiếu rọi, lần giao đấu ấy khó phai
Đường trần xa xôi, hỏi người có nguyện cùng ta bước tiếp?
Chuyến đi này không đơn độc, sống chết chẳng cần suy tính
Ngược gió đạp tuyết, dấn thân nơi sương lạnh, tri kỷ luôn bên cạnh
Chém tan bão tố, xé toang trời cao, cùng nhau trăm trận không nao
May mắn có người đồng hành, vượt muôn trùng gian khó
Người đời nói: Chia thì làm vua, hợp thì vô song
Sương mai hoa nở rộ, nguyện dâng thân này, quét sạch tà ma
Khúc ca xưa theo gió bay xa, chỉ còn áo đỏ ẩn trong tuyết trắng
Áo lụa hòa ánh sáng, tùy cơ ứng biến nhẹ nhàng
Núi ngăn, biển dài, giang hồ mịt mờ
Mỉm cười nhớ lại cố nhân năm xưa, bao năm vẫn kề bên
Ôm núi xanh, đón mây vào lòng, nào sợ ngàn kiếp gian nan
Cùng cưỡi ngựa, sánh vai, đuổi theo giữa trời rộng
Người đời nói: Chia thì làm vua, hợp thì vô song
Sương mai hoa nở rộ, nguyện dâng thân này, quét sạch tà ma
Khúc ca xưa theo gió bay xa, chỉ còn áo đỏ ẩn trong tuyết trắng
Áo lụa hòa ánh sáng, tùy thời gian nhẹ nhàng bay lượn
Năm ấy, dưới trăng, lần đầu gặp gỡ, ánh sáng dịu dàng lưu luyến
Ánh sao đọng trên đôi mày người
Những khúc ca xưa, lời nguyện thề, theo gió cuốn về nơi xa
Một kiếm tung hoành, nhân gian khó sánh
Người đời nói: Chia thì làm vua
Hợp thì muôn đời không biên giới
Sương mai hoa nở rộ
Nguyện dâng thân này, giấu kín hồi ức
Thắng danh cho người, thua cũng vì người, cùng nhau sống chết, ngắm nhìn năm tháng dài
Bao chương mới đang chờ, đợi ta cùng nhau khai phá