

Oán Thán Tác giả: Linh Nhi
Thể thơ: Tự Do
Đây là những lời oán trách khóc than của một cô gái, than trách phận mình sao lại quá khổ, đồng thời cũng từ điểm khổ ấy ngộ ra những sự trớ trêu ở trên đời. Những lời phát tiết sau những nỗi niềm kiềm nén đã lâu.
Nữ nhi chân yếu lại tay mềm
Âm thầm hai chữ khổ sầu kề bên
Người may sang bến ngọt lành
Còn cô con gái bến nào đục trong?
Trời đã cho thân phận má hồng
Ghép đôi cùng với một đồng bão giông
Ngày thơ chẳng biết bể dâu,
Chẳng nghe tiếng khổ, chẳng đâu là sầu
Giờ thì, ngồi uống bể men đời
Chân trên đất lửa,
Nằm thuyền lệ sông
Bao phen muốn thỏa "chí tang bồng"
Nhưng than ôi, phận "vùi hoa dập liễu"
Gục ngã thân ngọc này rạng nứt
Chỉ biết thầm oán thán trách than
Thân lận đận ngày nao chấm dứt?
Tạm biệt người con gái của bảo giông.
Hết
Rất mong được đóng góp ý kiến, cảm ơn mọi người đã dành chút thời gian quý báo để đọc thơ này.
Thể thơ: Tự Do
Đây là những lời oán trách khóc than của một cô gái, than trách phận mình sao lại quá khổ, đồng thời cũng từ điểm khổ ấy ngộ ra những sự trớ trêu ở trên đời. Những lời phát tiết sau những nỗi niềm kiềm nén đã lâu.

Nữ nhi chân yếu lại tay mềm
Âm thầm hai chữ khổ sầu kề bên
Người may sang bến ngọt lành
Còn cô con gái bến nào đục trong?
Trời đã cho thân phận má hồng
Ghép đôi cùng với một đồng bão giông
Ngày thơ chẳng biết bể dâu,
Chẳng nghe tiếng khổ, chẳng đâu là sầu
Giờ thì, ngồi uống bể men đời
Chân trên đất lửa,
Nằm thuyền lệ sông
Bao phen muốn thỏa "chí tang bồng"
Nhưng than ôi, phận "vùi hoa dập liễu"
Gục ngã thân ngọc này rạng nứt
Chỉ biết thầm oán thán trách than
Thân lận đận ngày nao chấm dứt?
Tạm biệt người con gái của bảo giông.
Hết
Rất mong được đóng góp ý kiến, cảm ơn mọi người đã dành chút thời gian quý báo để đọc thơ này.
Chỉnh sửa cuối: