495 - bỏ lại sau lưng
Quá khứ rồi, nhắc lại mà chi
Tương lai cứ bước cứ đi cứ làm
Kìa phía trước, Vua Hùng chờ đợi
Kìa Ông Cha, đang gọi cháu con
Hận thù vứt bỏ một bên
Nắm tay xây dựng nước non quê nhà
Đường Nguồn Cội hiệp hòa chung lối
Thể đồng bào, nòi giống Lạc Long
Ai ơi theo bước Cha Ông
Tôn thờ Quốc Tổ theo chân Vua Hùng
Ai giác ngộ, đi vào đường Thánh
Ai về Nguồn tỏa sáng hồn linh
Không còn tăm tối, tối tăm
Rõ thông trần thế là nơi tạm dừng
Quê trời mới thật quê người
Trần gian cõi tạm mãn trần ra đi
Mang theo nào phải báu châu
Mà là Thiện Đức, văn kinh Ý Trời
Hành trang chửng bị xong rồi
An vui tự tại trên trời an vui
Quá khứ nhắc lại mà chi
Tương lai cứ bước cứ đi cứ làm
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
496 - lẽ thật ở đời
- Chỉ có Văn Hóa Cội Nguồn, mới đem lại thật sự hạnh phúc cho toàn dân tộc con cháu Tiên Rồng Việt Nam.
- Và cũng chỉ có Văn Hóa Cội Nguồn, mới hóa giải được hận thù, đem lại sự đoàn kết cho toàn dân tộc. Sự hóa giải hận thù, có nghĩa là vượt qua hận thù không còn hận thù nữa, vì nhận thức được hận thù không đem lại lợi ích cho đất nước, nhất là tai họa đen tối cuộc sống tương lai chỉ là nhà tù và sự đổ nát.
- Cộng Sản hay Quốc Gia chỉ là giai đoạn thời thế, sẽ phai mờ lần theo thời gian khi dân tộc Việt Nam con cháu Tiên Rồng đã trở về với Cội với Nguồn cùng nhau xây dựng lại quê hương đất nước.
Chỉ có Văn Hóa Cội Nguồn, Truyền Thống anh linh dựng nước giữ nước, Quốc Tổ là muôn năm.
- Thể Chế Cộng Sản hay Quốc Gia chỉ là giai đoạn thời thế làm gì có chuyện muôn năm, Mà cố bảo thủ níu trì, không những uổng công phí sức mà còn đưa dân tộc đến cảnh nô lệ ngoại bang. Nhất là khi xảy ra chiến tranh tương tàn nồi da nấu thịt. Sò hến hại nhau ngư ông đắc lợi.
- Hãy suy xét cho kĩ, suy nghĩ cho sâu, phân tích cái lợi cái hại của sự đấu đá chém giết lẫn nhau. Phải biết hi sinh vì tương lai con cháu, vì non sông đất nước.
Đi trên con đường Nguồn Cội có lợi gì? Không nói là đại lợi đại cát tường, đại phúc đại đức.
Đấu tranh đổi mới đất nước là đấu tranh tiến tới Văn Minh. Không có nghĩa là đấu tranh loại bỏ cái nầy tồn tại cái kia. Mà là đấu tranh tìm ra lẽ đúng mở ra hướng đi mới cho toàn dân tộc. Đấu tranh kẻ được người mất. Không phải đấu tranh đem lại hạnh phúc cho cả hai bên. Cộng Sản lẫn Quốc Gia cũng chỉ là Đồng Bào anh em. Cộng Sản, Quốc Gia đi trên con đường Văn Hóa Cội Nguồn, Tất cả chúng ta đều được hạnh phúc, Không những hạnh phúc thanh bình hiện tại, mà cả mai sau cho con cháu chúng ta. Cộng Sản hay Quốc Gia chỉ là giai đoạn thời thế, Có sanh thời có diệt khi Văn Hóa Cội Nguồn xuất hiện Mặt Trời Chân Lý tỏa sáng. Trăng, Sao mờ hết biến mất không còn. Không ai có thể sánh được Quốc Tổ Vua Hùng, khi Quốc Tổ Vua Hùng hiển linh tỏa sáng trên đất nước Việt Nam.
Vua, Chúa của các triều đại Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê, Hồ Chí Minh, Ngô Đình Diệm cũng chỉ là con cháu của Quốc Tổ Vua Hùng mà thôi.
Đây là lẽ thật.
Không thể không suy xét. Vì chúng Ta đang ở trong giai đoạn Văn Minh toàn cầu hóa không thể làm những chuyện vô bổ không kết quả, bỏ Gốc mà thờ Ngọn, làm hại những người xung quanh, cũng như làm hại tương lai con cháu chúng Ta. Khi đã chọn sai con đường. Mà chúng Ta là người thiếu suy xét. Vì chúng Ta không dẫn con cháu chúng Ta đi trên con đường Việt Nam chúng Ta. Con đường Việt Nam chúng Ta, chính là con đường Văn Hóa Cội Nguồn năm nghìn năm Văn Hiến. Quốc Tổ khai sáng truyền lại cho chúng Ta kim chỉ nam cho chúng Ta.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
497 - anh là tất cả
Thương anh quá, vì anh đi đúng hướng
Mỗi bước chân, trong sáng thật vững vàng
Dù một mình, vẫn tỏa sáng hiên ngang
Không cô đơn, vì có em bên cạnh
Luôn là nguồn, động lực thêm sức mạnh
Để cho anh, đầy nghị lực tiến lên
Để cho anh, vì sứ mệnh thiêng liêng
Lòng yêu mến, trong tim em nhớ mãi
Người em yêu, như núi cao biển cả
Bên cạnh anh, đời em luôn vững chãi
Không sợ khó, và chẳng sợ gian truân
Anh là tất cả, anh là niềm tin
Người anh đem lại nước non thanh bình
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
498 - từ nơi nhu nhược
Hóa ra anh hùng
Thật sai lầm, lìa xa Nguồn Cội
Mất Gốc rồi, tai họa truyền miên
Làm cho non nước đảo điên
Nồi da nấu thịt, tiêu tan giống nòi
Mất Cội Nguồn, chia bè rẽ phái
Chống bán nhau, tàn sát lẫn nhau
Làm cho thù hận thêm sâu
Không sao hóa giải, họa tai dập dồn
Dân tộc Việt, đâu là hèn yếu
Giống Rồng Tiên, đâu kém thua ai
Nhưng mà vì hỡi tại sao
Vì do lạc Cội mới nên nỗi nầy
Lạc Nguồn lạc Cội ương hèn
Trở thành khiếp nhược quân thù ngoại bang
Như cây mất gốc còn chi
Như Hổ lạc lối lìa xa Cội rừng
Họa tai ập tới không lường
Phải đành khiếp sợ không còn oai linh
Rồng Tiên lạc Cội ngẩn ngơ
Hóa thành bạc nhược lệ nô cúi đầu
Giờ đến lúc, phản hồi nguyên bổn
Trở về Nguồn, làm chủ non sông
Làm chủ số phận Việt Nam
Như cây có Gốc như sông có Nguồn
Mãnh Hổ trở lại Cội rừng
Hóa thành dũng sĩ lẫy lừng trời mây
Về Nguồn trổi khúc anh linh
Từ nơi nhu nhược hóa ra anh hùng
Không còn khiếp sợ giặc Tàu
Cởi mây đạp gió thét gào xông pha
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
499 - sợ gì ngoại xâm
Tay cầm Văn Hóa gươm thiên
Vai mang Nguồn Cội tiến lên phen nầy
Theo Quốc Tổ, sợ gì Tàu Cộng
Theo Cha Ông trải rộng hiếu trung
Kế thừa di chí Tổ Tông
Chuyển xoay tình thế, vượt qua khốn cùng
Dù cho giặc lan tràn khắp lối
Thời Ta đây cũng quyết đánh tan
Theo chân Quốc Tổ Hùng Vương
Gươm thiên trấn quốc vung lên thảo trừ
Lòng vì nước, kể gì sống chết
Quyết thư hùng, dốc hết tâm can
Thấp cao một trận tỏ phân
Rồng Tiên nhất định, không thua phen nầy
Nào ai hỡi, một lòng vì nước
Thời chung tay đoàn kết tiến lên
Phát huy truyền thống anh linh
Theo chân Quốc Tổ cứu nguy nước nhà
Một trận chiến, thư hùng Văn Hóa
Chí lược thao, trổ hết tài năng
Thua hơn chỉ trận nầy đây
Phen nầy một trận xóa tan quân thù
Tiến lên con cháu Lạc Hồng
Cứu non cứu nước đồng lòng tiến lên
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
Quá khứ rồi, nhắc lại mà chi
Tương lai cứ bước cứ đi cứ làm
Kìa phía trước, Vua Hùng chờ đợi
Kìa Ông Cha, đang gọi cháu con
Hận thù vứt bỏ một bên
Nắm tay xây dựng nước non quê nhà
Đường Nguồn Cội hiệp hòa chung lối
Thể đồng bào, nòi giống Lạc Long
Ai ơi theo bước Cha Ông
Tôn thờ Quốc Tổ theo chân Vua Hùng
Ai giác ngộ, đi vào đường Thánh
Ai về Nguồn tỏa sáng hồn linh
Không còn tăm tối, tối tăm
Rõ thông trần thế là nơi tạm dừng
Quê trời mới thật quê người
Trần gian cõi tạm mãn trần ra đi
Mang theo nào phải báu châu
Mà là Thiện Đức, văn kinh Ý Trời
Hành trang chửng bị xong rồi
An vui tự tại trên trời an vui
Quá khứ nhắc lại mà chi
Tương lai cứ bước cứ đi cứ làm
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
496 - lẽ thật ở đời
- Chỉ có Văn Hóa Cội Nguồn, mới đem lại thật sự hạnh phúc cho toàn dân tộc con cháu Tiên Rồng Việt Nam.
- Và cũng chỉ có Văn Hóa Cội Nguồn, mới hóa giải được hận thù, đem lại sự đoàn kết cho toàn dân tộc. Sự hóa giải hận thù, có nghĩa là vượt qua hận thù không còn hận thù nữa, vì nhận thức được hận thù không đem lại lợi ích cho đất nước, nhất là tai họa đen tối cuộc sống tương lai chỉ là nhà tù và sự đổ nát.
- Cộng Sản hay Quốc Gia chỉ là giai đoạn thời thế, sẽ phai mờ lần theo thời gian khi dân tộc Việt Nam con cháu Tiên Rồng đã trở về với Cội với Nguồn cùng nhau xây dựng lại quê hương đất nước.
Chỉ có Văn Hóa Cội Nguồn, Truyền Thống anh linh dựng nước giữ nước, Quốc Tổ là muôn năm.
- Thể Chế Cộng Sản hay Quốc Gia chỉ là giai đoạn thời thế làm gì có chuyện muôn năm, Mà cố bảo thủ níu trì, không những uổng công phí sức mà còn đưa dân tộc đến cảnh nô lệ ngoại bang. Nhất là khi xảy ra chiến tranh tương tàn nồi da nấu thịt. Sò hến hại nhau ngư ông đắc lợi.
- Hãy suy xét cho kĩ, suy nghĩ cho sâu, phân tích cái lợi cái hại của sự đấu đá chém giết lẫn nhau. Phải biết hi sinh vì tương lai con cháu, vì non sông đất nước.
Đi trên con đường Nguồn Cội có lợi gì? Không nói là đại lợi đại cát tường, đại phúc đại đức.
Đấu tranh đổi mới đất nước là đấu tranh tiến tới Văn Minh. Không có nghĩa là đấu tranh loại bỏ cái nầy tồn tại cái kia. Mà là đấu tranh tìm ra lẽ đúng mở ra hướng đi mới cho toàn dân tộc. Đấu tranh kẻ được người mất. Không phải đấu tranh đem lại hạnh phúc cho cả hai bên. Cộng Sản lẫn Quốc Gia cũng chỉ là Đồng Bào anh em. Cộng Sản, Quốc Gia đi trên con đường Văn Hóa Cội Nguồn, Tất cả chúng ta đều được hạnh phúc, Không những hạnh phúc thanh bình hiện tại, mà cả mai sau cho con cháu chúng ta. Cộng Sản hay Quốc Gia chỉ là giai đoạn thời thế, Có sanh thời có diệt khi Văn Hóa Cội Nguồn xuất hiện Mặt Trời Chân Lý tỏa sáng. Trăng, Sao mờ hết biến mất không còn. Không ai có thể sánh được Quốc Tổ Vua Hùng, khi Quốc Tổ Vua Hùng hiển linh tỏa sáng trên đất nước Việt Nam.
Vua, Chúa của các triều đại Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê, Hồ Chí Minh, Ngô Đình Diệm cũng chỉ là con cháu của Quốc Tổ Vua Hùng mà thôi.
Đây là lẽ thật.
Không thể không suy xét. Vì chúng Ta đang ở trong giai đoạn Văn Minh toàn cầu hóa không thể làm những chuyện vô bổ không kết quả, bỏ Gốc mà thờ Ngọn, làm hại những người xung quanh, cũng như làm hại tương lai con cháu chúng Ta. Khi đã chọn sai con đường. Mà chúng Ta là người thiếu suy xét. Vì chúng Ta không dẫn con cháu chúng Ta đi trên con đường Việt Nam chúng Ta. Con đường Việt Nam chúng Ta, chính là con đường Văn Hóa Cội Nguồn năm nghìn năm Văn Hiến. Quốc Tổ khai sáng truyền lại cho chúng Ta kim chỉ nam cho chúng Ta.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
497 - anh là tất cả
Thương anh quá, vì anh đi đúng hướng
Mỗi bước chân, trong sáng thật vững vàng
Dù một mình, vẫn tỏa sáng hiên ngang
Không cô đơn, vì có em bên cạnh
Luôn là nguồn, động lực thêm sức mạnh
Để cho anh, đầy nghị lực tiến lên
Để cho anh, vì sứ mệnh thiêng liêng
Lòng yêu mến, trong tim em nhớ mãi
Người em yêu, như núi cao biển cả
Bên cạnh anh, đời em luôn vững chãi
Không sợ khó, và chẳng sợ gian truân
Anh là tất cả, anh là niềm tin
Người anh đem lại nước non thanh bình
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
498 - từ nơi nhu nhược
Hóa ra anh hùng
Thật sai lầm, lìa xa Nguồn Cội
Mất Gốc rồi, tai họa truyền miên
Làm cho non nước đảo điên
Nồi da nấu thịt, tiêu tan giống nòi
Mất Cội Nguồn, chia bè rẽ phái
Chống bán nhau, tàn sát lẫn nhau
Làm cho thù hận thêm sâu
Không sao hóa giải, họa tai dập dồn
Dân tộc Việt, đâu là hèn yếu
Giống Rồng Tiên, đâu kém thua ai
Nhưng mà vì hỡi tại sao
Vì do lạc Cội mới nên nỗi nầy
Lạc Nguồn lạc Cội ương hèn
Trở thành khiếp nhược quân thù ngoại bang
Như cây mất gốc còn chi
Như Hổ lạc lối lìa xa Cội rừng
Họa tai ập tới không lường
Phải đành khiếp sợ không còn oai linh
Rồng Tiên lạc Cội ngẩn ngơ
Hóa thành bạc nhược lệ nô cúi đầu
Giờ đến lúc, phản hồi nguyên bổn
Trở về Nguồn, làm chủ non sông
Làm chủ số phận Việt Nam
Như cây có Gốc như sông có Nguồn
Mãnh Hổ trở lại Cội rừng
Hóa thành dũng sĩ lẫy lừng trời mây
Về Nguồn trổi khúc anh linh
Từ nơi nhu nhược hóa ra anh hùng
Không còn khiếp sợ giặc Tàu
Cởi mây đạp gió thét gào xông pha
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
499 - sợ gì ngoại xâm
Tay cầm Văn Hóa gươm thiên
Vai mang Nguồn Cội tiến lên phen nầy
Theo Quốc Tổ, sợ gì Tàu Cộng
Theo Cha Ông trải rộng hiếu trung
Kế thừa di chí Tổ Tông
Chuyển xoay tình thế, vượt qua khốn cùng
Dù cho giặc lan tràn khắp lối
Thời Ta đây cũng quyết đánh tan
Theo chân Quốc Tổ Hùng Vương
Gươm thiên trấn quốc vung lên thảo trừ
Lòng vì nước, kể gì sống chết
Quyết thư hùng, dốc hết tâm can
Thấp cao một trận tỏ phân
Rồng Tiên nhất định, không thua phen nầy
Nào ai hỡi, một lòng vì nước
Thời chung tay đoàn kết tiến lên
Phát huy truyền thống anh linh
Theo chân Quốc Tổ cứu nguy nước nhà
Một trận chiến, thư hùng Văn Hóa
Chí lược thao, trổ hết tài năng
Thua hơn chỉ trận nầy đây
Phen nầy một trận xóa tan quân thù
Tiến lên con cháu Lạc Hồng
Cứu non cứu nước đồng lòng tiến lên
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn