Quà của bố - Trần đình dũng

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi woody, 3 Tháng ba 2023.

  1. woody

    Bài viết:
    15
    [​IMG]

    Quà của bố- Trần đình Dũng

    Nhà xuất bản Phụ Nữ


    Sưu tầm

    Thể loại: Tạp bút, Tản văn,


    Giới Thiệu sách:

    Tôi vô tình tìm được cuốn sách Quà Của Bố trong thư viện của mình, tôi cũng chẳng biết để vào đó khi nào, hay tôi đã mua hoặc được tặng nó lúc nào nữa. Hôm nay Tình cờ dọn dẹp tôi Thấy tò mò vậy lên đã lật dở xem lướt qua, tôi Thấy thật ý nghĩa vậy nên đã mạo muội đăng nên diễn đàn với mong muốn chia sẻ những điều ý nghĩa với mọi người.

    Chúc mọi người có những trải nghiệm ý nghĩa khi đọc Quà Của Bố!


    "Quy luật của muôn Đời, nước mắt luôn chảy xuống

    Để rồi khi có con mới thấu hiểu Được tình mẹ".

    Thương yêu kính tặng mẹ
     
    Last edited by a moderator: 3 Tháng ba 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. woody

    Bài viết:
    15
    Vô ngôn​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Trong muôn vạn thứ tình yêu trên cõi đời, có lẽ Tình yêu thương con cái là vô bờ bến nhất. Một thứ tình cảm không gì so sánh được, không lý Do và không cần đáp trả. Những ông bố, bà mẹ, khi Mang đến cho thế giới này một sinh linh, cũng mang Trên vai mình một gánh vác nặng trĩu – gánh nặng" Trồng người ". Những đứa trẻ lớn lên, không chỉ Mang hình hài của bố mẹ cho, mà còn mang cả tinh Thần, trí tuệ và tình yêu của hai đấng sinh thành. Chúng sẽ thành người hạnh phúc, thành công hay Trở nên thui chột, bất hạnh.. tùy thuộc vào" bản sắc "Của tình yêu và sự giáo dục của cha và mẹ. Thật khó để dừng mắt lại trước những câu chữ, Những cảm xúc cứ dập dồn như sóng của Trần Đình Dũng. Tôi ngạc nhiên vì Dũng không viết văn, bởi Nếu Dũng viết, chúng ta sẽ có thêm một nhà văn Viết bằng tâm huyết của mình. Nếu anh yêu nghề Viết như yêu con cái, có lẽ nhà văn này cũng trở Nên" rồ dại "như chính tình yêu của mình đối với Các con!

    Không biết bạn đọc sẽ có cảm giác gì? Nhưng" Rồ dại, điên cuồng "là những từ tôi có thể nghĩ ra Khi đọc những bài Dũng viết cho con. Dưới ngòi bút của Dũng - đúng hơn là dưới cảm xúc của Dũng, bản thân anh hiện ra như một" người tình, người bạn, người anh, người nô lệ "với cách cư xử và tình yêu" độc đáo "mà anh dành cho hai sinh linh bé bỏng của mình. Quả thật, tôi chưa thấy ai yêu con như cách Dũng viết, Dũng suy nghĩ và hành động. Bản thân anh cũng biết điều này và trong một số bài viết, anh có xin lỗi con vì hiểu được mình sẽ làm đứa trẻ mất đi điều gì trong cuộc sống sau này (Bố có lỗi với con). Với trái tim một người mẹ, tôi cứ ước rằng những hình ảnh" người tình, người bạn, người anh, người nô lệ "của Dũng sẽ bớt đi một chút, để hình ảnh" người cha "được lớn hơn. Người cha với ý nghĩa che chở, giáo dục và răn đe con mình với rất nhiều nghiêm khắc. Để mai này, anh không phải hối hận rằng sau khi ngập chìm trong tình yêu của cha, các con anh sẽ hẫng hụt khi bước vào một thế giới muôn mặt – nơi tình yêu có thể phải đánh đổi bằng nỗi đau của cả đời người. Tôi thật xót xa khi đọc bài Bố có lỗi với con và bài Gửi người yêu con tôi. Không hiểu sao tôi cứ lo rằng, liệu với tình yêu ấy, Dũng có chen vào cuộc đời của các con khi chúng lớn sau này để lựa chọn, góp ý, cấm cản.. khi chúng bắt đầu yêu? Và với tình yêu của bố vĩ đại như thế, liệu hai đứa trẻ có bằng lòng chấp nhận một thứ tình yêu khác chắc chắn có rất nhiều" biến cố "xảy ra hay sẽ so sánh và thụt lùi, cơ cụm và trở thành người cô đơn ngắm nhìn thế giới tình yêu của đại đồng trước mặt? Nhưng đó chỉ là chút lo xa của tôi – một người mẹ - khi thấy một ông bố" lấn sân "cả trong những tình huống hai đứa trẻ cần sự giáo dục, sự vỗ về của người mẹ. Vẫn còn những bài khác mà Dũng dạy dỗ, khuyên bảo các con một cách.." tỉnh táo "(có phần quá tỉnh táo, có lẽ do công việc của anh là CEO chăng). Nhưng tôi không thích những bài này lắm vì nó mang quá nhiều cảm xúc, suy tư của" một người từng trải "khi luận giải vấn đề với một đứa trẻ con. Tôi đặc biệt thích bài Cây thông Noel vì nó nói lên hình ảnh người cha rõ nhất. Tôi xót xa, đồng cảm với Dũng khi đọc Xin lỗi con và ứa nước mắt khi đọc Bố yêu con vừa đủ, bởi vì qua đó, tôi thấy lại được hình ảnh yêu thương của cha mình. Viết lời giới thiệu cho một cuốn sách mà bản thân nó đã thể hiện được hết tâm tư, tình cảm của tác giả, đã chuyên chở, trao đến tận tay bạn đọc những thương yêu, lo lắng của một đấng sinh thành dành cho con cái của mình, như thế có thừa lắm không? Vì thế, tôi chỉ viết lên những dòng này như cảm nhân của một người đọc, một người mẹ, với sự thấu hiểu lý do" rồ dại"trong yêu thương con cái của Dũng. Tôi ước rằng hai đứa trẻ hạnh phúc trong tình yêu của bố Dũng ngày hôm nay sẽ mãi luôn hạnh phúc như bố các cháu mong muốn khi đã trưởng thành. Và trên tất cả mọi điều, tôi chúc cho Dũng nhận được tình yêu của hai đứa trẻ - vĩnh viễn trên cõi đời này, qua tất cả tháng năm.

    PHẠM THỊ NGỌC LIÊN 14-12-2009​
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 3 Tháng ba 2023
  4. woody

    Bài viết:
    15
    Lời tác giả

    Tôi xuất bản quyển tạp bút "Quả Của Bố lần Đầu với sự động viên giúp đỡ của bạn bè và Học trò, nhưng trong thâm tâm, tôi không nghĩ là Quyển sách sẽ nhận được sự đón nhận nồng nhiệt Như thế. Chỉ sau mười sáu ngày sách đã hết. Cùng lúc Với những thư cảm ơn và lời khen ngợi, là sự hối Thúc của nhiều người muốn tôi tái bản sách, Và tôi đã mạnh dạn tái bản quyển tạp bút này, Với niềm hy vọng sẽ tiếp tục lan tỏa tình yêu Thương đến các gia đình, để từng người con biết Cha mẹ mình đã thương yêu mình như thế nào, để Từng người cha người mẹ biết cách nói chuyện và Chia sẻ tâm tình với con mình, để chúng ta luôn Được sống trong lòng bác ái vị tha. Tôi cảm ơn bạn đọc, bạn bè, học trò, đồng Nghiệp, gia đình.. những người nổi bật và lặng Thầm, những người tôi biết và biết tôi, đã thương Yêu và quí mến quyển tạp bút đơn sơ này.

    Trần Đình Dũng

    Câu chuyện 1" Bồ nhí "



    Từ ngày có bồ nhí, ta nói, thiệt là cực trấn thân. Mưa, bồ nhí nhắn tin hỏi đang làm gì ở đầu với ai Lại còn:" Làm sao cân đong được mưa để biết ở đây Nhiều hơn ở kia hén? ". Bó tay, hỏi tui tui biết hỏi ai?

    Nhưng nàng có quyền hỏi, vì nàng là bổ nhí. Nói về chuyện nhắn tin, mình phải luôn là người Nhắn cuối cùng, sau khi nàng tám sạch bách chuyện, Nàng chịu im lặng thì xong, coi như thoát. Nàng còn Tám, còn phải trả lời. Nhưng nàng có quyền tám, vì nàng là bổ nhí. Đại gia chọn một em bồ nhí chân dài đến vai. Mình Còn nghèo hèn học đòi đeo bám, chọn ngay một em Bồ nhí chân mỗi tuần một dài ra. Đã thế em lại còn giở Chứng xưng tên – gọi bạn với mình. Lúc nào cũng thỏ Thẻ:" B làm cho T cái này nhoa, muoah muoah ". Căng Đấy, từ chối được với những cú" muoah muoah "ép Phê như thế này có mà thánh.

    Nhưng nàng có quyền muoah muoah, vì nàng là Bồ nhí. Kề tại hỏi nhỏ nàng:" Có biết tui thương mấy Người lắm lắm không? ". Nàng hất tóc quay ngoắt đi, Ban phát một tiếng" hứ "rõ to, vài phút sau ỏn én Ôm cổ:" Dạ biết "." Có biết tui thích mấy người lắm Không? "." Dạ biết "." Biết rồi có khoái không? "," Dạ hông, quê, hề hề hề ". Nhưng nàng có quyền chọc quê, vì nàng là bồ nhí. Cuộc đời này, thiệt là hổng có cái dại nào giống Cái dại nào. Tự nhiên có con bồ nhí, mà lại rất nhí nữa Mới tinh quái chứ. Chắc hiếm người có được con bồ Nhí giống mình, cách tuần lại thò bàn tay ngọc ngà Ra:" B cắt móng tay cho T", với một chất giọng chẳng Thèm làm nũng, chẳng thèm nhõng nhẽo, xem như đó Là chuyện đương nhiên, là đặc ân nàng ban phát cho kẻ Nô lệ tôi đòi. Nhưng nàng có quyền ban phát đặc ân đó, vì nàng Là bồ nhí.

     
    Nắng xuânLieuDuong thích bài này.
  5. woody

    Bài viết:
    15
    Câu chuyên 2: 45.000 phút

    Tuần sau con nghỉ hè rồi. Thế là đã hết năm năm nhanh quá con nhỉ. Mới ngày nào bố đưa con đến trường buổi đầu tiên, con còn bỡ ngỡ với trường, với lớp, với những khuôn mặt mới. Bố còn lo lắng cho chuyện ăn, chuyện ngủ, chuyện bạn, chuyện thầy cô..

    Năm năm con đi học, bố chợt nhẩm tính những Con số vô hồn, để vui đến giật mình vì có một hằng số Vĩnh cửu và tuyệt đối. Năm năm con đi học, chín tháng mỗi năm, vậy là Bốn mươi lăm tháng học. Mỗi tháng con học hai mươi ngày, vậy là chín trăm Ngày học. Mỗi ngày hai lần đưa đón, vậy là một ngàn tám Trăm lần đi về. Mỗi lần đi về, mình mất hai mươi lăm phút, vậy là Bốn mươi lăm ngàn phút đón đưa.

    Bốn mươi lăm ngàn phút đón đưa con, bố luôn hận Hoan, vui sướng. Dù cho mưa nắng, kẹt xe, khói bụi Ngập đường, lô cốt tắc nghẽn. Dù cho bố có những Buổi thức khuya làm việc, sáng thức dậy với đôi mắt Đỏ kè, dắt xe ra khỏi nhà quên trước quên sau. Nhưng Bố vẫn luôn vui và ngập tràn hạnh phúc với việc đưa Đón con. Bốn mươi lăm ngàn phút đón đưa, con đường chúng Ta đi đã trở nên quá quen thuộc. Những hẻm nhỏ ngõ Tắt tránh kẹt xe chúng ta đã quá rành rõi. Những ngã Tư đèn đỏ, dừng lại, bố vẫn thường len lén cầm bàn tay Nhỏ xinh của con. Những tiếng còi chói tai của xe bus Và các loại xe điên rồ khác cũng chỉ làm vòng tay con Thắt chặt hơn qua eo bụng bố. Bốn mươi lăm ngàn phút đón đưa, bao câu chuyện Nhí nhố cười đùa. Bao lần mình im lặng đi suốt đoạn Đường đề rồi chỉ nghe vỏn vẹn hai từ: "Chào bố/ Chào con", và bố chạy tiếp vào vòng đua cuộc đời.

    Bốn mươi lăm ngàn phút đón đưa, con gái bố lớn Lên, cao hơn, tóc dài thêm. Mình bắt đầu chuyển đề tài Đường phố sang người lạ, để tám chuyện, để cười vui. Đã có những lúc con hỏi: "Chở con đi học hoài thế này Bố có chán không". Câu trả lời bố đã nói một lần với Con, và sẵn lòng lặp lại hàng triệu lần: "Bố chưa bao Giờ, dù chỉ là một khoảnh khắc rất nhỏ, chán con hoặc Chán việc đưa đón con đi học". Bốn mươi lăm ngàn phút đón đưa, bố ngạc nhiên Vì bố vẫn chưa tìm ra điều thứ hai trong đời mình. Có một tỉ lệ thương yêu tuyệt đối như thế, nếu ta viết Thành phân số, ta sẽ có tử số bằng không và mẫu số là Bốn mươi lăm ngàn. Con a, bố không biết chán con, dù cho mẫu số là Số tỉ tỉ tỉ.. Ole

    Bố yêu thương con tuyệt đối, con gái cưng ạ!
     
    Nắng xuânLieuDuong thích bài này.
  6. woody

    Bài viết:
    15
    Câu chuyện số 3: Con gái của Bố

    Năm nay con gái khác rồi, con gái sẽ làm người Lớn. Con gái hết thích màu hồng rồi, con gái bắt đầu Thích màu tím lavender. Con gái đọc sách và xem phim Chạng vạng, rồi Con gái ngồi thẫn thờ, nhìn mông lung Con gái không thích bố len lén cầm tay con gái mỗi Khi xe dừng đèn đỏ. Con gái bắt đầu đeo nhẫn ở ngón cái, không thích Đeo ở ngón giữa.

    Con gái nổi mụn lấm tấm trên trán, tóc con gái tới Mùi thơm thơm. Con gái vẫn để bố cắt móng tay, móng chân cho Con gái, nhưng con gái không thích nằm cùng phòng Bố buổi tối. Con gái không thích ngồi trong lòng bố khi coi Ti vi nữa, con gái thích ở riêng một mình trong phòng Con gái. Con gái không biết là bố đã để dành tiền cho con Gái rồi đó, vừa đủ để mua cho con gái một bó hoa màu Tím lavender, vừa đủ để mời con gái một bữa ăn tối Dưới ánh nến lung linh, để con gái chia tay tuổi thơ và Bước vào thế giới người lớn. Ngoái nhìn"Mỗi sáng, từ nhiều năm qua, bố luôn là người đưa Con đến lớp. Hết lớp tiểu học của con trai, đến lớp con gái. Phần thưởng của mỗi lần đưa con đi học là khoảnh Khắc con ngoái lại nhìn bố trước khi nhảy chân sáo Khuất sau cổng trường. Có đôi khi con quên ngoái nhìn, bố tự nhủ, ngày Mai sẽ nhớ. Có nhiều khi con ngoái nhìn, bố luôn nghĩ, đây có Thể là hình ảnh cuối cùng bố nhìn thấy con. Bố yêu khoảnh khắc con ngoái nhìn bố, nhoẻn Miệng cười, xong tiếp tục bước. Bố luôn chăm chút cho từng khoảnh khắc với tên Gọi Đầu Tiên và Cuối Cùng. Phút đầu tiên trong ngày con cười với bố, giờ cuối Cùng trong ngày con nắm tay bố cùng đọc kinh sau Khi bổ chải tóc cho con. Ngày đầu tiên đến lớp, con là Người cuối cùng tan trường khi bố đón con muộn, mắt Con đồ hoe không khóc. Lá thư đầu tiên con viết cho bố, Lần cuối cùng ngủ gật trước tivi làm bố phải bé con lên Phòng. Ngày đầu tiên con đi xe đạp, bố chạy lúp xúp Phía sau giữ xe. Buổi cuối cùng mình đi chiếc ô-tổ quen Thuộc trước khi bố bán xe cho người xa lạ. Có đôi khi, bố tự quan trọng hóa chuyện ngoài Nhìn, vì đó là khoảnh khắc của quyến luyến, trân trọng, Tiếc nuối, thiết tha. Có đôi khi, thiếu sự ngoái nhìn, bố xót xa vì một Chút buồn, trống rỗng, có cảm giác như bị phụ bạc, Thờ ơ, bỏ rơi, chấm hết. Cái ngoái nhìn của con, với nụ cười và ánh mắt Long lanh, sáng rực nổi bật trong hàng chục khuôn mặt Trẻ thơ trước cổng trường, luôn là hình ảnh yêu thương Và ngập tràn một ngày làm việc của bố. Có lúc, bố biết con ngoái nhìn bổ, nhưng bố đã Xoay lưng đi, trông có vẻ nhẫn tâm. Nhưng thực chất, Đó là khoảnh khắc bố con mình không cùng tần số. Con nên biết rằng bố luôn nhìn con, từng ngày, mỗi Ngày, suốt đời bố. Có lúc tiễn một người đi xa, chỉ một cái ngoái nhìn Làm đọng lại một dáng hình bất diệt. Có khi đưa một Người đến gần, chỉ thiếu một lần ngoái lại, bóng hình Dễ phôi pha. Có những cái ngoái nhìn không đồng điệu, gây nỗi Hoang mang nghi ngại, chỉ vì thiếu cơ duyên may mắnCủa sự trùng hợp, làm người ta xa nhau vĩnh viễn. Có những cái ngoái nhìn toàn thân, chỉ để lưu lại Trong ký ức một bóng hình mà mình biết mãi mãi Không còn nữa. Có những cái ngoái nhìn khép nép, e lệ, giấu kín. Có những cái ngoái nhìn dò xét, nghi ngờ, phòng Hủ, quan sát, giữ miếng. Và cũng có những cái ngoái nhìn đẹp vĩnh cửu.
     
    LieuDuongNắng xuân thích bài này.
  7. woody

    Bài viết:
    15
    Câu chuyện số 4: Ngoái nhìn

    Mỗi sáng, từ nhiều năm qua, bố luôn là người đưa con đến lớp. Hết lớp tiểu học của con trai, đến lớp con gái.

    Phần thưởng của mỗi lần đưa con đi học là khoảnh Khắc con ngoái lại nhìn bố trước khi nhảy chân sáo Khuất sau cổng trường.

    Có đôi khi con quên ngoái nhìn, bố tự nhủ, ngày Mai sẽ nhớ.

    Có nhiều khi con ngoái nhìn, bố luôn nghĩ, đây có Thể là hình ảnh cuối cùng bố nhìn thấy con.

    Bố yêu khoảnh khắc con ngoái nhìn bố, nhoẻn Miệng cười, xong tiếp tục bước.

    Bố luôn chăm chút cho từng khoảnh khắc với tên Gọi Đầu Tiên và Cuối Cùng. Phút đầu tiên trong ngày con cười với bố, giờ cuối Cùng trong ngày con nắm tay bố cùng đọc kinh sau Khi bố chải tóc cho con.

    Ngày đầu tiên đến lớp, con là Người cuối cùng tan trường khi bố đón con muộn, mắt Con đỏ hoe không khóc. Lá thư đầu tiên con viết cho bố, Lần cuối cùng ngủ gật trước tivi làm bố phải bế con lên Phòng.

    Ngày đầu tiên con đi xe đạp, bố chạy lúp xúp Phía sau giữ xe. Buổi cuối cùng mình đi chiếc ô-tô quen Thuộc trước khi bố bán xe cho người xa lạ.. Có đôi khi, bố tự quan trọng hóa chuyện ngoái Nhìn, vì đó là khoảnh khắc của quyến luyến, trân trọng, Tiếc nuối, thiết tha.

    Có đôi khi, thiếu sự ngoái nhìn, bố xót xa vì một Chút buồn, trống rỗng, có cảm giác như bị phụ bạc Thờ ơ, bỏ rơi, chấm hết.

    Cái ngoái nhìn của con, với nụ cười và ánh mắt Long lanh, sáng rực nổi bật trong hàng chục khuôn mặt Trẻ thơ trước cổng trường, luôn là hình ảnh yêu thương Và ngập tràn một ngày làm việc của bố.

    Có lúc, bố biết con ngoái nhìn bố, nhưng bố đã Đó là khoảnh khắc bố con mình không cùng tần số. Xoay lưng đi, trông có vẻ nhẫn tâm. Nhưng thực chất, Con nên biết rằng bố luôn nhìn con, từng ngày, mỗi Ngày, suốt đời bố.

    Có lúc tiễn một người đi xa, chỉ một cái ngoái nhìn Làm đọng lại một dáng hình bất diệt. Có khi đưa một Người đến gần, chỉ thiếu một lần ngoái lại, bóng hình Dễ phôi pha. Có những cái ngoái nhìn không đồng điệu, gây nổi Hoang mang nghi ngại, chỉ vì thiếu cơ duyên may mắn Của sự trùng hợp, làm người ta xa nhau vĩnh viễn.

    Có những cái ngoái nhìn toàn thân, chỉ để lưu lại Trong ký ức một bóng hình mà mình biết mãi mãi Không còn nữa.

    Có những cái ngoái nhìn khép nép, e lệ, giấu kín.

    Có những cái ngoái nhìn dò xét, nghi ngờ, phòng Thủ, quan sát, giữ miếng.

    Và cũng có những cái ngoái nhìn đẹp vĩnh cửu.
     
    LieuDuong thích bài này.
  8. woody

    Bài viết:
    15
    Câu chuyện số 5: Gấp áo quần con

    Bưng bê thau quần áo lấy từ máy giặt ra, leo lên sản Ngồi gấp, vuốt, thẳng thớm, để theo từng chồng riêng Biệt, mang Cất vào tủ riêng mỗi đứa.

    Dường như đã lâu rồi không làm việc đơn giản này. Dành thời gian đọc sách, nghe nhạc, ngồi quán tám Chuyện vĩ mô chiến lược, kế hoạch quản lý, giáo trình Giảng dạy.. toàn là chuyện vớ vẩn, ngớ ngẩn, đao to Búa lớn, giải quyết khâu oai. Bỗng dưng lại bỡ ngỡ, lạ Lẫm với những việc đã từng làm từ nhiều năm trước.

    Quần áo con khô cong, thơm mùi nắng. Những cái Áo quần lộn trái cho khỏi bạc màu, vội vã, ống quản Còn vón cục túm tròn, ẩm ẩm, phơi lại.

    Gấp từng cái, săm soi, mòn đít, bung chỉ, đứt nút, vớ Mòn, áo học, áo ngủ, áo nhà, áo phố.. Đã có những Lúc bố la lối om xòm vì con mặc đồ đi học trong nhà, Mặc đồ ngủ ra đường và mặc short đi ngủ. Đã có lúc Bố bực bội hét toáng lên vì con thay quần ống trong ống ngoài, vứt nửa trên nửa dưới cạnh giường, ném nửa trong nửa ngoài sọt giặt.. Ừ bố vô lý, ừ bố có lý, ừ bố mang tính kỷ luật thời nội trú trường dòng về nhà mình. Ừ thì các con ngộp thở với ông bố phát xít.. Nhưng bố biết các con yêu thương bố.

    Tỉ mẩn tần mẩn gấp áo quần con, đo chiều dài của áo Quần bằng bàn tay, cảm giác bâng khuâng, Con mau lớn Quá. Mới ngày nào còn bé tí, bố phơi đồ của con tung Bay chấp chới những tã trắng hình tam giác, những bao Những băng rốn dài ngoẵng, những nón mũ giữ ấm Tay bao chân bé xíu xiu, những áo thun trắng mỏng, Đầu.. Bây giờ, quần áo con đã dài rộng thế này, chỉ Riêng cái quần lót của con trai đã to bằng bốn cái quần Đùi con mặc ngày xưa!

    Thời gian trôi nhanh quá, quần áo con lớn dần theo Con. Bố nhớ bàn chân hồng hồng bé xíu huơ huơ khi Con khóc vì ướt đít. Nhớ bàn tay con bé tí cầm chặt Ngón tay bố khi bú bình, nhớ khuôn mặt con khi no sữa Ngủ say. Bố nhớ lúc cổ hộ lý tắm cho con, bố đã xem Kỹ từng ngón tay ngón chân, từng phần trên cơ thể bé Bỏng của con, để an tâm biết rõ con bình thường khỏe Mạnh, để trút bỏ nỗi lo này, để ôm vào nỗi lo khác.

    Cảm ơn mẹ con đã mang nặng đẻ đau, sinh ra con Mạnh khỏe, lành lặn. Cảm ơn mẹ con đã thức đêm ngủ Ít, đau lưng, lo toan, vất vả, đút ăn, cho bú, dỗ con, lauĐ thay tã, từng ngày từng giờ trong suốt thời ấu thơ Của con. Cảm ơn mẹ con đã chảy xệ người, bù xù tóc, Quên trang điểm, không nước hoa.. đã dành trọn vẹn Thời gian, suy nghĩ, tình cảm cho con.
     
    LieuDuong thích bài này.
  9. woody

    Bài viết:
    15
    Câu chuyện số 6: Bố yêu con vừa đủ

    "Ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ..

    (Ngô Thụy Miên)

    Bố yêu con, vừa đủ để nhớ con khi bố vừa đi xa, Phone cho con khi bố Con là người cuối cùng bố chào, vì khi đó bố được ôm Đến miền đất lạ, để dành Con lâu nhất.

    Bố yêu con, vừa đủ để làm mọi điều nhỏ nhặt, và Cũng vừa đủ để leo mãi con dốc dài của cuộc đời.

    Bố yêu con, vừa đủ để sống tốt cho con và mong Mình sống ít lại để con sống nhiều hơn. Luôn tìm tòi Điều hay nghĩa đẹp trong cuộc sống, để gom góp làm Hành trang giá trị cho con vào đời.

    Bố yêu con, vừa đủ để mỗi khi con đi toilet công Cộng, bố luôn là người kín đáo đưa vào tay con tờ giấy, Đi theo con đến cửa, đứng ngoài chờ con, thỉnh thoảng Gọi vọng vào, để con yên tâm, con luôn có bố. Cuộc Sống vốn dĩ quá nhiều những kẻ tà ma quỷ quái. Bố sợ Nhở có điều gì xảy ra, dù là bé nhất, sẽ làm tổn thương Tâm lý suốt đời con.

    Bố yêu con, vừa đủ để tạo thành thói quen đưa mắt Nhìn qua con mỗi mười phút, để yên tâm rằng con vẫn Còn đó, vui tươi, hạnh phúc, an toàn, mạnh khỏe, hòa Đồng, bình an. Bố yêu con, vừa đủ để gọi" Con yêu "mà không cần Lý do, không cần nhờ vả, sai bảo, không cần khuyên Nhủ, can gián. Không cần bất cứ điều kiện gì, chỉ thích Gọi tên con, kèm theo hai từ" con yêu".

    Bố yêu con, vừa đủ để đặt con ngồi ngoan trên yên Xe, quấn áo mưa kín kẽ, bố đi bộ bì bõm trong mưa Trong nước ngập, để chân con không lấm nước đen, Để con cười khoe răng sún mỗi khi bố gọi con là công Chúa và bố đang làm công việc của phò mã. Con hiểu Rằng chiếc xe đang là con mã của bố con mình.

    Bố yêu con, vừa đủ để bối rối mỗi khi con ngân ngấn Nước mắt. Vừa đủ để bồn chồn mỗi khi con buồn buồn Ít nói. Vừa đủ để lo lắng mỗi khi con nóng sốt. Vừa đủ Để sợ hãi mỗi khi con đi chơi về muộn.

    Bố yêu con, vừa đủ để đắp chăn cho con hàng đêm, Ngồi chơi với con hàng giờ, những trò chơi bố không Có chút kiến thức. Bố nào có biết gì về Barbie, Teddy. Đồ hàng, may vá thêu thùa..

    Bố yêu con, vừa đủ để gửi cho con post card với Dòng chữ ghi vội, mà không cần phải đi xa, không cần Phải có lý do để gửi. Chỉ là một buổi chiều lang thang Nhà sách, bỗng nhiên nhớ con, gửi con một tấm thiệp. Hai ngày sau thiệp đến, lại chính bố nhận, mang để Dưới gối con. Bố yêu con, vừa đủ để cố gắng sắp xếp những ngón Tay thô kệch vụng về làm thủ công cắt dán, vì con muốn Có hình ảnh Hanah Montana.

    Bố yêu con, vừa đủ để cười mỉm một mình, vì nhớ Con.
     
    LieuDuong thích bài này.
  10. woody

    Bài viết:
    15
    Vetula

    Vetula là món ăn độc nhất vô nhị, người sành ăn Mùi vị đặc trưng khó tả và biến tấu vô cùng rộng. Chỉ Có thể so sánh món Vetula với món nấm truffle của Pháp, Ý.

    Tôi và hai nhóc may mắn được ăn món Vetula Dường như định kỳ hàng tuần.

    Vetula là món thường dùng vào buổi trưa, được chế Biến bởi hai con, bếp trưởng là con trai và phụ bếp Là con gái. Hai nhóc cũng đeo tạp dề (trông hết sức Chuyên nghiệp). Tạp dề của con trai ngắn cũn cỡn, tạp Dề của con gái dài tới mắt cá chân (có lẽ vì đứa thì quá Cao, đứa còn quá thấp). Thông thường khi thực hiện Món này sẽ luôn có cằn nhằn, cãi vã và một chút hờn Dỗi của cả hai nhóc (đặc biệt là phụ bếp). Lý do chính Là công thức pha chế đặc biệt linh hoạt, không lần nào Giống lần nào.

    Thời gian chuẩn bị món ăn mất khoảng 30 phút. Chi Phí cho ba người ăn (theo thời giá hiện nay, khoảng 20.000 đồng). Nguyên liệu chính:

    - Rau cải, rau muống, bắp cải, đậu đũa, đậu cô ve, khó Qua.. nói chung là loại rau củ quả nào cũng được.

    - Đậu hũ kho (hoặc chiên), cá chiên (hoặc kho) lóc Bỏ xương, thịt heo kho, thịt gà ram.. nói chung là các Loại đạm, đạm gì cũng được.

    - Cơm, mì, hủ tiếu, bún.. nói chung là tinh bột,

    Bột gì cũng được.

    Cách làm: Nổi lửa lớn, bỏ nồi không dính lên, cho Chút dầu ăn vào, cho tất cả những nguyên liệu trên vào, Trộn đều, nêm thêm nước tương Maggi cho vừa ăn.

    Trình bày: Xới vào đĩa, rắc ít tiêu, dùng nóng với Tương ớt.

    Khuyến cáo: Món sẽ ngon hơn khi dùng với trà đá

    Đặc biệt, loại xuất khẩu.

    Ghi chú: Món Vetula, theo định nghĩa của hai nhóc,

    Là chữ viết tắt của Vét Tủ Lạnh.
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...