Bạn dùng từ nghe cao xa quá, mình không dám nhận. Còn cuộc thi ư, toàn đối thủ đáng gờm, khó có cửa thắng quá. Lần thi trước mình còn không qua nổi vòng gửi xe chứ. Mình vừa viết vui vui 2 truyện ngắn nhỏ, bạn xem thử: "Ma Ma Cha Cha Cha" và "Gió Qua Tổ Trống". Nhưng mà mình không biết có nên gửi dự thi không, thấy các bài khác xuất sắc quá, mình thì lại tự ti.

Bạn cứ thấy hợp chủ đề, không vi phạm gì thì cứ gửi bài dự thi thôi. Chẳng phải bạn viết truyện cũng mong có nhiều người cùng biết đến à? Hay hoặc không hay, chúng ta nhận xét chưa chắc chính xác, cuối cùng người đưa ra nhận xét vẫn là BGK. BGK còn giúp chúng ta đưa ra nhận xét đúng chuẩn với bài thi, ưu điểm, nhược điểm đều được nêu nên để mỗi chúng ta có thể phát huy hoặc cải thiện. Điều ấy có ích cho chúng ta nhiều mà.

Có điều đừng đăng một truyện bất kì nào ấy lên, dù bạn thấy hay nhưng cũng nên đúng chủ đề để BGK bớt khó xử. Hì hì..

Thật ra, đạt giải hay không đó đã là bài thi thì mình cũng nên có niềm tin trước khi có kết quả chứ? Phải không? Tự tin lên nào!
 
Mình đăng truyện lên diễn đàn đã hơn một tháng mà chẳng thấy đọc giả bình luận gì cả. Điều đó chứng tỏ truyện của mình kém. Mình còn tính nghỉ đăng truyện ở đây cho đỡ nhục. Các tác giả khác, đăng truyện lên, các bạn vào bình luận ầm ĩ, thấy mà thèm.

Ủa? Bạn đây là đang ngầm chê bai mình hả? Truyện của mình cũng nào có mấy ai bình luận? Ngoài những bộ truyện hoặc một số bài thơ đơn lẻ có mấy bạn nhiệt tình cố gắng cổ vũ đôi câu, sau đó cũng chỉ vậy thôi.

Bạn viết truyện mới hơn một tháng, mong muốn có bao nhiêu fan cuồng bây giờ cho hợp lý? Mình thì không dám nghĩ xa như vậy. Mình vào đây học cách rồi bắt đầu viết truyện đã gần một năm rồi. Kết quả thì bạn thấy đấy, hihi.. số bài bình luận chắc có thể đếm trên hai bàn tay. Thật sự theo bạn mình phải xấu hổ đến mức nào đây?

Mình nói thật, nếu bạn viết truyện chỉ mong lập tức có người nhiệt tình cổ vũ ngay từ lúc đầu như vầy, như vậy bạn có thể tạo một topic kiếm xu để các bạn đọc giả nhiệt tình vào like và bình luận cho bạn. Như thế bài viết của bạn có lẽ sẽ luôn được chào đón một cách nhiệt tình.

Còn theo kinh nghiệm thực tế của mình, bài viết muốn có bình luận hữu ích nhất chắc chỉ tham gia các chủ đề cuộc thi thôi. Bạn muốn thì vẫn nên thử sức một chút đi..
 
Mình chẳng biết nữa Phụng ạ! Đam mê giống như con lạc đà, viết lách là sa mạc rộng lớn, mà con lạc đà phải vượt qua để đến được ốc đảo. Đôi khi con lạc đà lạc lối.

Lạc lối gì đâu! Muốn viết gì thì cứ viết thôi, chỉ cần bạn không tiện tay dùng những tác phẩm ấy để châm chọc người khác, cũng không vi phạm bản quyền hay vi phạm pháp luật, bạn viết gì thì cứ viết thôi!

Ở trên này, chỉ cần bạn không "làm quá" cũng chẳng ai rảnh để tìm tòi xem bản thân bạn là ai với ai!

Đây cũng là một lý do mình thích lên đây giải sầu hay tán gẫu, tự do viết những điều mình muốn. Không làm sai cũng chẳng ai chạy đến "soi mói" tác phẩm của chúng ta có "kì cục" hay "nhàm chán", mình cũng chưa tìm được nơi nào thoải mái thế này.. Có cơ hội kiếm tiền, thoải mái phát huy ngòi bút mà những bạn đọc được cũng chẳng biết kiếm bạn ở đâu để "phiền hà" nếu như chót viết quá tệ! Hí hí..
 
Bài viết: 202 Tìm chủ đề
Mình nghĩ mặc dù rất khó nhưng sống "biết đủ" là được ^^

Mỗi người có cuộc sống riêng, theo đuổi mục tiêu và chữ "đủ" khác nhau nên không thể lấy tiêu chuẩn cuộc sống người khác áp đặt lên mình và ngược lại

Bản thân tự biết sống tốt, lo được cho bản thân và gia đình, sống bình yên, mạnh khỏe, tự tốt hơn mỗi ngày. Sống không sân si, không phán xét cuộc sống người khác; cũng không để những lời đánh giá của người khác ảnh hưởng tiêu cực đến mình.

Có sức khỏe, có công việc, tự chủ kinh tế, gia đình hạnh phúc, mỗi ngày thoải mái.. đã là rất tốt rồi. Cuộc sống "nhàm chán" trong mắt người khác lại là cuộc sống bình yên, hạnh phúc trong mắt mình.

Giống như lời một bài hát mình nghe gần đây - "Nơi pháo hoa rực rỡ" :

".. Chẳng sao đâu nếu ta không huy hoàng

Chẳng sao đâu nếu ta không vững vàng

Cuộc đời đâu có mấy ai dễ dàng

Tìm được vinh quang thành vì sao sáng

Chỉ cần vẫn có nơi để quay về

Trạm dừng chân để ta được vỗ về

Nụ cười ấm áp, tay ôm, vai kề

Chào mừng" pháo hoa "đã quay trở về.."

Tóm lại, cuộc sống đáng mong đợi là cuộc sống bản thân thấy hài lòng. Mình thấy bạn đang rất thoải mái, hài lòng với cuộc sống hiện tại rồi. Vậy nên cứ vui vẻ sống thôi, đừng lăn tăn gì cả.

Chúc bạn luôn mạnh khỏe, an yên! ^^
 
Bài viết: 12 Tìm chủ đề
Mình đăng truyện lên diễn đàn đã hơn một tháng mà chẳng thấy đọc giả bình luận gì cả. Điều đó chứng tỏ truyện của mình kém. Mình còn tính nghỉ đăng truyện ở đây cho đỡ nhục. Các tác giả khác, đăng truyện lên, các bạn vào bình luận ầm ĩ, thấy mà thèm.

Mình cũng là 1 tác giả, truyện của mình đăng cũng khá lâu rồi và không không riêng gì bạn. Mình cũng không được nhiều người bình luận, nhưng mình tự tin rằng truyện của mình viết cũng khá ổn và hay.

Mặc dù tự tin là thế, nhưng mình cũng thấy buồn vì không ai đưa ra lời bình phẩm. Nhưng có lẽ vì đam mê với câu truyện nên mình không để tâm nhiều lắm, đăng thì đăng, ai đọc thì ai đọc.

Bạn đừng nghỉ đăng truyện, nếu vì đam mê thì hãy tiếp tục nó. Rồi sẽ có người đọc và thích câu truyện của bạn thôi.
 
Bài viết: 447 Tìm chủ đề
Mình cũng là 1 tác giả, truyện của mình đăng cũng khá lâu rồi và không không riêng gì bạn. Mình cũng không được nhiều người bình luận, nhưng mình tự tin rằng truyện của mình viết cũng khá ổn và hay.

Mặc dù tự tin là thế, nhưng mình cũng thấy buồn vì không ai đưa ra lời bình phẩm. Nhưng có lẽ vì đam mê với câu truyện nên mình không để tâm nhiều lắm, đăng thì đăng, ai đọc thì ai đọc.

Bạn đừng nghỉ đăng truyện, nếu vì đam mê thì hãy tiếp tục nó. Rồi sẽ có người đọc và thích câu truyện của bạn thôi.

Vậy bạn hãy gửi danh mục tác phẩm của bạn sang cho mình, mình sẽ đọc và cho cảm nhận. Còn bạn thì đọc và viết cảm nhận cho các tác phẩm của mình => Danh mục các tác phẩm của Rewrite, bạn có thể viết cảm nhận vào đây để nhận giải thưởng của Rewrite => Cuộc Thi Viết Cảm Nhận 100.000 Xu - Rewrite . Chúng ta chia sẻ cảm nhận cho nhau, ai cũng vui nhỉ? Kết bạn nhé!
 
Bài viết: 12 Tìm chủ đề
Mình năm nay đã ở độ tuổi mà đối với gia đình có thể gọi là "đã lớn", ở ngoài xã hội cũng có thể gọi là "đã trưởng thành"...
Tính đến thời điểm hiện tại, mình thấy cuộc sống của mình tuy không giàu sang nhưng cũng có thể gọi là tạm ổn. Đối với mình mà nói, những người chỉ là "lao động phổ thông" như mình thì một cuộc sống không nợ nần, không phải ăn bữa nay lo bữa mai, có cái nhà tàm tạm để ở, có cái xe tuy không đẹp nhưng có thể dùng để di chuyển thuận tiện... đã là rất thỏa mãn. Mặc dù một vài thành viên trong gia đình có sức khỏe không tốt lắm, cuộc sống cũng còn nhiều vướng bận nhưng mình nghĩ thế thì đã sao? Cuộc sống của ai có thể hoàn toàn thả lỏng chứ? Có thể là có nhưng là số ít và mình chưa từng ao ước xa vời đến thế nên cũng không có thất vọng...
Sống ở thời buổi này, nói ra có thể các bạn sẽ nghĩ mình bi quan, nhưng sự thật là sống thoải mái được ngày nào thì hay ngày ấy, sống ngày nào có thể lao động kiếm tiền thì kiếm, có cái gì trong khả năng có thể ăn được và muốn ăn thì ăn... chứ cứ kiêng khem giữ dáng, lao đầu vào làm đẹp cả ngày để người nào ngắm, người nào thương thì mình cũng chẳng rõ nhưng mình cảm thấy như vậy là chính mình đã chẳng biết thương mình rồi... Thời buổi nào cũng thiên tai, dịch bệnh, nhân họa... dình dập, cứ mang cái suy nghĩ "mai rồi tính" nhưng biết ngày mai sẽ còn có thể kéo dài được đến bao giờ?
Nhưng mấy người đồng nghiệp của mình lại nói, cuộc sống của mình nhàm chán quá chẳng có chút đáng mong đợi nào cả! Đối với riêng mình thì có thể đi làm, có thể lo cho người mình quan tâm, có thể nhìn thấy những người mình muốn thấy vẫn bình an và vui vẻ hàng ngày đã là cuộc sống đáng mong đợi nhất...
Còn các bạn thì sao? Theo các bạn thì phải sống một cuộc sống như thế nào mới được gọi là cuộc sống đáng mong đợi?

Cuộc sống đáng mong đợi thật ra chính là cuộc sống mà mình cảm thấy bình yên và hạnh phúc nhất.

Nói thật, mình đã và đang trong cuộc sống đó rồi, nhưng mình lại hoàn toàn không cảm nhận được nó. Mình rất quan tâm người nhà, cũng đi kiếm tiền và mua những thứ mình thích, ăn những thứ cảm thấy mình ngon miệng, mặc những bộ quần áo mà mình thấy đẹp. Tình yêu có thể không có thể có, mình đều không quan trọng hóa. Nhưng mình luôn cảm thấy bên trong mình có một lỗ hổng lớn, không thể lấp đầy cũng không thể thu hẹp.

Điều đó làm mình mơ hồ và mông lung, đôi khi cảm thấy những nhu cầu trên là quá đỗi bình thường và muốn cảm nhận thêm những thứ khác nữa.
 
Mình nghĩ mặc dù rất khó nhưng sống "biết đủ" là được ^^

Mỗi người có cuộc sống riêng, theo đuổi mục tiêu và chữ "đủ" khác nhau nên không thể lấy tiêu chuẩn cuộc sống người khác áp đặt lên mình và ngược lại

Bản thân tự biết sống tốt, lo được cho bản thân và gia đình, sống bình yên, mạnh khỏe, tự tốt hơn mỗi ngày. Sống không sân si, không phán xét cuộc sống người khác; cũng không để những lời đánh giá của người khác ảnh hưởng tiêu cực đến mình.

Có sức khỏe, có công việc, tự chủ kinh tế, gia đình hạnh phúc, mỗi ngày thoải mái.. đã là rất tốt rồi. Cuộc sống "nhàm chán" trong mắt người khác lại là cuộc sống bình yên, hạnh phúc trong mắt mình.

Giống như lời một bài hát mình nghe gần đây - "Nơi pháo hoa rực rỡ" :

".. Chẳng sao đâu nếu ta không huy hoàng

Chẳng sao đâu nếu ta không vững vàng

Cuộc đời đâu có mấy ai dễ dàng

Tìm được vinh quang thành vì sao sáng

Chỉ cần vẫn có nơi để quay về

Trạm dừng chân để ta được vỗ về

Nụ cười ấm áp, tay ôm, vai kề

Chào mừng" pháo hoa "đã quay trở về.."

Tóm lại, cuộc sống đáng mong đợi là cuộc sống bản thân thấy hài lòng. Mình thấy bạn đang rất thoải mái, hài lòng với cuộc sống hiện tại rồi. Vậy nên cứ vui vẻ sống thôi, đừng lăn tăn gì cả.

Chúc bạn luôn mạnh khỏe, an yên! ^^

Cảm ơn lời chúc của Phong nha! Nàng đúng là một cô nàng biết cảm thông và chia sẻ, hì hì..

Thực ra chẳng có mấy ai trên đời có thể nói rằng cuộc sống hiện tại của bản thân đã là cuộc sống mà bản thân vốn mong đợi. Bởi vì, lẽ đời thường là người đang nợ thì muốn thoát nợ, người không nợ thì muốn giàu mà người giàu lại muốn giàu thêm..

Cuộc sống đáng mong đợi chỉ là một cuộc sống khiến mỗi người đủ chấp nhận, hạnh phúc hơn là thấy thỏa mãn vì nó.. hi..

Mình chỉ thấy buồn vì một số người luôn thích so sánh và áp đặt, vậy đó, những người như vậy thật phiền.. Rõ ràng họ nói cuộc sống đáng mong đợi là phải thế này thế kia nhưng nếu hỏi ngược lại, bản thân họ đã thấy cuộc sống thỏa mãn chưa thì câu trả lời thường là không như ý! Thật là khó hiểu!
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back