

Mình năm nay đã ở độ tuổi mà đối với gia đình có thể gọi là "đã lớn", ở ngoài xã hội cũng có thể gọi là "đã trưởng thành"...
Tính đến thời điểm hiện tại, mình thấy cuộc sống của mình tuy không giàu sang nhưng cũng có thể gọi là tạm ổn. Đối với mình mà nói, những người chỉ là "lao động phổ thông" như mình thì một cuộc sống không nợ nần, không phải ăn bữa nay lo bữa mai, có cái nhà tàm tạm để ở, có cái xe tuy không đẹp nhưng có thể dùng để di chuyển thuận tiện... đã là rất thỏa mãn. Mặc dù một vài thành viên trong gia đình có sức khỏe không tốt lắm, cuộc sống cũng còn nhiều vướng bận nhưng mình nghĩ thế thì đã sao? Cuộc sống của ai có thể hoàn toàn thả lỏng chứ? Có thể là có nhưng là số ít và mình chưa từng ao ước xa vời đến thế nên cũng không có thất vọng...
Sống ở thời buổi này, nói ra có thể các bạn sẽ nghĩ mình bi quan, nhưng sự thật là sống thoải mái được ngày nào thì hay ngày ấy, sống ngày nào có thể lao động kiếm tiền thì kiếm, có cái gì trong khả năng có thể ăn được và muốn ăn thì ăn... chứ cứ kiêng khem giữ dáng, lao đầu vào làm đẹp cả ngày để người nào ngắm, người nào thương thì mình cũng chẳng rõ nhưng mình cảm thấy như vậy là chính mình đã chẳng biết thương mình rồi... Thời buổi nào cũng thiên tai, dịch bệnh, nhân họa... dình dập, cứ mang cái suy nghĩ "mai rồi tính" nhưng biết ngày mai sẽ còn có thể kéo dài được đến bao giờ?
Nhưng mấy người đồng nghiệp của mình lại nói, cuộc sống của mình nhàm chán quá chẳng có chút đáng mong đợi nào cả! Đối với riêng mình thì có thể đi làm, có thể lo cho người mình quan tâm, có thể nhìn thấy những người mình muốn thấy vẫn bình an và vui vẻ hàng ngày đã là cuộc sống đáng mong đợi nhất...
Còn các bạn thì sao? Theo các bạn thì phải sống một cuộc sống như thế nào mới được gọi là cuộc sống đáng mong đợi?
Tính đến thời điểm hiện tại, mình thấy cuộc sống của mình tuy không giàu sang nhưng cũng có thể gọi là tạm ổn. Đối với mình mà nói, những người chỉ là "lao động phổ thông" như mình thì một cuộc sống không nợ nần, không phải ăn bữa nay lo bữa mai, có cái nhà tàm tạm để ở, có cái xe tuy không đẹp nhưng có thể dùng để di chuyển thuận tiện... đã là rất thỏa mãn. Mặc dù một vài thành viên trong gia đình có sức khỏe không tốt lắm, cuộc sống cũng còn nhiều vướng bận nhưng mình nghĩ thế thì đã sao? Cuộc sống của ai có thể hoàn toàn thả lỏng chứ? Có thể là có nhưng là số ít và mình chưa từng ao ước xa vời đến thế nên cũng không có thất vọng...
Sống ở thời buổi này, nói ra có thể các bạn sẽ nghĩ mình bi quan, nhưng sự thật là sống thoải mái được ngày nào thì hay ngày ấy, sống ngày nào có thể lao động kiếm tiền thì kiếm, có cái gì trong khả năng có thể ăn được và muốn ăn thì ăn... chứ cứ kiêng khem giữ dáng, lao đầu vào làm đẹp cả ngày để người nào ngắm, người nào thương thì mình cũng chẳng rõ nhưng mình cảm thấy như vậy là chính mình đã chẳng biết thương mình rồi... Thời buổi nào cũng thiên tai, dịch bệnh, nhân họa... dình dập, cứ mang cái suy nghĩ "mai rồi tính" nhưng biết ngày mai sẽ còn có thể kéo dài được đến bao giờ?
Nhưng mấy người đồng nghiệp của mình lại nói, cuộc sống của mình nhàm chán quá chẳng có chút đáng mong đợi nào cả! Đối với riêng mình thì có thể đi làm, có thể lo cho người mình quan tâm, có thể nhìn thấy những người mình muốn thấy vẫn bình an và vui vẻ hàng ngày đã là cuộc sống đáng mong đợi nhất...
Còn các bạn thì sao? Theo các bạn thì phải sống một cuộc sống như thế nào mới được gọi là cuộc sống đáng mong đợi?
Chỉnh sửa cuối: