050. Lang Thang Lang thang như kẻ không nhà Không cha, không mẹ, không ta, không người Khi khóc, rồi lại khi cười Khi vui, khi khổ, con người như ai.
051. Quân Tử Người khôn chẳng lụy sắc tài Người ngu thanh sắc mắt tai nghe nhìn Nàng thơ yêu quý tiết trinh Nỗi lòng quân tử sửa mình ngày đêm.
052. Cỏ Ướt Dáng xưa cỏ ướt chân mềm Mắt xanh nhìn thẳng, ấm êm nụ cười Người ơi, xa lắm một người Có nghe nước mắt dưới trời mưa rơi.
053. Tri Âm Thu về, ta đếm lá rơi Nghe trong nỗi nhớ một lời tri âm Xuân sang, ta khóc âm thầm Giai nhân đã chết, nguồn tâm vơi đầy.
054. Đông Phương Khuya về, xem sách phương tây Cớ chi tóc ngắn không thầy mà nên Tóc dài tha thướt sao quên Đông phương kim cổ một nền Nho phong.
055. Long Châu Bức tranh vẽ một con rồng Áo xanh nam tử, áo hồng nữ nhân Người xem càng lúc càng gần Mà sao người vẽ bần thần long châu.
056. Nhà Chòi Tần ngần đứng đợi hồi lâu Mười ba đứa trẻ đi đâu mất rồi Lát sau nghe tiếng nhà chòi Năm nam tám nữ khóc đòi cô dâu.
057. Té Giếng Có người vạch lá tìm sâu Trời mưa trút nước, dây trầu thêm xanh Cây cau tắm mát vươn cành Giai nhân té giếng, thất thanh kêu gào.
058. Chiêm Bao Mơ màng một giấc chiêm bao Hoa mai hé nụ, hoa đào đưa hương Đông tây nam bắc tứ phương Có chàng lãng tử thầm thương một người.
059. Tình Ý Trách ai khóe mắt quên cười Để cho nét bút cũng lười bên nghiên Mực tàu như thấm tay tiên In lên giấy đỏ tình duyên ba đời.