040. Thiên Nga Con cò, nhặt đôi câu ca Hướng lên thiên hà bay thẳng Ta cười, họa đôi thiên nga Có thêm đôi gà vịt chẵn.
041. Gãy Chân Giai tình, mộng mơ đêm trăng Áo hoa, em đùa giọt nắng Ai qua, quên thắng xe liền Xong rồi, có người gãy cẳng.
042. Kiếp Hoa Con người, vội chi đi qua Kiếp hoa, ai mà chẳng tiếc Khóc thương, cũng rồi cái việc Ai nằm, ai tiếc thương ta.
043. Sông Buồn Sông buồn, dạt mưa ra xa Nước ôi, sao mà trong quá Uống vô, qua mùa nắng hạ Hoang đường, một bản tình ca.
044. Viết Thơ Trên đồi, nhặt lên mưa hoa Gió thu, không quà không cáp Viết thơ, ba người đối đáp Em à, Đà Lạt còn xa.
045. Vườn Cau Nhai trầu, ngoại tôi mơ xa Cháu ơi, trong nhà trống trải Vườn cau, không thấy dây trầu Nắng lên, ong bầu bay lại.
046. Tình Chân Hoa hồng, em ngắm chưa phai Biết đâu, chân tình ở lại Tháng năm qua rồi trở lại Hoa hồng, em ngắm chưa phai.
047. Thiên Chân Luân thường, ta khéo cho hay Đứng đi con đường lỗi lạc Chết đi, linh hồn chẳng khác Thiên đường, mây trắng nhẹ bay.
048. Nàng Yêu Em về, xem lá thư tay Ấy ơi, mưa ngoài vũng lội Nước lên, cho đồng lúa gọi Con xuồng, ta nói yêu em.
049. Thơ Ngây Trong ngần, đôi mắt thơ ngây Sắc son, tim nầy chẳng đổi Hoàng hôn, nắng đòi vĩnh biệt Mưa về, thanh khiết đôi môi.