040. Nàng Xuân Nàng xuân tới, hoa mời gọi nắng Nàng xuân đi, đi chẳng gọi mời Cho hoa mai vàng một góc trời Cho đại địa gọi mời giọt nắng.
041. Xuân Ơi Có người hỏi khi trời hết nắng Hoa mai vàng còn thắng hoa lê Tranh treo tường, vẽ một bạch tê Trên mặt nước, xuân về thủng thẳng.
042. Nhẫn Cỏ Áo mới mùa hoa, khách đãi đằng Xuân phong phơi phới, tiếc cho thằng Khố rách áo ôm đòi tặng nhẫn Nhẫn cỏ chân tình, nghe đắng tim.
043. Mộng Tưởng Nháo nhác chiều nay, khách kiếm tìm Mưa hoa trong gió, khóc khôn kiềm Ba cửa sáu nhà, vui pháo nổ Mộng tưởng cau trầu, như đã xa.
044. Chờ Đợi Hoàng hôn hiu hắt, tình lay lất Một kẻ tôn thờ chân ái chung Trăng mọc lưỡi liềm, đưa tay với Chờ đợi bình minh, vui thảnh thơi.
045. Phiêu Bồng Ta muốn phiêu bồng, đi khắp nơi Vào nam ra bắc, nét môi tươi Theo áng mây hồng, bay muôn lối Thỏa chí tung hoành, tươi nét môi.
046. Tuồng Đời Giai tình hãy ráng đợi mà coi Tuồng đời xuống chó với lên voi Vua với ăn mày đâu có khác Giai tình hãy ráng đợi mà coi.
047. Em Yêu Một chút kiêu kỳ, em của tôi Mày cong, môi thắm, má xinh tươi Mắt biếc dỗi hờn trong sương khói Chân ướt cỏ mềm như sánh đôi.
048. Đơn Côi Hạnh phúc xa rồi, em của tôi Bình minh đã chết lúc đơn côi Đau rát ruột rà, nghe mưa tới Sống lại hoàng hôn trong mắt tôi.
049. Yêu Em Có một con người, xa cách tôi Hoàng hôn màu tím, chiếm đôi môi Đêm tối đen sì, pha mái tóc Có một con người, xa cách tôi.