Bên trong phòng chỉ huy chiếc vận tải cơ khổng lồ, gã Jose đang nửa nằm nửa ngồi trên chiếc ghế bành to tướng, là loại ghế chuyên dành cho phi đoàn trưởng.
Gã ngồi đó mắt lim dim dõi theo màn hình vô cực to tướng được chiếu giữa phòng, trên đó có ghi lại tọa độ của chiếc vận tải cơ và những chiếc Vimana hộ tống đang bay giữa không gian.
Đằng trước Jose là ba tên trong phi hành đoàn đang ngồi chăm chú điều khiển chiếc phi thuyền, thỉnh thoảng một tên trong đó lại nói vào micro để trả lời các tín hiệu từ mặt đất hoặc từ các vệ tinh giám sát đang tuần tiễu.
Phía trên cùng của màn hình vô cực là một khối cầu có sắc đỏ long lanh đang to dần, chính là đích đến lần này của phi thuyền: Sao Hỏa.
Tên đại tá Heme thì đứng ngay sau Jose, gã khoanh hai tay trước ngực dường như để bảo vệ cho vị chỉ huy của mình.
Nhìn điểm đến ngày càng gần trước mắt, Jose bỗng nhiên quay đầu hỏi Heme:
"Đại tá. Kể lại tình hình cho ta nghe như thế nào?"
Tên đại tá Heme nghe hỏi thì hơi cúi đầu xuống trả lời:
"Thưa Đại tướng. Kể từ lúc quân ta bị liên minh hai giới tấn công thì tập đoàn quân vũ trụ số ba bị chia cắt, bọn thuộc hạ không còn tin tức gì về Đại tướng nữa, quân đội của chúng ta cũng tan tác khắp nơi trong vũ trụ."
"Sau đó Trung tướng Bell và bọn thuộc hạ tìm cách liên lạc và tập hợp các nhánh quân bị thất lạc lại với nhau và cùng tiến về tiểu hành tinh Andoroi B nằm ngoài hệ mặt trời Arian. Đến đây thì được biết Đại tướng đã bị quân địch bắt và áp giải về Trái Đất nên Trung tướng Bell lệnh cho bọn thuộc hạ đuổi theo để tìm cách giải cứu Ngài."
"Bọn thuộc hạ chia làm ba tốp lên chiếc cường kích hạm vũ trụ số 869 và hai chiếc tiêm kích hạm đuổi theo. Đích thân Trung tướng Bell cho chiếc hàng không mẫu hạm vũ trụ số 103 áp sát rìa ngoài của hệ mặt trời để chờ tiếp ứng. Vì không có thông tin chính xác nên bọn thuộc hạ đành cho phi thuyền đáp xuống phía sau mặt trăng rồi tìm cách tiến về Trái Đất, cuối cùng mới thành công đột nhập vào hệ thống phòng thủ của địch rồi theo chiếc vận tải cơ này đến đây rồi giải cứu Ngài thành công."
Gã Jose nghe vậy thì khẽ gật gù vẻ khen ngợi rồi nói:
"Làm rất tốt, ta thực sự rất cảm động trước những cố gắng của các vị. Quả là không hổ công ta đã huấn luyện các vị trở thành những chiến sỹ Ma Đạo xuất sắc. Nhưng quan trọng là kế hoạch bây giờ định như thế nào?"
Tên Heme nghe thượng cấp hỏi thì khẽ trả lời:
"Thưa Đại tướng. Quả thực lúc đầu bọn thuộc hạ định cướp xong chiếc phi thuyền này thì chúng ta bay luôn đến rìa ngoài của hệ mặt trời. Chỉ cần chúng ta vượt qua vành đai tiểu thiên thạch đến tọa độ định sẵn thì sẽ được Trung tướng Bell đón lên chiếc hàng không mẫu hạm vũ trụ để trở về hệ mặt trời Arian. Nhưng sau khi cướp xong mới biết chiếc vận tải cơ này chỉ đạt tốc độ vũ trụ cấp ba nên khả năng bị những chiếc Vimana hộ tống có tốc độ cấp sáu đuổi kịp. Mà chiếc phi thuyền này không có trang bị hỏa lực mạnh nên nếu xảy ra đánh nhau, nó chắc chắn sẽ bị bắn vụn ngay lập tức."
Gã Jose nghe vậy thì khẽ gật đầu "ừm" một tiếng tỏ vẻ hiểu ý. Gã Heme lại nói tiếp:
"Bởi vì đang ở trên phi thuyền của đối phương nên Thuộc hạ không dám liên lạc với phi đội cường kích hạm vũ trụ số 869 tiến đến chi viện, sợ rằng đối phương phát hiện ra nó sẽ có phiền toái. Hiện nay phi đội này vẫn đang ẩn nấp trong vành đai tiểu hành tinh của Sao Thổ, các Vimana tuần tiễu của đối phương chắc chắn không phát hiện ra được."
Gã Jose nghe tên Heme kể đến đó thì khẽ cau mày hỏi:
"Đại tá. Theo như lời ông nói thì chiếc vận tải cơ này không đủ tốc độ để chạy ra khỏi hệ mặt trời đã bị những chiếc Vimana bắn hạ, vậy thì chúng ta chạy đến vành đai tiểu hành tinh Sao Thổ rồi liên lạc với phi đội cường kích hạm vũ trụ số 869 đến tiếp ứng không được sao?"
Tên đại tá Heme nghe gã Jose hỏi như vậy thì khẽ cúi người trả lời:
"Thưa Đại tướng, như vậy không được ạ. Chúng ta chỉ cần chuyển hướng chiếc vận tải cơ này là ngay lập tức đã bị những chiếc Vimana hộ tống phát hiện, lúc đó có chạy đến Sao Mộc cũng không kịp chứ chưa nói gì đến Sao Thổ. Thuộc hạ nghĩ rằng, nếu không chạy ngay được thì chúng ta cứ tương kế tựu kế. Để đoàn bay đáp xuống Sao Hỏa rồi giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, sau đó chúng ta bí mật cướp ngục rồi thả tù nhân ra gây náo loạn. Chỉ có như vậy mới khiến kẻ địch phân tâm đối phó nội loạn thì chúng ta mới có cơ hội chạy thoát ra đến rìa ngoài hệ mặt trời ạ."
Gã Jose nghe tên Heme nói vậy thì gã khẽ cau mày nhăn trán ngồi suy nghĩ một lúc, ngón tay gã khẽ gõ gõ lên tay vịn chiếc ghế bành, dáng vẻ đang suy nghĩ cân nhắc, hồi lâu gã mới gật gù phán một câu rằng:
"Đại tá. Ta hiểu ý của ông, nhưng ta có kế hoạch khác đi một chút, đó là chúng ta một khi đã chơi thì phải chơi thật lớn mới được. Tạm thời trước mắt cứ theo ý kiến của ông đi, sau khi cướp ngục xong thì chúng ta sẽ cân nhắc đến các bước tiếp theo. Cụ thể như thế nào ta sẽ thông báo cho ông biết để hành động."
Tên Heme nghe vậy thì cúi người cung kính nói:
"Vâng, thưa Đại tướng. Thuộc hạ sẽ căn dặn cấp dưới chú ý lúc hạ cánh sao cho bọn chúng không nhận ra, tiếp theo thế nào sẽ do Ngài quyết định ạ."
Nói xong gã lại đứng thẳng người, hai tay khoanh trước ngực nhìn chăm chú vào màn hình hiển thị phía trước.
Hôm sau phi hành đoàn gồm chiếc vận tải cơ và mười chiếc Vimana tiêm kích hộ tống đã đến không phận Sao Hỏa, sau khi phát tín hiệu xin hạ cánh, cả phi đoàn nhanh chóng đáp xuống phi trường Mars-Terminal số hai.
Trong quá khứ, Sao Hỏa vốn là một hành tinh xanh tươi từng được con người cải tạo nhưng trong cuộc chiến hai triệu năm trước đó đã bị hủy hoại nặng nề. Nhất là tầng không khí bị bào mòn và khô cằn đến mức không thể duy trì được sự sống nữa.
Cả hành tinh trở nên cằn cỗi như sa mạc, nhiệt độ ban đêm thì hạ thấp đến âm một trăm độ C và khí ô xy mỏng manh đến mức không thể hít thở được.
Vì vậy loài người đã cải tạo lại Sao Hỏa trong một nỗ lực cuối cùng và biến nơi đây thành một khu đô thị, công nghiệp với đầy dẫy những hóa chất độc hại và chất phóng xạ khắp nơi mà người ta không thể đặt chúng trên Trái Đất.
Nhân công thì chủ yếu lấy từ tù nhân và những người tình nguyện. Tù nhân thì rất đa dạng, chủ yếu là tội phạm tới từ các Giới. Dù sao thì những tên tội phạm này mà nuôi không cũng rất lãng phí nên người ta để chúng đi lao động đổi lấy cái ăn, cái mặc trong hành tinh này.
Tổng cộng Sao Hỏa có ba khu vực đô thị, công nghiệp do ba Giới quản lý và liên thông với nhau bằng hệ thống hạ tầng kỹ thuật chằng chịt.
Tại sao chúng lại được liên thông hạ tầng kỹ thuật với nhau thì cái chính là ở trên Sao Hỏa, chính phủ ba Giới đã quyết định cho xây dựng một trạm năng lượng chung để đảm bảo cho các khu vực này hoạt động từ rất lâu rồi.
Ví dụ như nhà máy nước. Để có nước dùng hàng ngày thì nhà máy phải khai thác nước ngầm ở độ sâu nào đó hoặc làm tan nước băng đá ra rồi mới dùng được.
Hay như nhà máy năng lượng chẳng hạn. Đều là do những nhà máy điện hạt nhân cung cấp, nước làm mát lại được đẩy vào trong các khu đô thị để sưởi ấm hoặc dùng làm nước sinh hoạt.. vv
Rồi còn nhà máy xử lý rác, chất thải, hệ thống lọc nước, lọc khí, cống thoát.. vv. Tất cả đều được xây dựng thành một hệ thống liên hoàn giữa các nhà tù hay khu đô thị với nhau cho tiết kiệm và dễ bề xử lý.
Các khu đô thị, công nghiệp này được xây dựng theo kiểu nhà kho mái kính cao lớn để giữ không khí ở bên trong, giữa các nhà kho khổng lồ đó lại được chia thành nhiều tầng khác nhau.
Ở dưới chót là nơi chất chứa các nhà máy bẩn thỉu, độc hại, khu sản xuất ô nhiễm, khu chăn nuôi gia súc, khu chế biến, chất thải.. vv
Tầng giữa là nơi ở của tù phạm các loại được phân loại theo dạng đô thị tự do, tức là có các khu ở, đường phố và các cửa hàng buôn bán.. vv
Khu trên cùng mới là nơi dành cho lực lượng vũ trang cùng nhà điều hành, văn phòng chính phủ và khu trồng trọt lương thực, rau xanh.. vv
Giữa các tầng có các lối đi cầu thang được lắp đặt cửa sắt dầy cộm kèm binh lính vũ trang theo dõi cả ngày lẫn đêm, đảm bảo không có kẻ tội phạm nào có thể lọt qua mà không bị phát hiện.
Các khu đô thị bên trong lại được phân chia làm hai, đô thị loại một dành cho nhân viên tình nguyện cấp chính phủ và lực lượng vũ trang. Đô thị loại hai dành cho tội phạm.
Với đô thị loại một thì rất bình thường như trên Trái Đất, người ta có thể sống trong các căn hộ, có thể đi làm ở công sở hay vui chơi vào dịp cuối tuần hoặc mua sắm mọi thứ thiết yếu ở trong siêu thị hay cửa hàng nhỏ.
Còn đô thị loại hai chuyên dành cho giới tội phạm thì người ta cũng để tự do chứ không cấm đoán gì hết, không có nhà giam song sắt hay ngục tù u tối, tất cả là những căn hộ nhỏ với những đường phố chằng chịt.
Tù nhân ở nơi này đều được tự do ăn ở đi lại, trừ những tội phạm đặc biệt thì được ở phòng riêng ra còn lại thì đều ở tập thể, hai hoặc ba, bốn người một căn hộ riêng biệt.
Tù nhân cũng được hưởng những thứ tiện ích như công dân đô thị loại một nhưng bị hạn chế hơn. Ví dụ như mua sắm chẳng hạn, có rất nhiều đồ tốt, đồ xịn đều không được mua bán ở đây.
Ngoài ra chính phủ còn áp dụng Luật Phân Biệt đối với các công dân trong đô thị. Như tù nhân chẳng hạn, sẽ không được cấp tín dụng để mua sắm mọi thứ khi không còn tiền. Còn công dân trong đô thị loại một thì không có hạn chế này, dù hết tiền vẫn được cấp tín dụng mua sắm thoải mái.
Điều này khiến cho tù nhân trong đô thị loại hai nếu muốn sống thì phải chịu khó mà đi lao động kiếm tiền. Tất nhiên là có nhiều cách kiếm tiền, lương cao nhất là làm trong các nhà máy hóa chất độc hại hay phóng xạ, trong các nhà máy rác hoặc xử lý chất thải. Rồi mới đến những công việc nhẹ nhàng hơn như móc cống, múc phân, dọn rửa đường phố, khu công cộng, chăn nuôi gia súc, trồng trọt.. vv
Người ta cũng không lo sợ tù nhân trốn hoặc vượt ngục vì nếu có vượt được ra ngoài thì cũng không sống được trong môi trường lạnh giá và thiếu ôxy, lương thực như vậy.
Để đảm bảo an ninh trong các khu vực thì đã có hẳn một hệ thống camera giám sát khắp nơi, nhất là trong khu vực đô thị loại hai luôn có một đội cảnh sát vũ trang đông đảo được trang bị tận răng.
Mặc dù vậy, thế giới ngầm ở khu vực đô thị loại hai rất khủng bố. Vì nó là nơi giam giữ các loại tội phạm khác nhau nên chuyện giết người, thủ tiêu nhau xảy ra như cơm bữa và khó quản lý. Vì vậy giới chức chính quyền cũng mắt nhắm mắt mở, miễn là bọn tội phạm đừng có tơ tưởng gì đến gây mất trật trự trị an ở nơi khác là được.
Vì thế trong thế giới ngầm này, sức mạnh là quyền lực. Kẻ nào có cảnh giới càng cao thì càng dễ trở thành "trùm", có quyền sai bảo tất cả những kẻ khác yếu hơn, chẳng khác gì trong các nhà tù ngày nay là mấy.
Ở trong thế giới ngầm này, ông "trùm" chính thức cũng không cần đi làm, chỉ cần sai đàn em cướp bóc tiền lương của mấy tên móc cống, múc phân.. là đủ tiêu thoải mái.
Mại dâm ở trong thế giới ngầm này cũng không thiếu, vô số tội phạm nữ không muốn làm các công việc nặng nhọc thì có thể dùng vốn "tự có" ra mà kinh doanh, nếu chẳng may quá đết (date) thì đành chịu, lúc đó chẳng biết chữ chết viết thế nào nữa.
Ở giữa ba khu vực do ba Giới quản lý này có các cửa khẩu như các đồn biên phòng trên Trái Đất, nó cho phép mọi loại công dân ra vào các khu vực khác nhau hoặc đăng ký sống ở đâu cũng được, miễn là có thể tồn tại.
Tù binh của Thần Giới cũng có thể đến khu vực do Ma Giới quản lý để sống nhưng thường thường thì tù binh của Giới nào đều sống trên địa bàn của Giới đó, vì đi sang khu vực khác dễ bị bài xích, bị giết trừ khi có cảnh giới cao tuyệt.
Trong lịch sử cũng có trường hợp một tên trung tướng tội phạm của Ma Giới bị bắt giam di cư đến khu vực tội phạm của Yêu Giới sống, ở đây vì cảnh giới của gã quá cao nên không có đối thủ, thế là gã tung hoành suốt mấy chục năm.
Có thể do gã đứng ở đỉnh cao của cảnh giới quá lâu nên yêu cầu của gã cũng rất cao, mà tội phạm nữ của Ma Giới vốn ít lại xấu mù xấu mịt, đến Thị Nở của Việt Nam vô đây cũng được phong làm Hoa Hậu chứ nói gì đến Phạm Băng Băng hay Lưu Diệc Phi của phim trường Trung Hoa, nếu mà lọt vô đây chắc được coi là tiên nữ giáng trần.
Vì thế gã trung tướng tội phạm này chán nản bèn mò sang khu vực Yêu Giới chơi bời, thấy nữ nhân ở đây cô nào cũng mắt xanh mắt xám, đầu tóc thì vàng vàng đỏ đỏ, vòng một vòng ba to chẳng kém gì vú bò sữa quá bắt mắt nên gã ở lì đây luôn.
Cuối cùng vì gã tác oai tác quái nhiều năm đã gây cho bọn tội phạm Yêu Giới phẫn nộ, cuối cùng chúng bàn cách để bọn mại dâm cho tên trung tướng tội phạm Ma Giới kia xơi vài liều thuốc xổ đến quặn hết cả bụng rồi chết. Đúng là chết vì gái là một cái chết rất tê tái mà không êm ái.
Quay trở lại chuyện ở phi trường nơi phi hành đoàn hạ cánh.
Từ trong phi trường có một đoàn xe quân sự chạy ra áp sát chiếc vận tải cơ, những chiến sỹ trong bộ đồ chiến binh vũ trụ bịt kín mặt, tay lăm lăm súng laser từ trên các xe quân sự nhảy xuống đứng thành hai hàng nghiêm chỉnh dọc theo hai bên đường.
Từ hành động của đoàn xe và những chiến sỹ này mới biết được phi hành đoàn mới tới này có mức độ quan trọng như thế nào, khác hẳn với những chuyến bay khác đáp xuống nơi đây.
Dù sao thì hầu như không ai biết trong chiếc vận tải cơ bay ở giữa kia đang giam giữ một nhân vật hết sức ghê gớm. Chỉ có một số ít lãnh đạo chỉ huy phi trường là biết được điều đó thôi.
Vì vậy chính quyền cử hẳn ra một lực lượng vũ trang hùng hậu đến áp tải tội phạm quan trọng vốn là một hành động rất bình thường.
* * *
Một vài hình ảnh được cho là thuyết âm mưu về sự sống tồn tại trên Sao Hỏa.
Hình ảnh được coi là Kim tự tháp trên Sao Hỏa (nguồn NASA)
Vật thể khổng lồ này được nghi ngờ là Kim tự tháp ba cạnh trên Sao Hỏa (Nguồn: NASA)