

Mở bài về giá trị nhân đạo có thể dùng được cho tất cả tác phẩm (1)
Từng dòng chữ trên trang sách tựa như những luống hoa giữa ruộng vườn thi ca, mang đầy hương thơm, đầy nét đẹp long lanh. Nhưng giọt sương đáp trên cánh hoa ấy, hay giọt mồ hôi của người thi nhân rơi xuống, tụ dần, tích dần, lại vẽ nên một bức tranh ý nghĩa nhân văn. Chưa bao giờ một tác phẩm văn học xuất hiện mà không có giá trị. Giống như liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc từng viết rằng "Cuộc sống còn tuyệt vời biết bao trong thực tế và trên trang sách. Nhưng cuộc sống cũng bi thảm biết bao. Cái đẹp còn trộn lẫn niềm sầu buồn. Cái nên thơ còn lóng lánh giọt nước mắt ở đời." Ẩn sau từng trang văn câu chữ dường như là tiếng thét thảm thiết của những kiếp người, của cuộc sống nhịp nhàng ngoài kia. Tác phẩm văn học chỉ sống khi mà nó có ý nghĩa, mang một giá trị nhân đạo nhân văn sâu sắc, tựa như những câu chữ của nhà văn [Kim Lân/Nam Cao/ Tô Hoài] trong tác phẩm [Vợ nhặt/ Chí Phèo/ Vợ chồng A Phủ] vậy. Bên trong những câu từ ấy là kiếp sống của con người, là những giá trị nhân văn sâu sắc, có cao đẹp rực rỡ, cũng có giày xéo khổ đau.
(Tùy theo từng tác phẩm, tác giả mà có thể thay thế vào giữ [..], ngoài ra cũng có thể dẫn thêm một đoạn văn cụ thể mà đề yêu cầu thể hiện giá trị nhân đạo)
Ví dụ: Giá trị nhân đạo trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng.
Từng dòng chữ trên trang sách tựa như những luống hoa giữa ruộng vườn thi ca, mang đầy hương thơm, đầy nét đẹp long lanh. Nhưng giọt sương đáp trên cánh hoa ấy, hay giọt mồ hôi của người thi nhân rơi xuống, tụ dần, tích dần, lại vẽ nên một bức tranh ý nghĩa nhân văn. Chưa bao giờ một tác phẩm văn học xuất hiện mà không có giá trị. Giống như liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc từng viết rằng "Cuộc sống còn tuyệt vời biết bao trong thực tế và trên trang sách. Nhưng cuộc sống cũng bi thảm biết bao. Cái đẹp còn trộn lẫn niềm sầu buồn. Cái nên thơ còn lóng lánh giọt nước mắt ở đời." Ẩn sau từng trang văn câu chữ dường như là tiếng thét thảm thiết của những kiếp người, của cuộc sống nhịp nhàng ngoài kia. Tác phẩm văn học chỉ sống khi mà nó có ý nghĩa, mang một giá trị nhân đạo nhân văn sâu sắc, tựa như những câu chữ của nhà văn [Kim Lân/Nam Cao/ Tô Hoài] trong tác phẩm [Vợ nhặt/ Chí Phèo/ Vợ chồng A Phủ] vậy. Bên trong những câu từ ấy là kiếp sống của con người, là những giá trị nhân văn sâu sắc, có cao đẹp rực rỡ, cũng có giày xéo khổ đau.

(Tùy theo từng tác phẩm, tác giả mà có thể thay thế vào giữ [..], ngoài ra cũng có thể dẫn thêm một đoạn văn cụ thể mà đề yêu cầu thể hiện giá trị nhân đạo)
Ví dụ: Giá trị nhân đạo trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng.
Từng dòng chữ trên trang sách tựa như những luống hoa giữa ruộng vườn thi ca, mang đầy hương thơm, đầy nét đẹp long lanh. Nhưng giọt sương đáp trên cánh hoa ấy, hay giọt mồ hôi của người thi nhân rơi xuống, tụ dần, tích dần, lại vẽ nên một bức tranh ý nghĩa nhân văn. Chưa bao giờ một tác phẩm văn học xuất hiện mà không có giá trị. Giống như liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc từng viết rằng "Cuộc sống còn tuyệt vời biết bao trong thực tế và trên trang sách. Nhưng cuộc sống cũng bi thảm biết bao. Cái đẹp còn trộn lẫn niềm sầu buồn. Cái nên thơ còn lóng lánh giọt nước mắt ở đời." Ẩn sau từng trang văn câu chữ dường như là tiếng thét thảm thiết của những kiếp người, của cuộc sống nhịp nhàng ngoài kia. Tác phẩm văn học chỉ sống khi mà nó có ý nghĩa, mang một giá trị nhân đạo nhân văn sâu sắc, tựa như những câu chữ của nhà văn Nguyên Hồng trong đoạn trích "Trong lòng mẹ" trích từ tác phẩm "Những ngày ấu thơ" vậy. Bên trong những câu từ ấy là kiếp sống của con người, là những giá trị nhân văn sâu sắc, có cao đẹp rực rỡ, cũng có giày xéo khổ đau. Thông qua đoạn trích này, ta có thể nhìn thấy cuộc đời tuổi ấu thơ của tác giả, với một tình cảm mẫu tử thiêng liêng cao cả giữa hai mẹ con bé Hồng.