Nhà Giả kim Paulo Coelho Dịch giả: Lê Chu Cầu Đây khum phải review sách, đây là spoil, bàn luận sách Nhà giả kim kiêm tâm sự, nên mình chả biết vứt bài này vào chủ đề nào. Không biết khi mọi người chán nản mọi người sẽ làm gì ha? Mình thấy người lớn, cụ thể là bố mình thường uống rượu, uống đã đời đến bất tỉnh sẽ quên đi những khó khăn đang gặp, à mà thật ra thì vui hay buồn cũng đều uống rượu. Mình thì tốn kém hơn, mình không cảm được cái thú của chất cồn nên khi nào buồn mình thường ăn, ăn đến khi căng da bụng, chùng da mắt thì lăn ra ngủ, thế là hết ngày í, sẽ không cảm nhận được cái quằn quại khi thời gian trôi qua nữa. Nhưng mà chung quy thì cả hai cách đều là phá huỷ cơ thể, nhuộm đỏ từ bên trong, trốn tránh vấn đề của thực tại, không phải cách để giải quyết vấn đề. Người ta bảo khi người ta già hơn, người ta sẽ khôn ngoan hơn, nhưng thật ra trưởng thành không nằm ở số tuổi, mà phụ thuộc vào số lượng vấn đề bạn đã tự mình giải quyết, thế đấy, bởi vậy nên mới có cái từ "thằng già", "con già". Liên thiên đã cái nư thì mình nói đến vấn đề chính. Mình đọc cuốn Nhà Giả Kim đến lần thứ ba mới nhận ra ý đồ của tác phẩm, có lẽ là do "đầu nhỏ không đội vừa nón to" nên hồi đó chỉ đọc thôi chứ chẳng hiểu gì, chỉ thấy "truyện này cũng có chiều sâu đếy". Mình không nhớ lần đầu tiên mình đọc là khi nào, chỉ là qua bấy nhiêu thời gian đọc lại thì mình cũng thẩm được nó, thước đo của nhận thức chắc cũng chỉ có vậy thôi ha? Dạo gần đây mình bước vào giai đoạn Khủng hoảng danh tính (Identity crisiss) nên thường xuyên bị kiệt sức, vì tâm trạng thất thường nên tạo cơ hội cho những thói quen xấu, quả thực chỉ mới vài tháng mà sức khoẻ của mình đi xuống rất nhiều, cả sức khoẻ thể chất lẫn tinh thần. Khi này mình mới hiểu được vai trò của tôn giáo trong đời sống "Hãy tin điều gì đó hơn cả bản thân" để khi lạc lối vẫn biết mặt trời ở đằng nào để men theo. Tuy nhiên thì mình là một con gen Z sống trong thời đại công nghệ và sự bùng nổ của khoa học thực nghiệm đếch cho phép mình làm điều đấy, vì nếu lộ ra người ta sẽ nhìn mình như một đứa mê tín, thế đấy. À đấy là ai chứ không phải mình, mình thích nghiên cứu về tôn giáo, cái gì có lí mà không mù quáng thì mình tin, nhưng mình không chính thức theo tôn giáo nào, vì thế mà khi khủng hoảng danh tính, mình không có chỗ nào để bám vào. Mình không biết mình là ai, sinh ra để làm gì, tại sao mình cần phải sống tiếp? Tuy khó khăn là vậy những khoảng thời gian này cũng có nhiều chuyện khiến mình xúc động, và những thứ mình ghi nhớ trong sách được thời tuôn ra. Có lần mình phải đối mặt với một ánh mắt sắc lẹm, rất nghiêm nghị, đến nỗi tim mình lỡ cái bộp một cái vì.. sợ đó má. Nhưng mình nhớ đến câu "Vì họ là người dũng cảm nên họ khinh thường sự hèn nhát" nên mình đã không né tránh ánh mắt đó. Nhưng đó là nhân tố bên ngoài, còn khi chỉ có một mình thì mình.. lười tiếp. Đó là lí do mà các vấn đề của mình cứ liên tục không được giải quyết, nhưng bản thân lại là thẩm phán công bằng nhất nên mình luôn sống trong cảm giác có lỗi vì trong sâu thẳm mình đã bị phán tội rồi. Hổng bít ai đọc The mountain is you chưa? Mình thấy cũng hay vì tựa đề cuốn đó là "Nếu bạn không giải quyết vấn đề, bạn sẽ trở thành vấn đề", xong mua về nhét tủ ở quê, chả đọc. Ai đọc rồi cho mình xin review nhé, đa tạ. Mình thường note những câu hay vào ghi chú trên điện thoại, riêng Nhà Giả Kim thì mình chép từ đầu đến cuối vì mỗi góc đều có những lời khuyên. Hiểu được đến đâu thì mình in đậm để đánh dấu bài học đó. Theo mình hiểu, chủ đề lớn của cuốn sách này là Luật Hấp Dẫn, hãy hiểu đơn giản là luật này không khác gì thuật tính toán của TikTok, bạn càng mong muốn xem chủ đề gì thì ứng dụng sẽ đề xuất cho bạn thứ đó. Mình thích cái cách tác giả kể chuyện và cài cắm thông điệp suốt quyển sách, gần giống như quyển Hành trình về phương Đông. Nếu phải bàn luận về cuốn sách này thì mình sợ mình sẽ đau tay, vì viết mãi không hết. Ví dụ về một thông điệp mà mình rất ấn tượng và ngay lập tức thay đổi lối tư duy của mình: Câu này được mình sử dụng ngay với ngành học của mình, nó giống với một lời dạy của Lão Tử:" Lo thắng người thì loạn, lo thắng mình thì bình. " Mình có tìm hiểu về thuật giả kim trong cuốn sách cùng tên hồi đó tìm được ở thư viện, hồi đó đọc là nghĩ ngay đến Sorcerer's Stone trong Harry Potter, hiểu theo nghĩa đen luôn. Giờ đọc lại thấy rất có thể " thuật giả kim" nên được hiểu theo ý nghĩa biểu tượng. Mình viết đến đây thôi khi nào vui vui thì vào sửa tiếp hihi.