Bài viết: 412 

Có Một Loài Mưa
Có loài mưa mang tên người em gái
Đã mấy mùa rơi mãi chẳng hề thôi
Gió lặng rồi mà mây vẫn cứ trôi
Loài mưa ấy buồn tháng năm nức nở
Đôi khi nhớ những buổi đầu gặp gỡ
Nước mắt rơi trong nuối tiếc âm thầm
Và đôi khi giữa hai đầu nỗi nhớ
Khóc chia lìa ướt đẫm tự trong tâm
Mưa tháng năm như rất đỗi nhẹ nhàng
Mà phố ướt trong tâm hồn lầy lội
Chút yêu thương nấp sau làn gió thổi
Có loài mưa than thở tận chân trời
Mưa chiều nay luyến nhớ thuở ban xa
Gợi năm tháng cô đơn đời vồn vã
Hạt mưa rơi ướt áo người xa lạ
Dìu ta đi những bước chẳng yên bình..
Có loài mưa mang tên người em gái
Đã mấy mùa rơi mãi chẳng hề thôi
Gió lặng rồi mà mây vẫn cứ trôi
Loài mưa ấy buồn tháng năm nức nở
Đôi khi nhớ những buổi đầu gặp gỡ
Nước mắt rơi trong nuối tiếc âm thầm
Và đôi khi giữa hai đầu nỗi nhớ
Khóc chia lìa ướt đẫm tự trong tâm
Mưa tháng năm như rất đỗi nhẹ nhàng
Mà phố ướt trong tâm hồn lầy lội
Chút yêu thương nấp sau làn gió thổi
Có loài mưa than thở tận chân trời
Mưa chiều nay luyến nhớ thuở ban xa
Gợi năm tháng cô đơn đời vồn vã
Hạt mưa rơi ướt áo người xa lạ
Dìu ta đi những bước chẳng yên bình..