27. Người Lái Đò
Một đời người, một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải lụy đò
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa
Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương
Con đò mộc, mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông.
Thảo Nguyên
Lời người sưu tập: Bài thơ Người Lái Đò là một bài thơ hay nhiều xúc động. Bài thơ là tấm lòng biết ơn sâu sắc của tác giả đối với những người lái đò, với những thầy cô giáo đang đứng trên bục giảng. Rất đáng phê phán là nhiều trang web đã sưu tầm bài thơ này lên trang web của họ nhưng lại không buồn nhớ tên tác giả...
Thảo Nguyên là bút danh của cô giáo Hồ Thị Thảo khi dành cho thơ. Sinh năm 1974, cử nhân ngữ văn (ĐHSP Huế), Thảo Nguyên hiện là Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Trần Quốc Toản, thị trấn Phong Điền, Thừa Thiên Huế.
Một đời người, một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải lụy đò
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa
Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương
Con đò mộc, mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông.
Thảo Nguyên

Lời người sưu tập: Bài thơ Người Lái Đò là một bài thơ hay nhiều xúc động. Bài thơ là tấm lòng biết ơn sâu sắc của tác giả đối với những người lái đò, với những thầy cô giáo đang đứng trên bục giảng. Rất đáng phê phán là nhiều trang web đã sưu tầm bài thơ này lên trang web của họ nhưng lại không buồn nhớ tên tác giả...
Thảo Nguyên là bút danh của cô giáo Hồ Thị Thảo khi dành cho thơ. Sinh năm 1974, cử nhân ngữ văn (ĐHSP Huế), Thảo Nguyên hiện là Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Trần Quốc Toản, thị trấn Phong Điền, Thừa Thiên Huế.
Chỉnh sửa cuối: