Thăm Mộ Em Mùng 8 Tháng 3 Trời còn sương gió mù mờ Thăm em giữa chốn bơ vơ vắng người Lúa chưa xanh được tiếng cười Em nằm dưới mộ biết đời còn Xuân? Đã xa nửa kiếp phong trần Em ơi... giờ đã bớt dần vết đau!? Nhớ ngày hai đứa bên nhau Tóc em xanh cả một bầu trời mây Em nằm đây Anh ngồi đây Cách nhau nửa thước đất dày mà xa... Đĩa hoa mùng tám tháng ba Khói hương sao cũng xanh da thế này?! Hạt sương đậu ngọn cỏ may Gió lay run cả tháng ngày không em Đưa tay vuốt ngọn cỏ mềm Ngỡ như tóc gió dài thêm kiếp người Nguyễn Khắc Hiền Lời người sưu tập: Tác giả Nguyễn Khắc Hiền Hội viên Hội VHNT tỉnh Hải Dương Điện thoại: 0169.896.6182 Email: [email protected]
Chợt Thương Ngày 8/3 Hỡi ơi ngày 8 tháng 3 Lời ru mẹ hát dân ca ruộng đồng Sài Gòn cơn sốt giữa lòng Hành vi dịch nạn ngại không vui gì Như bàng hoàng giữa cơn mê Một nửa thế giới đi về buồn xo Tử sinh, thượng đế âu lo Luân hồi luân chuyển lần mò tháng ba Đời sinh chưa trẻ đã già Chị em lo sợ corona từng ngày Dạ! Thương tâm lý bữa nay Yếu mềm phận nữ đợi hoài bó hoa Chắp tay Covid bước ra Xin cho tha thướt ngọc ngà được như... Tháng ba còn ở ngục tù Ngả nghiêng trước gió lời ru ruộng đồng Mạc Tường Vi Nhà thơ: Mạc Tường Vi Hội viên Hội Nhà Văn TP HCM
Ngày 8 tháng 3 Ngày 8 tháng 3 năm nay không còn anh Em không được tặng những bông hồng trắng Ôi những bông hoa tươi đẹp nghĩa tình Ba mươi nhăm năm anh luôn mua tặng Buồn nhiều quá, còn lệ đâu mà khóc! Ngày vui qua, có lúc thấy bình thường Giờ mới tiếc dù một chút nhỏ nhoi hạnh phúc Vẫn gợi nhiều đằm ngát với mùi hương! Anh Thơ Lời người sưu tập: Nữ sĩ Anh Thơ (1919-2005) tên thật là Vương Kiều Ân (Vuơng là họ cha, Kiều họ mẹ). Sinh năm 1919 tại Ninh Giang (Bắc Việt). Ông thân sinh là nhà nho, đậu tú tài, làm trợ tá. Vì ông là công chức, thuyên chuyển nay đây mai đó nên con cái thường phải đổi trường luôn. Do đó, Anh Thơ thay đổi tới ba trường (Hải Dương, Thái Bình, Bắc Giang) mà vẫn chưa qua bậc tiểu học. Dù lười học, nhưng rất thích văn chương, tập làm thơ từ nhỏ. Thoạt đầu, lấy bút hiệu Tuyết Anh, rồi Hồng Anh, cuối cùng mới đổi thành Anh Thơ. Từng đăng thơ trên các tuần báo Hà Nội báo, Tiểu thuyết thứ năm, Ngày nay, Phụ nữ, Bạn đường.
Mười Yêu Một yêu: Duyên dáng, thuỷ chung Nêu gương bất khuất, anh hùng, đảm đang. Hai yêu: Trung hậu, dịu dàng Việc nhà, việc nước xóm làng đều khen. Ba yêu: Quyết chí vươn lên Bình đẳng, năng động không quên vẹn toàn. Bốn yêu: Sáng tạo, hiền ngoan Học hành chăm chỉ, lo toan sớm chiều. Năm yêu: Am hiểu biết nhiều Đẹp người, đẹp nết, thương yêu, nghĩa tình. Sáu yêu: Xử sụ văn minh Gia đình, xã hội, công bình, tin yêu. Bảy yêu: Khuôn mặt mỹ miều Công, dung, ngôn, hạnh, mọi điều đẹp xinh. Tám yêu: Công tác nhiệt tình Hội, phường, xóm, phố, vệ sinh, môi trường... Chín yêu: Nhân ái, tình thương Nuôi con ngoan khoẻ, gió sương vững vàng. Mười yêu: Nét đẹp đoan trang Làm vợ, làm Mẹ, vinh quang muôn đời. Xuân Miền Lời người sưu tập: Xuân Miền tên thật là Đoàn Xuân Miền, sinh ngày 5-1-1952, quê tại Tam Đa, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Là quân nhân, hiện trú tại phường Nguyễn An Ninh, Vũng Tàu. Thơ đã được in chung trong Những nẻo tình thơ (tập 8 và 9, NXB Văn nghệ), in chung trong Hạt bụi vàng (NXB Văn học), ngoài ra còn đăng ở các báo Bà Rịa - Vũng Tàu, đặc san Thông tin miền Đông và một số tập san tại tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu như: Cựu chiến binh, Công đoàn, Khuyến học, Giáo chức, Phụ nữ, Công an, Vietsovpetro.
8/3 Ở Đây Toàn Nước Mắt (Tặng cho Ngã ba Đồng Lộc xanh) Chẳng còn ngày tám tháng ba nào cho em Dẫu trước mộ phần ngạt ngào hoa thắm Có thêm những bóng người đi ngang rất đậm Hối hả quên Di ảnh năm xưa đôi mắt em hiền Nụ cười hồn nhiên đến lạ Giấc mơ đêm chỉ là ngả mình lên lá Ngắm hoà bình xanh Ông trời thả ngàn vạn gió thanh Vu vi kể chuyện quê hương, mẹ cha, cùng anh trai quê vẫn tưới đời bằng nước mắt Ngày đêm không giám cười, không giám vui, không giám nói to hơn, nhiều hơn phần mình được nói. U uất Sợ làm đau em Ngày tám tháng ba van đừng giỗi hờn Ai cũng biết em là con gái Việt Nam lớn lên nhờ mỏng manh hoa dại Chưa kịp nở mùa đã hoá bụi ngàn năm Ở chỗ mô đất em nằm Lại mọc thêm mười hai bông hoa dại Mãi mãi Rực màu con gái trắng trinh Nồng Nàn Phố Lời người sưu tập: Nồng Nàn Phố tên thật là Phạm Thiên Ý, sinh năm 1988 tại Nghệ An, quê ở Bình Dương, hiện làm báo ở TP Hồ Chí Minh. Cô đi lên từ blog Yahoo, rồi qua Facebook. Năm 2014 cô được bàn tán nhiều, cả trên mạng lẫn trên báo chí truyền thống, khi cho ra mắt tập thơ đầu tay Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng. Năm 2015, cô cho ra mắt tập thơ thứ hai, Yêu lần nào cũng đau.
Về Quê Về nghe tiếng võng kẽo cà Tiếng bà ru cháu nhạt nhòa nắng trưa Chắt chiu sợi nắng, giọt mưa Đồng trên bãi dưới bốn mùa lúa khoai Tiếng gà xao xác sớm mai Hội làng rạo rực thôn ngoài, xóm trong Thượng tuần trăng níu cành cong Nhớ ai ? Ai nhớ ? Để mong, để chờ Chiều nghiêng, nghiêng cả câu thơ Cánh diều no gió, lững lờ tầng không Thoảng trong hương nội, gió đồng Tiếng thơ dịu ngọt sóng lòng phiêu diêu... Hồn quê thả tím trời chiều. Nguyễn Thanh Thủy Lời người sưu tập: Tác giả: Nguyễn Thanh Thủy Điện thoại: 0354.439.069 Địa chỉ: Phương Lưu, Đông Hải I, Hải An, Hải Phòng
Bay Ngày 8 Tháng 3 Bay ngày 8 tháng Ba Mang theo hoa Làm quà Tiên nữ Từ Thức giáng trần Còn lại mình ta râu ria lạo xạo Tiên nữ níu áo Tiên nữ vòi quà Ta chỉ có hoa Hồng tươi một đóa Ta chỉ có thơ Trống đồng in tròn ngực nở Bài thơ mãi lộ 10.000 mét cao Trên mây Dưới mây Hây hây Tốc độ... Máy bay cập ga Dâu Bể Tiên nữ không về trời Ùa vào trần thế Những đóa hoa người Cười nói Tháng Ba Nguyễn Trọng Tạo Lời người sưu tập: Nguyễn Trọng Tạo (25/8/1947 - 7/1/2019) là nhà thơ, nhà văn, kiêm nhạc sĩ, hoạ sĩ, sinh tại Diễn Châu, Nghệ An, đi lính năm 1969, học Đại học viết văn Nguyễn Du khoá 1, làm thơ từ năm 14 tuổi. Ông là Uỷ viên Hội đồng thơ của Hội nhà văn Việt Nam, Trưởng ban biên tập báo Thơ (2003–2004), từng được các giải thưởng thơ của Nghệ An năm 1969, và giải thơ của các báo Văn nghệ, Văn nghệ quân đội, Nhân dân (1978), hai lần được Giải thưởng Văn học nghệ thuật cố đô (Huế), Giải thưởng Văn học nghệ thuật Hồ Xuân Hương, Giải thưởng Uỷ ban toàn quốc các hội văn học nghệ thuật Việt Nam về thơ và văn xuôi. Thơ và truyện ngắn của ông dịch ra tiếng Pháp, Anh, Nga, Tây Ban Nha...
Mẹ Và Con Mẹ lớn quá - trước mắt con Trước mắt con, mẹ là người giỏi nhất Con hỏi mẹ tất cả mọi điều Như tất cả mọi điều mẹ biết Ông trăng là cái gì Sao đêm tròn đêm mất Lá vì sao rụng nhiều Vì đâu mà có gió Con mèo ở đâu ra Mẹ dạy con Hình rất tròn - chữ O (mồm con khi ngạc nhiên đấy) Có thêm mũ là cái Ô (ngày xưa ông che nắng) Con mèo lười nó rửa mặt bằng tay Ông trăng tròn mỗi tháng một đêm thôi Đất nước mình hình chữ S, con ạ Khi con lớn sẽ còn nhiều cái lạ Hoa nhài sau đêm mưa nở nhiều hơn Nhưng không nhiều bằng lòng mẹ yêu con Con bảo mẹ: - Mẹ ơi, đêm hôm nay ông trăng dẫn mây đi chơi Con chó nhà bác Ngợi ho khi có khách vào nhà Chiếc xe khô dầu nó kêu kẹt cửa Mẹ ơi, bụng con nó kêu "bố, bố" (Con muốn nói là con đang nhớ) Ăn ớt cay con bảo giật cả mình Bông hoa hồng con bảo nó rất xinh Em búp bê cũng biết đòi bú tí Nắng đỏ đẹp như má con em bé Mặt trời tươi như một quả hồng Con mèo lười lưng nó uốn cong Là nó mỏi và nó toàn đi cúi... Thấy rất lạ những điều con nói Cuộc đời qua đôi mắt con Mỗi ngày như một đẹp tươi hơn Mẹ lại học và con lại dạy Nguyễn Thị Ngọc Tú Lời người sưu tập: Nguyễn Thị Ngọc Tú (1942-2013) là nhà văn, nhà thơ Việt Nam, nguyên Uỷ viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam, Ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam khóa IV, nguyên Tổng biên tập tạp chí Tác phẩm mới (Hội Nhà văn). Bà nổi danh trên văn đàn Việt Nam vào những thập kỷ 60, 70, 80 của thế kỷ XX và đã đoạt Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật đợt I năm 2001. Bà sinh ở Hà Nội. Bà từng là giáo viên cấp 2 tại Sơn Tây, sau đó đi học khóa I Trường Viết văn của Hội Nhà văn Việt Nam. Những năm 1965-1967, bà trở thành phóng viên báo Vùng Mỏ thuộc tỉnh Quảng Ninh. Sau đó, Nguyễn Thị Ngọc Tú về làm phóng viên, biên tập viên của tuần báo Văn Nghệ rồi làm Tổng Biên tập tạp chí Tác Phẩm Mới của Hội Nhà văn Việt Nam. Bà mất ở Hà Nội.
Mẹ Ơi... Mẹ ơi... Ngày tám tháng ba Bài thơ con viết chỉ là nhỏ nhoi Bôn ba cuối đất cùng trời Vẫn không tìm hết những lời mẹ ru. Mẹ ơi... Nhặt trái mù u Nhớ cau xanh vỡ ưu tư lá trầu Ba mươi năm lạnh dãi dầu Bão dông mẹ gánh bạc màu cô đơn. Mẹ ơi... Chân cứng đá mòn Con đi vẫn nhớ thuở còn thơ ngây Mẹ giờ hóa khói mây bay Câu thơ ứa lệ từ ngày mồ côi. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời người sưu tập: các bút danh thường dùng Thanh Trắc Nguyễn Văn, Hà Thanh Chương, Nguyễn Thuận Thảo... Nghề nghiệp: Giáo viên Vật Lý Trường PTTH Võ Thị Sáu TP HCM Quê quán: Nam Định Sinh quán: Sài Gòn Nơi sinh hoạt: Hội Nhà Văn TP HCM (Theo trang Lục Bát Việt Nam, ảnh do họa sĩ Lê Phú vẽ tặng)