Nhớ nội Tác giả: Phương Trang Thương nội lắm cả đời tần tảo Năm tháng dài cơm áo nuôi con Đến nay sức khoẻ héo mòn Chúng con kính cẩn lòng son gửi Người Khi còn trẻ nào tươi màu nắng Chồng vắng nhà gánh nặng trọn mang Lá xanh rụng trước lá vàng Mất đi các bác tóc sang màu buồn Thêm lần nữa trời tuôn xối xả Tin nhói lòng bố đã mất đi Bà, con, mẹ nữa ngất vì Núi non sụp đổ nào chi sánh bằng Giữa đêm tỏ vầng trăng tắt ngấm Nuốt lệ sầu tim ngậm nỗi đau Thế rồi bữa cháo bữa rau Cả nhà vực dậy tuy màu tối đen Trong tuyệt vọng như đèn chiếu sáng Động viên mình khơi rạng cháu thơ Ảnh ai ảm đạm bàn thờ Tấm gương nghị lực bây giờ còn đâu. Tuổi thơ cũng đã có những lần được bà nội kể cho những câu chuyện thơ ấu, được ngủ với bà nội. Được nội nấu cho những món ăn ngon.. Đó là một thời kỉ niệm khó có thể quên được đúng không các bạn. Bài thơ như là nỗi nhớ của biết bao người khi nội đã không còn. Dù là vậy, chúng ta cũng đã trải qua một thời thơ ấu nó có đẹp hay không cũng là một kỉ niệm đã qua, hãy gói chúng vào một ngăn trong kỉ niệm để khi nào khi chúng ta nhớ lại sẽ vẫn mỉm cười vì đã có một thời thơ ấu đẹp đẽ đến nhường nào nhé!