

Người Viễn Khách - Sưu Tầm
Người viễn khách... ngày đêm vất vả
Sống tha phương... Đất lạ quê người
Đôi lần khuôn mặt thiếu tươi
Vì hoài bận rộn, nụ cười bỏ quên
Màn đêm lạnh giăng trên đất khách
Bình minh buồn xóa sạch niềm vui
Tha nhân chẳng dám ngủ vùi
Mãi lo tìm kiếm, ngọt bùi sớt chia
Đôi khi thấy mỏi mòn muốn nghỉ
Rồi nhiều lần ý chí lung lay
Nhưng do phận số kiếp nầy
Nào đâu than oán, cùng mây với trời
Chân vẫn bước những nơi gian khó
Tay vững chèo sóng gió ngại chi
Vượt qua giông bão xá gì
Đời người lữ thứ, cứ đi đến cùng
Nhiều lúc chán, quá nhiều hụt hẫng
Mãi cô đơn khó kiếm bạn hiền
Ai người thấu hiểu kẻ xa quê
Đông về thổn thức tái tê dạ sầu
Last edited by a moderator: