Ngắm Trăng Một Mình Tôi ngắm ánh trăng đêm ngoài cửa sổ Căn phòng trống le lói một bóng người Ánh trăng rọi xóa nhòa đi bóng tối Ngồi thẫn thờ nhớ về cuộc tình xưa. Thời niên thiếu thuở đầu mới biết yêu Tôi nhớ lại bao kỉ niệm về em Người con gái làm tim tôi thổn thức Nhớ biết bao những đêm mình hò hẹn Dưới ánh trăng em nói lời yêu tôi Tôi cảm thấy thời gian như dừng lại Ước ao được bên em mãi chẳng rời. Nhưng giờ đây cô đơn sầu lẻ bóng Vẫn một lòng tôi nhung nhớ về em Tôi giờ đây đã già theo năm tháng Còn cô gái vẫn mãi tuổi đôi mươi Bao hẹn ước đôi ta đành khép lại Chỉ còn anh khóc thầm dưới ánh trăng. Tác giả: Nguyễn Ngọc Hưng Bài thơ được viết trong tuyển tập "Đất Trời" Nguyễn Ngọc Hưng sinh năm 2007. Sống tại Bắc Kạn, Việt Nam.