"Thần công" là một quyển ngôn tình não tàn đội lốt hành động tội phạm - Lâm Thế Nhân sau khi phi thường kiên nhẫn lọt hố đến chương thứ 1229, cũng là chương cuối, kết luận. Nam chính là tổng tài kiêm lão đại hắc bang tay ôm mấy mươi em gái mưa nhưng cũng rất chung tình, khí thế như chém đinh chặt sắt sát phạt muôn nơi; đến cuối truyện vì tình yêu mãnh liệt với nữ chính xinh đẹp cá tính thiện lương mà rửa tay gác kiếm, giao lại tất cả cơ nghiệp ngầu lòi vào tay bạn thân, trở thành người chồng bình thường yêu thương vợ con hết mực. Điều quan trọng ở đây là, hắn rửa tay gác kiếm đúng lúc cuộc chiến đang đến cao trào! Thật không thể hiểu nổi, giang sơn chưa bình ổn cứ thế đưa nhau đi trốn? Là lão đại thì không thể chăm vợ nom con được? Từ bỏ làm lão đại hắc bang thì thôi đi, nhưng nam chính tổng tài gì lại trao cả đế chế mình đang sống chết gầy dựng cho bạn thân? , hay lại coi bạn thân là cái bia đỡ đạn? Với thứ chí tiến thủ và IQ này rõ ràng là mày con mẹ nó tâm thần phân liệt đi? Đa nhân cách? Ủy mị-ing?
Bạn đọc
Thỏ con: "Bạn không thích thì có thể không đọc mà."
Bạn đọc
Nguyen Van: "Đây là điển hình cho mẫu đàn ông của chị em phụ nữ. Người như cậu phải học tập."
Bạn đọc
Yêu Hà nhất trên đời: "Thằng này chắc chắn chưa từng có người yêu. Kệ mẹ đi."
Bạn đọc
OKimfine: "Cũng theo dõi đến chương cuối rồi còn tỏ ra mình không não tàn?

"
Này, chuyện tâm linh không đùa được đâu? Không thể nào cứ thế quy hắn là một độc giả cũng não tàn chẳng kém, căn bản là do tác giả đào quá nhiều hố, lúc lấp một nửa lại bỏ dở, có chê thì cũng là chê hắn ngây thơ cứ nghĩ đến cuối bả sẽ lấp nốt, được chưa?
Để công bằng thì, tổng thể diễn biến truyện vẫn là đọc tạm, khá gay cấn, mở đầu cũng coi như cuốn hút: Chính là kiểu đánh vào xu hướng SM của đa số người, trong đó có Lâm Thế Nhân. Nữ phụ từ những dòng đầu tiên đã bị trói trên giường vì sự ngu ngốc dám coi thường bàn tay vàng của nam chính tự mình đặt bẫy tự mình sa. Xuất phát từ sự ngưỡng mộ đơn thuần, dặm thêm chút tính tiểu thư, chút mưu mô, chút độc ác, chuốc thuốc để nam chính lên giường cùng mình. Ai cũng biết chỉ có nữ phụ không ngờ được, cô ta mới lại là người uống phải cốc rượu đựng một nửa là thuốc kích dục kia, mê man không biết gì bị tên người xấu tiếp cận ngay sau lúc nam chính nhếch miệng cười ngạo kiều bỏ đi. Mà nữ phụ đương nhiên không có sự bảo hộ của thần tiên tác giả, cứ thế bị cưỡng hiếp, với nam chính biến yêu thành hận. Nhưng càng đáng hận hơn, nữ phụ hóa ra còn chỉ là một nhân vật phụ của phụ của phụ, ngoài chương đầu xuất hiện kéo view, chín mươi chín chương sau mờ mờ nhạt nhạt nhạt, là một cái ván ngắn tủn nhằm đưa nữ chính tới bên nam chính. Đến chương 101, lại rất có vẻ đáng ngạc nhiên, chết vì bom mình đã đặt cho nữ chính.
Lâm Thế Nhân sở dĩ nhớ rõ nhân vật phụ của phụ của phụ này đến vậy bởi hắn, trên cương vị một độc giả có não, nhìn thấy ngoài cái danh nữ phụ vốn có trong ngôn tình, cô ta càng đáng thương hơn. Tuy không bằng nữ chính đã được buff đến tận mây xanh, ít nhất không đáng để chịu một kết cục thảm hại không chút logic như vậy.
Có thể hoặc không cũng vì Lâm Thế Nhân phun tào quá nhiều sau khi đọc đến chương này cộng thêm kết truyện, hắn mơ mơ hồ hồ xuyên vào đây, trở thành đã ngược hẳn với giới tính của hắn thì thôi đi, còn thành nhân vật có giá trị sát thương thấp nhất truyện!
Lâm Thế Nhân thử cựa mình. Không tài nào nhúc nhích nổi. Vẫn may mắn khi xuyên vào, hắn vừa hay đã qua đoạn nữ phụ bị làm đến điên cuồng. Thứ duy nhất còn sót lại, phải chăng cũng chỉ là những đau đớn tê dại trên thân thể. Là một nhị thiếu gia chuyên ăn chơi đàn đúm, kinh nghiệm của Lâm Thế Nhân trong vấn đề giường chiếu cho hắn biết trong sự đau đớn bên cạnh bị trói chặt là cảm giác xé nát từ đâu, liền không khỏi thấy có hơi cạn lời.
"CB nó. Còn không ai đến cởi trói cho ông?"
Títtt..
Có tiếng động bất ngờ truyền đến. Lâm Thế Nhân lập tức ngậm miệng.
"Chào mừng bạn đến với Hệ thống Cải tạo cốt truyện." Một giọng máy móc bỗng nhảy ra trong đầu. Nếu không phải bị trói, Lâm Thế Nhân liền lập tức bật dậy nhảy khắp phòng. "Với mục đích đem lại cho độc giả trải nghiệm tốt nhất sau khi đọc truyện, Diễn đàn truyện MW rất vui mừng và tự hào được sản xuất một chương trình giúp độc giả giải tỏa tâm tình nếu không cảm thấy hài lòng với tác phẩm.."
"Hệ thống được tiến hành xây dựng từ.."
"Bởi những con người tận tâm nhiệt tình.."
"Qua rất nhiều lần thử nghiệm.."
Lâm Thế Nhân sau một hồi chấn động giờ mới hồi thần lại, không biết có nên cười hay thân ái tặng diễn đàn truyện một ngón giữa.
"Chúc mừng bạn đã trở thành người đầu tiên tham gia vào dự án của chúng tôi. Chúc bạn có một thời gian trải nghiệm vui vẻ!"
Nếu không phải nghe tiếng nói không có nhịp điệu lên xuống và thỉnh thoảng còn vấp, Lâm Thế Nhân sẽ chắc trăm phần trăm hệ thống căn bản là một con bò thích trọc ngoéo, song cũng hơi suy nghĩ về vài từ trong câu vừa rồi.
Người đầu tiên?