Tên truyện: Mùa hè năm ấy Tên tác giả: Anna Đặng Thể loại: Truyện ngắn Vào một ngày hè mưa rơi tầm tã, tôi đi lang thang khắp nơi không chốn về, và anh ấy đã cưu mang tôi, đem tôi về nuôi. Vốn dĩ đơn thuần chỉ là anh em, nhưng tôi đã trót phải lòng anh ấy. Tôi yêu anh trai nuôi của mình.. ~7 năm sau, khi tôi 16 tuổi~ - Ú, dậy đi chứ, muộn học rồi đó. Không dậy là anh không chở đi học nữa đâu đấy! - Uhh, cho em ngủ một lát nữa thôi mà.. - Haizz, hết nói nổi. - Anh á, mới có mấy giờ. - Ú ơi, 6h 45 rồi! Tôi vội vã bật dậy. - Thiệt hở anh? - Uhh. Nhanh ra vệ sinh cá nhân, xong anh chở ra đây mua tạm cái bánh mì. - Vânggg Ngồi trên chiếc xe máy anh chở, tôi còn ngái ngủ. Chợt có tiếng hét của một đám nữ sinh làm tôi giật mình. Thì ra đó là bọn bạn học của tôi. Nó ganh tỵ với tôi khi có người anh đẹp trai như vầy đèo đến trường ấy mà. Nhưng tôi không thèm lo lắng tụi nó cướp ảnh đi. "Tụi nó nghĩ tụi nó là ai chứ? Giám giành anh ấy với tôi ư? Không có cửa đâu nhé. Ở đẳng cấp nào, đáng để tôi bận tâm sao?" Tôi tự kiêu. - Nè cậu kia, quay mặt sang chỗ khác đi, thấy trai đẹp là mắt sáng lên, liêm sỉ rớt cũng không biết mà nhặt nữa. - Liên quan đến cậu à? - Sao không? Anh trai tôi thì đương nhiên tôi phải xen vào rồi. Với cả, mấy cậu bớt mộng tưởng đi nhé, vì dù thế nào đi chăng nữa, anh ấy cũng sẽ không liếc nhìn mấy cậu lấy một cái đâu. - Mày.. - Gì? Kêu tôi làm gì? Đúng không anh? Anh nhẹ mỉm cười với tôi. Tôi nói vậy cho đã cơn giận tụi nó làm tôi giật mình thôi, chứ điều khiến tôi chú ý chính là có một chị gái, lặng lẽ đứng bên mép tường nhìn anh tôi rồi quay đi. Tôi nghĩ người ấy có quan hệ gì đó với anh tôi, nhưng rồi cũng dần quên đi vì tôi chợt nảy ra một câu hỏi "Sau này, liệu anh trai tôi, có quan tâm, thương tôi như bây giờ nữa không?" Tôi mạnh dạn hỏi anh ấy. - Anh ơi.. - Gì thế em? - Liệu, khi em lớn rồi, thì anh có thương em, bảo vệ em như giờ không, hay anh sẽ bỏ rơi em? " - Ngốc! Anh sẽ luôn bảo vệ em, anh hứa đó! Tôi thấy vui lắm. Câu nói đó của ảnh như nguồn động lực lớn lao cho tôi. Nhưng một thời gian sau đó, tôi như cảm giác rằng anh ấy đang cố giấu diếm tôi một việc gì đó, và cũng chả thèm để ý đến tôi nữa, trong khi tôi thì cứ muốn gây sự chú ý. Rồi đến khi, anh ấy nói ra một câu, làm tổn thương tôi, làm tôi khóc thật nhiều:" Em phiền quá đấy, đi ra chỗ khác chơi đi!" Anh ấy quên điều anh ấy hứa rồi! Anh ấy thấy tôi phiền. Và kể từ lúc đó, tôi bơ anh ấy, nhưng trong lòng vẫn luôn mong ngóng được anh ấy xin lỗi, làm hòa, rồi tôi sẽ sẵn lòng tha thứ. Nhưng không! Anh ấy làm tôi thất vọng lần 2! Buồn lắm, và cũng chả biết chia sẻ với ai. Nhưng, cho tới giây phút này, tôi mới thực sự tuyệt vọng, anh ấy nói với tôi một chuyện động trời. Cầm tấm thiệp cưới trên tay, anh đưa cho tôi. Tấm thiệp ghi tên anh và một cô gái khác.. - Ú, ra đây anh nói nè. - Sao ạ? - Giới thiệu với em, đây là chị dâu của em. - Anh cũng xin lỗi vì thời gian qua không để ý đến em nha. Vì anh bận tán chị dâu em ấy mà. Anh nhờ em một việc, là đi phát thiệp cưới hộ anh với nha, xong rồi thì anh và chị sẽ dẫn em đi chơi, được không Ú? - Anh trai em đề nghị kết hôn gấp quá, nên chưa có kịp đi mua nhẫn, đặt váy cưới với chị, anh chị đành phải nhờ em. Cũng tại anh á. Anh ấy đỏ mặt, rồi nở một nụ cười thẹn thùng. Trước giờ, tôi chưa khi nào được thấy biểu cảm đó của ảnh. Và cái gì nữa đây? Chị dâu ư? Ngạc nhiên hơn cả, chị dâu chính là người chị gái tôi gặp tuần trước. Nhưng, đáng lẽ, vị trí đó, phải là của tôi chứ? Sao lại thành ra chị ta.. Tôi đến trước mà.. - KHÔNG. Em không muốn, em phải là vợ anh cơ! - Ú, em nói gì vậy chứ? Chúng ta chỉ là anh em thôi! - Chúng ta không cùng một dòng máu! Nên em và anh đến với nhau là chuyện bình thường. Với cả em là người đến trước! - Ú! Anh chỉ coi em là em thôi - KHÔNG! - Ú. Chị biết em có tình cảm với anh trai mình, nhưng em cũng nên hiểu, không phải ai đến trước cũng sẽ có được tình yêu, nếu như vậy thì trên đời này làm gì có người yêu nhau nữa hả em! - Em.. Thì ra là tôi sai. Chị ấy nói đúng. Tôi sai rồi.. - Em xin lỗi, chúc anh chị hạnh phúc. Buông tay, chính là lựa chọn tốt nhất cho cả hai bên.. Cả hai mùa hạ, mùa hạ hạnh phúc, và mùa hạ đau thương.. Hết