Bài viết: 7 

Phần 10
Ngồi trong xe cô gái của chúng ta vô cùng lo sợ! Dù chưa tiếp xúc nhiều nhưng cô cũng hiểu được một phần nào tính cách của anh! Nhưng đi được chừng một đoạn cô phát hiện ra con đường anh đang đi không phải là đi đến chỗ hôm trước! Mà là đang theo hướng về nhà cô mà thẳng tiến! Cảm giác bất an đã không còn! Ngược lại trong lòng cô đang cảm thấy có gì đó vui vui mà cô cũng chẳng hiểu vì sao nữa! Nhưng sao người này lại biết đường về nhà cô? Còn nữa sao mẹ cô lại quen với gia đình anh ta chứ? Càng nghĩ càng khó hiểu, cuối cùng cô cũng quyết định quay xang hỏi anh:
- Này, tại sao anh lại quen với mẹ tôi vậy?
Không trả lời!
- Với cả tại sao anh còn biết đường về nhà tôi nữa thế?
Không trả lời!
- Này, này, anh bị điếc rồi à?
Anh quay xang nhìn cô ánh mắt không mấy vui vẻ nhưng rồi vẫn không có một câu trả lời nào cho cô cả!
Thấy anh như vậy cô cũng không muốn trả lời nữa! Quay xang một bên ngắm cảnh vậy! Chẳng mấy khi được đi ô tô mà lại là ô tô xịn như vậy!
Còn anh! Anh càng thấy chán ghét cô gái này hơn! Chẳng hiểu tại sao cả mẹ và bà nội anh đều khăng khăng bắt anh phải đưa cô ta về!
Hôm qua mẹ anh có gọi anh vào nói chuyện về cô gái đang ngồi cạnh anh kia! Cô gái nhà quê giả tạo này chính là người hôm trước mẹ anh bắt anh về tận vùng quê xa xôi kia đón! Nhưng vừa về đến nơi thì anh được biết là cô đã đi rồi! Sau lần đấy anh cũng không thấy mẹ anh nhắc lại nữa! Có điều ngày hôm qua mẹ anh con thông báo một tin vô cùng khó chiều đó là cô ta chính là vợ sắp cưới của anh! Anh đã không biết phải giải thích bao nhiêu lần cho mẹ nhưng bà vẫn không tin là cô ta làm cái nghề dơ bẩn ấy! Mặc dù vẫn làm theo nhưng anh nhất quyết sẽ không bao giờ chấp nhận một người như vậy làm vợ mình! Tạm thời cứ làm theo sau đó sẽ hành hạ cho cô phải tự động rút lui thì thôi! Nghĩ là làm anh sẽ chẳng khuất phục người con gái này không xứng để làm vợ anh!
Xe từ từ dừng lại ở cổng nhà cố cô nhanh chân bước xuống xe nhưng vừa định đóng cửa thì cô cũng không quên nói:
- Cảm ơn anh đã cho tôi về nhờ!
Rồi quay ra đi thẳng vào nhà cô cũng biết anh có lẽ chẳng muốn trả lời cô đâu! Vào đến nhà đã thấy bố mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn ngon lành cho con gái rượu rồi!
- Bố mẹ, con về rồi đây!
Rồi chạy ùa vào ngồi giữa hai người! Đang tươi cười thì nụ cười của cô bỗng vụt tắt, là giọng nói trầm ấm đó:
- Chào hai bác ạ, cháu là Thất Tùng ạ!
- Ừ, vào đây ngồi đi cháu, nhà không có gì cháu thông cảm nhé!
- Dạ!
Thất Tùng lễ phép trả lời hai ông bà! Dù mới tiếp xúc nhưng Anh thấy hai người này thật lương thiện và nhân hậu, chẳng thể hiểu sao lại có cô con gái giả tạo như vậy không biết!
Ngồi xuống chiếc ghế đã cũ kĩ anh nhìn xung quanh nhà rồi nói chuyện cùng ông Tuấn mà chẳng hề nhìn cô một cái!
Còn bà Liên dù không thể hiện thái quá nhưng từ lúc nhìn thấy cậu bà đã không thể cất lời! Nếu con trai của bà còn sống chắc cũng trạc tuổi này rồi!
- Dạ đây là quà bố mẹ cháu gửi biếu hai bác ạ!
- Đã về chơi còn quà cáp làm gì nữa hử! Bác cảm ơn nhé!
- Dạ không có gì ạ! Mẹ con hôm này bận chút việc nên không về cùng con được! Mẹ con có gửi lời hỏi thăm hai bác ạ!
- Không có gì đâu, để hôm khác chúng ta sẽ nên thăm hai ông bà bên đấy!
Hai người nói chuyện rất vui vẻ! Tiểu Hà ở bên kia nhàn dỗi không làm gì nên thỉnh thoảng có liếc qua anh, quả thật hôm nay nhìn kĩ mới thấy anh đẹp thật, khuôn mặt cương nghị nếu nhìn kĩ sẽ thấy anh cũng không đến lỗi già quá! Đang miên man suy nghĩ bỗng ông Tuấn nói một câu làm cô chết đứng:
- Về chuyện của hai đứa bác nghĩ chúng ta không phải vội!
- Dạ vâng ạ! Cháu nghĩ cũng không gấp nắm đâu ạ!
- Bố à, bố đang nói về việc gì giữa ai thế ạ? Tiều Hà không ngồi yên nữa vội vã tren ngang!
- Là chuyện đám cưới của con và Thất Tùng!
- Cái gì?
Tiểu Hà hét nên! Sao tự nhiên có đám cưới nào ở đây?
- Con gái con đứa, ăn nói để ý vào! Con với Thất Tùng từ nhỏ đã có hôn ước rồi! Chỉ là định để con lớn thêm chút nữa ta sẽ nói nhưng giờ hai đứa đã quen biết nhau trước rồi thì ta cũng không còn gì phải lo nữa! Chỉ sợ hai đứa không hòa hợp được nhưng nghe bà nội Thất Tùng nói thì các con đã thân thiết đến như vậy rồi thì cũng không phải nói gì nữa rồi!
Ông Tuấn nói một chàng dài, Thất Tùng không hiểu gì lắm nhưng không cãi lại! Còn Tiểu Hà thì sốc tận não vội vã thanh minh:
- Con và anh ta không như mọi người nghĩ đâu ạ! Bọn con chỉ là hiểu nhầm thôi ạ!
- Hiểu nhầm là sao?
- Dạ không sao ạ! Em ấy chắc đang ngại thôi ạ! Hai bác cứ kệ đi ạ! Cháu sẽ cố gắng chăm sóc cô ấy ạ!
Thất Tùng tự nhiên chẳng muốn buông tha cô gái này anh muốn chơi đùa với cô rồi, anh sẽ cho cô lộ cái mặt thật của mình thì thôi!
- Này, anh bị điên à? Ăn nói lung tung gì vậy?
- Em làm sao thế? Dù sao bà cũng nhìn thấy rồi! Bố mẹ cũng không nói gì sao em phải giấu hử?
Một màn này làm cho Tiểu Hà chao đảo không hiểu được gì cả? Sao lại hôn ước gì ở đây? Xong lại bà nội anh ta nhìn thấy gì? Ngày hôm đó sao? Mới cả sao bố mẹ cô lại biết được?
- Này, tại sao anh lại quen với mẹ tôi vậy?
Không trả lời!
- Với cả tại sao anh còn biết đường về nhà tôi nữa thế?
Không trả lời!
- Này, này, anh bị điếc rồi à?
Anh quay xang nhìn cô ánh mắt không mấy vui vẻ nhưng rồi vẫn không có một câu trả lời nào cho cô cả!
Thấy anh như vậy cô cũng không muốn trả lời nữa! Quay xang một bên ngắm cảnh vậy! Chẳng mấy khi được đi ô tô mà lại là ô tô xịn như vậy!
Còn anh! Anh càng thấy chán ghét cô gái này hơn! Chẳng hiểu tại sao cả mẹ và bà nội anh đều khăng khăng bắt anh phải đưa cô ta về!
Hôm qua mẹ anh có gọi anh vào nói chuyện về cô gái đang ngồi cạnh anh kia! Cô gái nhà quê giả tạo này chính là người hôm trước mẹ anh bắt anh về tận vùng quê xa xôi kia đón! Nhưng vừa về đến nơi thì anh được biết là cô đã đi rồi! Sau lần đấy anh cũng không thấy mẹ anh nhắc lại nữa! Có điều ngày hôm qua mẹ anh con thông báo một tin vô cùng khó chiều đó là cô ta chính là vợ sắp cưới của anh! Anh đã không biết phải giải thích bao nhiêu lần cho mẹ nhưng bà vẫn không tin là cô ta làm cái nghề dơ bẩn ấy! Mặc dù vẫn làm theo nhưng anh nhất quyết sẽ không bao giờ chấp nhận một người như vậy làm vợ mình! Tạm thời cứ làm theo sau đó sẽ hành hạ cho cô phải tự động rút lui thì thôi! Nghĩ là làm anh sẽ chẳng khuất phục người con gái này không xứng để làm vợ anh!
Xe từ từ dừng lại ở cổng nhà cố cô nhanh chân bước xuống xe nhưng vừa định đóng cửa thì cô cũng không quên nói:
- Cảm ơn anh đã cho tôi về nhờ!
Rồi quay ra đi thẳng vào nhà cô cũng biết anh có lẽ chẳng muốn trả lời cô đâu! Vào đến nhà đã thấy bố mẹ cô đang chuẩn bị đồ ăn ngon lành cho con gái rượu rồi!
- Bố mẹ, con về rồi đây!
Rồi chạy ùa vào ngồi giữa hai người! Đang tươi cười thì nụ cười của cô bỗng vụt tắt, là giọng nói trầm ấm đó:
- Chào hai bác ạ, cháu là Thất Tùng ạ!
- Ừ, vào đây ngồi đi cháu, nhà không có gì cháu thông cảm nhé!
- Dạ!
Thất Tùng lễ phép trả lời hai ông bà! Dù mới tiếp xúc nhưng Anh thấy hai người này thật lương thiện và nhân hậu, chẳng thể hiểu sao lại có cô con gái giả tạo như vậy không biết!
Ngồi xuống chiếc ghế đã cũ kĩ anh nhìn xung quanh nhà rồi nói chuyện cùng ông Tuấn mà chẳng hề nhìn cô một cái!
Còn bà Liên dù không thể hiện thái quá nhưng từ lúc nhìn thấy cậu bà đã không thể cất lời! Nếu con trai của bà còn sống chắc cũng trạc tuổi này rồi!
- Dạ đây là quà bố mẹ cháu gửi biếu hai bác ạ!
- Đã về chơi còn quà cáp làm gì nữa hử! Bác cảm ơn nhé!
- Dạ không có gì ạ! Mẹ con hôm này bận chút việc nên không về cùng con được! Mẹ con có gửi lời hỏi thăm hai bác ạ!
- Không có gì đâu, để hôm khác chúng ta sẽ nên thăm hai ông bà bên đấy!
Hai người nói chuyện rất vui vẻ! Tiểu Hà ở bên kia nhàn dỗi không làm gì nên thỉnh thoảng có liếc qua anh, quả thật hôm nay nhìn kĩ mới thấy anh đẹp thật, khuôn mặt cương nghị nếu nhìn kĩ sẽ thấy anh cũng không đến lỗi già quá! Đang miên man suy nghĩ bỗng ông Tuấn nói một câu làm cô chết đứng:
- Về chuyện của hai đứa bác nghĩ chúng ta không phải vội!
- Dạ vâng ạ! Cháu nghĩ cũng không gấp nắm đâu ạ!
- Bố à, bố đang nói về việc gì giữa ai thế ạ? Tiều Hà không ngồi yên nữa vội vã tren ngang!
- Là chuyện đám cưới của con và Thất Tùng!
- Cái gì?
Tiểu Hà hét nên! Sao tự nhiên có đám cưới nào ở đây?
- Con gái con đứa, ăn nói để ý vào! Con với Thất Tùng từ nhỏ đã có hôn ước rồi! Chỉ là định để con lớn thêm chút nữa ta sẽ nói nhưng giờ hai đứa đã quen biết nhau trước rồi thì ta cũng không còn gì phải lo nữa! Chỉ sợ hai đứa không hòa hợp được nhưng nghe bà nội Thất Tùng nói thì các con đã thân thiết đến như vậy rồi thì cũng không phải nói gì nữa rồi!
Ông Tuấn nói một chàng dài, Thất Tùng không hiểu gì lắm nhưng không cãi lại! Còn Tiểu Hà thì sốc tận não vội vã thanh minh:
- Con và anh ta không như mọi người nghĩ đâu ạ! Bọn con chỉ là hiểu nhầm thôi ạ!
- Hiểu nhầm là sao?
- Dạ không sao ạ! Em ấy chắc đang ngại thôi ạ! Hai bác cứ kệ đi ạ! Cháu sẽ cố gắng chăm sóc cô ấy ạ!
Thất Tùng tự nhiên chẳng muốn buông tha cô gái này anh muốn chơi đùa với cô rồi, anh sẽ cho cô lộ cái mặt thật của mình thì thôi!
- Này, anh bị điên à? Ăn nói lung tung gì vậy?
- Em làm sao thế? Dù sao bà cũng nhìn thấy rồi! Bố mẹ cũng không nói gì sao em phải giấu hử?
Một màn này làm cho Tiểu Hà chao đảo không hiểu được gì cả? Sao lại hôn ước gì ở đây? Xong lại bà nội anh ta nhìn thấy gì? Ngày hôm đó sao? Mới cả sao bố mẹ cô lại biết được?
Last edited by a moderator: