Đam Mỹ Mạt Thế! Chi Đả Kích - Đóa Tinh Lạc

Thảo luận trong 'Truyện Hay' bắt đầu bởi Đoá Tinh Lạc, 23 Tháng ba 2019.

  1. Đoá Tinh Lạc

    Bài viết:
    53
    PN: Từ Phong x Tinh Vũ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lão đại cùng tiểu thiếu gia bỏ nhà đi trốn, lão gia tử sau khi xem xong thư và coi mấy bình dược liền tức đến xém thổ huyết.

    Đám cấp cao trong căn cứ Ái Thiên đều khóc đến cạn nước mắt. Lão đại a, boss a sao ngài đi không vác theo bọn này! Ăn mảnh là không tốt đâu sẽ bị thiên lôi đánh đó!

    (Thiên lôi: Diss sao dạo này ai cũng gọi ta vậy, có biết ta bận lắm không hả)

    Từ Phong cũng rất muốn đi theo tiểu thiếu gia du ngoạn nha, cho nên nó thật buồn vì bị bỏ ở nhà.

    Liền chạy lại chỗ Tinh Vũ cũng Hoài Ngọc xem xem, Hoài Ngọc hiện tại đã hoàn toàn đưa việc nuôi trồng thực vật biến dị lên một tầm cao mới rồi.

    Mấy tang thi gần như cũng hoàn toàn khôi phục lại ý thức rồi. Tuy giữa nhân loại và tang thi vẫn là lúc gần lúc xa nhưng việc này tiến triển như vậy đã rất tốt.

    Tinh Vũ cũng không còn là đứa nhỏ ốm yếu ngày xưa nữa mà cũng trở thành một thanh niên to cao cơ bắp đầy đặn rồi.

    Mỗi lần nhìn cơ thể săn chắc của Tinh Vũ, Từ Phong luôn có một trận bi ai. Đều là tang thi nhưng tại sao Tinh Vũ có thể lớn còn nó lại cứ teo như cũ vậy chứ.

    Tinh Vũ khi biết điều này chỉ hơi buồn cười mà không nói gì. Từ tiểu Phong luôn ngáo ngáo như vậy mà, để ý toàn chuyện không đâu.

    Cho tới khi, Tinh Vũ lầm đầu tiên nằm mơ thấy mộng tinh a. Từ Phong nằm dưới thân hắn khóc nức nở, cả khuôn mặt ửng đỏ cực kỳ ngon mắt.

    Thân thể trắng nõn nà, trần trụi mà tùy ý hắn xâm nhập, điên cuồng thúc đẩy.

    Tinh Vũ hoảng hồn tỉnh lại, nhìn xuống quần mình thì lại là một trận hoảng hốt. Nhanh chóng đem quần của mình lao vào phòng tắm giặt sạch.

    Tinh Vũ cố kiềm nén sự khác thường của mình lại, hắn đây là bị sư phụ lây bệnh gay như bao người rồi sao.

    Tâm thần luôn không tập trung tỉnh táo nổi, rất nhanh liền bị Vũ Lạc bắt được sự kỳ quái ấy.

    "Em làm sao thế? Thiếu hơi sư phụ chịu không được à!" Vũ Lạc cười cười mà trêu đùa hắn.

    "Không phải!"

    "Lạc ca, huynh từ khi nào yêu phải loại động vật đơn bào như Trí ca vậy?"

    Vũ Lạc bị hắn hỏi đến giật mình, ánh mắt hồ ly của hắn loé sáng rồi im lặng kể với Tinh Vũ về cái tình yêu biến chất từ tình huynh đệ của mình.

    "Yêu hoàn toàn không có lý do hay gì cả, chỉ là yêu mà thôi! Tuân theo con tim mình đi, nó sẽ chỉ bảo em nên làm gì!"

    Tinh Vũ hồn xiêu phách lạc mà nâng bước lững thửng trở về.

    Trên đường về hắn gặp được nó, Từ Phong đang ở gần đó liền muốn lôi kéo Tinh Vũ đi với mình.

    Cậu vừa mới vui vẻ nắm tay hắn liền bị hắn giật mình giật phắt tay ra. Thấy vẻ mặt ngơ ngác như von nai vàng của Từ Phong, Tinh Vũ càng thêm bối rối.

    Hắn xin lỗi cậu rồi chạy biến đi với tốc độ bàn thờ.

    Vũ Lạc từ xa chứng kiến hết tất cả, hắn nheo mắt lại vuốt cuốt cằm. Sau đó liền cười gian manh mà chạy đi tìm lão bà và các đồng chí để thông báo tiệc cưới sắp tới.

    Tinh Vũ một đường chạy thẳng về phòng, đóng sầm cửa lại rồi ngồi bệch xuống đất. Hắn không nghĩ đến việc mình sẽ yêu Từ Phong.

    Tuy lâu nay hắn luôn thích bám đuôi cậu, hay ngủ chung với cậu, không thích cậu đi cùng người khác nên hay đi chung với cậu.

    Nhưng không nghĩ đến được lý dó lại là thế, cứ nghĩ mình luôn khao khát tình thương thôi.

    Hiện tại, bị giấc mộng xuân kia làm cho điên đảo hết cả rồi, phải sống làm sao đây hả trời. Sống lâu như thế, vậy mà lần đầu tiên động lòng cũng không hay biết, còn gì lừa gạt hơn được không hả.

    Có khi nào bị sư phụ biết liền bị cười chết không đây! Hu hu, không muốn nha!

    Đắn đo, suy nghĩ cả một buổi sáng, buổi chiều Tinh Vũ cả người đầy tiều tụy mà lăn đi tìm Lạc Minh chỉ giáo cách lừa lão bà lên giường.

    Lạc Minh cười khẩy một cách vô cùng đê tiện, đặt vào tay Tinh Vũ một gói thuốc sau đó giơ ngón cái với hắn.

    "Bao phê, không phê không thu tiền!"

    Sau đó liền quay lưng đi bỏ lại Tinh Vũ liêu xiêu trong gió. Ít nhiều bị Minh Thiên ảnh hưởng, nên hành động nhanh hơn suy nghĩ.

    Buổi tối, Tinh Vũ liền mò đến phòng của Từ Phong, uốn éo uốn éo đòi ngủ chung.

    Và Tinh Vũ đã quên một điều rất thú vị là có thằng ngu mới đi hạ thuốc tang thi thôi.

    Vì thế, sau khi nốc xong ly sữa Từ Phong tỉnh bơ lên giường đắp chăn đi ngủ.

    Trong suốt một quá trình đó, Tinh Vũ nhìn mà muốn lòi hai con mắt ra ngoài. Đệt, bộ thuốc này hết hạn sử dụng hả trời!

    Nằm một bên của Từ Phong, Tinh Vũ nhìn khuôn mặt ngủ say kia hận đến nghiến răng nghiến lợi, cắn chặt chăn mà đi ngủ.

    Đời mà, éo như mơ đâu em.

    Sáng dậy, Từ Phong tinh thần sảng khoái, Tinh Vũ vẻ mặt như ai thiếu hắn mấy trăm vạn vậy.

    Nhìn người đi mất, Tinh Vũ khóc không ra nước mắt, liền viết thư cho sư phụ nhà kình khóc lóc kể lể.

    Liền bị Minh Thiên tát trở về "Quăng lên giường, thượng trước tính sau!" Cùng một bình dược đặc biệt trợ hứng.

    Nắm lá thư cùng bình dược trên tay, Tinh Vũ hít sâu một hơi vẻ mặt đầy rẫy "tráng sĩ đoạn cổ tay" biểu tình.

    Ngồi trên giường đợi Từ Phong tắm xong, thân thể nhỏ nhắn ướt át, đầy kêu gọi a.

    Kiềm chế của Tinh Vũ rốt cuộc bỏ nhà chạy trốn cũng lý trí. Tinh Vũ nhanh nhẹn nhét một viên thuốc vào miệng của Từ Phong.

    Trong khi cậu còn ngơ ngác mà nhìn hắn liền bị hắn ôm lên ném lên giường.

    Từ Phong tròn xoe hai mắt nhìn hắn đầy nghi hoặc chưa kịp hỏi liền bị bịt mồm bằng miệng.

    "Nha.. ưm.."

    Quần áo cũng nhanh chóng mất tung tích, nơi đó vì dược nên cũng sớm ẫm ướt liền dễ dàng bị môt ngón tay của Tinh Vũ chen vào.

    Nội bích ẩm ướp bao chặt lấy ngón tay của hắn, Từ Phong cảm nhận được dị thể chui vào cơ thể liền bắt đầu dãy dụa.

    "Từ Phong, em yêu anh mất rồi a! Đừng từ chối em!"

    Nghe vậy, đại não Từ Phong liền ngừng hoạt động, cố gắng phân tích xem chuyện gì đang xảy ra.

    Nhìn người dưới thân ngẩn ngơ, thân thể kiều mị như đang câu dẫn hắn. Ai chịu nổi, còn nhịn được liền không phải nam nhân.

    Tinh Vũ liền đem thiết côn của mình xông vào huyệt bích nóng cháy đó. Từ Phong cả người run bần bật, còn Tinh Vũ vì quá thoải mái mà rên thành tiếng.

    Vũ Lạc tình cờ đi ngang qua "..."

    Ra là ở dưới, thế giới này thật bất công nên cộng lông không bao giờ thẳng!

    Trong khi Tinh Vũ và Từ Phong bận rộn mần nhau, thì căn cứ dưới miệng tiện của Trí Thăng toàn bộ đều biết Tinh Vũ là o rồi.

    Một đêm xuân sắc, Từ Phong sau khi tỉnh dậy lại lết lết đi tắm rửa hoàn toàn không mệt mỏi gì cả làm Tinh Vũ có một cảm giác bất lực không hề nhẹ.

    Hắn tự động quỳ gối trên giường chờ người đi ra, Từ Phong hơi hoang mang nhưng cũng đáp lại tình cảm của Tinh Vũ làm hắn nhảy cẩn lên vì sướng.

    Thật ra, Từ Phong cũng thích Tinh Vũ lâu lắm rồi nhưng cậu không nói đâu, bí mật nha!
     
    Nguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
  2. Đoá Tinh Lạc

    Bài viết:
    53
    PN: Cuộc đời của Minh Thiên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lãnh Minh Thiên từ khi sinh ra đã là tiểu thiếu gia của một trong năm gia tộc lớn nhất của tu chân.

    Phụ mẫu của cậu là người mạnh nhất và giỏi nhất của tu chân còn cực kỳ bao che khuyết điểm nữa.

    Dù đúng dù sai, đánh người kia trước rồi mới tính tới người mình! Đó cũng gần như là câu châm ngôn của toàn gia tộc thì phải.

    Lúc Minh Thiên sinh ra thì bầu trời đầy lôi vân khiến cho cả gia tộc gần như chấn động. Cũng cực kỳ lo lắng cho sau này của Minh Thiên.

    Sợ cậu chịu độc thủ của các gia tộc khác nên từ nhỏ Minh Thiên đã được sắp cho vài người hầu tu vi siêu cường bên cạnh.

    Minh Thiên thích tầm bảo, thích tự tay tìm kiếm nên thường hay đi ra khỏi nhà dù mới có mười mấy tuổi, tu vi của cậu thì càng làm cho người khác phải líu lưỡi không ngừng.

    Phụ mẫu cùng ca ca Kim Dạ của cậu ai ai không phải thiên tài đều bị cậu làm cho tự ti mà muốn tìm miếng đậu hủ đập đầu chết.

    Họ tốn một năm lên trúc cơ làm cả tu chân rung chuyển thì Minh Thiên chỉ tốn mười ngày làm người nhà run rẩy.

    Mất ba năm kim đan thì Minh Thiên mất một tháng kim đan. Kim Dạ đã có dấu hiệu của bệnh tự kỉ đâu đây.

    Mất mười năm nguyên anh thì cậu mất hai năm liền kết anh. Phụ mẫu đã tự tìm vải lụa trắng dự bị cho mình. Kim dạ đã có dấu hiệu của bệnh tâm thần phân liệt.

    Sau đó, phụ mẫu của Minh Thiên dưới sự đả kích của cậu liền sinh ra Hoài Ngọc để bù đắp tâm hồn tổn thương của người người trong gia tộc.

    Lần đầu tiên Minh Thiên rời nhà đi bí cảnh, tỳ nữ của cậu hy sinh lẫm liệt làm cậu đau lòng không thôi. Muốn ăn khoai lang cũng không còn ai nướng nữa rồi.

    Lần đó, cậu trở về bế quan một năm trời. Do bị kích thích quá liều nên bay hơi thẳng mà lên luôn nguyên anh viên mãn.

    Không đột phá được nên cậu lại đi ra khỏi nhà tìm đường cứu tu vi.

    Cậu đi ra tới Tinh hải, bị thái tử long tộc phá rối liền học theo na tra khi xưa rút gân rồng, lóc thịt rồng đem ướp muối nướng lá chanh. Máu rồng thì đi làm đậu hủ huyết để dành ăn từ từ.

    Sau khi ăn sạch long thái tử Minh Thiên liền tấn cấp lên hóa thần kỳ.

    Long vương biết chuyện cực kỳ tức giận mà rượt đuổi giết cậu khắp nơi. Ăn không yên, ngủ không ngon, tắm rửa cũng không xong.

    Minh Thiên liền lạch bạch chạy về gia tộc khóc nháo, phụ mẫu cũng ca ca tiểu đệ cực kỳ đau lòng. Đem người ra đánh một trận long trời lở đất với long tộc.

    Lúc đó, Minh Thiên ăn no, tắm rửa ngủ nghĩ êm đềm xong lại lếch mông ra khỏi nhà mà chạy loạn bên ngoài.

    Gặp bí cảnh cướp bí cảnh, gặp bảo vật cướp bảo vật.

    Lang thang khắp nơi cho tới lúc cậu tròn một trăm tuổi cướp sạch sẽ tu chân mới bằng lòng mà phi thăng đi tiên giới.

    Lên tới tiên giới, phụ mẫu của cậu cực kỳ vui sướng mà chạy ra đón cậu. Ai dè, cậu vừa lên đã chạy mất dép.

    Vẻ mặt hai người lúc đấy phải nói là cực kỳ vặn vẹo làm lòng người run sợ.

    Minh Thiên chuồn đi đâu không có người nào biết cho dù cho người điều tra hay lùng sục thì ngay cả cái bóng cũng không có.

    Bù lại, có nhiều scandal liên tiếp xảy ra nơi tiên giới mà chỉ có gia tộc họ Lãnh mới biết được nguồn gốc sâu xa của nó thôi và họ quyết định tiếp tục im lặng và làm như không biết gì.

    Tin thứ nhất: Tiên đế bị đánh bầm dập trong nhà mình, tiên lộc thú cưỡi của người bị làm thịt nấu canh chỉ còn xương, da và lông.

    Tin thứ hai: Ma cung bị tấn công, ma tôn bị thương liệt giường chí bảo không còn một mống.

    Tin thứ ba: Nhà yêu hoàng cháy trụi lủi, tinh thảo linh dược không còn gì cả.

    Tin thứ tư: Tiên giới không hiểu sau lại xay ra động đất.

    Tin thứ năm: Có một tòa cung điện mọc lên sừng sững ở nơi đáng sợ nhất.

    Tin thứ năm: Trong tòa cung điện đó có một quái vật mà tam giới ai ai đều sợ hãi. Tiên đế bị dọa chạy, ma tôn làm như không thấy, yêu hoàng tức giận công tâm mà ngất xỉu.

    * * *

    Tiên giới luôn luôn bình yên cho đến khi tiểu ôn thần hạ giới, tiên đế, ma tôn, yêu hoàng cùng bắt tay nhau tổ chức tiệc mừng lớn nhất tiên giới oanh động chúng tiên.
     
    Nguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...