MẠT THẾ CHI PHẾ VẬT Tác giả: Nhạn Quá Thanh Thiên Thể loại: Đam mỹ, chủ thụ, tận thế, dị năng, (một chút) cổ võ + tu chân, có CP nam nữ, Lãnh đạm nghiêm túc tiềm năng lớn cường công x Tỉnh táo dứt khoát ôn nhu cường thụ, niên hạ công (thụ hơn công 5 tuổi), HE. Nhân vật chính: Trương Dịch, Nam Thiệu, Trương Duệ Dương, Lý Mộ Nhiên, Tống Nghiễn, Cục thịt Trần. Tình trạng bản gốc: Hoàn Văn án: Tận thế bắt đầu, một đám phế vật tụ lại cùng nhau.. Hết thảy chỉ vì sinh tồn. * * * Với những đam thể loại mạt thế thông thường, nhân vật chính thường là người trọng sinh, có bàn tay vàng (dù ít dù nhiều), có không gian hoặc dị năng nghịch thiên.. Ở Mạt thế chi phế vật thì hoàn toàn khác, nhân vật chính của câu chuyện là những con người bình dị, có hoàn cảnh hoặc quá khứ khổ đau, không dị năng hoặc dị năng yếu kém. Thế nhưng từ mỗi một nhân vật ta lại có cái nhìn khác lạ đối với tận thế, đối với thể loại đam mỹ mà không phải bạn nào cũng có hứng thú này. Câu chuyện mở đầu với hình ảnh căn lều tồi tàn của hai cha con Trương Dịch và Trương Duệ Dương. Trương Dịch là cựu cảnh sát, vì bị hãm hại mà phải ngồi tù 5 năm, khi ra tù thì tận thế lại ập đến, mẹ già của anh đã qua đời, chỉ còn lại đứa con trai bé nhỏ bơ vơ chưa tròn 5 tuổi. Anh không có dị năng, chỉ là một người bình thường - một người cha thương con cố gắng nuôi nấng đứa bé ấy sống sót trong tận thế. Một lần tình cờ anh cứu Nam Thiệu bị tang thi cào, may mắn hắn không lây nhiễm mà lại kích phát dị năng, có điều dị năng của hắn yếu ớt tới mức ngoài làm cho hạt giống nảy mầm thì chẳng còn tác dụng gì. Từ đó hai người hợp tác để cùng sinh tồn, trong một lần làm nhiệm vụ, họ gặp được cô gái tên Lý Mộ Nhiên, một cô gái xinh đẹp nhưng lúc nào cũng cắt tóc lởm chởm, mặt mũi bôi lem nhem che lấp đi ngoại hình của mình. Có thể nói đây là nhân vật nữ mình yêu mến và nể phục nhất trong tất cả các bộ đam từng đọc, đó là cô gái độc lập, giữ mình, có vẻ bàng quan trước mọi thứ nhưng chỉ cần là người cô lưu tâm thì sẽ quan tâm theo cách riêng của mình. Cô có dị năng thần kỳ, trong nháy mắt có thể dịch chuyển xa ngàn km, thế nhưng cô không thể xác định được điểm đến và cách sử dụng dị năng này cho nên có thể nói có dị năng mà như không. Một điểm đáng yêu ở Lý Mộ Nhiên nữa đó là cô cực kỳ chấp nhất với "băng vệ sinh", mỗi lần mình cứ thử tưởng tượng bà dì ghé thăm vào đúng thời kì tận thế thiếu nước, thiếu ăn, thiếu mặc thì mình nghĩ có khi mình sẽ chết vì bẩn trước khi bị zombie thịt mất. Và hẳn bạn nữ nào cũng ước ao bà dì đừng ghé thăm ha - nhất là trong bối cảnh của câu chuyện nữa. Nhóm của họ còn có nhân vật cục thịt Trần, mọi người gọi cái biệt danh này đến nỗi quên luôn tên của y là gì. Y là một tên béo núc ních, béo tới mức dù là biến dị tốc độ nhưng do thân hình quá khổ nên chẳng có bao nhiêu tác dụng. Y là đồng đội cũ của Trương Dịch, rất yêu thương tiểu Dương Dương, với mình đây là nhân vật trông thì có vẻ không mấy ấn tượng nhưng y dễ thương theo cách riêng của mình. Rất đáng mến! Truyện có dàn nhân vật khổng lồ khó mà nhớ hết được, nhưng nếu không nhắc đến Tống Nghiễn thì sẽ là thiếu sót lớn. Hắn là chủ nhiệm khoa trong bệnh viện mà Lý Mộ Nhiên từng thực tập, cô cũng từng cứu hắn nên sau khi cô và tiểu Dương Dương bị lạc mất Trương Dịch, Nam Thiệu, gặp lại vị chủ nhiệm đáng sợ này thì cô đã được Tống Nghiễn giúp đỡ khá nhiều. Tống Nghiễn có dị năng song hệ Lôi và Kim, thế nhưng điểm đáng chú ý nhất từ hắn có lẽ là năng lực sau khi bị tiêm huyết thanh của động vật biến dị. Hắn điên cuồng, hóa thú, nhưng hắn vẫn luôn cố duy trì tỉnh táo để không làm hại mọi người. Cô gái tưởng chừng yếu ớt, tưởng chừng tham sống sợ chết Lý Mộ Nhiên mà hắn từng tiện tay giúp đỡ lại là người cứu hắn khỏi cơn khốn cảnh, giúp đỡ hắn duy trì lí trí và nảy sinh tình cảm. CP nam nữ này phải nói còn khiến mình mong chờ hơn cả cp Nam Thiệu - Trương Dịch, dẫu mỗi bên một điểm thú vị riêng nhưng cái ngô nghê, mạnh mẽ của Lý Mộ Nhiên và cái sự chiếm hữu bá đạo khờ khạo của quái thú Tống Nghiễn lại khiến họ lâm vào nhiều tình cảnh dở khóc dở cười, khiến người đọc vừa thương vừa xót vừa yêu vừa phì cười. Nhân vật nên được kể đến tiếp theo là Trương Duệ Dương, cậu bé 5 tuổi thông minh và cũng cực kỳ ngây thơ. Nhóc tựa như điểm sáng giữa bối cảnh tận thế tăm tối, đấy không phải là cậu bé thần kỳ mà đôi khi các tác giả hay viết quá tay. Cậu nhóc ngây ngô đúng tuổi, đúng bản chất, đáng yêu chân thành tới nỗi dù câu chuyện có miêu tả tăm tối nhường nào thì chỉ cần có tiểu Dương Dương thôi thì mọi thứ đều sẽ trở nên ấm áp. Mình sẽ không nói quá nhiều về anh công Nam Thiệu, bởi mình muốn mọi thú vị và bí mật được hé lộ khi các bạn theo dõi câu chuyện này, có điều dị năng của ảnh không hề tầm thường, nhưng để đạt đến cảnh giới cao thì cái giá của nó cũng không hề nhỏ. Với mình Nam Thiệu là kiểu công được Nhạn Quá Thanh Thiên xây dựng tuyệt vời, dứt khoát từ tình cảm cho đến cách làm người. Hắn là kẻ yêu được hận được, nhớ được quên được, có thể vì người yêu mà hi sinh hết thảy nhưng cũng đủ tuyệt tình với những kẻ ác độc. Cả công và thụ trong này đều xứng đáng với hai chữ "đàn ông". Họ sẽ không cứu ai hay "nuôi" ai một cách vô cớ, quan điểm của họ và cũng là kim chỉ nam chung trong câu chuyện chính là điểm sáng nhất mà mình đánh giá cao. Đó chính là vấn đề về đạo đức con người khi mà trật tự thế giới đã hỗn loạn. Mình thích cách nhân vật chính dùng hết sức giúp đỡ, huấn luyện, động viên, nhẫn tâm với những người yếu đuối, người già, trẻ nhỏ.. chỉ cần họ có ý chí, có quyết tâm và can đảm thì sẽ có đất dung thân ở nơi tàn khốc này. Ngược lại, nếu đó là kẻ vụ lợi, ích kỉ, tham sống sợ chết, làm hại đến người khác thì họ tuyệt nhiên sẽ không bỏ phí lòng thương hại. Có lẽ khi đọc và hiểu sâu vào những cảm xúc, tình tiết câu chuyện và hành động của nhân vật thì bạn sẽ hiểu hơn ý của mình, thế nên, dù đây là cái hố sâu chưa thấy đáy nhưng mình vẫn dám nhắm mắt lao vào đó. * * * Truyện còn có nhiều nhân vật huyền bí chẳng hạn như cô gái trọng sinh kiêu ngạo, tên Quỷ Bệnh với khả năng thần kỳ nhưng thân thể lúc nào cũng lung lay tựa như sắp ngỏm. Và còn rất rất nhiều con người đấu tranh sinh tồn trong thời kì mà tang thi, động thực vật biến dị chiếm cứ quê hương, gia đình của họ. Với cá nhân mình chút điểm trừ đối với câu chuyện có lẽ là việc tác giả 'nêm' khá nhiều yếu tố vào trong nó, các nhân vật phụ từ tu chân, võ giả, cho đến trọng sinh.. May mắn tác giả có lối viết rất cuốn hút, miêu tả bối cảnh chân thật, nội tâm sinh động, những màn chiến đấu hay những phân đoạn tình cảm cũng vô cùng gay cấn, đi sâu vào lòng người. Và tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là cái-tình-người & quan-điểm-sống dường như bị thiêu rụi đi trong tận thế đã được Nhạn Quá Thanh Thiên tô đậm rõ nét. Có lẽ mình yêu thích câu chuyện quá nhiều nên rv có mang cảm xúc cá nhân khá nhiều, nhưng với mình đây là một đam mỹ mạt thế rất đáng đọc. Nhiệt liệt đề cử tới các bạn ^^ Xem thêm: Viết review truyện kiếm tiền