Hôm nay cô làm ca tối, sau khi tan làm và đang lấy xe chuẩn bị đi về, zalo của cô báo có tin nhắn. Mở điện thoại, là tin của chị gái chồng:
"Hưng nó không liên lạc được với em, nó nhờ chị nhắn với em là: Rốt cuộc em muốn làm gì? Em có nghĩ đến hai đứa con nữa không mà lại làm đến mức như vậy? Nó chỉ muốn được yên ổn để làm việc và muốn hai đứa trẻ được yên ổn! Nếu chán quá rồi thì hãy đồng ý li dị đi.."
" "Vâng, phiền chị nhắn với anh ấy giúp em: Anh ấy rõ hơn ai hết em muốn làm gì. Một người bố tử tế sẽ không bỏ hai đứa con thơ để rảnh thân đi với gái đâu chị ạ."
Tay cô run lên, cô muốn chửi thề.. lại là vấn đề li dị. Hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, cô soạn một tin nhắn trả lời và gửi đi. Tắt điện thoại, cô quyết định chưa về nhà ngay, cô lái xe lang thang trên đường, nước mắt cô rơi, cô không kìm nén nổi nữa, lâu rồi cô mới lại khóc trên đường như thế này.. Cô đã phải chặn mọi cách liên lạc với chồng, chỉ vì không muốn nghe những lời xỉ vả, những lời nói cay nghiệt từ chồng cô, cô muốn được yên ổn và tập trung làm việc để chăm lo cho hai con của cô.. Ấy vậy mà, anh ta và con ranh kia vẫn không để cô yên, vẫn dồn cô vào giới hạn chịu đựng cuối cùng, giờ còn lôi cả hai đứa con của cô vào khi bản thân anh ta không xứng đáng được gọi là bố! Chồng cô hiểu rõ tính cách của cô hơn ai hết, anh ta biết cô không phải là người giỏi chịu đựng, anh ta muốn li dị, muốn khiến cô phải phát điên và chấp nhận kí đơn.
Chị chồng cô, là người hiểu chuyện, vậy mà còn nhắn cho cô như vậy, khác gì cũng là nói cô hãy buông tha cho em trai chị ấy đi? Trong chuyện này, cô mới là người muốn giải thoát hơn ai hết, nhưng vì con, cô chưa thể. Cô chưa thể chứ không phải cô muốn giữ cái thứ của nợ đó ở cạnh mình! Cô đã phải nuốt nước mắt và sự căm phẫn để sống như câm như điếc thế này, vậy mà họ vẫn không tha cho cô? Cô càng khóc to hơn, cứ vừa đi vừa khóc như vậy, rồi về đến nhà lúc nào không hay. Bước chân lên nhà, cô nghĩ: Li dị thôi, cô thực sự không chịu nổi nữa!
Mở cửa, chưa kịp bỏ giầy, đứa lớn đã chạy vội ra ôm cô, đứa nhỏ thì xòe xòe hai cánh tay nhỏ xíu, miệng "a, a" đòi mẹ bế. Ý nghĩ quyết tâm li dị của cô tan biến, cô ôm chúng vào lòng, bật khóc! Cô thương chúng quá.. Hai đứa bé này, thực sự là điểm yếu của cô..
Sau khi cho hai đứa trẻ ngủ, cô mệt mỏi nằm xuống giường, vô thức nhìn trần nhà. Một lúc lâu sau, cô với điện thoại gửi một tin cho anh:
"Tối mai anh rảnh không? Mình gặp nhau đi.."
"Uh mai anh rảnh nè, mai em không phải làm tối hả?" Ạnh trả lời.
"Em không. Em muốn được gặp anh!"
"Haha.. nhớ anh rồi hả?"
"Uhm.." Cô thực sự đang rất chơi vơi, cô cần có ai đó ở cạnh.
"Dạ, vậy tối mai gặp em này.."
Cô tắt chuông điện thoại, cũng chẳng còn sức lực mà tắm nữa. Cô chìm vào giấc ngủ, đêm nay, cô lại ngủ không ngon, những cơn ác mộng lại xuất hiện trong giấc ngủ của cô..
6h - chuông báo thức reo, cô với tay tắt đi, định chùm chăn ngủ thêm chút nữa, 9h cô mới phải đến chỗ làm. Nhìn sang hai đứa nhỏ, vẫn đang ngủ rất say, cái giường rộng 2m mà chúng ép cô không thể cử động nổi. Cô cũng chẳng đẩy chúng ra, cô thích như vậy, thích cái cảm giác hai đứa chúng rúc đầu vào cô mà ngủ, bàn tay xinh xắn nhỏ xíu ôm lấy cô.. những lúc thế này, cô cảm thấy dù mọi chuyện xảy đến với cô có tồi tệ đến thế nào đi nữa, cô cũng có thể mạnh mẽ mà vượt qua được! Mải ngắm chúng, cô tỉnh cả ngủ. Lại nhìn lên trần nhà, cô suy nghĩ về ngày hôm nay của mình, chẳng biết rồi có xảy ra chuyện gì nữa không? Mấy tháng trở lại đây, cô bắt đầu có thói quen này; trước khi ra khỏi giường, luôn suy nghĩ xem hôm nay chuyện gì sẽ xảy đến với mình, và mình phải cư xử ra sao?
Bước xuống giường vào nhà tắm, cô nhìn mình trong gương. Mắt sưng húp, lớp make up chưa tẩy, tóc tai bù xù.. "đã bao lâu rồi, mình chưa đi làm tóc? Sao trông mình lại xấu xí đến vậy?" Tự cười chính mình, cô cởi quần áo và xả nước nóng. Hôm qua vì mệt quá cô chưa tắm, và thực sự những lúc cơ thể thấy kiệt sức như lúc này, tắm chính là phương pháp tốt nhất với cô.
Cô massage nhẹ nhàng cơ thể mình dưới làn nước nóng, hơi nước khiến cô thấy nhẹ nhõm.. Cô nghĩ đến anh, nghĩ đến buổi tối nay khi hai người gặp nhau.. cô biết cô và anh sẽ làm gì, kể từ lần đầu tiên sex, cũng hơn nửa tháng rồi, hôm nay cô mới nghĩ đến chuyện đó với anh. Tay cô vô thức xoa bầu ngực, cô ngắm mình trong gương, má cô ửng hồng, cô cảm nhận thấy cơ thể mình đang nóng dần lên.. cơ thể cô đang phản ứng rằng nó cần được giải tỏa rồi. Haha.. cô bật cười, cô đang mong chờ buổi hẹn tối nay với anh. Lau khô người, quấn khăn vào chọn một bộ quần áo, bật một bài nhạc quen thuộc, cô thấy tâm trạng mình khá hơn!
Nấu đồ ăn cho hai đứa trẻ xong, cũng là lúc mẹ đẻ cô đến. Từ ngày chồng đi làm xa, đứa lớn đi gửi trẻ, còn đứa bé thì cô nhờ mẹ đẻ hàng ngày tranh thủ sang trông giúp. Bà cũng là người nấu nướng phụ giúp cô, đợi cô đi làm về hai mẹ con cùng ăn. Luôn là vậy, cho dù bạn có trưởng thành hay lớn thêm bao nhiêu tuổi, khi gặp khó khăn nhất, cũng chỉ có ba mẹ là sẵn sàng che chở, yêu thương bạn vô điều kiện.. Cô thấy mình may mắn khi lấy chồng được ở gần nhà với bố mẹ đẻ của mình.
Vừa đặt chân đến công ty, ting ting "Em đến chỗ làm chưa? Đêm qua ngủ có ngon k?" là tin nhắn của anh.
"Em vừa đến nơi ạ. Không, hôm qua ngủ chả ngon tí nào.."
"Haha.. không sao, tối nay em sẽ ngủ ngon thôi!" Cô bất giác mỉm cười, anh lại bắt đầu bàn về chủ đề này rồi đấy.
"Vầng, em biết sẽ mệt lắm. Nhưng ks, em đang muốn được ngủ ngon ấy.. haha"
"Ghê nha.. haha.."
Đang tính nhắn hỏi anh nay công việc có bận lắm không, thì nghe thấy tiếng gõ mặt bàn, cô ngẩng lên, sếp đang đứng trước mặt.
"Sao? Sáng ngày ra chồng đã nhắn tin tình cảm hay sao mà cười tươi thế kia?"
"Haha".. Cô cười trừ.. Bỏ điện thoại, cô làm việc. Cái kiểu nhắc khéo này cô biết thừa rồi.
Nghỉ trưa, vừa ăn cơm cô vừa lướt album ảnh trong điện thoại. Tính tìm một bức ảnh đẹp chút, đăng lên zalo.. Phải nói là, dạo gần đây, cô rất hay đăng bài lên zalo. Cô cũng năng chụp ảnh bản thân hơn, ảnh nào nhìn cũng thấy xinh đẹp cười tươi, stt cũng đầy triết lý thả thính. Giống như là cô muốn thể hiện cho bạn bè và mọi người thấy rằng, cô đang ổn, rất ổn! Cô không muốn mọi người lo lắng hay thương hại cô. Còn có ổn thật hay không, chỉ riêng bản thân cô rõ nhất. Hôm nay cũng vậy, kết thúc suất cơm thì tus của cô cũng vừa đăng xong "Em có thể cười một xíu được không? Cafe của anh quên cho đường rồi.."
Chuông điện thoại reo, cô nhìn màn hình. Loan - em họ cô gọi.
"Alooo.." Cô trả lời.
"Kinh, dạo này ảnh ọt stt rắc thính ghê quá đấy. Tối nay rảnh không? Chị em mình cf đi."
"Ờ, tối nay chị bận mất rồi, để cuối tuần nhé!" Cô nhỏ nhẹ từ chối, vì sợ nó sẽ tò mò mà tra hỏi.
"Bận rì đấy? Bận với đàn ông hay phụ nữ thế?" Giọng Loan đầy sự hào hứng.
"Haha.. tất nhiên là đàn ông rồi."
"Thật á? Hôm nào gặp nhau kể tí đê.."
"Ok ok. Haha. Thế nhé. Chị vào làm đã." Cô cười thành tiếng. Cất điện thoại vào túi, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu cô: Hay là tâm sự với em cô về người đàn ông này nhỉ? Dù sao, cô và em cô cũng thân thiết và cô tin tưởng nó.
Anh hẹn cô 7h sẽ qua đón. Cô về nhà và báo với mẹ tối nay sẽ không ăn cơm ở nhà, nhờ bà trông hai đứa bé giúp. Tắm rửa và mặc một chiếc váy hoa qua gối, khoác thêm chiếc caligan mỏng màu đen, đánh chút son môi, cô thấy vậy là ổn. Anh là một người đơn giản, không quá quan trọng việc một người phụ nữ ra đường nhất thiết phải trang điểm. Cô cũng không phải người thích make up quá kĩ, cô thích sự thoải mái và chỉ cần chút son, là nhìn cô rạng rỡ hơn nhiều rồi.
Đúng 7h, anh có mặt. Cô đi xuống, thấy anh đang loay hoay gạt cái để chân đằng sau cho cô, cô thấy vui. Anh có những hành động rất đơn giản nhưng lại đầy tinh tế, mà cô lại là người rất thích những điều tinh tế đơn giản đó. Hehe.. Khác với những cặp đôi hẹn hò yêu đương, đặt nặng việc nay gặp nhau phải ăn gì cho ngon, uống nước ở quán nào cho đẹp. Cô và anh thì đơn giản thôi, việc ăn chỉ chủ yếu để lấp đi cái bụng đói vì đến bữa, và quan trọng nhất là, cô và anh không phải kiểu quan hệ yêu đương như vậy. Nên cả hai đều biết cần tập trung vào việc gì trong mỗi buổi gặp, huống chi ngày hôm nay cô và anh hiểu rõ họ muốn làm điều gì.
Lấy chìa khóa và nhận phòng, cô và anh nhìn nhau. Cô nhớ cơ thể anh, rất muốn sà vào lòng anh, ôm anh mà hôn, mà cởi từng chiếc cúc áo trên người anh xuống ngay lập tức. Nhưng, đó chỉ là ý nghĩ của cô thôi, cô thấy ngại, cô sợ anh không thoải mái, hoặc cũng có thể giữa cô và anh tình cảm không hề có nhiều, just sex.. Nên cô đã không làm những hành động theo bản năng đó. Cô nghĩ, có lẽ anh cũng vậy. Trong những lần làm tình của cô và anh, thường sẽ là cả hai tự cởi quần áo, cùng lên giường, hoặc anh sẽ hôn cô, đưa cô lên giường, và sex. Cô thấy như thế ổn hơn, quan trọng là cô và anh khi ân ái vẫn dạt dào cảm xúc và sự hưng phấn, anh luôn nâng niu và khiến cô thỏa mãn thực sự.. Cơ thể anh dẻo dai và làm tình rất lâu.. lần nào, cơ thể cô cũng bị cạn kiệt sức lực. Dù vậy, cô hài lòng, cô muốn vậy, vì hôm đó cô sẽ ngủ rất ngon!