Tập thơ: Lặng Tác giả: Y Diên Thể loại: thơ ...Gió thổi lộng, vù vù ở đâu xa Ù ù bay, vẫn mãi chẳng xuống nhà Chuông gió say, chẳng lung lay một chút Im lặng này, một phút chẳng là bao. Tập thơ là một chút cảm xúc của mình khi ngắm nhìn và đắm chìm vào những tông màu vĩ đại của thiên nhiên, xen một chút vào đó là cái nhìn của mình về cuộc sống. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Đêm đen Khuya tĩnh lặng, hiu hắt ánh đèn Ta bước chân, hòa vào trong bóng tối Đêm đen.. Bập bùng ngọn lửa vò nát tâm trí Dai dẳng, đói khát, đói mòn mỏi Từng cơn sốt đau, chẳng lúc nào thoát khỏi Hạnh phúc này vẫn mãi ngoài khơi xa. Đêm tối đen, lờ mờ ánh lửa đèn Vươn đôi tay hoài, mãi chẳng tới Từng giây đốt lòng, nỗi lo chới với Từng khắc gõ nhịp, niềm tin giờ còn đâu? Ầm ầm sóng lặng vỗ vào mạn thuyền Vù vù gió lộng thổi mãi từ đâu. Ôi những mảnh đời – 1 trời tan nát Lá trôi bồng bềnh, rồi lại về đâu? Hải âu chao một miền trời lặng Nước mênh mông, một vùng xanh bát ngát Hải đăng soi, ánh vàng lên hạt cát Ánh sáng vụt tắt, vào hư vô. Đáy biển đen, hoang vu lạnh ngắt Đêm tối bao phủ, ánh trăng dần tắt Chìm vào hố sâu, nỗi âu lo vô vọng Thăm thẳm mãi, tiếng gọi từ đâu... Đôi tay quơ quào sợ hãi Con ngươi đen đặc ráo hoảnh nhìn quanh Một màu đen, kiếm tìm vô ích. Dằn vặt, giày vò, đau đớn, tủi nhục Từng trận cuồng phong, bóng đêm lạc lối Đêm đen. Đường xa thênh thang, lảng vảng tiếng thì thầm Quay đầu đi, hơi người sao mà lạnh? Khanh khách cười, cùng lời phỉ báng Tình bạn đó, ta đan thắt thật chặt Ta với người sao giờ thật xa? Một mình ta – một ánh đèn Một trái tim – một ngọn lửa sáng mãi Niềm đau – tận cùng sự sợ hãi: Đêm đen. Sau đêm đen trời lại sáng Bài ca ta hát vang lên cùng nước mắt Cất lên từng nhịp đập trái tim. Đêm đen. 10 - 3 - 2022 Bài thơ đã được mình viết từ rất lâu nhưng đến nay mới đăng, vì nó đã ghi lại những cảm xúc tiêu cực của mình khi đánh mất tình bạn và chuyện qua hơn một năm. Nhưng cuối cùng chúng mình đã làm hòa. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Đắm Đắm mình nghe, làn suối mùa thu chảy Trầm mình nghe, chiếc lá cuối hạ rơi Ta còn nghe, dòng mực tím dang dở Ai còn nghe, nhịp thở đất, trời, mây? Yên lặng nghe, tiếng thì thào ngọn gió Gió vào đây, lời nhắn gửi ai hay? Bay trên từng cõi mây cùng khúc hát Khúc hát buồn văng vẳng từ đâu xa? Mây bay qua, có buồn ghé ở lại? Hương hoa nhài, gió đem gói tặng mây Mây ra đi, để làn gió ướt đẫm Chẳng trách mây, chỉ trách gió tình thâm. Tuyệt vọng nghe, tiếng sấm gầm giận dữ Giọt mưa buồn, mang theo chút trầm tư Trầm tư này xin gửi vào hạt cát Để biển trôi cuốn cát mãi đi xa. Buồn ở kia, tiếng lòng vẫn ở đó Cát đi rồi, dừa nhớ cát đã xa Chỉ còn dừa ở lại cùng ngọn gió Dừa cháy đỏ, chỉ còn gió và hoa. Tha thiết nghe, lời hoa buồn da diết Hoa chẳng còn lá, điên tiết khôn nguôi Ù ù trời lộng, lá bay đi mãi Lá trôi đi rồi, theo dòng ngược xuôi. Mưa cùng lá theo dòng nước cuốn trôi Trôi mất rồi, chẳng còn lối về nữa Về gốc dừa, thuở nhớ xưa chiều nọ Sóng vùi dập, mãi chìm xuống biển khơi. Róc rách, rì rào, ào ào, tí tách Chẳng trách giọt mưa cứ mãi khóc thôi Ai còn nghe, một màu mưa đắng chát Mưa đến rồi, lòng chẳng thể nhẹ vơi... 13 - 11 - 2022 Nhìn vào bức tranh thu mà cứ nghe thấy tiếng suối chảy, tiếng suối thu đã tạo cho mình một hồn thơ giản dị mang mùi gió hanh hanh khô. Bài thơ được viết khi mình đang ngồi ngắm tranh trước thềm nhà khi trời đang mưa. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Nắng buồn Chiều đến rồi, lòng không còn chớm nở Giọt nắng buồn, than thở chẳng ai hay Gió lung lay, lướt qua từng kẽ lá Lá chơi đàn, tiếng nhạc khẽ bay xa. Mỗi độ chiều buông, lòng xao xuyến lạ Có phải chăng, muốn quay về mùa hạ? Trải đều ra, màu nắng xuôi buồn bã Nhớ căn nhà, tiếng cười văng vẳng xa... Nắng thẫn thờ rơi, ôm chầm lấy lá Luồn qua khe cửa, đón lấy đài hoa Hoa chẳng nói chi, hoa buồn man mác Lác đác vài bông, hạ xuống cành hoa. Gió dần thổi, làn nắng trôi nhàn nhạt Tiếng đàn hạc sao mà dài lê thê Đoá hoa lê, nhớ hạ về tha thiết Tiếc chi hoài, giây phút thuở còn xanh? Nắng chiều nghiêng, tán lá chiều cũng nghiêng Khúc ca gần, thì thầm nghe sầu muộn Tiếng chuông xa, với bài ca cuồn cuộn Vương vấn buồn, chẳng biết buồn vì sao... Nắng ngẩn ngơ, nghe gió reo xào xạc Nắng đang buồn, liệu gió chiều có hay? Buồn vu vơ, hỡi gió kia có biết Nắng rầu rĩ, sao cảnh lại mộng mơ? Chiều đến rồi, lòng không còn chớm nở Giọt nắng buồn, than thở chẳng ai hay Gió lung lay, lướt qua từng kẽ lá Lá bay rồi, chẳng còn tiếng đàn ca. 14 - 11 - 2022 Mình không thích nắng, cứ nắng lên là cảm giác không được vui, nhưng vì có một chút gió thu nên mình cũng không quá sầu não. Chỉ có điều giọt nắng ấy sầu quá, mình cũng không biết vì sao bản thân lại nhìn ra nỗi sầu của nắng chiều nữa.. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Lặng Trông xa xa, khắp màu xanh biển rộng Hiu hiu thổi, gió lộng từ đâu cao? Mây xanh xao, vờn lấy hòn núi đá Tán cây xanh vội vá lấy hòn mây. Mây vật vờ, mây lượn lờ che đỉnh Sóng ngõ xa, sóng vẫn hát tình ca Ào ào sóng vỗ, sao xa vời vợi Du dương nhạc biển, đợi cảnh triều buông. Thấp thoáng núi xa, chắn ngang sóng lượn Dải lụa mòn, bắc sang núi loanh quanh Lặng lẽ nghe, mảnh mặt trời lấp ló Ngọn gió trầm, âm thầm cuốn đồng xanh. Đón chào mây, lá cây vẫn miệt mài Nước ngầm chảy, róc rách thật êm tai Vị mát ngọt thấm trên từng chất đá Cá khe suối rong ruổi bơi từng đàn. Lất phất mảnh gió, vội vã chim bay Ung dung suối chảy, trời đất chan hoà Giọt nắng sáng loà, tan vào sương trắng Sương hàn lắng động, bọc màu nắng trong. Gió thổi lộng, vù vù ở đâu xa Ù ù bay, vẫn mãi chẳng xuống nhà Chuông gió say, chẳng lung lay một chút Im lặng này, một phút chẳng là bao. 16 – 11 – 2022 Mình là một cô gái tuy thân thiện, dễ gần và đôi khi còn hơi nhiều chuyện nhưng thật ra "rất" hướng nội, không có người quen bên cạnh là tâm hồn lặng xuống ngay. Những phút giây ấy chính là lúc mà lòng mình ngập tràn cảm xúc với thiên nhiên nhất. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Mãng vương Thấp thoáng xa, mắt rồng sáng rực Uốn thân dài, lặng nhìn gió sương Dẫu biết rằng, ta khó đủ lực Chẳng cần chừng mực, vẫn xưng vương. Nanh độc giết ngay kẻ ương bướng Chướng mắt, hàm nhe kẻ cứng đầu Dẫu cho ngươi mạnh, vẫn chưa đủ Dù ngươi máu mủ, cũng không tha! Đêm vờn ác ma, ta độc miệng Ánh trăng rình rập, thật thiêng liêng Nghiêng người hứng trăng, thân uốn quặn Chiếm mảnh đời ta, một tình riêng. Trăng hồ ánh sao, đêm huyền ảo Mắt rồng long lên, gườm gian xảo Cành run cầm cập, lá lao xao Gió xa rít gào, lại vút cao. Trời rộng thênh thang, ta kiêu ngạo Liệu có tên nào dám chống ta? Cắt cổ, hạ đầu kẻ láo nháo Có gan cãi lệnh bản vương sao? Cuồn cuộn mình ta, nghênh ngang chảy Mắt rồng sáng quắc, có ai hay. Lặng lẽ trườn qua, sao ánh vảy Ngay một cái đớp, chẳng còn may. Phơi mình ta với ánh trăng dày Uống gió say, hăng mùi máu ngọt Xì tiếng bọt, tâm ta đè nén Chiếc kén này – bí mật của ta. Bí ẩn sao, một đời ác vương Vờn long một chưởng, hưởng ngút ngàn Đánh tan cánh phượng, nanh sáng rực Siết lại dực hổ, vực trời quang. Thế đã sao, ta xưng ác bá Há chẳng là ta đánh gục ngươi? Vết thương đỏ, còn tươi mùi máu Chiến đấu khốn cùng, bại còn đâu? 16 – 11 – 2022 Tuy sợ rắn nhưng đây là con vật khiến mình nể phục nó nhất. Vẻ đẹp của rắn là vẻ đẹp có độc, cái tôi và bản lĩnh của loài rắn thì mình cũng đã được diện kiến trên ti vi. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Nổi gió lên Nổi gió lên, hỡi thiên nhiên oai hùng Xa khắp vùng, cháy bùng lên ngọn lửa Nhịp sống rừng, vẫn ngày đêm sập cửa Sắp sửa chuẩn bị, đón ngày mới sang. Nổi gió lên, hỡi trời xanh bát ngát Khoác lên mình chiếc thiết giáp bông lau Khắp mây trận, hàng chiến binh trắng toát Giương lá cờ, mạnh mẽ vượt trời cao. Nổi gió lên, hỡi núi non hùng vĩ Chắn trời xẻ đất, sừng sững cắt ngang Khắp trời xa, đậm màu xanh tráng lệ Núi oai vệ, núi hùng dũng, hiên ngang. Nổi gió lên, hỡi bình nguyên đất bằng Rộng hoang vu, cả ngày đêm im ắng Gió ru thầm, tiếng càng thêm sâu lắng Đắm thân mình, nồng nàn vị đất tươi. Nổi gió lên, hỡi đồng xanh bạt ngàn Xanh rì, xanh mướt, xanh tận trời xa. Nhịp sóng xanh dồi dào như biển cả Xì xào xì xào, lúa cỏ hát ca. Nổi gió lên, hỡi sa mạc nóng bỏng Thênh thang cát chảy phỏng cả ngày mưa Ngày cát bay lồng lộng như vũ bão Đêm cát vào, rít gào tựa gió cao. Nổi gió lên, hỡi rừng xanh bí ẩn Hun hút sâu, lẫn một rừng chen chúc Văng vẳng xa, cả đoàn quân đứng lặng Những đội giáo xanh chọc trời vươn lên. Nổi gió lên, hỡi biển cả bao la Cuồn cuộn sóng trào, bay xa vạn dặm Sâu thăm thẳm, lòng đại dương nín lặng Băng sâu nặng cùng đêm tối vĩnh hằng. Nổi lên, nổi lên, hỡi gió lang bạt Nhanh nhẹn đạp ván cùng biển khơi xa Lang thang qua, bắt tay cùng cây lá Cùng sa mạc, cồn cát với đàn mây. Nổi lên, nổi lên, hỡi gió kiêu hùng Vù vù băng qua cánh đồng trù phú Vun vút bay cao, khuynh đảo trời đất Giăng cánh buồm, khúc hát vượt trường sơn. Nổi lên, nổi lên, hỡi thiên nhiên hoang dã Ngút ngàn cây xanh, át cả dầu loang Rì rào sóng xa, huy hoàng biển cả Hừng hực lửa, núi hát bản trường ca. 17 – 11 – 2022 Thời còn bé, mình từng ước mơ được làm một ngọn gió; để mình có thể đi khắp nơi, những vùng đất xa lạ mà mình chưa bao giờ được đặt chân tới và được một lần rời khỏi vòng tay của bố mẹ. Đến khi lớn rồi, mình biết đấy là một ước nguyện ngốc nghếch, trẻ con nhưng cũng lớn lao đến nhường nào. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Gửi em, người con gái đến từ hậu phương Thôi rồi em ơi, bom rơi đạn lạc Khắp nơi nhà cửa vỡ nát tan hoang Tiếng khóc than hoà tan từng khoảnh khắc Đêm lắc mình, trở dậy như trời quang. Xa rồi em ơi, quê hương không đợi Trời xanh vời vợi, nắng gợi quốc ca B–52 từ đằng xa bắn hạ Tan mất rồi, ôi mảnh đời đã xa. Em là thiếu nữ, hay là nàng tiên Là nữ dũng tướng hay là hoàng hậu? Em một lòng hướng về nơi tiền tuyến Em chẳng màng thế sự về hậu phương. Da thịt em là thép hay là đồng? Tra tấn em trong lồng giam đầy máu Đốt cháy em, bí mật kiên quyết giấu Ý chí em, dẫu chết vẫn không tan. Trái tim em bằng nước hay bằng lửa? Em đi rồi, đến giờ đã về chưa? Dẫu xa rồi, em vẫn còn yêu nước Trái tim em, dù ngưng vẫn cháy bừng. Mái tóc em là mưa hay là nắng? Vắng em rồi, tổ quốc chẳng còn em Em vẫn đi, chẳng quản mưa hay nắng Sóng vùi gió dập, em vẫn tiến băng băng. Máu của em thấm đỏ cờ sao vàng Tuổi thơ em đã vùi trong bom đạn Nụ cười em mãi sống trong tim bạn Chiến công này tổ quốc mãi ghi danh. 18 – 11 – 2022 Khi xem về những cô gái mở đường trong những năm kháng chiến, mình thực sự cảm thấy rất xúc động. Họ khiến mình ngưỡng mộ và khâm phục tấm lòng yêu nước và quả cảm quên mình của họ. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Đồng xanh Cánh đồng xa rải đầy những nắng Trăng tắt rồi, đôi mắt lim dim Chim oanh hát mừng trổ đòng sớm Thơm mùi sữa, ngào ngạt lúa non. Mùa sắp đến rồi, nhanh chóng vánh Lúa xa rào rạt, mơn mởn xanh Ngô rảy vàng hạt màu óng ánh Gánh đòn gánh cả nắng trong lành. Sớm mai này, nắng đã lên chưa? Nắng lên rồi, nắng trổ đòng cùng lúa Nắng lên rồi, cá lùa nước mùa hạ Nắng lên rồi, cánh cò trắng bay qua. Nắng nhạt lúa nâng niu từng hạt Giọt nắng vàng tưới mát những cây Cỏ may dập dìu xây thành mới Lấp loáng con diều với gió xa. 20 – 11 – 2022 Hạnh phúc nhất đời mình không phải là những cánh đồng yên bình ở quê hương giống như suy nghĩ của mọi người, nhưng nó luôn là nơi để mình tìm về khi mệt mỏi và chán chường. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY
Rừng xanh Ôi rừng xanh, bát ngát thiêng liêng Cỏ cây hoa, xào xạc những tiếng Tin với ta, niềm riêng bí mật Cây tuyết se lại mùa tháng giêng. Xanh những xanh, thì thầm cây lá Lá những lá, ríu rít chim ca Ca tiếng ca, bài ca ngày hạ Hạ lại về, hạ đốt cháy tình ta. Thu đến rồi, núi dệt áo những mây Mây xen núi, rồi lại núi xen cây Cây níu hoa, rồi hoa lại níu lá Lá vờn gió, lá vẫn nhớ hạ xưa. Trời lạnh rồi, tuyết lất phất rơi Cỏ nồng thở ấm mùi hơi đất Cánh đồng xanh vận lên áo tuyết Đông rét này ta quyết băng qua! 20 – 11 – 2022 Ngày xưa khi gần nhà còn một khu rừng, mình thường xuyên ra đó ngồi hóng mát trong 3 năm tới khi chúng bị chặt bỏ. Vì có tới 3 năm chiêm nghiệm cùng cây cỏ nên mình cảm nhận được rõ nét sự chuyển giao mùa màng từ cây cối, mặc dù mình ở trong Nam. [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của HaelaARMY