Khôn và dại Tác giả: Hương Dz Nhớ xưa mái tóc bạn dài Để ai cũng nịnh hoài rằng mây Ngượng ngùng má đỏ hây hây, Làm bao nhiêu đứa ngất ngây mất hồn Tớ rằng hồi đó tớ khôn Nên tớ chẳng mất phần hồn như ai.. Tối qua tớ bỗng thở dài. Ước gì được dại như ai một lần?