

Kẻ giết người
Tác giả: TueNghiAn
Thể loại: Truyện ngắn
Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của TueNghiAn
* * *
Tác giả: TueNghiAn
Thể loại: Truyện ngắn
Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của TueNghiAn
* * *
Chap 1:
Nay là chủ nhật, ngày duy nhất trong tuần mà vợ chồng Nga được ở trọn vẹn bên nhau.
Nga và Bách - chồng Nga dự tính hôm nay sẽ đi bác sĩ tư chuyên khoa sản để thăm khám.
Vừa khóa xong cổng, bước lên xe.. Thì chuông điện thoại của Bách vang lên.
Rút điện thoại ra, chỉ thấy trên màn hình hiển thị hai chữ "Tuấn - Ngà", là số cậu em út của Bách.
Khẽ cau mày, Bách ấn nút nghe.
- Alo!
- Anh ơi, mẹ bị ngất xỉu, nhập viện rồi, anh nhanh vào viện thành phố đi.
"Tút.. tút.."
Chẳng kịp đợi Bách kịp nói gì, đầu dây bên kia đã bị ngắt.
Bách sững người, quay sang Nga, miệng lắp bắp.
- Vợ à, mẹ nhập viện rồi. Hai vợ chồng mình xuống viện luôn xem sao nhé?
Nga đang chỉnh lại chiếc túi xách, nghe Bách nói vậy, bàn tay khựng lại, ánh mắt thoáng qua một nét u uất lại kèm chút gì đó như hả hê?
Cô ngước lên nhìn Bách:
- Không. Anh tự đi đi, em chợt nhớ ra vẫn còn phần việc chưa làm xong.
Nói rồi, cô xoay người rút chìa khóa ra mở cổng, bước vào trong.
"Rầm!"
Cánh cổng được đóng bằng gỗ thịt đóng sập lại, Bách đứng bên ngoài, tâm trạng rối ren, thở dài một tiếng, nhìn cánh cửa đóng im ỉm trước mặt.
Nga vẫn chưa thể tha thứ cho mẹ của hắn, âu cũng là điều dễ hiểu.
Thở dài tiếp một cái, Bách quay người bước vào trong xe, khởi động máy. Chiếc xe lao vút đi về hướng bệnh viện thành phố.
* * *
Về phần Nga, sau khi trở vào nhà, đóng sầm cửa lại, cô lững thững bước đi vào phòng ngủ, quăng chiếc túi qua một bên, Nga nằm vật xuống giường, vùi mặt trong chiếc gối mềm mại thơm mùi hương hoa nhài.
Bờ vai run rẩy, Nga khóc nức nở. Kí ức tưởng như đã bị thời gian chôn vùi, nay lại ùa về mồn một trong tâm trí.
Mười năm trước, cô và Bách mới vừa tốt nghiệp đại học, Bách còn đang chật vật tìm kiếm việc làm với tấm bằng tốt nghiệp loại ưu. Còn Nga may mắn hơn khi nhờ mối quan hệ gia đình mà xin được một công việc trong công ty liên doanh với đồng lương cũng gọi là tạm ổn giữa chốn phố thị xa hoa này.
Cô và Bách yêu nhau từ năm học lớp 11, tình yêu kéo dài từng ấy năm trải qua bao thử thách như những cặp đôi khác với giận hờn vu vơ, với những buổi hẹn lãng mạn, những cái nắm tay, những nụ hôn vụng dại.. Mọi việc cứ bình yên là vậy, cho đến một ngày, Nga phát hiện mình đã mang bầu, đứa bé là kết tinh tình yêu giữa cô và Bách.
Cô báo tin cho Bách, cả hai nghẹn ngào hạnh phúc, tuy cuộc sống vẫn đầy những khó khăn, chưa có gì ổn định, nhưng họ vẫn mơ về một mái ấm với những đứa trẻ kháu khỉnh.
Chỉ là, họ không thể ngờ, hai bên gia đình lại không ủng hộ đến vậy. Gia đình Nga thậm chí còn ép cô bỏ cái thai, nếu không sẽ từ cô. Gia đình Bách cũng gây đủ sóng gió, chỉ vì họ muốn Bách lấy một cô gái mà gia đình đã nhắm từ trước.
Nhưng rồi cuối cùng, trước sự quyết liệt của hai người trẻ tuổi, gia đình hai bên cũng đành phải gật đầu đồng ý cho họ thành đôi.
Đám cưới diễn ra một cách khá đơn giản khi cái thai trong bụng Nga đã bước sang tuần thứ 24.
Những tưởng mọi chuyện từ đây đã êm xuôi, nhưng hỡi ôi, Nga đâu biết địa ngục từ đây đã chính thức mở cửa đón cô vào.
Mang thai, cơ thể Nga yếu ớt, thai dọa xẩy, cô đã phải nghỉ làm không lương ngay từ tháng thứ hai của thai kỳ.
Sau khi cưới, cô về nhà chồng ở, trước giờ cuộc sống làm dâu chẳng phải ai cũng thuận buồm mát mái như ai. Có phúc thì gả được vào nhà chồng tử tế, vô phúc thì..
Nga hiển nhiên là không có phúc phần ấy rồi. Ba chồng thì cũng thuộc tuýp người hiền lành, ít nói, thậm chí là còn có phần nhu nhược. Mẹ chồng thì lại thuộc tuýp người ngoa ngoắt, độc địa, một khi đã không ưa thì vạch lá tìm sâu đủ kiểu.
Từ khi mang bầu, Nga mắc chứng khó ngủ, đêm nằm cơ thể đau nhức đủ chỗ khiến cô chẳng tài nào yên giấc. Chỉ đến tầm bốn, năm giờ sáng trở đi cô mới thiếp đi được một lát vì quá mệt. Nhưng ngày nào cô cũng gắng gượng bật dậy vào lúc 6h30 phút để nấu bữa sáng cho cả nhà năm người gồm bố mẹ chồng, chồng, cô em gái và cậu em trai út của chồng.
Gắng gượng là vậy nhưng vẫn luôn bị chê bai đủ thứ từ bà mẹ chồng và cô em gái chồng, nào nấu nước dùng không đủ ngọt, nào thì mỡ quá, ngấy quá, cho nhiều hành quá.. Trước những lời chê bai ấy chồng cô không ít lần định lên tiếng cự lại, nhưng đều là Nga bấm tay hắn ra hiệu đừng làm vậy.
Bởi cô không muốn không khí gia đình thêm ngột ngạt, không muốn Bách bị kẹt giữa mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, em chồng chị dâu như vậy.
Nhiều khi nghĩ lại, Nga cũng không hiểu nổi tại sao khi đó bản thân lại cam chịu tài đến như vậy được.
Những ngày tháng lầm lũi làm việc nhà, bụng mang dạ chửa, một mình lau dọn cả căn nhà ba tầng, diện tích mỗi tầng là một trăm hai mươi met vuông. Ngày nào cũng phải lau sạch sẽ, đó là yêu cầu của mẹ chồng cô.
Trong khi đó cô con gái thứ hai của bà, khi đó đang học đại học năm nhất thì không bao giờ động tay làm bất kì việc gì trong nhà.
Trước khi Nga về làm dâu thì trong nhà có thuê người giúp việc, sau khi Nga và Bách cưới nhau đâu đó tầm hai ngày bà Huệ, mẹ Bách đã cho người giúp việc nghỉ làm. Lý do là, nhà có con dâu, vài ba cái chuyện dọn dẹp trong nhà có gì mà làm không nổi?
Vài ba cái chuyện dọn dẹp mà bà nói ấy, thật sự một người sức khỏe bình thường làm còn hơi cực huống hồ cô con dâu của bà khi ấy còn đang mang thai. Nhưng bà phớt lờ ý của Bách, nhất quyết không cho thuê người giúp việc nữa.
Thương vợ, Bách thường tranh thủ giúp Nga làm vài việc nhà trước khi đi làm. Được chồng thương mà đỡ đần vậy Nga cũng thấy đỡ tủi phần nào. Vậy nhưng bà Huệ dường như không muốn để cô được ngơi nghỉ chỉ một giây, một phút, Bách đi khỏi là bà lại dùng những lời nói muôn vàn tục tĩu để chửi bới cô.
(Còn tiếp)
Nga và Bách - chồng Nga dự tính hôm nay sẽ đi bác sĩ tư chuyên khoa sản để thăm khám.
Vừa khóa xong cổng, bước lên xe.. Thì chuông điện thoại của Bách vang lên.
Rút điện thoại ra, chỉ thấy trên màn hình hiển thị hai chữ "Tuấn - Ngà", là số cậu em út của Bách.
Khẽ cau mày, Bách ấn nút nghe.
- Alo!
- Anh ơi, mẹ bị ngất xỉu, nhập viện rồi, anh nhanh vào viện thành phố đi.
"Tút.. tút.."
Chẳng kịp đợi Bách kịp nói gì, đầu dây bên kia đã bị ngắt.
Bách sững người, quay sang Nga, miệng lắp bắp.
- Vợ à, mẹ nhập viện rồi. Hai vợ chồng mình xuống viện luôn xem sao nhé?
Nga đang chỉnh lại chiếc túi xách, nghe Bách nói vậy, bàn tay khựng lại, ánh mắt thoáng qua một nét u uất lại kèm chút gì đó như hả hê?
Cô ngước lên nhìn Bách:
- Không. Anh tự đi đi, em chợt nhớ ra vẫn còn phần việc chưa làm xong.
Nói rồi, cô xoay người rút chìa khóa ra mở cổng, bước vào trong.
"Rầm!"
Cánh cổng được đóng bằng gỗ thịt đóng sập lại, Bách đứng bên ngoài, tâm trạng rối ren, thở dài một tiếng, nhìn cánh cửa đóng im ỉm trước mặt.
Nga vẫn chưa thể tha thứ cho mẹ của hắn, âu cũng là điều dễ hiểu.
Thở dài tiếp một cái, Bách quay người bước vào trong xe, khởi động máy. Chiếc xe lao vút đi về hướng bệnh viện thành phố.
* * *
Về phần Nga, sau khi trở vào nhà, đóng sầm cửa lại, cô lững thững bước đi vào phòng ngủ, quăng chiếc túi qua một bên, Nga nằm vật xuống giường, vùi mặt trong chiếc gối mềm mại thơm mùi hương hoa nhài.
Bờ vai run rẩy, Nga khóc nức nở. Kí ức tưởng như đã bị thời gian chôn vùi, nay lại ùa về mồn một trong tâm trí.
Mười năm trước, cô và Bách mới vừa tốt nghiệp đại học, Bách còn đang chật vật tìm kiếm việc làm với tấm bằng tốt nghiệp loại ưu. Còn Nga may mắn hơn khi nhờ mối quan hệ gia đình mà xin được một công việc trong công ty liên doanh với đồng lương cũng gọi là tạm ổn giữa chốn phố thị xa hoa này.
Cô và Bách yêu nhau từ năm học lớp 11, tình yêu kéo dài từng ấy năm trải qua bao thử thách như những cặp đôi khác với giận hờn vu vơ, với những buổi hẹn lãng mạn, những cái nắm tay, những nụ hôn vụng dại.. Mọi việc cứ bình yên là vậy, cho đến một ngày, Nga phát hiện mình đã mang bầu, đứa bé là kết tinh tình yêu giữa cô và Bách.
Cô báo tin cho Bách, cả hai nghẹn ngào hạnh phúc, tuy cuộc sống vẫn đầy những khó khăn, chưa có gì ổn định, nhưng họ vẫn mơ về một mái ấm với những đứa trẻ kháu khỉnh.
Chỉ là, họ không thể ngờ, hai bên gia đình lại không ủng hộ đến vậy. Gia đình Nga thậm chí còn ép cô bỏ cái thai, nếu không sẽ từ cô. Gia đình Bách cũng gây đủ sóng gió, chỉ vì họ muốn Bách lấy một cô gái mà gia đình đã nhắm từ trước.
Nhưng rồi cuối cùng, trước sự quyết liệt của hai người trẻ tuổi, gia đình hai bên cũng đành phải gật đầu đồng ý cho họ thành đôi.
Đám cưới diễn ra một cách khá đơn giản khi cái thai trong bụng Nga đã bước sang tuần thứ 24.
Những tưởng mọi chuyện từ đây đã êm xuôi, nhưng hỡi ôi, Nga đâu biết địa ngục từ đây đã chính thức mở cửa đón cô vào.
Mang thai, cơ thể Nga yếu ớt, thai dọa xẩy, cô đã phải nghỉ làm không lương ngay từ tháng thứ hai của thai kỳ.
Sau khi cưới, cô về nhà chồng ở, trước giờ cuộc sống làm dâu chẳng phải ai cũng thuận buồm mát mái như ai. Có phúc thì gả được vào nhà chồng tử tế, vô phúc thì..
Nga hiển nhiên là không có phúc phần ấy rồi. Ba chồng thì cũng thuộc tuýp người hiền lành, ít nói, thậm chí là còn có phần nhu nhược. Mẹ chồng thì lại thuộc tuýp người ngoa ngoắt, độc địa, một khi đã không ưa thì vạch lá tìm sâu đủ kiểu.
Từ khi mang bầu, Nga mắc chứng khó ngủ, đêm nằm cơ thể đau nhức đủ chỗ khiến cô chẳng tài nào yên giấc. Chỉ đến tầm bốn, năm giờ sáng trở đi cô mới thiếp đi được một lát vì quá mệt. Nhưng ngày nào cô cũng gắng gượng bật dậy vào lúc 6h30 phút để nấu bữa sáng cho cả nhà năm người gồm bố mẹ chồng, chồng, cô em gái và cậu em trai út của chồng.
Gắng gượng là vậy nhưng vẫn luôn bị chê bai đủ thứ từ bà mẹ chồng và cô em gái chồng, nào nấu nước dùng không đủ ngọt, nào thì mỡ quá, ngấy quá, cho nhiều hành quá.. Trước những lời chê bai ấy chồng cô không ít lần định lên tiếng cự lại, nhưng đều là Nga bấm tay hắn ra hiệu đừng làm vậy.
Bởi cô không muốn không khí gia đình thêm ngột ngạt, không muốn Bách bị kẹt giữa mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, em chồng chị dâu như vậy.
Nhiều khi nghĩ lại, Nga cũng không hiểu nổi tại sao khi đó bản thân lại cam chịu tài đến như vậy được.
Những ngày tháng lầm lũi làm việc nhà, bụng mang dạ chửa, một mình lau dọn cả căn nhà ba tầng, diện tích mỗi tầng là một trăm hai mươi met vuông. Ngày nào cũng phải lau sạch sẽ, đó là yêu cầu của mẹ chồng cô.
Trong khi đó cô con gái thứ hai của bà, khi đó đang học đại học năm nhất thì không bao giờ động tay làm bất kì việc gì trong nhà.
Trước khi Nga về làm dâu thì trong nhà có thuê người giúp việc, sau khi Nga và Bách cưới nhau đâu đó tầm hai ngày bà Huệ, mẹ Bách đã cho người giúp việc nghỉ làm. Lý do là, nhà có con dâu, vài ba cái chuyện dọn dẹp trong nhà có gì mà làm không nổi?
Vài ba cái chuyện dọn dẹp mà bà nói ấy, thật sự một người sức khỏe bình thường làm còn hơi cực huống hồ cô con dâu của bà khi ấy còn đang mang thai. Nhưng bà phớt lờ ý của Bách, nhất quyết không cho thuê người giúp việc nữa.
Thương vợ, Bách thường tranh thủ giúp Nga làm vài việc nhà trước khi đi làm. Được chồng thương mà đỡ đần vậy Nga cũng thấy đỡ tủi phần nào. Vậy nhưng bà Huệ dường như không muốn để cô được ngơi nghỉ chỉ một giây, một phút, Bách đi khỏi là bà lại dùng những lời nói muôn vàn tục tĩu để chửi bới cô.
(Còn tiếp)

Chỉnh sửa cuối: