CHƯƠNG 60:
Giả Xá đi theo tiểu đạo đồng về nghỉ tại thiên điện của đạo quan trong thời gian đợi Giả Kính quyết định, dù sao quyết định này cũng đồng nghĩa việc vức bỏ công trạng của mấy đời gia chủ Ninh Quốc phủ dùng máu thịt đổi lấy. Nếu con cháu đời này có tiến tới tâm cũng còn nhịn đau quyết đoán hành động, chỉ tiếc Giả Trân đã phế đi, Giả Dung cũng kém không nhiều lắm là một đôi bại gia phụ tử, nhiều lắm cũng chỉ có thể giữ gìn những cái đã có. Thời cuộc hiện tại của Giả gia lúc này lại không tiến tắc lùi, mà lùi một bước này lại là vực sâu không đáy, cả Ninh phủ e rằng không người có thể sống sót.
"Giả Kính sau khi gặp lại đường đệ ở đạo quan không lâu, biết được nhi tử Giả Trân hồ đồ, bại hoại qui củ tổ tiên muốn tuyển một nữ cô nhi làm tông phụ cho Giả gia mà bị đương trường tức chết". Tin tức này trong một ngày đã truyền khắp kinh thành phố lớn ngõ nhỏ, không thiếu người chê cười Ninh Quốc phủ đương gia hồ đồ, cũng không thiếu kẻ mượn gió bẻ măng muốn nhân cơ hội gạt bỏ Giả gia để gia tộc mình thế chỗ. Ngày hôm sau thượng triều ngự sử đệ tấu tham Ninh Quốc phủ Tam đẳng tướng quân Giả Trân hồ đồ, bất hiếu, tức chết lão tử, không xứng đáng để triều đình tiếp tục ủy thác trọng trách, xin hoàng đế tước bỏ chức vị cũng như tước vị mà Giả Trân đang có. Không thiếu tiểu tội, đại sai từ trước bị qua loa không đáng kể bỏ qua nay cũng bị bới móc, triều thần lại không một thân bằng, bạn tốt nào trước kia đứng ra nói tốt, biện giải. Cùng ngày, hoàng đế nổi giận hạ chỉ tước bỏ tước vị cũng như chức vị của Giả gia ở Ninh Quốc phủ, thu hồi Ninh phủ sung về triều đình, Giả Trân cập con cháu tuy mắc tội lại niệm tình đời trước công lao nên cho phép giữ lại bộ phận của hồi môn của các vị phu nhân, tài sản còn lại đem về hộ bộ coi như trả món nợ năm xưa Ninh Quốc công đã vay của triều đình. Tử tôn của Giả Trân cũng không bị mắc tội liên đới, nếu giả lấy thời gian sau này có nam đinh học hành thành tài cũng có thể tham gia thi cử mưu cầu quan chức, kết quả này so với hưởng thụ nhiều mười năm nhung gấm để sau Ninh phủ không người sống sót như trong nguyên tác đã là thay đổi không tồi.
Giả Kính chết, lại chết oanh oanh liệt liệt như vậy cái nguyên do, Giả gia cũng bị gián thành bạch thân việc hôn nhân của Giả Dung cũng bị thổi không còn. Giả gia Ninh phủ này chi xem như triệt để yên lặng đi xuống, Giả gia dòng bên, chi nhánh ở kinh thành lại nhân cơ hội này liên hợp Giả Chính mưu đồ gạt bỏ vị trí tộc trưởng của Giả Trân, Giả gia ở Kim Lăng thành cũng bị Giả Sử thị liên hệ các tộc lão đề yêu sách lấy Giả Trân bất hiếu vi từ mong muốn đem vị trí tộc trưởng cho người xứng đáng hơn đảm nhiệm. Giả Xá bị Giả Sử thị năm bữa ba ngày lôi kéo ra nói sự phiền, đơn giản tránh ở lại đạo quan thanh tĩnh. Vinh quốc phủ trước kia có Ninh Quốc phủ bên cạnh cũng coi như có người tâm phúc giúp đỡ lẫn nhau chia sẽ gánh nặng bên ngoài cũng như bên trong gia tộc, nay Ninh phủ không còn, thanh danh mấy năm nay của Vinh Quốc phủ cũng bị bại hoại không còn, đến lúc này ngày lễ, ngày tết trừ Vương gia và Sử gia còn có thiệp mời đi lại dự tiệc, khắp kinh thành nhất lưu gia tộc nữ nhân đã không có nhà ai nguyện đi lại với Giả gia nữ quyến.
Giả Xá, Giả Chính làm thúc thúc lúc này hẳn phải đứng ra giúp đỡ tang ma cho Ninh phủ lúc này, có đều nhị phòng nữ chủ nhân Vương thị ngại Ninh phủ hiện nay mang tội, tài sản bị tịch thu không có nước luộc nên không muốn giúp đỡ, Giả Sử thị lấy thân thể ôm bệnh nhẹ không tiện quấy rầy, Giả Chính lại là hai nhà hiện tại duy nhất quan chức lại lấy cớ công sự bận rộn không có thời gian nên cũng không ló mặt. Giả Kính tang lễ, Giả gia chuyển nhà, chuẩn bị thuyền bè về lại nhà cũ ở Kim Lăng đều do phụ tử Giả Xá, Giả Liễn lo liệu. Giả Tích Xuân cũng bị Giả Sử thị chạy về làm cho Giả Trân phu nhân mang, không bao giời lấy thân phận Giả gia cô nương ở lại Vinh Quốc phủ để giáo dưỡng như trước, thú vị là Giả Sử thị lúc trước nhận nuôi nấng phí nhận thoải mái nay chỉ đem nhân gia cô nương chạy về, tiền bạc lại một chữ chưa nhắc, đảo như mấy năm nay Giả Tích Xuân ăn nhờ ở đậu ở Vinh phủ. Cũng may Tích Xuân tuổi nhỏ, không lắm ký sự nên ảnh hưởng cũng không đại, Giả Trân lúc này bị tội nên cũng không thể tìm Giả Sử thị phiền toái đành ngậm bồ hòn làm ngọt cho qua, có điều từ đây Giả Trân một phòng và Vinh Quốc phủ Giả Chính một nhà xem như cắt đứt liên hệ.
Giả Sử thị năm xưa bạn tốt cũng không thấy lại liên hệ nàng ta, nhiều lắm thì đầu năm Giả Sử thị được ân điển tiến cung diện kiếng các vị quí nhân trong cung một lần mà thôi, đến lúc này Giả gia từ nhất lưu dân đầu trong tám công rơi xuống nhị lưu gia tộc, Giả Chính nếu muốn tiếng nói có thể giữ được trọng lượng cần nắm được nhân mạch của tổ tông để lại, có như vậy Vinh phủ mới có thể tiếp tục sử dụng tấm biển Vinh Quốc phủ.
Giả Chính muốn như vậy liền phải lôi kéo giúp đỡ từ bên ngoài cũng như bên trong gia tộc, mà quan hệ bền chặt nhất đó chính là thông gia, vị trí hiện nay của Vinh Quốc phủ lại tương đối khó sử. Vương gia hiện nay cũng không hiện mấy danh vọng, giúp đỡ không được nhiều lắm, Lý gia thì từ khi Giả Châu mất đi không kém lắm đã chặt đứt quan hệ, Giả Nguyên Xuân vào cung lại mấy năm chưa có tiến triển gì đáng nói, Lâm gia tuy có Lâm Như Hải vị quan to này lại xa ở Giang Nam, muốn tìm giúp đỡ nói dễ hơn làm. Đến bây giờ muốn lôi kéo quan hệ chỉ có thể trông cậy vào chuyện hôn sự của các tiểu bối trong nhà trong ấy trọng chi là Giả Bảo Ngọc vị phượng hoàng nam này. Giả Sử thị và Vương thị đều cảm thấy Giả Bảo Ngọc đấy là xứng với công chúa cũng là đủ, thứ chi một chút có thể chọn là đích nữ của các đại gia tộc ở kinh thành. Mộng tưởng tuy đầy đặn hiện thực lại đầy cốt cảm, với tình cảnh hiện nay của Vinh Quốc phủ những đại gia khuê tú ấy không có khả năng thấp gả cho một ngũ phẩm công bộ thị lang chi tử như Giả Bảo Ngọc, dù cho sau này Giả Chính chết đi làm đích tử Giả Bảo Ngọc có thể kế thừa Tam đẳng tướng quân tước vị.
Suy đi tính lại lúc này đối tượng liên hôn thích hợp nhất cho Giả Bảo Ngọc lại là Sử Tương Vân, Sử gia hiện nay một môn song hầu danh vọng như mặt trời ban trưa, trong đấy có một là tước vị của phụ thân Sử Tương Vân, điều này cũng làm cho Sử Tương Vân thân phận giá trị cao hơn trong nguyên tác nhiều lắm. Giả Sử thị và Vương thị không bao giờ lại sẽ xem nàng ấy là lựa chọn dự phòng xấu nhất, là nữ nhân họ có thể hô chi tắc đến vẫy tay tắc đi, tuy trong lòng Giả Sử thị Sử Tương Vân kém hơn Lâm Đại Ngọc một chút, Vương thị lại cảm thấy nàng ấy và Tiết Bảo Thoa cũng đều rất tốt lựa chọn làm tức phụ cho Giả Bảo Ngọc, so với những nữ nhi khác cũng là tốt hơn rất nhiều đặc biệt là khi so với Lâm Đại Ngọc ngày càng chiêu người ngại kia. Hai nữ nhân này sau khi bàn bạc thì thống nhất định hôn sự của Giả Bảo Ngọc và Sử Tương Vân là thích hợp nhất, Vương thị trong âm thầm còn cảm thấy như vậy cũng tốt, đợi Sử Tương Vân vào cửa Nàng ta sẽ để Tiết Bảo Thoa lấy thân phận quí thiếp gả vào cho Bảo Ngọc là vừa đẹp. Vừa có thế lực của Sử Gia lại có tài lực của Tiết gia làm hậu thẫu, Giả Bảo Ngọc muốn không bay lên thành long thành phượng cũng khó, đến lúc đó dù là ai trong Vinh Quốc phủ cũng phải nhường bước cho mình.
"Giả Kính sau khi gặp lại đường đệ ở đạo quan không lâu, biết được nhi tử Giả Trân hồ đồ, bại hoại qui củ tổ tiên muốn tuyển một nữ cô nhi làm tông phụ cho Giả gia mà bị đương trường tức chết". Tin tức này trong một ngày đã truyền khắp kinh thành phố lớn ngõ nhỏ, không thiếu người chê cười Ninh Quốc phủ đương gia hồ đồ, cũng không thiếu kẻ mượn gió bẻ măng muốn nhân cơ hội gạt bỏ Giả gia để gia tộc mình thế chỗ. Ngày hôm sau thượng triều ngự sử đệ tấu tham Ninh Quốc phủ Tam đẳng tướng quân Giả Trân hồ đồ, bất hiếu, tức chết lão tử, không xứng đáng để triều đình tiếp tục ủy thác trọng trách, xin hoàng đế tước bỏ chức vị cũng như tước vị mà Giả Trân đang có. Không thiếu tiểu tội, đại sai từ trước bị qua loa không đáng kể bỏ qua nay cũng bị bới móc, triều thần lại không một thân bằng, bạn tốt nào trước kia đứng ra nói tốt, biện giải. Cùng ngày, hoàng đế nổi giận hạ chỉ tước bỏ tước vị cũng như chức vị của Giả gia ở Ninh Quốc phủ, thu hồi Ninh phủ sung về triều đình, Giả Trân cập con cháu tuy mắc tội lại niệm tình đời trước công lao nên cho phép giữ lại bộ phận của hồi môn của các vị phu nhân, tài sản còn lại đem về hộ bộ coi như trả món nợ năm xưa Ninh Quốc công đã vay của triều đình. Tử tôn của Giả Trân cũng không bị mắc tội liên đới, nếu giả lấy thời gian sau này có nam đinh học hành thành tài cũng có thể tham gia thi cử mưu cầu quan chức, kết quả này so với hưởng thụ nhiều mười năm nhung gấm để sau Ninh phủ không người sống sót như trong nguyên tác đã là thay đổi không tồi.
Giả Kính chết, lại chết oanh oanh liệt liệt như vậy cái nguyên do, Giả gia cũng bị gián thành bạch thân việc hôn nhân của Giả Dung cũng bị thổi không còn. Giả gia Ninh phủ này chi xem như triệt để yên lặng đi xuống, Giả gia dòng bên, chi nhánh ở kinh thành lại nhân cơ hội này liên hợp Giả Chính mưu đồ gạt bỏ vị trí tộc trưởng của Giả Trân, Giả gia ở Kim Lăng thành cũng bị Giả Sử thị liên hệ các tộc lão đề yêu sách lấy Giả Trân bất hiếu vi từ mong muốn đem vị trí tộc trưởng cho người xứng đáng hơn đảm nhiệm. Giả Xá bị Giả Sử thị năm bữa ba ngày lôi kéo ra nói sự phiền, đơn giản tránh ở lại đạo quan thanh tĩnh. Vinh quốc phủ trước kia có Ninh Quốc phủ bên cạnh cũng coi như có người tâm phúc giúp đỡ lẫn nhau chia sẽ gánh nặng bên ngoài cũng như bên trong gia tộc, nay Ninh phủ không còn, thanh danh mấy năm nay của Vinh Quốc phủ cũng bị bại hoại không còn, đến lúc này ngày lễ, ngày tết trừ Vương gia và Sử gia còn có thiệp mời đi lại dự tiệc, khắp kinh thành nhất lưu gia tộc nữ nhân đã không có nhà ai nguyện đi lại với Giả gia nữ quyến.
Giả Xá, Giả Chính làm thúc thúc lúc này hẳn phải đứng ra giúp đỡ tang ma cho Ninh phủ lúc này, có đều nhị phòng nữ chủ nhân Vương thị ngại Ninh phủ hiện nay mang tội, tài sản bị tịch thu không có nước luộc nên không muốn giúp đỡ, Giả Sử thị lấy thân thể ôm bệnh nhẹ không tiện quấy rầy, Giả Chính lại là hai nhà hiện tại duy nhất quan chức lại lấy cớ công sự bận rộn không có thời gian nên cũng không ló mặt. Giả Kính tang lễ, Giả gia chuyển nhà, chuẩn bị thuyền bè về lại nhà cũ ở Kim Lăng đều do phụ tử Giả Xá, Giả Liễn lo liệu. Giả Tích Xuân cũng bị Giả Sử thị chạy về làm cho Giả Trân phu nhân mang, không bao giời lấy thân phận Giả gia cô nương ở lại Vinh Quốc phủ để giáo dưỡng như trước, thú vị là Giả Sử thị lúc trước nhận nuôi nấng phí nhận thoải mái nay chỉ đem nhân gia cô nương chạy về, tiền bạc lại một chữ chưa nhắc, đảo như mấy năm nay Giả Tích Xuân ăn nhờ ở đậu ở Vinh phủ. Cũng may Tích Xuân tuổi nhỏ, không lắm ký sự nên ảnh hưởng cũng không đại, Giả Trân lúc này bị tội nên cũng không thể tìm Giả Sử thị phiền toái đành ngậm bồ hòn làm ngọt cho qua, có điều từ đây Giả Trân một phòng và Vinh Quốc phủ Giả Chính một nhà xem như cắt đứt liên hệ.
Giả Sử thị năm xưa bạn tốt cũng không thấy lại liên hệ nàng ta, nhiều lắm thì đầu năm Giả Sử thị được ân điển tiến cung diện kiếng các vị quí nhân trong cung một lần mà thôi, đến lúc này Giả gia từ nhất lưu dân đầu trong tám công rơi xuống nhị lưu gia tộc, Giả Chính nếu muốn tiếng nói có thể giữ được trọng lượng cần nắm được nhân mạch của tổ tông để lại, có như vậy Vinh phủ mới có thể tiếp tục sử dụng tấm biển Vinh Quốc phủ.
Giả Chính muốn như vậy liền phải lôi kéo giúp đỡ từ bên ngoài cũng như bên trong gia tộc, mà quan hệ bền chặt nhất đó chính là thông gia, vị trí hiện nay của Vinh Quốc phủ lại tương đối khó sử. Vương gia hiện nay cũng không hiện mấy danh vọng, giúp đỡ không được nhiều lắm, Lý gia thì từ khi Giả Châu mất đi không kém lắm đã chặt đứt quan hệ, Giả Nguyên Xuân vào cung lại mấy năm chưa có tiến triển gì đáng nói, Lâm gia tuy có Lâm Như Hải vị quan to này lại xa ở Giang Nam, muốn tìm giúp đỡ nói dễ hơn làm. Đến bây giờ muốn lôi kéo quan hệ chỉ có thể trông cậy vào chuyện hôn sự của các tiểu bối trong nhà trong ấy trọng chi là Giả Bảo Ngọc vị phượng hoàng nam này. Giả Sử thị và Vương thị đều cảm thấy Giả Bảo Ngọc đấy là xứng với công chúa cũng là đủ, thứ chi một chút có thể chọn là đích nữ của các đại gia tộc ở kinh thành. Mộng tưởng tuy đầy đặn hiện thực lại đầy cốt cảm, với tình cảnh hiện nay của Vinh Quốc phủ những đại gia khuê tú ấy không có khả năng thấp gả cho một ngũ phẩm công bộ thị lang chi tử như Giả Bảo Ngọc, dù cho sau này Giả Chính chết đi làm đích tử Giả Bảo Ngọc có thể kế thừa Tam đẳng tướng quân tước vị.
Suy đi tính lại lúc này đối tượng liên hôn thích hợp nhất cho Giả Bảo Ngọc lại là Sử Tương Vân, Sử gia hiện nay một môn song hầu danh vọng như mặt trời ban trưa, trong đấy có một là tước vị của phụ thân Sử Tương Vân, điều này cũng làm cho Sử Tương Vân thân phận giá trị cao hơn trong nguyên tác nhiều lắm. Giả Sử thị và Vương thị không bao giờ lại sẽ xem nàng ấy là lựa chọn dự phòng xấu nhất, là nữ nhân họ có thể hô chi tắc đến vẫy tay tắc đi, tuy trong lòng Giả Sử thị Sử Tương Vân kém hơn Lâm Đại Ngọc một chút, Vương thị lại cảm thấy nàng ấy và Tiết Bảo Thoa cũng đều rất tốt lựa chọn làm tức phụ cho Giả Bảo Ngọc, so với những nữ nhi khác cũng là tốt hơn rất nhiều đặc biệt là khi so với Lâm Đại Ngọc ngày càng chiêu người ngại kia. Hai nữ nhân này sau khi bàn bạc thì thống nhất định hôn sự của Giả Bảo Ngọc và Sử Tương Vân là thích hợp nhất, Vương thị trong âm thầm còn cảm thấy như vậy cũng tốt, đợi Sử Tương Vân vào cửa Nàng ta sẽ để Tiết Bảo Thoa lấy thân phận quí thiếp gả vào cho Bảo Ngọc là vừa đẹp. Vừa có thế lực của Sử Gia lại có tài lực của Tiết gia làm hậu thẫu, Giả Bảo Ngọc muốn không bay lên thành long thành phượng cũng khó, đến lúc đó dù là ai trong Vinh Quốc phủ cũng phải nhường bước cho mình.