Hi vọng Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm Hi vọng là một trong số những bài thơ tiêu biểu mang đậm phong cách trữ tình, triết lí của Nguyễn Khoa Điềm. Qua những hình ảnh ẩn dụ và tương phản: đá – mềm mỏng, sự tàn nhẫn – điều lành, nỗi buồn – hy vọng, bài thơ nhấn mạnh tính chất biện chứng, đa diện của cuộc sống. Đồng thời, bài thơ còn bày tỏ một thái độ sống, quan niệm sống lạc quan, tích cực của tác giả – giữa một thế giới nhiều cạm bẫy, nhiều hiểm họa, không nhiều may mắn, nhà thơ lựa chọn cách sống vừa lòng với mình, trân trọng những gì mình có để sống an nhiên giữa cuộc đời. Hi vọng chính là bức thông điệp nhân văn mà nhà thơ gửi gắm trong bài thơ ngắn gọn mà súc tích này. Bởi lẽ, dù cuộc đời có đầy chông gai và thử thách, không nhiều may mắn, không dễ dàng, nhưng ngay cả trong những điều tưởng chừng bi quan, tăm tối, thất vọng nhất vẫn có thể tìm thấy niềm hi vọng. Hãy trân trọng quá khứ, trân trọng bản thân với những gì mình đang có ở hiện tại và nuôi giữ niềm hi vọng vào tương lai. Nhiều khi đá dạy ta mềm mỏng Sự tàn nhẫn nhắc ta điều lành Nỗi buồn đánh thức hy vọng Giữa thế giới không nhiều may mắn Ta học cách vừa lòng với mình Chia sẻ sự bình tâm của cỏ Mãi khi giữa đêm chợt thức Bập bềnh ý nghĩ xót xa: Anh còn có thể, không thể? Thăm thẳm ngày xưa bình an Vời vợi ngày mai chói nắng... Ngày 2-12-2004 Nguồn: Thơ Nguyễn Khoa Điềm, tuyển tập 40 năm do tác giả chọn, NXB Văn học, 2012