Bài thơ: "Gửi trời" của Xuân Diệu nói về buổi chiều thu đầy thơ mộng, dưới cái nhìn của tác giả đầy tinh tế, giàu tình cảm, sâu sắc. Đọc bài thơ, ta cảm nhận được sự dịu êm của tiết trời vào thu, tác giả hòa vào không gian thiên nhiên mây trời bao la, rộng lớn, tận hưởng cảm giác bình yên, thư thái đến từ tâm hồn. Tác giả dùng thể thơ mới bảy chữ, với ngôn từ gần gũi, mộc mạc, giản đơn giúp người đọc dễ tiếp nhận trọn vẹn tâm tình trong bài thơ. Những rung cảm đến một cách tự nhiên nhất được tác giả thể hiện thông qua từng câu chữ. Gửi Trời Tác giả: Xuân Diệu I Ta nằm trong võng mắt đong đưa, Khi ấy ngày thu dọi ánh vừa. Nhan sắc chớp hàng mi óng ả; Đầu ta ân ái dịu dàng mưa.. Quá êm ta tưởng ở chừng trời, Ta choáng không gian, níu tóc ngời: Tóc mịn đầy tay như suối mát, Lòng ta vui rợn thú chơi vơi.. II Ta gửi trời ta giữa mắt nào Ở gần má lửa, cạnh mày dao.. Khi ta trở lại, trời đâu vắng Lạnh lẽo mày xanh phản má đào. Nguồn: Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004