

Một, hai, ba..
Mưa rơi, từng tiếng, từng tiếng!
Chơi vơi,
Đâu là bầu trời, đâu là mặt đất?
Đâu là gió đâu là mây?
Đâu là nắng ấm, đâu là yên bình?
Đâu là cậu đâu là tôi?
Đâu là!
* * *chẳng thể nhìn rõ được điều gì nữa!
Mưa phủ con đường che khuất lối đi
Mưa rơi ướt áo cũng làm ướt mi
Mưa tới mang nắng đi
Lẳng lặng như thế, mưa gọi bão giông,
Chẳng còn ngọt ngào, mưa bỏ lại
Yêu thương dang dở, đau thương tận cùng,
Mưa đến, đã đủ rồi
Sao còn chưa mang nắng về?
Đừng rơi thêm nữa, đừng làm nhòa thêm
Những bóng hình đã trở thành thân thuộc
Mưa rơi, từng tiếng, từng tiếng!
Chơi vơi,
Đâu là bầu trời, đâu là mặt đất?
Đâu là gió đâu là mây?
Đâu là nắng ấm, đâu là yên bình?
Đâu là cậu đâu là tôi?
Đâu là!
* * *chẳng thể nhìn rõ được điều gì nữa!
Mưa phủ con đường che khuất lối đi
Mưa rơi ướt áo cũng làm ướt mi
Mưa tới mang nắng đi
Lẳng lặng như thế, mưa gọi bão giông,
Chẳng còn ngọt ngào, mưa bỏ lại
Yêu thương dang dở, đau thương tận cùng,
Mưa đến, đã đủ rồi
Sao còn chưa mang nắng về?
Đừng rơi thêm nữa, đừng làm nhòa thêm
Những bóng hình đã trở thành thân thuộc