


TÁC GIẢ & SÁNG TÁC
LÂM TIẾN VINH
BÚT DANH: VINH5567
DORAEMON CUỐI TRUYỆN
(Ghi chú: Về bộ truyện chú mèo máy đến từ tương lai doraemon là bộ truyện vô cùng quen thuộc với tuổi thơ của chúng ta quay quanh bộ truyện nói về chú mèo máy thông minh doraemon và cùng với các người bạn, nhưng bộ truyện chưa tới hồi kết đến tận bây giờ vì cha đẻ của chú đã ra đi. Chính vì vậy các rất nhiều đọc giả đã xây dưng lên nhiều cái kết nhau ;vui có, buồn có, và hôm nay tôi xin phép viết ra 1 tập truyện nói về cái kết của chú mèo máy doraemon và cậu bạn nobita)
CHAP 1
Vào một buổi sáng nọ, bầu trời trong xanh vô cùng đẹp xen vào đó là những cánh hoa anh đào bay khắp phới trên bầu trời đột nhiên có tiếng hét lên:
"Doraemon ơi.."
Doraemon lúc này ngồi trong phòng ngủ của mình ngẫn ngơ như mất hồn hơi thở yếu ớt đột nhiên nobita mở cửa mạnh ra hét lên lần nữa và chạy vào ôm doraemon như mọi khi.
"Doraemon ơi.. tớ tức quá đi tớ lại bị ức hiếp nữa rồi bọn Jaian ăn hiếp tới gài bẫy tớ huhu tức qua tức quá".
Doraemon nhẹ nhàng nói một cách chậm rãi
"Vậy sao, sao cậu không mạnh mẽ lên câu là nam nhi kia mà sao không đứng lên chứ, lỡ một ngày nào đó tớ không còn trên đời này thì cậu phải làm sao đây".
Doramon thở dài một cách vô cùng nặng nề nobita cảm nhận được đều đó và câu nói của doraemon vô cùng kì lạ đã làm nobita rối lên và không biết chuyện gì đang xảy ra, nobita từ từ ngước mặt lên và vô cùng hốt hoảng vì vẻ mặt doraemon lúc này rất rất là tệ. Nobita vô cùng sợ và nói một cách gắp gáp.
"Doraemon cậu sao vậy tớ thấy cậu không được khỏe cậu làm sao vậy cậu đừng làm tớ sợ mà doraemon".
Nobita vừa nói và nắm chặt hai bắp tay doraemon và lắc, lúc này doraemon nói nhẹ rằng.
"Tớ làm gì có sao cậu đừng lo quá chắc tớ đói bụng đó thôi, cậu đừng quên rằng tớ là mèo máy mà".
Doraemon vừa nói vừa mỉm cười nhẹ trên môi để nobita yên lòng. Và sao đó doraemon đứng dậy quay lưng đi ra ngoài và nói.
"Tớ đi mua bánh rán ăn đây, cậu ăn không tớ mua giúp cậu một phần đặc biệt nhé coi như món quà tớ tặng câu".
Khi nói xong doraemon chậm rãi đi ra khỏi phòng và nhẹ nhàng bước xuống những bật thang và bước ra cửa nhà, nobita chạy tớ cửa sổ nhìn thấy doraemon đi 1 cách chậm rãy mà lại nặng nề và nhớ lại những lời nói của doraemon vô cùng kì laj và đáng nghi.
"Câu ta có lúc nào hỏi mình ăn bánh rán đâu chứ sao hôm nay lại hỏi mình, còn những câu lúc nãy của cậu ta, cậu ta bị sao vậy chứ mình phải đến thế kỉ 22 để hỏi doraemi mới được".
Nói xong nobita kéo ngăn bàn ra nhưng lúc này nobita lại thấy cổ máy thời gian lúc ẩn lúc hiện không thể sử dụng, nobita vô cùng sợ hãi và lo lắng. Liền chạy xuống lầu cầm điện thoại lên gắp gáp gọi cho các bạn đến tập hợp ở bãi đất trống.
Một lát sau tất cả đều có mặt đầy đủ Jaian mở miệng hỏi với giọng khá to.
"Này nobita câu tập hợp mọi người đến làm gì mau nói đi chúng tớ không có thời gian đâu nếu không tớ sẽ cho cậu một trận đáng đời."
Shizuka xen vào nói.
"Này Jaian để từ từ nobita nói cậu làm nobita sợ rồi kìa".
Shizuka vừa nói vừa đi tớ chỗ nobita và nhẹ nhàng chậm rãi để tay lên vai nobita và nói.
"Nobita cậu nói đi cậu làm tớ sợ đấy"
Khi nobita lấy lại bình tĩnh rồi nói với giọng vô cùng lo lắng, gắp gáp.
"Các câu ơi hôm nay doraemon lạ lắm câu ta.."
Nobita kể lại hết mọi chuyện cho Jaian, Shizuka, Suneo, Dekisugi. Khi nghe xong mọi người tỏ ra vẻ mặt lo lắng, lo sợ và bắt đầu bàn luận với nhau 1 cách căng thẳng, bầu không khi lúc này thay đổi hẳng đi từ 1 bầu không khi vui vẻ, tươi mát, giờ đây là 1 bầu không khí lo âu. Mọi người nói với nhau rằng.
"Có khi nào cậu ấy chỉ mệt mỏi gì đó chắc không có gì đâu"
Có nói người lại nói.
"Có khi nào có chuyện gì đó rồi không"
Sau một hồi tranh luận với nhau thì đột nhiên một người đàn ông hét lên có người ngất xỉu người đường kìa, có người nói rằng hình như là một con chồn xanh thì phải ủa mà chồn xanh sao lại ở ngoài đường nhỉ mình phải đu xem mới được lạ thật. Khi nghe xong mọi người đều bàng hoàng, lo lắng gắp gáp chạy tớ nơi đó và hốt hoảng không nói nên lời, nobita hét to lên.
"DORAEMON.."
Vừa nói vừa khóc chạy tới ôm doraemon vào lòng và hét to cứu cứu doraemon đi.. ai đó hãy cứu doraemon đi mà..
Lúc này Jaian, Shizuka, Suneo, Dekisugi chạy tới cùng với nobita đưa doraemon về phòng nobita nhưng vì doraemon là robot chính vì thế rất nặng, rất khó khăn khi đưa về phòng nobita họ đi qua 1 khu phố 1 cách nặng nề và mệt mỏi, mãi đến khi mặt trời sắp thì họ mới tới nơi. Lúc này mọi người đều có mặt tại phòng nobita kể cả mẹ và ba nobita cũng có ở đó nobita ngồi kế luôn miệng gọi doraemon mọi người đều nghĩ làm sau để cứu doraemon đây, tất cả bảo bối đều không dùng được phải làm đây, mãi đến tối mọi người đã về hết chỉ còn nobita ngồi bên doraemon với vẻ mặt ủ rủ, bất lực.
Last edited by a moderator: