Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 30:

Yến Thanh Trì ngồi trên ghế, tay trái cầm kịch bản, tay phải cầm điện thoại lướt Weibo. Chợt thấy hot search no. 1 của Weibo là sự kiện khởi quay của "Lạc Đường", Yến Thanh Trì tò mò nhấn vào, phát hiện tiêu đề hiện ra ngoài bản thông báo của đoàn phim và các Marketing account của Weibo, nhiều nhất đó là các bài chia sẻ mang tình cảm mãnh liệt từ fans Phòng Ở Nhỏ của Giang Mặc Thần.

"A a a a a a, người đẹp trai hơn anh tui của ngày hôm qua chính là chính anh ấy của ngày hôm nay, vẻ đẹp trai tuyệt đỉnh của anh tui chưa bao giờ khiến người thất vọng áaaaa."

"Tui quyết không cho phép bạn bè của tui có người còn chưa biết hôm nay là ngày" Lạc Đường "khởi động máy!"

"Uhuhuhu, người đẹp trai như vậy thực sự còn tồn tại trên đời ư? Thương anh, anh hạ phàm vất vả quá."

Yến Thanh Trì nhìn từng bài viết, càng nhìn càng nhịn không được nở nụ cười, "Fans đều là như này sao?" anh quay đầu nhìn trợ lý Tiểu Hà của mình, "Đáng yêu nhỉ."

Tiểu Hà tên đầy đủ Hà Phi, có một khuôn mặt tròn tròn, nhìn qua rất hiền hòa. Cậu nhìn nhìn giao diện trên điện thoại của Yến Thanh Trì, lại nghĩ đến những cô gái theo đuổi thần tượng mà mình từng gặp, trả lời: "Các Fan theo đuổi thần tượng hình như đa số đều như vậy, trong lòng trong mắt đều là hình bóng của thần tượng, nhiệt tình của họ dành cho thần tượng dường như vô hạn vậy, luôn cố gắng hết mình xông lên để ủng hộ thần tượng."

Yến Thanh Trì nghe xong, hơi tò mò hỏi cậu, "Fan của Giang Mặc Thần gọi là Phòng Ở Nhỏ à?"

"Đúng vậy, ban đầu gọi là Thần Tinh, sau có fans nói 'Thần' còn có nghĩa là nhà, cho nên các fan liền tự xưng là Phòng Ở Nhỏ. Lại sau này, trong một buổi fan meeting có hỏi anh Thần, nhờ anh ấy chọn một cái tên cho fan, anh Thần nghe xong các tên được đề ra liền chọn Phòng Ở Nhỏ, cái tên này cứ thế được sử dụng thôi."

Yến Thanh Trì gật đầu, anh nhấn vào vào Official Weibo của "Lạc Đường". Dưới bài đăng thông báo khởi quay toàn là bình luận và chia sẻ của các Fan của Giang Mặc Thần, Yến Thanh Trì tìm mới thấy vài bình luận từ Fan của nam số hai Kỷ Tư Hưng và nữ chính Triệu Tường.

"Hai người họ không phải cũng đương nổi tiếng à?" Anh thắc mắc, "Sao lại ít fan vậy?"

"Không phải bọn họ ít fan mà là fan của anh Thần quá nhiều." Tiểu Hà trả lời, "giữa những người đương nổi cũng có sự chênh lệch, hai người họ cũng coi như người tiếng trong giới mấy năm nay, nhưng không thể so sánh với anh Thần được, anh ấy được coi là người nổi bật nhất ở trong giới đấy."

Đã hiểu, nam chủ với người khác làm sao ở cùng một bầu không khí được. Yến Thanh Trì lập tức bắt được điểm chủ chốt của vấn đề.

Anh tiếp tục lướt xuống dưới, đột nhiên thấy có người cắt ảnh chụt của anh từ ảnh chụp chung buổi lễ khởi quay, hỏi, "Anh trai này là ai nha? Trước kia chưa từng thấy quá, nhìn đẹp trai quá."

Dưới bình luận có vài người cũng đang tò mò nhắn lại +1.

Sau khi Yến Thanh Trì ký hợp đồng với Nam Tranh, Quản Mai có xem qua tư liệu trước kia của anh, anh vừa tốt nghiệp đại học đã ký hợp đồng với Tinh Duyệt với hy vọng bắt đầu con đường làm minh tinh. Nhưng mà một công ty giải trí nhỏ yếu như Tinh Duyệt căn bản không thể cung cấp tài nguyên thích hợp cho tất cả nghệ sĩ dưới trướng được.

Trong sáu nghệ sĩ ký kết hợp đồng với Tinh Duyệt, duy nhất chỉ có một người được ông chủ yêu thích nhất là Tống Lập có riêng một quản lý, năm người còn lại bao gồm cả Yến Thanh Trì dùng chung một quản lý là Lý Giang. Lý Giang không có mối quan hệ rộng rãi, Tinh Duyệt không đầu tư quay chụp, nghệ sĩ dưới trướng đều là những người mới không nổi tiếng, cho nên tài nguyên nắm được đều không có gì quá tốt, đa số chỉ toàn là quay chụp quảng cáo hoặc tạp chí ít người biết, chỉ cần nhan sắc không cần độ nổi tiếng. Còn lại chính là một nhân vật phụ đến không thể phụ hơn trong phim, tỷ như binh lính có hai lời thoại là ngoẻo, thái giám bị đầu độc rồi chết luôn.

Ngoài Tống Lập có ông chủ chống lưng nên chiếm được những tài nguyên điện ảnh đứng đắn ra, tài nguyên tốt nhất từng được giao cho năm người bọn họ chắc chỉ có show truyền hình mà Yến Thanh Trì từng tham gia cùng Vệ Lam, chẳng qua cùng tham gia một show, Vệ Lam là vai chính của toàn bộ hành trình, Yến Thanh Trì chỉ như nhân vật phụ đóng vai trò làm nổi bật cho cậu thôi.

Chính vì thế mà dù Yến Thanh Trì đã vào giới giải trí được một năm rồi mà vẫn như một người mới không ai biết đến. Quản Mai xem xong con đường diễn viên của anh xong chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, cô không phí tý sức lực nào để xóa sạch dấu vết của Yến Thanh Trì trên mạng, khiến anh trở thành một người mới hoàn toàn để phấn đấu lại từ đầu.

Yến Thanh Trì không hề có dị nghị gì, anh không biết rõ quy tắc ngầm của giới giải trí, quyết định làm một làm một 'búp bê Tây Dương' mặc người tô vẽ, kệ cho Quản Mai quy hoạch tương lai bản thân.

Yến Thanh Trì vốn tưởng rằng Quản Mai sẽ luôn đi theo anh, thế nhưng sau nghi thức khởi quay vào buổi sáng, Quản Mai nói chuyện với Giang Mặc Thần một lát quay lại nói cho anh biết cô cần giải quyết một vài việc của nghệ sĩ khác, anh có Giang Mặc Thần chiếu cố, hẳn là không có việc gì, nhắc anh có việc thì đi tìm Giang Mặc Thần.

Yến Thanh Trì mang vẻ mặt ngơ ngác nhìn sang Giang Mặc Thần, Giang Mặc Thần hơi hơi gật đầu.

"Chị, chị ấy cứ thế đi luôn?"

"Cô ấy ở lại cũng chẳng có việc gì làm, nếu cậu cần bưng trà lau mặt, mua cơm chạy chân đã có Tiểu Hà xử lý giúp cậu rồi, nếu cần thiết thì hai người trợ lý của tôi cũng có thể giúp cậu."

Yến Thanh Trì nghe hắn nói xong liền quay trái quay phải nhìn, mới phát hiện quản lý của Giang Mặc Thần cũng không ở đây, "Quản lý của anh đâu?"

"Bảo cậu ấy đi giúp nghệ sĩ khác rồi." Giang Mặc Thần rất tự nhiên nói, "Trong lúc quay" Lạc Đường "không cho phép quay bộ phim khác, cậu với tôi cũng không có show nào cần tham gia, cũng có nghĩa là chúng ta trên cơ bản phải ở cùng đoàn phim tới tận đến khi đóng máy. Để quản lý lãng phí thời gian ở đây không bằng để bọn họ lấy thời gian này đi giúp người mới còn hơn, có trợ lý giúp đỡ là đủ rồi."

"Anh thật đúng là.. hành động bóc lột từng chút một chuẩn chỉ của một ông chủ ha."

"Không thì phải thế nào?" Giang Mặc Thần mỉm cười, "Sớm hay muộn cũng có một ngày tôi phải xuống đài, nhưng Nam Tranh sẽ vẫn luôn tồn tại, cho nên tôi muốn trong lúc tôi còn có giá trị, tận khả năng giúp Nam Tranh có càng nhiều nghệ sĩ nổi danh, có được càng nhiều tài nguyên càng tốt. Như vậy, cho dù tôi có lui thì Nam Tranh cũng sẽ có người mơi đi lên, như thế Nam Tranh mới phát triển lâu dài được."

Yến Thanh Trì bị tinh thần một lòng vì công ty của hắn thuyết phục, nhịn không được vỗ tay tuyên dương, "Tuyệt vời, anh mà không theo con đường Showbiz thì có lẽ đã trở thành bá đạo tổng tài trong truyền thuyết rồi."

Giang Mặc Thần nhe răng cười, "Bây giờ tôi vẫn là."

Sau đó, Giang · ảnh đế đương nhiệm · bá tổng ngầm · Mặc Thần đã bị đạo diễn gọi đi thảo luận các vấn đề về quay chụp.

Yến Thanh Trì nhìn những lời khen hoa mỹ dành cho Giang Mặc Thần từ fans trên fans, lại nhìn sang Giang Mặc Thần đang cùng đạo diễn thảo luận kịch bản, lần đầu tiên anh chân thật cảm nhận được, anh thật sự đã tiến vào Showbiz trong truyền thuyết.

Không biết có lập được thành tựu nào không, Yến Thanh Trì nhìn người trước mặt nghĩ, chỉ mong mình có thể kiếm thêm ít tiền đi, rốt cuộc thì có tiền mua tiên cũng được.
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 31:

[HIDE-THANKS]Trời sáng khí trong, gió mát ấm áp, đây là thời tiết của ngày hôm sau của ngày khởi quay "Lạc Đường". Yến Thanh Trì ngồi trên ghế nhìn Giang Mặc Thần mặc trang phục tron phim đang đối diễn với nam số 2 Chu Phóng. Người sắm vai Chu Phóng tên là Kỷ Tư Hưng, năm ngoái mới bắt đầu có chút tiếng tăm trong giới, năm nay 28 tuổi, hoàn toàn ăn khớp với tuổi tác của Chu Phóng, lúc này đang đeo một cặp kính mạ vàng, bình tĩnh ứng đối trước sự truy vấn của Hạ Vũ.

"Cut." Đạo diễn cao giọng hô, "Kỷ Tư Hưng, cảm xúc của anh không đúng, anh quá cứng nhắc, thả lỏng một chút đi, anh cùng Giang Mặc Thần ở trong phim là hai thế lực ngang nhau, anh bị hắn áp chế quá rõ ràng."

"Vâng." Kỷ Tư Hưng gật đầu, sau đó quay sang áy náy xin lỗi Giang Mặc Thần: "Anh Thần, xin lỗi anh, diễn xuất của anh thật sự tốt quá, tôi thấy hơi khẩn trương."

"Không sao đâu, cậu cứ tự nhiên lên đi, trạng thái ban đầu của cậu cũng không tệ."

"Vâng." Kỷ Tư Hưng nói xong, điều chỉnh tâm thái của chính mình, lại bắt đầu đối diễn với Giang Mặc Thần một lần nữa.

Yến Thanh Trì nhìn hai người bọn họ chính diện giao phong với nhau mà bỗng nhiên cảm thấy hơi nóng lòng muốn thử đối diễn cùng Giang Mặc Thần diễn một lần. Chỉ là kinh nghiệm của anh còn non, lại phải che giấu mối quan hệ với Giang Mặc Thần nên thân là một người mới, anh chỉ có thể ngồi ở băng ghế mòn mỏi chờ đợi suất diễn của mình thôi.

Đang chờ cùng anh còn có một nữ diễn viên khác tên là Tô Noãn, vai diễn của cô là một cô giáo dạy ngữ văn, thích Chu Phóng hơn nữa nhiều lần làm bằng chứng ngoại phạm cho Chu Phóng.

Cô nhìn Yến Thanh Trì hỏi, "Anh diễn Mạnh Lạc à?"

Yến Thanh Trì không nghĩ có người sẽ đột nhiên bắt chuyện với mình, vừa quay đầu lại đã thấy cô đem kéo băng ghế của mình lại gần anh, sau đó cười cười với anh.

Yến Thanh Trì gật đầu, "Cô thì sao?"

"Tôi diễn Lưu Giai Ni."

"À à, bạn gái của Chu Phóng." Yến Thanh Trì chỉ chỉ Kỷ Tư Hưng đứng cách đó không xa.

Tô Noãn bĩu môi, "Bạn gái gì chứ, chẳng qua công cụ bị lợi dụng thôi."

Lời này thực ra cũng không sai, vốn Chu Phóng đồng ý làm bạn trai của Lưu Giai Ni cũng vì muốn Lưu Giai Ni trở thành tâm bia giúp mình thoát tôi, không hề có tình cảm gì với cô.

"Nhưng mà tôi vẫn rất hài lòng với nhân vật này, chẳng qua nhìn Kỷ Tư Hưng đối diễn với Giang Mặc Thần đã gian nan như vậy, tôi nghĩ có khi mình cũng sắp toang rồi."

"Không sao đâu, luyện tập thêm là sẽ ổn thôi."

"Phải luyện thêm chứ, tôi đã cố ghi nhớ hết những lời mà đạo diễn Vương đã nói rồi, chỉ sợ mình mắc phải sai lầm tương tự thôi." Tô Noãn vội vàng đáp.

"Cô nghiêm túc thật đấy."

"Không nghiêm túc không được," Tô Noãn buồn rầu, "Trong cái Showbiz này, một là dựa bối cảnh, hai là mối quan hệ, ba là dựa vào nhân duyên của bản thân, có ba điều này thì mới phát triển được, tôi đã không có cả ba rồi mà còn không nghiêm túc thì cả đời này không ngoi lên được mất." Cô nói đến đây, để sát vào Yến Thanh Trì nói: "Lại nói tiếp, tôi thấy trong đoàn phim này, hình như chỉ có hai ta là không có ba điều trên."

Yến Thanh Trì thắc mắc nhìn cô.

Tô Noãn giải thích, "Những người nhận vai diễn người chết tuổi trung niên như Mạnh Văn, Hứa Kiều, Lý sư phụ, đều là diễn viên gạo cội được đạo diễn mời đến làm khách mời cho bộ phim. Còn lại diễn viên tuổi thanh niên thì, Giang Mặc Thần không cần phải nói, đó là ảnh đế mới, cả bộ phim tập trung hết vào hắn, nghe nói sau sau lưng Chu Phóng có người chống, diễn nữ chính là Triệu Tường cũng đương nổi rồi, cũng chỉ có hai ta là lục tung Baibu cũng chả tìm thấy gì."

Bạn đời hợp pháp của ảnh đế mới Giang Mặc Thần - Yến Thanh Trì: . Đành mỉm cười cho qua chuyện chứ biết làm sao.

Tô Noãn thấy anh mỉm cười còn tưởng rằng anh cũng thấy bất đắc dĩ giống mình, lập tức cổ vũ, "Không sao không sao, tôi thấy nhân vật Mạnh Lạc này có tiềm lực lắm, anh lại đẹp trai thế này, bộ phim điện này mà ra thì anh nhất định sẽ nổi tiếng."

"Cô cũng thế."

"Hy vọng là vậy, cơ mà nhân vật Lưu Giai Ni không có điểm gì nổi bật lắm, cũng chỉ mong lên màn ảnh một lần cho mọi người nhớ mặt là tôi thấy đủ rồi. Đúng rồi, tôi tìm anh là muốn nhờ một việc, anh có thể tập diễn với tôi không? Tôi thử hỏi Kỷ Tư Hưng lúc anh ta không bận có thể giúp không, nhưng có vẻ anh ta không nguyện ý lắm, đang trên đà nổi tiếng mà, thời gian của anh ta đáng giá lắm, cho nên tôi thấy cả đoàn phim cũng chỉ có hai ta không có nhân khí gì thôi. Anh cũng không có người tập diễn cùng đúng không, tôi cũng có thể giúp anh, được không?"

"Được chứ." Yến Thanh Trì không bài xích chuyện này, dù sao anh cũng đang thừa thời gian, vừa lúc một công đôi việc.

"Vậy xem Giang Mặc Thần diễn xong, chúng ta đi thử diễn luôn đi."

"OK."

Hai người lại quay sang xem Giang Mặc Thần và Kỷ Tư Hưng, Tô Noãn bất giác cảm thán, "Giang Mặc Thần đẹp trai thật đấy."

Yến Thanh Trì nhìn cô, "Cô thích hắn à?"

"Anh đúng là hỏi thừa, có nữ sinh nào không thích Giang Mặc Thần cơ chứ, vừa đẹp trai vừa ôn nhu, diễn xuất còn là đỉnh của đỉnh, hơn nữa," Tô Noãn bày ra vẻ mặt thần bí, "Nghe nói xuất thân của Giang Mặc Thần cũng không đơn giản, tùy thời đều có thể về kế thừa gian nghiệp kếch xù đấy."

Yến Thanh Trì ngẫm lại thấy lời này còn khá chuẩn.

Tô Noãn bắt đầu si tâm mơ mộng: "Hôm lễ khởi quay tôi còn được chụp chung với hắn, chụp xong còn được ký tên, tôi vui mất cả ngày luôn đấy."

"Cô vui thì tốt rồi." Yến Thanh Trì nhẹ nhàng nói, dù sao cũng là công chính trong nguyên tác, một vai phụ không ai chú ý như Tô Noãn thích hắn cũng là điều bình thường.

Tô Noãn hơi thẹn thùng, cảm thấy mình hoa si hơi quá đà nên không nói chuyện nữa, chuyên tâm xem Giang Mặc Thần diễn.

Chờ cảnh của Giang Mặc Thần đối diễn với Kỷ Tư Hưng chụp xong rồi, đổi thành Triệu Tường đối diễn với Giang Mặc Thần, Yến Thanh Trì cũng liền cùng Tô Noãn lặng lẽ tìm một chỗ im lặng luyện tập.

Giang Mặc Thần vừa quay đầu lại liền nhìn đến anh cùng Tô Noãn cười nói rời đi, trong nội tâm đột nhiên dâng lên một cảm xúc cực vi diệu. Hắn nhìn Tô Noãn, thầm nghĩ ai đây? Sao hai người họ lại rời đi cùng nhau? Quản Mai vì có mình ở đây cho nên không đi theo Yến Thanh Trì, thế người quản lý của cô gái kia đâu? Sao lại không trông coi nghệ sĩ của mình? Còn Yến Thanh Trì nữa, mới có mấy ngày mà anh đã tạo dựng được mối quan hệ tốt đến vậy với người trong đoàn phim sao?

Giang Mặc Thần hơi bực bội, mãi đến khi Triệu Tường goi hắn một tiếng, hắn mới lấy lại tinh thần, dẹp tâm tư rối loạn của mình, chuẩn bị đóng phim.

Mà Yến Thanh Trì bị hắn nhớ thương đang cố gắng sửa phát âm cho Tô Noãn, "teng!"

"Ten?"

"Teng!"

"Teng?"

"Đúng vậy, teng!"

"Teng!" Tô Noãn tăng mạnh ngữ điệu.

Yến Thanh Trì gật đầu, Tô Noãn nhẹ nhàng thở ra, không ngừng lẩm bẩm lặp lại trong miệng. Cô thấy hơi hổ thẹn, không nghĩ tới mình mới cùng Yến Thanh Trì nói một đoạn lời kịch mà đã gặp vấn đề về ngọng phát âm rồi, cũng may Yến Thanh Trì không chê cười cô, hơn nữa nguyện ý giúp cô sửa đúng phát âm.

Yến Thanh Trì chờ cô luyện xong mới tiếp tục đối diễn, ngoài việc Tô Noãn hơi có vấn đề về ngọng ra thì cảm xúc và khả năng đọc lời thoại đều khá tốt. Cô đối diễn với Yến Thanh Trì qua một lượt phân cảnh của mình, cũng muốn luyện một lần cảnh của Mạnh Lạc để đáp lại.

Yến Thanh Trì nhìn thời gian hiển thị trên di động, "Lần sau đi, sắp tới giờ ăn trưa rồi."

Tô Noãn gật đầu, "Vậy được rồi, cảm ơn anh nhé."

"Không có gì."

"Tối nay tôi nhất định sẽ tăng mạnh luyện phát âm."

"Cố lên."

"Teng, teng, teng." Tô Noãn lại bắt đầu lặp lại.

Yến Thanh Trì đang định nói đúng, liền nghe thấy một thanh âm quen thuộc chen vào, "Hai người đang làm gì đấy?"

Yến Thanh Trì ngẩng đầu, Giang Mặc Thần đang lạnh mặt nhìn anh.
[/HIDE-THANKS]

Các chương mới nhất sẽ được cập nhật tại đây
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Back