Ở tầng thứ 8 của Nhã Hiên, chỉ những thành viên có thẻ đen chi trên 10 triệu mới có thể đặt lịch hẹn đến phòng riêng cao cấp của thẩm mỹ viện.
Ở nơi tất đất tất vàng như trung tâm thành phố phía Bắc, có thể có một thẩm mỹ viện lớn như vậy, Nhã Hiên tự nhiên là có xuất thân không tầm thường.
Khách hàng ở đây phần lớn đều là những người có tiền, bình thường nhất là giới giải trí các sao nữ hạng hai, hạng ba.
Mà có thể đi vào tầng thứ tám thì đều là giới danh môn thượng lưu.
Tần Diêu hôm nay mặc một chiếc váy tơ tằm màu sâm phanh, cổ áo thiên nga khẽ kéo dài lộ ra chiếc cổ trắng nõn nà, trông có vẻ mỏng manh.
Cô xuất thân là thiên kim hào môn, lại được gã cho Diệp Trạm, người thừa kế của tập đoàn Diệp thị với gia tài kếch xù, giá trị bản thân đã tăng lên gấp bội lần, mấy cái Nhã Hiên tầng tám vẫn dư sài lắm.
Sau khi hoàn thành một loạt các thủ tục làm đẹp cho bản thân, Tần Dao ngồi ở khu nghỉ ngơi cùng với những phu nhân đã có gia đình tụ tập lại uống cà phê.
Tần Dao tùy ý lật một tờ tạp chí thời trang trên bàn. Đột nhiên, nghe Lâm phu nhân đối diện giọng điệu kinh ngạc:
"Diệp phu nhân, Diệp tiên sinh lần này quá là không nể mặt cô rồi đi, sao lại có thể tự mình nâng loại minh tinh không thể lên sân khấu này đây."
Nghe được lời nói như có như không âm thầm ly gián quan hệ vợ chồng thế kia, Tần Dao trong lòng than nhẹ.
Cô hướng đôi mi cong dài nhìn về phía Lâm phu nhân, phối hợp biểu đạt như không hiểu:
"Sao vậy?"
Lâm phu nhân đẩy màn hình điện thoại di động qua, màn hình sáng lên:
"Cô nhìn này"
Ánh mắt Tần Dao rơi trên màn hình điện thoại, một tiêu đề tin tức giải trí đập vào mắt:
[ người mới Nguyên Trạc Trạc xuất đạo lập tức trở nên đỉnh cao trong làng giải trí, công tử Diệp Trạm tự mình hộ tống, nghi ngờ có gian tình, thông gia hai họ Diệp_Tần sắp tan vỡ? ]
Điều dễ thấy hơn chính là đồ phối chung cùng bức ảnh kèm theo, nam nhân khí chất kiêu ngạo cùng thiếu nữ váy đỏ xinh đẹp sánh vai đi đến thảm đỏ.
Người đàn ông từ trước đến nay vẫn luôn mặt lạnh, lúc này môi mỏng khẽ nhếch lên.
Nhìn thấy tin tức, đôi mắt hơi rũ xuống của Tần Dao khẽ lóe lên một cái.
Chợt lại nhớ tới đám cưới giữa mình và Diệp Trạm, cái lễ cưới kia thực sự đã làm chấn động toàn thành phố. Không biết đã khiến bao nhiêu cô gái tan nát cõi lòng, đến hiện tại vẫn có rất nhiều người nói lời chua ngoa, chế giễu, chỉ chực chờ cô rớt đài để xem chuyện cười của cô.
Người đàn ông đẹp trai lại ưu tú như vậy, dù có lấy vợ thì cũng sẽ có người nhìn chằm chằm vào cuộc hôn nhân của bọn họ.
Loại người ngoài sáng quan tâm, trong tối chế nhễu như Hướng Lâm đây, Tần Dao từ lâu đã sớm nhìn quen.
Tần Dao trên mặt không biểu lộ cảm xúc, ân cần đẩy điện thoại lại cho cô ta, giọng nói ôn nhu rõ ràng:
"Giữa vợ chồng với nhau thì nói cái gì mặt mũi với không mặt mũi chứ. Nam nhân ấy mà, ở bên ngoài luôn là thân bất do kỷ xả giao thôi. Chúng ta là vợ thì tự nhiên là tin tưởng chồng của mình".
Hình ảnh người vợ đoan trang hiểu chuyện, giữ gìn trượng phu được Tần Dao phát huy vô cùng tinh tế, vô cùng xuất sắc.
Mà tình huống thực tế cũng không phải nàng và Diệp Trạm vợ chồng tín nhiệm lẫn nhau. Mà là Diệp Trạm, cái người này đối với sắc đẹp căn bản là không có chút khái niệm nào, tự chủ mạnh đến mức khiến người khác phải giận sôi.
Mỗi lần làm, đều cùng với thực hiện nhiệm vụ không khác là bao.
Liền ngay cả thời gian cũng không sai chút nào, mỗi lần đều là 40 phút. Thỉnh thoảng đi công tác cũng sẽ có chút thay đổi, nhưng chẳng qua là cường độ thay đổi..
Một người như vậy, ngươi trông cậy được hắn bao nuôi nữ minh tinh sao?
Nuôi dùng để ngắm sao?
Lâm phu nhân: "..."
Bất quá nhìn thấy dáng vẻ khó xử không nói nên lời của Lâm phu nhân, Tần Diêu tâm tình thật tốt mà uống một ngụm cà phê.
Vị cà phê đậm đà, ngọt ngào mang một chút đắng chát rất đúng khẩu vị của Tần Dao.
Khi môi đỏ mọng chạm vào mép ly cà phê, Tần Dao nhẹ nhàng câu lên một cái đường cong.
Tất cả mọi người đều muốn xem trò cười của Tần Dao cô, cũng không về soi gương xem chồng mình là cái thể loại gì. Chợt nhớ tới khuôn mặt xấu xí của Lâm tổng, Tần Dao suýt chút nữa không khống chế nổi phụt cười.
Tuy chồng của Lâm phu nhân xấu trai thế thôi, còn mẹ nó thích chơi SM.
Nên Lâm phu nhân luôn đeo chiếc roi da nhỏ giấu bên người, có lẽ trong lòng cũng rất u ám đi.
* * *
Quên đi, bất quá là một người đáng thương có tâm lý rất u ám.
Để ly xuống, Tần Dao bỗng nhiên nhìn Lâm phu nhân đầy thương hại.
Kém chút đem Lâm phu nhân nhìn đến đánh sập tâm lý.
Lâm phu nhân: . Rõ ràng là cô bị chồng lừa dối, cô đây là đang thương sót cho ai đây?
Tần Dao làm như không thấy, đôi mắt quét qua những người khác, giọng điệu phát ra lại càng nhẹ nhàng:
"Mấy vị phu nhân không nghĩ như vậy sao?"
Các quý phu nhân đang ngồi ở đây lập tức phụ họa:
"Đúng, đúng, đúng, Diệp phu nhân đây nói rất đúng".
"Diệp phu nhân không hổ là danh viện* đứng đầu, là hình mẫu để chúng ta học hỏi. Loại cảnh giới này e rằng chúng tôi học cả đời đều không đạt được"
* Danh viện: Người phụ nữ đẹp có đủ các yếu tố của quý bà.
Mấy năm nay, kỹ năng diễn xuất của Tần Dao tăng không ít, hình tượng mà cô tạo nên rất thành công, cô hiện tại chính là hình mẫu điển hình đối với các tiểu thư trong giới thượng lưu.
Nếu có người suy nghĩ với cô không hợp, liền chính là lễ nghi người đó không tốt, liền sẽ bị mọi người chế giễu.
Bề ngoài, không ai dám không theo lời cô.
Tần Dao mỉm cười, khách khí nói:
"Các vị phu nhân quá khen rồi, tôi nên học hỏi mọi người mới đúng"
Nhìn xem, các nàng rõ ràng rất ngứa mắt mình, lại không thể không lấy lòng mình. Tần Dao cảm thấy, cuộc sống làm phu nhân của mình tràn đầy niềm vui thú.
Những người khác lấy lòng Tần Dao một hồi, thấy cô trầm mặc mới giả bộ lơ đãng đổi chủ đề.
Nghe các nàng thảo luận về các món trang sức mới nào mới được phát hành, Tần Dao khẽ cười một tiếng.
Thuận một đường dùng trà chiều.
Tần Dao từ Nhã Hiên ra, vừa mới chuẩn bị kết thúc một ngày nhàm chán, buồn tẻ với mấy vị phu nhân bên kia.
Đột nhiên một người đuổi theo phía sau lưng, gọi cô lại:
"Diệp phu nhân, cô có nước da thật trắng, khuôn mặt lại nhỏ nhắn tinh xảo. Cô có muốn thử thay đổi một chút màu tóc xám xanh đậm đang rất thịnh hành năm nay không, tốt nhất là tóc xoăn một chút, gió thổi lên sẽ cực kỳ đẹp!"
Nhà thiết kế tạo hình của Nhã Hiên, Mance đặc biệt bưng đến một quyển bách khoa toàn màu tóc sặc sỡ khác nhau đưa đến trước mặt Tần Dao.
Tần Dao liếc nhìn màu sắc trên ngón tay hắn, màu lục pha một chút xám.
Tần Dao cảm thấy: . Có chút ý vị
Ngón tay nhỉ nhắn tùy ý vuốt tóc đen, giọng nói nhu hòa:
"Cảm ơn đã giới thiệu, bất quá chồng nhà ta không thích ta nhuộm tóc".
Diệp Trạm thật đúng là giống loại này, tính tình lãnh đạm, thẩm mỹ cũng rất đơn giản, hắn thích nữ nhân tóc đen váy dài, màu môi tự nhiên, hòa nhã mà hiểu chuyện, không thích vẻ ngoài mạnh mẽ và lộng lẫy.
Tần Dao trong lòng dù ghét bỏ, nhưng cũng rất phối hợp. Dù sao cũng thế, nếu cô đã là Diệp phu nhân, liền tùy tiện đón nhận một chút thẩm mỹ của chồng mình đi.
*Tiểu bạch hoa trang giàu sang hoa không dễ dàng, giàu sang hoa trang tiểu bạch hoa ngược lại là dễ dàng vô cùng
* (câu này mình không hiểu lắm, nên không biết dịch như nào luôn. Ai thương sót quét qua đây chỉ mình với)
Mance đặc biệt nhìn mái tóc óng ánh sáng bóng như tơ lụa của Tần Dao, tiếc nuối lắc đầu:
"Diệp tiên sinh này có chút không có ánh mắt".
Tần Dao không tức giận, ngược lại là tán thưởng nhìn hắn, khó có được người không bị mù.
Vì ánh mắt tốt của hắn mà cho điểm:
"Vậy nạp tiền một triệu, lần sau liền tìm ngươi thiết kế tạo hình".
Trời lặn dần, mây và sương cuộn hoàng hôn, chỉ lưu lại chút tà dương.
Tần Dao nhận được một cuộc gọi từ quản gia, quần áo và trang sức đặt riêng may cho mùa mới đã đến.
Vì vậy, cô liền không nhanh không chậm trở về biệt thự của mình ở ngoại ô Bắc Kinh.
Biệt thự ở ngoại ô Bắc Kinh là nhà mới của Diệp Trạm và Tần Dao, nhưng vì Diệp Trạm từ khi tiếp nhận công ty nên trên cơ bản một năm, hắn đều dành 300 ngày để đi công tác.
Phần lớn thời gian đều là Tần Dao độc chiếm ngôi biệt thự xa hoa này.
Đẩy cửa ra, ngọn đèn pha lê treo trong phòng khách tỏa ra ánh sáng lung linh, cách đó không xa là hộp quà cao như ngọn đồi nhỏ.
Quản gia cầm quyển sách đưa trước mặt Tần Dao, cung kính chờ đợi:
"Thiếu phu nhân, cô xem qua chút".
Tần Dao nhìn lướt qua, sổ bên trong văn hay chữ đẹp, các sản phẩm cao cấp mới có kèm hình ảnh, phía sau có vô số con số không, không cần nghĩ cũng biết giá cả đắt đỏ xa xỉ cỡ nào.
Đã năm năm, cô từ lâu đã không còn luống cuống mờ mịt như lúc vừa xuyên qua.
Cô đã quen với việc tiêu tiền như nước, cũng quen với việc giả trang danh viện thanh lịch ưu nhã.
Không sai, Tần Dao cô thật ra là xuyên đến đây.
Kiếp trước cô chỉ là học sinh trường điện ảnh có đam mê với diễn xuất. Vừa tiếp nhận vai nữ chính phim thần tượng, poster còn chưa kịp chụp, đã ngoài ý muốn đột quỵ qua đời. Sau đó, cô xuyên vào thân thể của Tần Dao, trở thành Tần Dao.
Xuyên một cái, trực tiếp phá hỏng con đường trở thành ảnh hậu quốc tế của Tần Dao.
Ngẫm lại Tần Dao liền thấy thật đáng tiếc.
Nhịn không được lại thấy xót xa, làng giải trí thiếu một nữ diễn viên xuất sắc như cô đây thật sự là một tổn thất vô cùng lớn. -'-
Bất quá cũng rất may mắn, nguyên chủ mà cô xuyên vào xuất thân từ gia đình hào môn giàu có. Cô yêu thích diễn xuất thì như cũ vẫn có thể trau dồi kỹ năng đó của mình.
Dù sao, để không phá vỡ thiết lập của nguyên chủ, Tần Dao không thể không cẩn trọng đóng cho tròn vai đệ nhất danh viện.
Hai năm trước đã đi từng bước để gả cho Diệp Trạm, về sau tiếp tục đóng vai người vợ hiền lương thục đức.
Có thể nói là mười phần khảo nghiệm kỹ năng diễn xuất của cô.
Tần Dao hiện tại đã có thể tự hào hất cằm ưỡn ngực. Trãi qua mấy năm "sống với diễn kịch", cô cảm giác mình bây giờ muốn đạt giải Oscar là dư sức.
Thôi___
Hiện tại cỗ thân thể này, ngực cũng đã đủ ưỡn rồi..
Tần Dao chọn một bộ lễ phục thử một chút, đây là một chiếc váy hai dây màu đen lộ lưng. Vải tơ lụa phản chiếu trong chiếc gương làm nổi bật lên dáng người yêu kiều. Ngực lớn, eo thon, chân thon dài thẳng tắp, cổ thiên nga lộ ra xương quai xanh tinh tế.
Chỗ cần có tất cả đều có, chỗ không cần có tất cả đều không hề dư thừa.
Cầm đến hộp trang điểm Đào Hoa, Tần Dao dùng đầu ngón tay khẽ điểm nhẹ lên đuôi mắt một cái nốt chu sa tinh xảo.
Cô có chút phiền não mà nghĩ, bằng sắc đẹp mỹ miều này, thực đúng là tiện nghi cho cái tên Diệp Trạm kia.
Đáng tiếc, đối với cái loại mắt què như Diệp Trạm, sợ là thưởng thức không được cái vẻ đẹp tuyệt trần này.
Sau khi làm đẹp hai tiếng, Tần Dao đi tắm rửa, chu bờ môi cong trước gương, tự sướng: "Mình đây đúng là một người vợ hoàn mỹ, sắc nước hương trời, tìm đâu ra người thứ hai đây.. hzz, thì ra đẹp cũng là một loại phiền não a".
* * *
Trước khi đi ngủ, Tần Dao không quên chức trách của một người vợ hoàn mỹ, gửi lời chúc ngủ ngon đầy yêu thương của mình đến chồng.
Tần Dao: [ chồng ơi, nhớ nghỉ ngơi sớm một chút nha, đừng mệt mỏi quá, chờ anh về, ngủ ngon~*mặt hôn gió*]
Sau khi gửi xong tin nhắn wechat, Tần Dao mặt không biểu cảm đặt di động xuống, mở một lọ kem dưỡng da mặt trị giá 10 triệu nhân dân tệ để dùng làm kem dưỡng da tay.
Đoán chừng Diệp Trạm tối ngày mai mới trở về. Tần Dao thay một chiếc váy ngủ mỏng màu hồng.
Mái tóc đen bồng bềnh được thổi tung theo động tác lên giường của cô, xả xuống bờ vai, lộ ra vẻ lạnh lùng quyến rũ.
Chất lượng giấc ngủ của Tần Dao luôn rất tốt, nhưng đêm nay lại không biết làm sao, vừa nhắm mắt, bức ảnh mà Lâm phu nhân cho cô xem kia lại hiện lên trong đầu, làm cách nào cũng không ngủ được.
Thật vất vả giãy giụa mới coi như chìm vào giấc ngủ.
Đột nhiên, vô số mảnh vỡ mộng cảnh quen thuộc chen chúc trong tâm trí cô, ghép lại thành một bức tranh hoàn chỉnh.
Tần Dao cảm giác trong đầu mình giống như đốt pháo hoa, nổ tung một đoàn vành lửa, nhưng làm cách nào cũng không tỉnh lại được.
Trong mơ, thế giới cô đang ở thực sự là một bộ truyện tranh cẩu huyết mà cô từng xem ở kiếp trước.
Bảo sao khi xem đến hình ảnh mà Lâm phu nhân kia đưa, lại thấy quen mắt thế. Thì ra chính lần gặp gỡ đầu tiên của nam nữ chính.
Không sai, Nguyên Trạc Trạc là nữ chính, một ngôi sao nghèo trong làng giải trí không sợ cường quyền.
Nhân vật nam chính đương nhiên là cùng một khung Diệp Trạm, người trời sinh tính tình lạnh lùng, bá đạo tổng tài đại nhân.
Dù sao, đã là manga dành cho người trưởng thành thì đương nhiên nó phải có phẩm vị của người trưởng thành.
Một làn ngoài ý muốn, nữ chính phát sinh quan hệ với nam chính, sau đó nam chính bị cơ thể của nữ chính làm cho mê hoặc, hết lần này đến lần khác, càng ngày càng hăng.
Nhân vật nữ chính một bên hô hào không muốn, một bên không thể khống chế cơ thể của mình, và bị kĩ năng giường chiếu của nam chính chinh phục. -. -'
Nhân vật nam chính tổng tài mạch suy nghĩ rất đơn giản, rất rõ ràng, chính là cường thế yêu cô ấy, ngủ với cô ấy, yêu cô ấy, ngủ với cô ấy..
Trải qua các loại cẩu huyết gương vỡ lại lành. Nhân vật nữ chính cuối cùng cũng bị kĩ năng giường chiếu của nam chính thu phục, và cuối cùng là câu chuyện về sự nghiệp, tình yêu ngọt ngào của nam nữ chính sau này.
Về phần Tần Dao, cô vợ cũ trà xanh của nam chính. Một cái bắt đầu liền đi lãnh cơm hộp, không lâu sau liền đoản mệnh.
Ý nghĩa tồn tại chính là, sau khi nam chính gặp nữ chính, nhường lại cái vị trí này cho nữ chính.
ahihi?
Tần Dao sâu sắc cảm thấy, chính mình còn chưa thành trà xanh, ngược lại là đã xanh biếc một cánh đồng.
Cốt truyện cũng bắt đầu rồi, vậy cô đây không phải là sẽ chết chứ?
Cô nhớ rõ lần thứ hai nam nữ chính gặp nhau chính là ở đám tang của mình.
* * *
Nghĩ đến đây, Tần Dao đột nhiên mở mắt, từ trong mộng bừng tỉnh, đáy mắt vẫn còn mang tư vị tim đập thình thịch.
Ý thức Tần Dao còn tỉnh tỉnh mê mê, cho đến khi một thân nam nhân cường tráng đè lên vai cô, lần nữa đẩy cô trở lại giường.
_-_-_-_
Sáng sớm tia sáng ảm đạm, xuyên thấu qua cửa sổ sát đất hắt vào phòng ngủ.
Trên giường lớn, nam nhân chống hai tay trên giường bên cạnh mặt cô gái, ngăn trở ánh nắng chiếu vào cô.
Duy chỉ có cuối giường xuất hiện một bàn chân trắng sứ tinh xảo.
Cô gái có chút cuộn mình, vô thức thức xoa xoa ga giường đen.
"Ừm.."
Tần Dao tinh thần rã rời, sững sờ nhìn bộ mặt lạnh lùng của nam nhân đang gần ngay trước mắt mình.
Phải mất mấy giây cô mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Nghĩ đến Diệp Trạm trong truyện miêu tả, đôi môi đỏ mọng của Tần Dao khẽ giật giật, tâm lý đột nhiên vặn vẹo: Kĩ thuật tinh xảo cái rắm, mệt chết cô.
Ngay tại thời điểm Tần Dao tức thành con cá nóc, vòng eo truyền đến lực đạo buốt đau.
Hắn dùng ngón tay dài véo vòng eo mảnh khảnh của cô, ánh mắt thâm thúy sắc bén nhìn cô chằm chằm: "Nghiêm túc một chút"
Tối hôm qua sau khi bị ép một đêm, Tần Dao thật là không còn sức. Ngược lại, sáng nay Diệp Trạm tràn đầy năng lượng.
Nghiêm túc___ cái rắm..
Khuôn mặt Tần Dao kìm nén đến có chút ửng hồng, ánh mắt mông lung trừng mắt nhìn Diệp Trạm, đột nhiên, dùng sức một cái, cô bị hắn dùng chăn lăn một vòng bọc kín người.
Một mặt lại làm mặt lạnh mở miệng:
"Không làm".
"..."
Cô đã mệt đến muốn lãnh cơm hộp, còn làm cái cọng lông nhà anh..
Bình thường mọi người edit một chương thì tầm bao nhiêu tiếng thế ạ?
- Chương này mình mất hơn 6 tiếng cơ.. bây giờ mình mới biết, edit truyện nó còn khó hơn sáng tác truyện nữa.. chương này coi như là lần đâug làm của mình rồi hí hí..