Xuyên Không [Edit] Xuyên Thành Đường Muội Của Nữ Chủ Trong Truyện Khoa Cử

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Cam sành, 2 Tháng tám 2022.

  1. Cam sành

    Bài viết:
    1
    [​IMG]

    Xuyên Thành Đường Muội Của Nữ Chủ Trong Truyện Khoa Cử

    Tác giả: Lâm Quả Đống

    Dịch Giả: Cam Sành

    Cố Linh xuyên thành đường muội ngốc bạch ngọt của nữ chủ trong truyện khoa cử văn.

    Nguyên chủ và nữ chủ Cố Lan là đường tỷ muội, nhưng nguyên chủ lại có vận khí tốt, từ nhỏ được gia gia và nãi nãi, phụ thân mẫu thân yêu thương, mà nữ chủ là bồi tiền hóa trong miệng Cố nãi nãi. Đúng vậy, nguyên chủ sinh hoạt ra ở một gia đình cực phẩm, nguyên chủ là người ở Nhị phòng Cố gia, hơn nữa Cố nãi nãi, Cố gia gia đều là cực phẩm. Nữ chủ lại thuộc người ở Đại phòng Cố gia, bởi vì không có nhi tử, thành trâu ngựa của Cố gia.

    Nhưng, nữ chủ là người trọng sinh, đời trước bởi vì gia đình cực phẩm nên mới phải chịu nhiều đau khổ, đời này nàng biết thư sinh nghèo trong thôn về sau sẽ làm quan, cho nên dùng thủ đoạn định ra hôn sự giữa hai người, sau đó chờ sau khi thư sinh nghèo trúng tú tài, nàng mới bắt đầu trả thù gia đình cực phẩm.

    Dựa theo cốt truyện của tiểu thuyết:

    1, Nữ chủ gả cho thư sinh, nguyên chủ gả cho tiểu địa chủ.

    2, Trượng phu của nữ chủ trúng tú tài, trượng phu của nguyên chủ sắp phá sản.

    3, Trượng phu của nữ chủ trúng cử nhân, trượng phu của nguyên chủ thành phạm nhân.

    4, Trượng phu của nữ chủ thi đậu tiến sĩ, trượng phu của nguyên chủ.. Nguyên chủ không còn trượng phu.

    Nhưng sau khi Cố Linh xuyên thư:

    1, Nữ chủ gả thư sinh, Cố Linh tiến vào tư thục.

    2, Trượng phu của nữ chủ trúng tú tài, Cố Linh sắp phát tài.

    3, Trượng phu của nữ chủ trúng cử nhân, Cố Linh gả chồng.

    4, Trượng phu của nữ chủ thi đậu tiến sĩ, Cố Linh..

    Trích lời của Cố Linh: Ta muốn mang theo người nhà cực phẩm xông lên..

    Gỡ mìn: Truyện chỉ là hư cấu, khả năng có chút ngốc nghếch, không bôi đen nguyên nữ chủ.

    Tag: Xuyên không, Nữ phụ, Ngọt văn, Xuyên sách

    Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Cố Linh ┃ vai phụ: Cố Lan ┃ Vai khác:

    Một câu tóm tắt: Cuộc sống những ngày nằm thắng..

    Lập ý: Là hài tử hiếu thuận phụ mẫu!
     
    Tuyettuyetlanlan thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
  3. Cam sành

    Bài viết:
    1
    Chương 01: Review về truyện+ Đôi lời nhận xét về truyện của dịch giả

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chúng ta vẫn thường đọc về những tác phẩm xuyên thư, trở thành những nữ phụ bị bất đối xử bất công trong nhà, sau đó họ chống lại số phận và nghịch tập, trả thù những kẻ đã hãm hại mình. "Xuyên Thành Đường Muội Của Nữ Chính Văn Khoa Cử" có thể nói cũng là một tác phẩm xuyên thành nữ phụ và chống lại số phận bi thảm trong tương lai, nhưng nó vẫn mang những chi tiết đặc trưng riêng, một motif có phần khác lạ với những tác phẩm mà chúng thường đọc.

    Vốn dĩ nguyên chủ, thân xác mà nữ chính xuyên vào cũng không hề có hoàn cảnh bị áp bức bất công gì cả, mà ngược lại cô còn là đối tượng được thiên vị trong nhà.

    Trong mỗi tác phẩm chúng ta vẫn hay gặp các nhân vật người thân cực phẩm cứ hay ngáng đường nhân vật chính. Mà lần này, người đọc lại được trải nghiệm khi nữ chính nhà chúng ta lại là đối tượng được "thân nhân cực phẩm" này thiên vị.

    Ở trong tiểu thuyết, nhân vật Cố Linh được Cố nãi nãi hết mực yêu thương. Tuy nhà nghèo nhưng bà vẫn luôn dành những thứ tốt đẹp nhất cho cô. Nhưng tình yêu thương này cũng chỉ là dành cho Cố Linh chứ không hề dành một chút nào cho nguyên nữ chủ.

    Vốn dĩ nhà họ Cố không giàu có gì, để có thể cho Cố Linh những thứ tốt đẹp này thì tất nhiên phải vớt vát đi nhiều thứ từ người khác thì mới có thể bù đắp vào cho cô. Mà nguyên nữ chủ lại chính là đối tượng bị Cố nãi nãi ghét bỏ và khiến cho cuộc đời của cô trở nên thê thảm.

    Khi đọc tác phẩm, người đọc có thể nhìn thấy được cả ba kiếp sống của nguyên nữ chủ và thân xác Cố Linh. Ở kiếp đầu tiên, cả đời Cố Linh gả cho tiểu địa chủ mà nguyên nữ chủ thì bị trượng phu đánh đập tới chết. Kiếp thứ hai, nguyên nữ chủ trọng sinh về trả thù và đảo ngược số kiếp cả hai. Đến kiếp thứ ba, cũng là bắt đầu khi nữ chính xuyên vào để thay đổi số phận cho Cố Linh.

    Có thể sẽ có người nghĩ rằng Cố Linh sẽ trả thù nguyên nữ chủ, sẽ nhằm vào nguyên nữ chủ và tước đoạt hết những gì cô ta có. Nhưng không, bởi vì nữ chính của chúng ta biết được những gì nguyên nữ chủ làm là có lý do, kiếp đầu tiên cô ấy trải qua những đau khổ kia cũng là thật. Đối với Cố Linh thì kiếp đầu tiên nguyên nữ chủ bị hại, đến kiếp thứ hai trả thù, coi như cả hai đã huề nhau, không cần thiết lại gây thêm thù oán. Bản thân Cố Linh chỉ cần sống thật tốt, cố gắng thay đổi tương lai tốt đẹp là đã đủ rồi.

    Về những thân thích cực phẩm kia, có thể ai cũng không thích cách hành xử của họ, đối với cả người đọc lẫn những nhân vật trong tiểu thuyết. Nhưng riêng với Cố Linh, cô là người duy nhất không thể trách vị Cố nãi nãi đã yêu thương và thiên vị cô kia. Cho dù Cố nãi nãi đã làm rất nhiều chuyện sai trái, cũng làm ra những chuyện thiên bị khiến cho một cô gái phải trải qua cuộc đời bi thảm. Nhưng tất cả đều thật sự là tình yêu thương của bà dành cho cháu gái.

    Để cho mọi chuyện không vượt quá mức, Cố Linh bắt đầu nhanh chóng phân gia, dẫn lối cho Cố nãi nãi để có thể có được một kết quả tốt đẹp. Cố Linh cũng không nhằm vào nguyên nữ chủ, nhưng nếu nguyên nữ chủ trả thù thì cô cũng sẽ sẵn sàng đáp trả.

    Truyện ngoài nội dung về gia đình ra, thì tác giả còn chăm chút về con đường phát triển sự nghiệp của nữ chính. Bối cảnh tác phẩm tuy ở cổ đại nhưng nữ tử cũng có thể học tập và làm quan. Bầu không khí truyện cũng ở mức nhẹ nhàng chứ không phải đấu tranh trả thù gay gắt.

    Còn chờ gì mà không lọt hố để biết thêm tình tiết phía sau tại: Xuyên Thành Đường Muội Của Nữ Chính Văn Khoa Cử
     
    Tuyettuyetlanlan thích bài này.
  4. Cam sành

    Bài viết:
    1
    Chương 02: Xuyên thư

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cái đồ tiểu tiện nhân, thứ không biết xấu hổ, tuổi còn trẻ đã biết câu dẫn người, không khác gì nương người cái thứ không biết đẻ trứng, sớm biết rằng ngươi hạ tiện như vậy, lúc ngươi mới sinh ra bà đây đã bóp chết ngươi.."

    "Nương, Lan nhi đã quỳ một canh giờ, trong bụng chưa có lấy một chén nước, nếu cứ như vậy nữ thì con bé sẽ chịu không nổi." Thanh âm vâng vâng dạ dạ vang lên.

    "Ta phi.. Con bé chịu không nổi á? Cái đồ tiểu tiện nhân này làm hại Linh Nhi của ta bị bệnh, nếu Linh Nhi mà có bất trắc gì, hai nương con các ngươi phải ăn chay niệm phật cả đời này, vì Linh Nhi cầu phúc."

    "Nương.. Cầu xin ngài, nương, cho Lan nhi uống miếng nước đi, nương, con quỳ xuống.. Cầu xin ngài.. Cầu xin ngài.."

    "Nãi nãi, là con sai rồi, con không phải cố ý, cầu xin người.. Cầu xin người tha thứ con đi.." Một giọng nói khác nghẹn ngào và khàn khàn vang lên, còn trẻ hơn nhiều so với giọng nói phục tùng trước mặt.

    "Ngươi thích quỳ thì quỳ, lão nương là bà bà của người, còn chịu không được cái quỳ này của người sao? Còn có ngươi, ngươi không phải cố ý? Ta xem ngươi rõ ràng là cố ý, ngươi cố ý trốn đến phía sau Linh Nhi, người là cái đồ xấu xa, ác độc.."

    Ai..

    Cố Linh nằm ở trên giường nhìn chằm chằm nóc nhà, liền nghe đến ba nữ nhân bên ngoài vừa khóc vừa mắng. Nàng chưa từng nghĩ rằng bản thân vậy mà lại xuyên thư, xuyên vào 《 phu nhân thủ phụ 》, thành đường muội pháo hôi của nữ chủ Cố Lan.

    Đúng vậy, pháo hôi, ngay cả nữ phụ cũng không được tính.

    Nữ chủ Cố Lan là người trọng sinh, đời trước bởi vì gia đình cực phẩm nên ăn rất lớn đau khổ, cha nàng là Cố gia lão đại, sinh ba người nữ nhi, bởi vì không sinh ra nhi tử, cho nên là bọn họ bị cả Cố gia coi như trâu bò. Mà đường muội nguyên chủ là nữ nhi của Cố nhị thúc, cũng là bảo bối trong lòng Cố nãi nãi. Cố nãi nãi trọng nam khinh nữ, coi nha đầu là đồ bồi tiền hóa, lại thương yêu nguyên chủ như mạng, bởi vì nguyên chủ lớn lên rất giống với Cố nãi nãi tuổi trẻ, hơn nữa trước khi sinh ra nguyên chủ, có một đạo sĩ gọi nguyên chủ là phúc tinh, cho nên dù là nam tôn Cố gia, ở trong lòng Cố nãi nãi cũng không bằng nguyên chủ.

    Nguyên chủ lớn lên xinh đẹp, lại được tiểu địa chủ trấn trên nhìn trúng, vì giúp Cố Linh có được của hồi môn phong phú, ở nhà chồng có thể ngẩng đầu, cho nên Cố nãi nãi vì một tuyệt bút sính kim, đem nữ chủ gả cho người người đàn ông góa vợ tình tình thô bạo, dẫn tới cả đời nữ chủ là một vớ bi kịch. Không chỉ có nữ chủ bi thảm, ngay cả hai người muội muội cảu nữ chủ, và cháu gái khác của Cố gia, cũng vẫn luôn bị Cố gia hút máu cho Cố Linh, dẫn tới kết cục phi thường bi thảm.

    Mà khi nguyên chủ gả tới nhà địa chủ, từ đây cả đời hạnh phúc.

    Cho nên đời này, nữ chủ trọng sinh, đầu tiên là tự đính hôn cho bản thân, người mà nàng nhìn trúng chính là thư sinh nghèo ngày sau sẽ tham gia khoa cử làm quan, thư sinh nghèo sau khi trúng tú tài, thì nàng liền bắt đầu trả thù Cố gia. Nàng khiến nguyên chủ mất đi thanh danh, khiến cho nguyên chủ khi được gả và nhà của tiểu địa chủ, nguyên chủ không có thanh danh tất nhiên sẽ không được cha mẹ chồng thích. Tiếp theo lại thiết kế tiểu địa chủ đánh bạc, thua trận mất đi của cải, sau đó lại dẫn đường cho tiểu địa chủ phạm tội..

    Dù sao, đời trước nàng có bao nhiêu thảm, nguyên chủ đời này chỉ biết thảm hại hơn.

    Lúc Cố Linh đọc truyện có bao nhiêu sảng khoái, thì bây giờ có bấy nhiêu suy thoái.

    Lúc ấy, nàng còn bình luận ở bên dưới: Cùng nữ xứng trùng tên trùng họ, sợ xuyên thư quá đi mà.

    Hiện tại, nàng thật sự xuyên thư, nhưng cô không hề muốn. Bởi vì nàng biết, nữ chủ trong truyện này là một người có thù tất báo, tàn nhẫn độc ác.

    Đời trước Cố Linh là một phú nhị đại, ba mẹ nàng dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, công ty đưa ra thị trường, lại chết vì một tai nạn xe cộ. Sau đó, nàng cầm gia sản cả chục tỷ, thành sâu gạo, mỗi ngày xem tiểu thuyết giết cổ thời gian, Cố Linh còn nhớ rõ trước một ngày, khi bạn thân giới thiệu bạn trai cho nàng, yêu cầu cái thứ nhất mà nàng đưa ra, chính là muốn soái ca ca trường quân đội.

    Ai..

    Cố Linh thở dài, sao bây giờ lại xuyên thứ chứ?
     
    Tuyettuyetlanlan thích bài này.
  5. Cam sành

    Bài viết:
    1
    Chương 03: Suy sét về tương lai -1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguyên chủ lần này bị thương, là bởi vì nữ chủ Cố Lan. Mấy ngày hôm trước Cố Lan rơi xuống nước, được thư sinh nghèo là nam chủ Chu Sách cứu giúp, sau khi được cứu lên, trong sạch cũng không còn, cho nên, Chu Sách tiến đến cầu hôn. Nhưng Cố nãi nãi không đồng ý.

    Ở trong mắt Cố nãi nãi, Cố Lan có thể gả chồng, tiền đề là phải có rất nhiều sính lễ, nhưng trước mắt Chu Sách chỉ là một thư sinh nghèo, trong nhà không có tiền, cho nên sính lễ tất nhiên sẽ không nhiều, cho nên Cố nãi nãi cự tuyệt. Nhưng không quá hai ngày, Chu Sách thuyết phục được lão nhân ở trong thôn có danh vọng cùng thôn trưởng, tiến đến thuyết phục Cố nãi nãi, bức bách Cố nãi nãi không thể không đồng ý.

    Chu Sách sở dĩ có thể thuyết phục được trưởng lão có danh vọng cao ở trong thôn và thôn trưởng, đơn giản là bản thân có giá trị, Chu Sách nói cho trưởng lão có danh vọng cao ở trong thôn và thôn trưởng, khả năng bản bân sang năm có thể thi được tú tài.

    Đào Thủy thôn không có tú tài, nhưng nếu có một tú tài, sẽ là một chuyện phi thường khó lường sự tình, cho nên trưởng lão có danh vọng cao ở trong thôn và thôn trưởng sau khi tự hỏi xong liền đồng ý.

    Vì thế, Cố nãi nãi liền đánh Cố Lan cho hết giận. Nếu là đời trước, Cố Lan tất nhiên sẽ ngoan ngoãn bị đánh, nhưng là đời này sẽ không. Cố nãi nãi cái khi ném cái chổi qua, Cố Lan đã lôi nguyên chủ ra để làm lá, vì thế cái chổi mới đánh trúng nguyên chủ, Cố Linh cứ như vậy xuyên tới.

    Ai..

    Cố Linh lại buông tiếng thở dài.

    Tỉnh lại được vài phút, cô đã xác định, bản thân không hè có bàn tay vàng khi xuyên thư nào cả, ví dụ như hệ thống a, không gian gì đó, tất cả đều không có.

    Cho nên, về sao nàng ở cổ đại sống như thế nào?

    Nói cho nữ chủ nàng không phải là nguyên chủ?

    Nếu là như thế này, mặc dù nữ chủ buông tha cho nàng, cũng sẽ không bỏ qua cho những người khác ở Cố gia. Vậy để nàng trơ mặt nhìn những người khác ở Cố gia tìm chết? Cũng không có khả năng. Những người khác ở Cố gia nếu xảy ra chuyện, một mình nàng ở cổ đại này sống sẽ rất gian nan. Có lẽ là bởi vì nguyên chủ lưu lại tình cảm cộng minh, nàng đối người Cố gia rất có cảm tình. Đời trước, ba mẹ tuy rằng yêu thương nàng, nhưng là bọn họ bận về công tác, trong nhà tiếp xúc nhiều với cô nhất chỉ có giúp việc. Mà nguyên chủ là từ nhỏ đã được Cố nãi nãi nuối lớn, được người Cố gia che chở lớn lên. Dựa vào kí ức của nguyên chủ, đều có thể cảm giác được sự hạnh phúc này.

    Vậy về sau nên làm như thế nào? Cố Linh nghĩ nghĩ, chải vuốt lại ý nghĩ trong đầu.

    Bước đầu tiên, tiến vào tư thục đọc sách. Cố gia rất nghèo, cần thiết phải kiếm tiền, mà đối với một bạch phú mỹ tay không dính một giọt nước như cô mà nói, đại khái đọc sách mới chính là con đường kiếm tiền.

    Bước thứ hai, tìm đối tượng. Tuy rằng hiện tại nàng chỉ có mười ba tuổi, nhưng là đối tượng cũng phải tìm. Bởi vì luật pháp của Tượng Quốc đã quy định, nữ tử trước mười sáu tuổi phải đính hôn, nếu không đính hôn, triều đình vì nữ tử an bài hôn sự. Cố Linh cũng không muốn giao việc cả đời mình cho một người xa lạ, cho nên chuyện này nàng tự quyết định.

    Lại nói tiếp, Tượng Quốc có một việc rất tốt, đó chính là dân phong tương đối rộng rãi, đối nữ tử khá khoan dung, bởi vì nữ tử ở Tượng Quốc có thể tiến tư thục.

    Tượng Quốc đối nữ tử sở dĩ khoan dung, là bởi vì thiên hạ của Tượng Quốc có một nửa là nữ tử đánh hạ tới. Hoàng Thượng khai quốc khi đánh thiên hạ, Hoàng Hậu khai quốc vì hắn bày mưu tính kế, cho nên Hoàng Thượng khai quốc rất tôn kính Hoàng Hậu, cũng bởi vậy, mới có phúc lợi này dành cho nữ tử.

    Ở giai đoạn đầu của quyển truyện này, nguyên chủ mười bốn tuổi mới gặp được tiểu địa chủ, tiểu địa chủ đối với nàng nhất kiến chung tình, sau đó về nhà năn nỉ phụ mẫu tới cầu hôn, sau đó Cố nãi nãi mới bắt đầu "Bán" những cô cháu gái khác làm của hôi môn cho nguyên chủ.
     
    Tuyettuyetlanlan thích bài này.
  6. Cam sành

    Bài viết:
    1
    Chương 04: Suy sét về tương lai -2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng là sau khi nữ chủ trọng sinh, nữ chủ và tú tài thành thân, liền xuống tay huỷ hoại đi thanh danh của nguyên chủ. Đương nhiên, lúc này nữ chủ chưa gả cho tú tài, bởi vì nàng không muốn nguyên chủ huỷ hoại thanh danh xong rồi liên lụy đến chính mình, cho nên cũng không động tay hủy hoại thanh danh của nguyên chủ. Vì vậy trước khi nữ chủ gả cho nam chủ, Cố Linh tạm thời không cần lo lắng việc này.

    Như vậy bước đầu tiên.. Tiến vào tư thục đọc sách. Bước thứ hai kiếm tiền, rời xa nữ chủ. Bước thứ ba tìm đối tượng. Tưởng tượng đến việc phải trước mười sáu tuổi phải đính hôn, Cố Linh lại túng, cuộc sống này.. sao lại khó khăn như vậy chứ?

    "Lan nhi.. Lan nhi.." Đột nhiên, trong viện tiếng khóc bén nhọn lên, "Nương, Lan nhi té xỉu.. Người tới đi.. Ai tới cứu cứu nữ nhi của ta.."

    Cố Linh vừa nghe, thanh âm này là đại bá mẫu của nguyên chủ phát ra, đại phòng Cố gia, có ba người nữ nhi, ngoại trừ nữ chủ, đều là túng bao. Đương nhiên, nàng cũng biết, lúc này nữ chủ Cố Lan là làm bộ té xỉu. Trong tiểu thuyết, sau Cố Lan té xỉu, "bị bệnh" đã lâu, nguyên chủ bởi vậy còn cười nhạo châm chọc Cố Lan, nhưng nàng lại không biết, Cố Lan nhờ vào cơ hội này, ở Đào Thủy thôn hung hăng xoát được một đống giá trị thương cảm, đồng thời, cũng làm Cố nãi nãi thiếu chút nữa bị người ta phu nước bọt chết đuối.

    Thẳng thắn mà nói thì, Cố nãi nãi thật là một cực phẩm, đời trước nữ chủ cũng bị người Cố gia áp bức thực bi thảm.

    Nhưng là đời này, Cố Linh tới, nàng có thể bảo đảm làm Cố nãi nãi không khi dễ đại phòng Cố gia nữa, nhưng cũng không thể làm nữ chủ khi dễ Cố nãi nãi và nhị phòng Cố gia. Nàng cùng nữ chủ, trời sinh đứng ở hai phe đối lập.

    Ai..

    "A.." Cố Linh đột nhiên cũng hét lên lên.

    Cố nãi nãi nguyên bản ở trong sân đang chửi ầm lên với con dâu và cháu gái vừa nghe tiếng kêu của tâm can bảo bối, dọa bà vội vàng chạy vào trong nhà: "A da, tiểu tâm can của ta, con làm sao vậy?" Đừng nói Cố nãi nãi bị dọa rồi, chính là Cố đại bá mẫu bên ngoài và Cố Lan giả bộ bất tỉnh cũng bị hoảng sợ. Bởi vì tiếng kêu này của Cố Linh, thật sự đúng là khàn cả giọng, dùng toàn bộ sức lực hô to ra tới.

    Cố đại bá mẫu thậm chí còn ném cả nữ nhi thân sinh xuống đất, chạy vào trong phòng Cố Linh. Nhưng khi chạy được vài bước, mới nhớ tới nữ nhi, sau đó lại chạy về, bế nữ nhi vừa bị nàng ném xuống dưới đất lên ôm vào trong phòng.

    Cố Lan cố nén đâm ra đau đầu, nàng thật sự căm hận phụ mẫu, nàng hận người Cố gia bạc tình, hận Cố nãi nãi bất công, cũng hận phụ mẫu vô dụng. Nhưng dù phụ mẫu có vô dụng, vãn là phụ mẫu của nàng, nàng không có cách nào báo thù, cho nên sau khi trọng sinh, nàng đem hết tất cả thù hận, đều ném lên trên người Cố gia.

    * * *

    Cố nãi nãi chạy vào nhà, thấy cháu gái bảo bối đã tỉnh lại, lại nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, đau lòng: "Ngoan bảo, con làm sao vậy? Có phải cảm thấy không thoải mái chỗ nào không?"

    Cố Linh lộ ra một biểu tình mê mang, sau đó chớp chớp mắt: "Nãi nãi?"

    Cố nãi nãi thấy thế, hoảng sợ: "Ngoan Bảo con làm sao vậy? Con không nhận ra nãi nãi sao? Con đừng dọa nãi nãi mà."

    Cố Linh oa một tiếng nhào vào trong lòng ngực Cố nãi nãi: "Nãi nãi, con rốt cuộc thấy, nãi nãi, ô ô ô.."

    Truyện được dịch bởi: Cam sành. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.
     
    Tuyettuyetlanlan thích bài này.
  7. Cam sành

    Bài viết:
    1
    Chương 05: Mơ thấy lão gia gia râu trắng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố nãi nãi ôm chặt tôn nữ bảo bối vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ vào lưng của tôn nữ, khuôn mặt lúc nào cũng đanh đá của bà, lộ ra một tia ôn nhu khó được.

    Lại nói tiếp, Cố nãi nãi lúc còn trẻ rất xinh đẹp, cho nên mới được Cố gia gia sủng đến vô pháp vô thiên.

    Nên dù là hiện tại tuổi lớn, Cố gia gia cũng vẫn như cũ sủng ái bà, cũng bởi vậy, tính cách của bà càng già càng không xong.

    "Ngoan Bảo à, con làm sao vậy? Nãi nãi ở trong này a, nãi nãi ở trong này, con đừng sợ.."

    Cố Linh ở trong ngực Cố nãi nãi khóc một hồi lâu:

    "Nãi nãi, Linh Nhi thật sự rất sợ, Linh Nhi mơ thấy một lão gia gia tóc bạc trắng, còn mơ thấy người chết, ô ô ô.. Con thật sự rất sợ.."

    Cố nãi nãi vừa nghe đến lão gia gia râu trắng, bà không nghĩ nhiều, nhưng là vừa nghe đến tôn nữ bảo bối nói mơ thấy bản thân chết, vậy thì không giống nhau, thường thì một chính là đang nhắc nhở, chẳng lẽ nói bản thân thật sự sắp chết?

    Nghĩ tới cái này, Cố nãi nãi cũng hoảng sợ: "Ngoan Bảo đừng sợ, nãi nãi vẫn còn tốt lắm, nãi nãi còn phải đợi Ngoan Bảo của nãi nãi xuất giá, nãi nãi chắc chắn sẽ không chết."

    Trong lòng lại suy nghĩ, không được, ngày mai phải đi bái cùng Bồ Tát, sau đó thỉnh hòa thượng đoán mệnh nhìn xem.

    Cố Linh: "Ô ô ô.. Con.. Linh Nhi còn mơ thấy lão gia gia râu trắng nói, phúc khí của con sắp không còn.. Ô ô ô ô.."

    Vừa nghe đến hai chữ phúc khí, Cố nãi nãi hoảng sợ. Bà sủng ái tôn nữ bảo bối là thật tâm, bởi vì cháu gái khá giống với bà thời còn trẻ, đương nhiên cũng có phúc khí quan hệ.

    Bây giờ nghe tôn nữ bảo bối phúc khí nếu không có, trong đầu bà lại su nghĩ, chẳng lẽ nói cháu gái mơ thấy là.. Thần tiên? Cố nãi nãi bình ổn lại tâm thần:

    "Cháu nói cẩn thận lại cho nãi nãi nghe, chuyện này là như thế nào? Trong mộng mơ thấy những gì?"

    Cố Linh đáng thương vô cùng gật gật đầu:

    "Cháu mơ tháy một rừng cây, trong rừng cây ấy chúa nhặt được mấy quả trứng, cháu đang cao hứng có thể lấy nó để bối bổ cho nãi nãi, đột nhiên nghe được một tiếng kêu to tiếng, cháu nhìn lại, vậy mà là một con hổ lớn, cháu sợ vội vàng chạy. Chạy rồi chạy, ngay lúc sắp bị lão hổ vồ lấy, cháu thấy được trong rừng cây xuất hiện một ánh sáng, sau đó cháu chạy về phía sánh sáng đó, tiếp đó chính là một khu vườn xinh đẹp. Ở trong khu vườn đó, có một lão gia gia râu trắng ngồi ở chỗ kia, cháu xin lão gia gia cho cháu mọt chén nước, sau đó lão gia gia râu trắng nói với cháu, cháy vốn là thập thế đại thiện nhân đầu thai, cho nên kiếp này là một phúc hài tử, phúc khí tràn đầy.. Lại khổ nỗi, người phúc khí là tạo phúc cho cả nhà, nhà chúng ta.. Chúng ta có nhiều người quá, cho nên phân phúc khí của con.."

    Cố nãi nãi vừa nghe, trong lòng giật mình. Năm đó khi vợ Lão nhị mang thai, bà đã đi bái Bồ Tát, thỉnh cầu cho bà một đại cháu trai. Kết quả gặp một người đạo sĩ, đạo sĩ nói, thai này của vợ Lão nhị là nữ hài tử, mà còn là phúc hài tử, có thể tạo phúc cho người nhà.

    Chuyện này không ai biết, bởi vì bà sợ bị sau khi có người biết, đối với vợ Lão nhị không tốt, đối với hải tử trong nhà cũng không tốt, cho nên vẫn luôn lén gạt đi. Trong nhà ngoại trừ bà ra, không có người thứ hai biết, ngay cả lão nhân cũng không biết.

    Mà nay, tôn nữ bảo bối vậy mà lại nói như vậy, vậy khẳng định đây là sự thật, không thì tôn nữ bảo bối sao biết được điều này? Lại cân nhắc, năm đó người mà bà gặp được, không phải là người râu trắng sao? Chẳng lẽ nói, đạo sĩ rây trắng kia chính là thần tiên?

    Cố Linh nhìn dáng vẻ Cố nãi nãi trầm tư, cũng có thể đoán ra vài phần tâm tư của bà.

    Trong tiểu thuyết, Cố Linh bị đạo sĩ nói là phúc hài tử sự tình, chỉ có một mình Cố nãi nãi biết được. Giờ phút này nếu nàng nói như vậy, Cố nãi nãi liên tưởng là chuyện tất nhiên.

    Truyện được dịch bởi: Cam sành. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.
     
    Tuyettuyetlanlan thích bài này.
  8. Cam sành

    Bài viết:
    1
    Chương 06: Phân phúc khí

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lại nói tiếp, nếu Cố Lan không trọng sinh, dựa theo kiếp thứ nhất, nguyên chủ chính là phúc hài tử. Lúc còn nhỏ Cố nãi nãi thương yêu, sau khi lớn lên gả đến tiểu địa chủ, không những được ăn ngon mặc đẹp, bên người còn có hạ nhân hầu hạ.

    Nàng trải qua tốt, người nhà tất nhiên cũng khá. Ngoại trừ một nhà Cố lão đại, thì Nhị phòng có thể nói là nhà giấu nhất trong thôn.

    Cho nên, bởi vậy nói nguyên chủ là phúc hài tử cũng không sai.

    Có quá nhiều người lấy mất phúc khí của tôn nữ? Cách nói này Cố nãi nãi cũng tin.

    Phúc hài tử là người tạo phúc trong nhà, cho nên phúc khí đúng là được chia cho cả nhà, mà phân phúc khí cho quá nhiều người, vậy phúc khí của phúc hài tử không phải ít đi sao?

    Cho nên, phúc khí của tôn nữ bảo bối cứ như vậy thiếu đi. Nói như thế, là phải giảm bớt người trong nhà.

    Nhưng là Cố nãi nãi cũng biết, cái gọi là giảm bớt người trong nhà, không phải chỉ là đơn giản đuổi người ra khỏi nhà.

    Ở cổ đại, chỉ có một người có hộ khẩu, mới có thể được nói là một nhà, nói cách khác, cũng chỉ có người có hộ khẩu, mới có thể được phúc hài tử tạo phúc. Cho nên, Cố nãi nãi nghĩ tới phân gia.

    Lại cân nhắc tới Cố Lan, tuy rằng Chu Sách chỉ là một thư sinh nghèo, nhưng dù sao cũng là thư sinh, như Cố Lan chỉ là một tiểu nha đầu, sao có thể gả cho thư sinh, cũng không biết lấy đâu ra phúc khí này.

    Cố nãi nãi linh quang chợt lóe, đây không phải là chiếm mất phúc khí của cháu gái bảo bối sao? Nghĩ đến đây, Cố nãi nãi trầm mặt, khó trách cháu gái nói, bản thân bị phân phúc khí đi, thì ra là Cố Lan lấy mất phúc khí của con bé, cho nên mới sẽ được thư sinh coi trọng.

    Cướp đi phúc khí của muội muội, quả thực là cái thứ đến súc sinh cũng không bằng.

    Cố Linh không biết Cố nãi nãi lại lôi Cố Lan vào chuyện này, nếu biết, nàng cũng tuyệt đối sẽ không nói như vậy, bởi vì nếu chuyện này xảy ra, Cố nãi nãi khẳng định càng thêm chán ghét Cố Lan.

    Mặc dù biết Cố Lan mang theo cả cừu hận của đời trước mà đến, nhưng Cố Linh không thể không nói, Cố Lan đời trước thật sự đáng thương, cho nên Cố Lan muốn báo thù, cũng là chuyện không đáng trách.

    Nàng không ngăn cản được việc Cố Lan báo thù, được ít nhất đời này, có thể ngăn cản Cố gia nhân áp bức Cố Lan. Cừu hận đời trước không thể hóa giải, ít nhất đời này không cần thù càng thêm thù.

    Vì thế, Cố Linh cũng nghĩ đến việc phân gia, nhắm mắt làm ngơ. Đương nhiên, cho dù biết Cố Lan là một người nguy hiểm, Cố Linh cũng sẽ không tiên hạ thủ vi cường, bởi vì cho đến nay, Cố Lan đều là vô tội.

    Nhưng nếu sau này Cố Lan đối phó với người Cố gia, Cố Linh cũng không khoanh tay đứng nhìn. Ngoại trừ nàng đối Cố gia nhân có tình cảm không thể giải thích ra, còn có chính là Cố gia nhân nếu thảm, khẳng định nàng cũng không khá hơn chút nào.

    Khối thân thể này mới chỉ có 13 tuổi, trong xã hội cổ đại này, nếu một cô gái không có sự che chở của gia đình, thì cuộc sống sau này như thế nào qua? Mọi người đều có thể bắt nạt.

    Coi như về sau nếu có kết hôn, thì nữ tử không có nhà mẹ đẻ chống lưng, tất nhiên sẽ bị người nhà chồng bắt nạt.

    Cho nên, Cố Linh tất yếu phải bảo hộ người Cố gia.

    "Nãi nãi.. Nãi nãi.. Người nói làm sao bây giờ a?" Cố Linh giả bộ đau khổ hỏi.

    Cố nãi nãi vỗ vào bả vai của Cố Linh nói: "Con đừng lo lắng, nãi nãi đã nghĩ xong, chỉ cần phân hết tất cả mọi người trong nhà ra là không có ai đoạt phúc khí của con, cho nên, trong nhà chúng ta mau chóng phân gia."

    Cố Linh nghe, nội tâm vui vẻ. Nếu Cố nãi nãi không đề cập tới phân gia, nàng cũng không muốn chủ động nói ra. Nhưng may mà Cố nãi nãi đi theo chiều suy nghĩ nàng đã vạch ra, cũng nghĩ đến phân gia.

    Truyện được dịch bởi: Cam sành. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.
     
  9. Cam sành

    Bài viết:
    1
    Chương 07: Thiên chân vô tà

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng, suy nghĩ của Cố nãi nãi lại khác với cô: "Ngoan Bảo, nãi nãi đem Đại phòng, cả cha mẹ con đều phân đi. Trong nhà chỉ còn lại gia gia nãi nãi cùng với con, khẳng định không ai có thể cướp đi phúc khí của con nữa."

    Cố Linh nghe, thật muốn chửi trời.

    Mẹ nó, Cố nãi nãi quả thục là nãi nãi cực phẩm trong truyền thuyết rồi, phân một nhà Đại phòng ra còn chưa tính, vậy mà đem Nhị phòng cũng muốn phân đi, mà quan trọng là lại phân phụ mẫu nhưng không phân nữ nhi ra.

    So sánh với Đại phòng sinh ba nữ nhi, Nhị phòng thì tốt hơn nhiều, trừ nguyên chủ là trưởng nữ ra, phía dưới còn có hai cậu con trai.

    Nếu như không có nguyên chủ, thì hai tôn tử này chính là bảo bối trong lòng Cố nãi nãi, nhưng mà lúc có nguyên chủ, địa vị của cháu trai đã xuống dốc không phanh, tuy rằng so với ba nữ nhi của Đại phòng tốt hơn rát nhiều, nhưng lại không thể so sánh được với nguyên chủ nha.

    Cố Linh nhẹ giọng nói: "Nãi nãi, không thể phân cả phụ mẫu và đệ của con ra được đâu."

    Cố nãi nãi an ủi: "Ngoan Bảo đừng lo lắng, nãi nãi biết là con quan tâm cha mẹ con, là một hài tử hiếu thuận, nhưng có bọn họ ở trong này cũng sẽ lấy mất phúc khí của con, con đừng sợ, nãi nãi sẽ làm chủ cho con."

    Cố Linh này không phải sợ, mà là nếu đem Nhị phòng cũng chia ra ngoài, đối với thanh danh của nàng không tốt.

    Người ngoài khẳng định sẽ suy đoán, này trưởng nữ Nhị phòng sao lại đi theo nhị lão thế này? Hơn nữa Nhị phòng có cháu trai, theo lý thuyết là nhị lão hẳn là theo Nhị phòng. Lại còn phân cả Nhị phòng ra ngoài, người bình thường đều sẽ cho rằng là nàng có nguyên nhân không thể nói được, mà này nguyên nhân nhất định là không dễ nghe.

    Cố Linh suy nghĩ một chút nói:

    "Nãi nãi, vẫn đừng nên phân ba mẹ và đệ đệ của con ra nữa, trước cứ phân Đại phòng ra đi, sau đó lại xem xem con có nằm mơ nữa hay không, nếu còn nằm mơ mà vấn là như vậy, thì lại phân ba mẹ và đệ đệ con ra cũng được.

    Lại nói, nếu phân cả ba mẹ con ra nữa, về sau ai sẽ làm việc nhà cho nãi nãi đây? Cũng không thể lại gọi mẫu thân hay là đại bá mẫu đã phân gia ra đến làm việc được? Sẽ bị người khác chê cười."

    Cố nãi nãi đem Nhị phòng phân ra đi cũng khẽ cắn môi, vì cháu gái nên không có biện pháp, nhưng khi nghe cháu gái nói chuyện cũng có đạo lý. Bất quá: "Ngoan Bảo, con bây giờ so với trước kia hiểu chuyện hơn rất nhiều."

    Trước kia Ngoan Bảo chưa bao giờ quản nhiều chuyện như thế này, chỉ thấy con bé suốt ngày chỉ có ăn và hi hi ha ha.

    Cố Linh biết, trước kia nguyên chủ là một ngốc bạch ngọt. Trước khi thành thân, Cố nãi nãi vì nàng chống cả một mảnh trời, cho nên đã nuôi nguyên chủ thành thiên chân vô tà thế này.

    Sau khi thành thân, trượng phu vì nguyên chủ lại chống cả một mảnh trời, nàng cứ tiếp tục thiên chân.

    Mà sau khi Cố Lan sống lại, nguyên chủ thất bại thảm hại, căn bản không có thể xoay sở được gì. Tuy rằng Cố Lan đời trước chỉ là thôn phu ở nông thôn, không có kiến thức, nhưng sau khi sống lại, nàng ẩn nhẫn, cho đến khi Chu Sách thi đồng sinh mới bắt đầu lộ ra chút nanh vuốt.

    Đợi đến khi Chu Sách thi tú tài xong, kế hoạch báo thù của nàng mới triển khai.

    Người này không có tài hoa, cũng không tính là một nữ tử thông minh, dùng sự hiếu thuận và hiền lành của cô, chinh phục nam chủ Chu Sách.

    Cố Linh bĩu môi bất mãn nói: "Nào có, trước kia con cũng rất thông minh, nhưng mà có nãi nãi nha. A.." Cố Linh đột nhiên lại kêu một tiếng, "Nãi nãi, con nhớ ra rồi, khi mà con rời khỏi khu vườn xinh đẹp đó, lão gia gia râu trắng còn đem một tia bạch quang đánh vào trong đầu con, lão gia gia còn râu trắng nói, có đạo bạch quang này, về sau con sẽ càng ngày càng thông minh."

    Cố nãi nãi vừa nghe, lập tức vui vẻ: "A ơ, Ngoan Bảo cảu nãi nãi thật lợi hại."

    Cố Linh bật cười: "Nãi nãi, đầu của con có chút đau, ngủ một lát, người đi bận bịu việc của người trước kia."

    "Được được, con ngủ nhiều một lát, tỉnh dậy nãi nãi luộc cho con quả trứng gà."

    "Cảm ơn nãi nãi."

    Truyện được dịch bởi: Cam sành. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.
     
    Tuyettuyetlanlan thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...