Ngôn Tình [Edit] Xuyên Nhanh Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào - Mộ Như Tửu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Mika Ngô, 10 Tháng mười 2021.

  1. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 30: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (30)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cùng một thời gian, không chỉ có mỗi Kiều Vi Vi đang mắng người.

    Nhiều người vào tìm những bài viết chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Bạch Trà cũng đang mắng người.

    "..."

    Nói bài viết mới đâu?

    Đã bị xóa?

    Cái kẻ xấu xa nào đã làm điều đó?

    Kẻ xấu xa Tô Kình Hoán liên tiếp hắt hơi mấy cái, trời nắng nóng, không bị cảm, này nhất định là có người đang nhớ thương anh..

    Bạch Trà, cũng không có hứng thú với diễn đàn,

    Cô đang một lòng suy nghĩ về bữa trưa của mình, nga, nhất định là có rất nhiều rất nhiều đồ ăn ngon, Tô Kình Hoán nói, sẽ cho cô ăn chân giò.

    Nó.. Chắc hẳn là rất ngon đi?

    Thịt kho tàu?

    Nga, cảm giác sắp chảy nước miếng.

    Thất Thất bất lực nhắc nhở, [ Trà Trà, chúng ta là những nhiệm vụ giả, đi qua các thế giới, làm sao có thể để linh hồn nhỏ bé bị bắt cóc bởi một bữa ăn đâu? ]

    Bạch Trà tự tin phản bác lại, "Thất Thất, ngươi nói sai rồi, ngươi là hệ thống, hệ thống thì làm sao có thể là người? Ngươi không phải người, từ đâu ra linh hồn nhỏ bé?"

    Thất Thất, [..]

    Không phải người, là lỗi của tôi sao?

    Không có linh hồn là lỗi của tôi sao?

    Tại sao hệ thống không có linh hồn nhỏ bé?

    Đau lòng đến không nói nên lời!

    Buổi sáng tan học, Bạch Trà lao thẳng ra ngoài trước khi mọi người kịp phản ứng.

    Mọi người, "?"

    Kiều Vi Vi, "..."

    Các nam sinh nhìn nhau, bọn họ còn chưa kịp hỏi tên đâu! Tại sao người lại bỏ chạy như thế này?

    Chẳng lẽ, bọn họ quá nhiệt tình nên bị dọa sợ rồi?

    Bọn họ ngơ ngác nhìn những tờ giấy ghi nhớ đầy màu sắc trên chiếc bàn trống cách Bạch Trà không xa.

    Ngay sau đó, bọn họ đột nhiên đổ dồn ánh mắt về phía Kiều Vi Vi!

    Ah ah ah, bạn cùng bàn của tiểu tiên nữ!

    Nhất định phải biết được tiểu tiên nữ vừa ngoan ngoãn vừa dễ thương tên là gì.

    Kiều Vi Vi mờ mịt nhìn những người đang đứng trước mặt mình.

    Cô ấy biết những người này đang nghĩ gì, nhưng vì Bạch Trà đã ném những tờ giấy nhiều màu sắc đó, nên điều đó đã thể hiện rất rõ ràng ý tứ trong đó.

    Vì vậy, cô ấy lạnh nhạt, giả vờ thờ ơ, "Mọi người có chuyện gì sao? Không thấy Trà Trà của tôi đã ném ghi nhớ của các cậu rồi sao? Điều đó có nghĩa là cô ấy không hy vọng các cậu làm phiền cô ấy, không cần ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, có thể sao?"

    "Trà Trà? Cô ấy tên là Trà Trà sao!"

    "Nga, cái tên thật dễ nghe."

    * * *

    Một đống lời khen, như dòng sông cuồn cuộn dân trào.

    Kiều Vi Vi, "..."

    Có độc! Đây là trọng điểm sao?

    Điều cô ấy nói không phải là không nên ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của Bạch Trà sao?

    Lúc này, cô ấy đột nhiên biết được cái gì gọi là mắt mù và tai điếc có chọn lọc.

    Mắt thấy những người này giống như những kẻ điên, điên cuồng khen tên của Bạch Trà.

    Mạnh Đồng Diệp ở trong góc rốt cuộc chịu không nổi, xông ra tại chỗ, đập bàn tức giận nói: "Cô ấy là Bạch Trà mà lúc trước các người đã khinh thường! Tôi lúc trước cũng không thấy cái người quan tâm cô ấy, như thế nào, hiện tại thấy cô ấy trở nên xinh đẹp, nên các người muốn tâng bốc, nịnh hót? Nhưng, cho dù các người có tâng bốc bao nhiêu đi nữa, người ta cũng chướng mắt các người!"

    "Cái gì? Bạch trà?"

    "Là trước kia vừa ngu ngốc.." Xấu xí Bạch Trà.

    "Làm sao có thể! Thay đổi quá lớn!"

    Mà trong lời nói của Mạnh Đồng Diệp cũng mơ hồ lộ ra hai tin tức.

    Nhưng rất nhanh có người tinh ý bắt được nó.

    "Bây giờ trông đẹp lên là sao?"

    "Chẳng lẽ cô ấy đi phẫu thuật thẩm mỹ?"

    "A, cậu nói rõ đi! Hai người là bạn cùng phòng, câu nói vừa rồi chướng mắt chúng ta? Có phải hay không phía sau có kim chủ?
     
  2. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 31: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (31)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mạnh Đồng Diệp thấy rằng mục đích của mình đã đạt được.

    Khóe môi giật giật, nụ cười vụt qua thật nhanh, không bị ai bắt gặp.

    Nhìn thấy mọi việc đang phát triển theo một hướng khác, Kiều Vi Vi vẻ mặt mộng bức.

    Sau khi phản ứng lại, cô nhanh chóng thanh minh, "Đừng suy đoán lung tung! Trà Trà không phải loại người như vậy!"

    Tuy nhiên, lời nói của cô nói không hề có tác dụng.

    Mạnh Đồng Diệp, người đã hắc vũng nước đục này, ngạo kiều quay người rồi đi, ah, sảng khoái!

    Theo như tình hình hiện tại, nàng thậm chí không cần Bạch Diên nhác gan tìm biện pháp đối phó, phải thông đồng kiểu gì và kế hoạch gì mới có thể thành công? Cuối cùng không phải cô ta một mình có thể đối phó hết một đám sao?

    Nhìn xem, chỉ với một câu của cô ta đã khiến những người này đã rối loạn thành cái dạng gì?

    Con người a, có thể nâng bạn đến chỗ cao để sủng, nhưng cũng có thể trong nháy mắt, hung hăng đem bạn giẫm dưới chân.

    Kiều Vi Vi gấp đến độ đôi mắt đỏ hoe, cô ấy muốn gọi điện thoại nói một tiếng với Bạch Trà, nhưng lại phát hiện, số điện thoại di động được lưu khi vào năm thứ nhất lần đầu tiên gặp, đã không còn dùng từ lâu.

    Không được, cô phải nhanh chóng trở về ký túc xá.

    Vừa vặn gặp được Bạch Trà đang thu dọn đồ đạc, "Trà Trà, cậu đang làm gì vậy?"

    Bạch Trà quay đầu lại nhìn cô ấy,

    "Tôi đang thu dọn đồ đạc nha, giường ngủ ở đây, tôi ngủ không quen, nên muốn dọn ra ngoài ở,"

    Hơn nữa, bên ngoài còn có rất nhiều đồ ăn ngon, không giống như căn tin trường, chỉ được lấy đồ ăn theo quy định, không cho học sinh thêm đồ ăn, đồ ăn thì không ngon chút nào.

    Kiều Vi Vi sửng sốt.

    Mạnh Đồng Diệp vừa bước vào, trong ký túc xá chỉ có ba người bọn họ, cô lười giả bộ, đóng cửa phòng lại, nhìn chằm chằm Bạch Trà với vẻ mặt chế giễu.

    "Chuyển ra ngoài sống? Bạch Trà, xem ra cô ở bên ngoài, thật sự là có kim chủ!"

    Bạch Diên còn không có dọn ra ngoài ở, Bạch Trà đột nhiên chuyển ra ngoài?

    Không phải có kim chủ thì là cái gì?

    Không ngờ những gì cô ta tuỳ tiện nói, lại thật sự đúng.

    Đã có thể có kim chủ, gương mặt bỗng nhiên trở nên xinh đẹp, cũng có thể là do phẫu thuật thẩm mỹ mà ra.

    Nếu không phải phẫu thuật thẩm mỹ, thì tại sao trước đây mỗi khi nhắc đến Bạch Trà, thì mọi người đều miêu tả Bạch Trà là đần độn, xấu xí?

    Cô gần như bị cả lớp cô lập..

    Một người như vậy, cô ta không tin Bạch Trà trời sinh xinh đẹp.

    Ác ý trên người Mạnh Đồng Diệp hiện lên rất rõ ràng, Bạch Trà nhíu mày không vui, mặc dù không biết ý nghĩa của kim chủ là như thế nào, nhưng chắc chắn đây không phải là lời tốt.

    "Nếu chuyển ra ngoài ở là có kim chủ, vậy những người trong trường sống ở ngoài thì sao? Như vậy không phải sẽ có rất nhiều người có kim chủ sao? Được rồi, tôi hiểu rồi, về sau nếu gặp những người đó, tôi cũng phải hỏi xem bọn họ bên ở ngoài có phải hay không cũng có kim chủ như cậu nói."

    Bạch Trà chậm rãi nói một câu.

    Mạnh Đồng Diệp sắc mặt lại biến đổi, "Cô có bệnh sao!" Mẹ nó, ai lại tự dưng chạy tới hỏi người ta là ngươi có kim chủ hay không?

    Nếu Bạch Trà chạy đến hỏi, sau này Mạnh Đồng Diệp còn không phải bị một đám người đuổi theo đánh?

    Cô ta tức giận đến hít thở không thông, thở hổn hển, vẻ mặt không vui.

    Đôi mắt hắn nhìn thẳng vào Bạch Trà, tràn đầy ác ý.

    Bạch Trà nghiêng đầu, "Chậc chậc, đôi mắt này thật đẹp nhưng lại không thuần khiết, thật đáng tiếc."

    Đố kỵ và hận thù đã che mất ánh sáng thuần khiết nhất trong đôi mắt đó mà trở nên xấu xa.

    "Nga, đúng rồi, sau này cậu phải nhớ không được dọn ra khỏi ký túc xá, bằng không cậu ở bên ngoài chắc chắn có kim chủ."

    Sắc mặt của Mạnh Đồng Diệp tái nhợt, "..."

    Bạch Trà không có hứng thú với Mạnh Đồng Diệp, vì cô ta đã làm mình tức giận, Bạch Trà quay lại và lấy ra một cuốn album có chữ ký từ ngăn kéo, và sau đó đưa nó cho Kiều Vi Vi.

    "Vì Tô Kình Hoán là nam thần của cậu, vậy thì cái này tặng cho cậu!"
     
  3. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 32: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (32)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kiều Vi Vi nhìn cuốn album có chữ ký của Tô Kình Hoán đột nhiên xuất hiện trên tay cô, với vẻ mặt mộng bức.

    Cô ngây người đứng tại chỗ.

    Đặc biệt, đặc biệt, album,

    Album nam thần của cô?

    Album có chữ ký?

    Mẹ nó.. Bất ngờ quá lớn này, đem cô ấy không biết phải phản ứng thế nào.

    Cả người ngẩn ra một lúc rồi dở khóc dở cười nhìn quyển album trên tay, cảm thấy kích động không nói nên lời.

    Bạch Trà, "..."

    "Thất Thất, cô ấy không sao chứ?" Một cô gái đang tốt đẹp, tại sao nói điên liền điên rồi?

    [ Không, không có việc gì! Cô ấy chỉ đang rất vui!] Thất Thất nhỏ giọng trả lời.

    Thuận thế phun trào một câu, ai, nhân loại chưa hiểu hết sự đời, Hừ! Một album đã mua được thật quá dễ dàng, con sói đuôi lớn đó thực sự có thể chơi!

    Trà Trà của nó hẳn là không thể cùng Tô Kình Hoán chơi đùa!

    Ngao, khi nó nghĩ đến ngây thơ thuần khiết Bạch của nó sẽ bị Tô Thanh Hồ bắt cóc, toàn bộ hệ thống của nó đều không tốt!

    Rất tức giận! Rất không vui.

    "Thất Thất, có chuyện gì với ngươi vậy?" Bạch Trà cảm thấy Thất Thất có điều gì, nên hỏi một chút.

    [ Không, không có việc gì nha! Tôi rất tốt.] lòng nó rất không chịu, nhưng nó không thể nói!

    Kiều Vi Vi ôm album nhảy nhót trở thành kẻ ngốc thứ hai.

    Không chỉ khó mua mà album này còn có chữ ký nữa! Ahhhh, trà trà sao có thể tốt như vậy?

    Cô ấy nhìn chằm chằm Bạch Trà, hai mắt không khỏi lộ ra những ngôi sao nhỏ lắp lánh, "Trà Trà, cậu đối với tôi tốt như vậy, tôi không biết phải làm sao, hay.. Hay là như vậy đi tôi mời cậu đi ăn tối!"

    Ăn cơm?

    Bạch Trà liếm môi.

    Cô dường như đã nhìn thấy rất nhiều thức ăn ngon.

    "Được rồi, nhưng mà, hôm nay tôi có việc phải làm, hẹn hôm khác?"

    Cô đã hẹn với Tô Kình Hoán, nghĩa là không thể thất hứa, cho nên lời mời của Kiều Vi Vi, để về sau khi nào rảnh mới có thể đi.

    "Được rồi, vậy thì đợi khi cậu rảnh chúng ta sẽ hẹn!" Khuôn mặt Kiều Vi Vi tràn đầy mất mát.

    Mạnh Đồng Diệp hoàn toàn bị hai người bỏ qua.

    "..."

    Mẹ nó, có thể coi nàng là đối thủ sao? Cho cô ta một chút tôn trọng?

    Ánh mắt nham hiểm rơi vào cuốn album đó, đôi mắt lạnh lùng, cô ta chế nhạo, "Kiều Vi Vi, cô cũng không nghĩ, Tô Kình Hoán là người có thân phận gì, một bộ sưu tập album và một chữ ký, trên đời này làm gì có việc tốt như vậy rơi đến trên người cô? Có thể đó là một album giả, biết Tô Kình Hoán là nam thần của cô, đã cố tình sử dụng nó để làm cho cô vui vẻ!"

    "Đừng có nói nhảm nhí! Mơ tưởng muốn phá hỏng mối quan hệ của tôi với Trà Trà! cô hôm nay ở trên lớp nói những lời đó, tôi còn chưa tìm cô tính sổ đâu!"

    Kiều Vi Vi sắc mặt lạnh lùng, nghiên đầu nhìn về phía Bạch Trà.

    "Trà Trà, hôm nay trước mặt rất nhiều người, cô ta nói rằng cậu có kim chủ, cô ta còn nói rằng cậu đã phẫu thuật thẩm mỹ!"

    Bạch Trà, "?" Kim chủ không thể ăn, vậy còn vấn đề, phẫu thuật thẩm mỹ là cái gì?

    [ Phẫu thuật thẩm mỹ đồng nghĩa với việc cô đã động dao kéo vào khuôn mặt của mình!]

    Thất Thất nhanh chóng phổ cập kiến thức, vì sợ rằng Trà Trà sẽ nói ra những lời làm người ta kinh ngạc.

    Tuy nhiên, sự thật chứng minh Thất Thất vẫn nghĩ quá đơn giản.

    Bạch Trà nhìn Mạnh Đồng Diệp như thể cô ta bị thiểu năng, "Cậu có phải ngốc không? Cậu sẽ ở trên mặt mình động dao kéo sao?"

    Khi lời nói vừa rơi xuống, cô xoay người lại từ trong ngăn kéo lấy ra một con dao gọt trái cây, mũi dao sắc bén, hàn quang loé lên, Mạnh Đồng Diệp nhìn khuôn mặt ngây thơ của Bạch Trà, và sau đó nhìn vào động tác tay của cô.

    "..."

    Mẹ nó, có độc!

    Mạnh Đồng Diệp lùi về phía sau một bước, vừa lùi vừa uy hiếp "Bạch Trà, tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám làm gì tôi, tôi sẽ giết chết cô!"

    Bạch Trà ngừng nghịch con dao gọt trái cây, vẻ mặt không vui, "cậu thật sự là một người kỳ lạ!"

    "Rõ ràng là cậu nói trên mặt động dao kéo, tôi vừa lấy dao ra, cậu đã hâm dọa tôi, muốn giết chết tôi? Cậu có phải hay không đầu óc có vấn đề? Cậu nói xem, rốt cuộc là cậu muốn như thế nào?"
     
  4. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 33: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (33)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Trà cầm con dao gọt trái cây, từng bước từng bước đi đến gần Mạnh Đồng Diệp.

    Mạnh Đồng Diệp không thể lui nữa, vì phía sau cô ta là bức tường lạnh băng.

    Cô ta mở to mắt nhìn Bạch Trà càng ngày càng gần mình, con dao gọt trái cây trong tay Bạch Trà, nếu như Bạch Trà thật sự động thủ, thì khuôn mặt của cô ta có thể biến thành đóa hoa đỏ máu.

    Rõ ràng đó là một hành động nguy hiểm, nhưng bộ dáng của Bạch Trà trông rất vô tội.

    Vào lúc này, Mạnh Đồng Diệp cảm thấy người trước mặt mình giống như một tiểu ác ma.

    Thật ngây thơ!

    Tưởng rằng Bạch Trà thanh khiết ôn nhu, mẹ nó gặp quỷ!

    "Cô, cô đừng lại đó!" Giọng của Mạnh Đồng Diệp run run, vì sợ con dao gọt trái cây vô tình rơi khỏi tay hung hăng đâm vào mặt cô ta.

    Nhìn thấy bước chân của Bạch Trà không hề có ý định dừng lại, vào lúc khoảng cách giữa hai người chỉ còn nửa thước, tuyến phòng ngự tâm lý của Mạnh Đồng Diệp hoàn toàn sụp đổ, cuối cùng cô cũng không thể nhịn được nữa. Cơ thể theo bức tường từ từ trượt xuống mặt đất.

    Bạch Trà, bị bất ngờ bởi tiếng hét, từ từ dừng động tác trong tay.

    "Tôi rõ ràng không có làm gì, cậu liền bị dọa thành như vậy, vậy tại sao tôi lại phải động dao kéo vào mặt của mình? Tôi không phải ngu ngốc."

    Bạch Trà giọng nói vẫn ngọt ngào như cũ, cô thu lại dao nhỏ, xoay người cất nó trở lại ngăn kéo.

    Mạnh Đồng Diệp thực sự là một người kỳ lạ.

    Cô nhỏ giọng thì thầm với Thất Thất, "Ta nghĩ, ta về sau sẽ đối xử với cô ta tốt hơn một chút, vì tôi cũng muốn chăm sóc cho những đứa trẻ bị thiểu năng trí tuệ."

    Thất Thất, [.. Lời này tôi vô pháp trả lời.]

    "Điều mà cô ta không dám làm, cô ta làm nghĩ tôi sẽ dám làm đây?

    Ai, tôi bất quá chỉ muốn cô ta cảm nhận được cảm giác dùng dao kéo như lời cô ta nói, nhưng tôi còn chưa làm gì, cô ta đã bị dọa sợ thành bộ dáng như vậy!"

    Thất Thất, [..]

    [ Đừng rút dao ra! Không thể làm tổn thương người!]

    Thất Thất cảm thấy rằng cần phải cung cấp một số kiến thức pháp lý cho Trà Trà.

    Vì vậy, sau khi Bạch Trà rời khỏi ký túc xá mà không do dự, lớp học nhỏ của Thất Thất lại bắt đầu!

    Trong ký túc xá, Kiều Vi Vi và Mạnh Đồng Diệp một người trầm tư, một người tìm lại đường sống từ chỗ chết.

    Mồ hôi của Mạnh Đồng Diệp gần như ướt đẫm quần áo, cho đến khi chắc chắn rằng bước chân thực sự ngày càng xa mình, cô ta mới run rẩy đứng dậy.

    Cô ta đã hiểu tại sao lúc đi tìm Bạch Diên, Bạch Diên lại khẩn trương như vậy.

    Giống như đã tìm được đường sống từ chỗ chết, cô ta vô thức sờ sờ vào khuôn mặt của mình, sau đó ánh mắt tràn đầy sợ hãi liếc qua nhìn Kiều Vi Vi.

    "..."

    Ngay lập tức, cô ta không chút do dự, nhanh chóng thu dọn đồ đạc và những vật có giá trị, xoay người bỏ chạy không thèm quay đầu nhìn lại.

    Mẹ nó!

    Có người bình thường nào lại cầm dao quơ qua quơ lại trước mặt người khác, nguy hiểm như vậy, mà vẫn vẻ mặt vẫn hồn nhiên vô số tội?

    Sợ rằng là ác ma chuyển thế!

    Trong nháy mắt, ký túc xá trở nên trống rỗng, chỉ còn lại một mình Kiều Vi Vi.

    Dường như tất cả những gì vừa xảy ra chỉ là ảo giác.

    Cô ấy nhìn xuống cuốn album trên tay, và chữ ký của Tô Kình Hoán trên album giống như cây thuốc phiện, điều này đã đi sâu vào trái tim cô ấy.

    Trà Trà à Trà Trà.

    Cậu luôn làm tôi ngạc nhiên..

    Bạch Trà hoàn toàn không biết hành động của cô đã tạo ra bóng ma cho Mạnh Đồng Diệp.

    Vào đêm xảy ra sự việc này, Mạnh Đồng Diệp đã nộp đơn xin chuyển đến ký túc xá, không những thế còn chuyển đến lớp khác.

    Sau đó, có người hỏi Mạnh Đồng Diệp về việc kim chủ của Bạch Trà và phẫu thuật thẩm mỹ, Mạnh Đồng Diệp suýt khóc làm rõ mọi việc, vứt bỏ thể diện, cũng muốn đem sự việc là sáng tỏ rõ ràng.

    Cô ta sợ rằng một ngày nào đó, tiểu ác ma kia sẽ lại cầm dao rạch thẳng vào mặt cô ta.

    Mũi dao sắc bén nằm trong tay, mẹ nó, ai có thể ngăn lại được?
     
  5. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 34: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (34)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đương nhiên, Bạch Trà cũng không biết rằng hành động của cô đã giúp bản thân tránh được bão dư luận một cách hoàn hảo.

    Sau đó, Tô Kình Hoán biết được chuyện này, hắn chỉ chế nhạo nói: Mạnh Đồng Diệp có đầu óc, biết người có thể chọc người nào không thể chọc!

    Bạch Trà không quan tâm lắm đến vấn đề này.

    Ngược lại, Thất Thất Thường xuyên nhắc nhở cô, cái này không được, cái kia không được.

    Bạch Trà cảm thấy mình sống quá mệt mỏi!

    Cái gì đều không thể làm, vậy thì cô nên tìm thật nhiều đồ ăn ngon!

    Tuy nhiên, cô không muốn dùng bữa với Tô Kình Hoán,

    Bạch Trà vô cùng ưu thương ghé vào bàn liếc nhìn giáo viên đang giảng bài, đôi mắt trống rỗng, giống như một vòng thăng trầm của cuộc sống đầy lo toan.

    Kể từ khi Mạnh Đồng Diệp làm sáng tỏ, tình trạng của Bạch Trà trong lòng mọi người đã được cải thiện rất nhiều.

    Nhiều nam sinh xung quanh nhìn thấy dáng vẻ ưu thương của Bạch Trà, trong lòng bọn họ cảm thấy rất khó chịu.

    Chuyện gì đã xảy ra với tiểu tiên nữ ngoan ngoãn này?

    Đừng buồn, có bọn tôi ở đây!

    Có chuyện gì có thể nói với bọn tôi!

    Bọn tôi vẫn luôn ở đây!

    Tôi sẽ không để cậu một mình, mặc dù Bạch Trà chưa bao giờ đọc ghi nhớ mà bọn họ chuyển cho.

    Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng đến trái tim của chúng ta đối với Trà Trà!

    * * *

    Thất Thất, nhìn ký chủ với rất nhiều suy nghĩ, thấp phần khó hiểu hỏi một câu, [ Trà Trà? Có chuyện gì đã xảy ra với cô vậy? ]

    Nếu không muốn nghe nó phổ cập kiến thức, nó có thể giảm lớp học lại được mà..

    Bạch Trà rất buồn rầu, "Thất Thất, Tô Kình Hoán mấy ngày nay thật kỳ lạ! Tuy rằng ta thích ăn ngọt và chua, nhưng anh ấy cũng không cần mỗi bữa ăn đều làm cả đống đồ ăn chua đến ê răng cho ta chứ!

    Sườn xào chua ngọt, cá chua ngọt, thịt thăn chua ngọt, chua ngọt..

    Hoặc là chua ngọt, hoặc là những món chua chua cay cay cực độ, ôi thôi còn đồ uống nữa, cũng đã đổi thành nước chanh chua chua, ta thật sự không vui!"

    Cô gần đây ăn, bụng đều là nước chua.

    Cô ấy muốn uống trà sữa, muốn uống Coca! Chỉ cần không cho cô uống nước chanh, cô liền có thể rất hạnh phúc!

    Cứ thế này, cô sẽ trở thành một quả chanh nhỏ chua ê răng..

    Không, không, không Trà Trà là một tiểu dễ thương, tiểu tiên nữ, tiểu tỷ tỷ!

    Trà Trà thực sự không muốn biến thành tiểu chanh tinh đâu!

    Ngay sau đó, Bạch Trà dường như đã đưa ra quyết định nào đó, "Thất Thất! Hôm nay ta quyết định không cũng Tô Kình Hoán ăn cơm nữa, tôi muốn đi hẹn ăn cơm với người khác!"

    Thất Thất, [..]

    [ Trà Trà, cô có chắc là không định hỏi Tô Kình Hoán tại sao ngày nào cũng làm đồ ăn chua và nước uống chua cho cô không? ]

    Bởi vì chính bản thân anh ấy đã là một hũ giấm chua nha!

    Trong tình huống này, nó nên nói chuyện thật tốt.

    Là một người không quen biết nhiều về cảm xúc của mọi người, Bạch Trà là người độc thân bằng thực lực, "Anh ấy muốn đem ta dưỡng thành một tiểu chanh tinh!"

    Thất Thất vẻ mặt mơ mịt, [? ]

    [ Trà Trà, theo tôi thấy không phải là như vậy? ] Tiểu chanh tinh là cái gì chứ?

    Kia mẹ nó, đem cô thành cô vợ nhỏ dưỡng có được hay không?

    Tức giận nha!

    Tình cảm không thông suốt, làm thế nào bây giờ?

    "Không cho nói cho ngươi biết, người có bí mật của ngươi, ta cũng có bí mật của ta!"

    Vẻ mặt của Bạch Trà cao thâm khó đoán, cô mới không nói cho Thất Thất biết rằng cô gần đây mỗi ngày đều cầm điện thoại lên mạng chơi game, cô đã thành một trong những cô gái nghiện game online.

    Hơn nữa, trò chơi rất khó chơi, trình độ gà mờ của cô, nếu cô để Thất Thất biết điều đó, nói không chừng nó sẽ ghét bỏ cô!

    Chờ sau khi cô đem game kia luyện thành cao thủ, cô mới nói cho Thất Thất biết, tạo cho Thất Thất một kinh hỷ.

    Tiểu Thất nào đó: Hy vọng đó là một kinh hỷ mà không phải là kinh sợ..

    Thất Thất cảm thấy rằng mình bị Bạch Trà ghét bỏ, Cô không chia sẻ bí mật nhỏ với nó, Cô có thể ở bên ngoài có một tiểu yêu tinh khác!

    Nó phải nhìn chằm chằm xem là con tiểu yêu tinh nào cướp đi món Trà Trà ngoan của nó!
     
  6. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 35: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (35)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thất Thất nhanh chóng phát hiện ra tiểu yêu tinh nào đã lừa Bạch Trà đi.

    Nga, tiểu yêu tinh bắt cóc Trà Trà của nó không ai khác là cái cô Kiều Vi Vi kia!

    Nó đã từng khen qua Kiều Vi Vi là một người khá xinh đẹp!

    Nó nhìn Kiều Vi Vi dụ dỗ Bạch Trà, chạy đến nhà hàng bên ngoài ăn cơm.

    Vừa nhìn thấy món chè khúc bạch thơm ngon, Bạch Trà đã không thể động được nữa.

    Mặc Thất Thất ở bên tai nói rất nhiều lời, Bạch Trà mới chú ý nó mà nói một câu, "Thất Thất, Kiều Vi Vi là nữ, và ta cũng là nữ, hơn nữa Tô Kình Hoán còn kêu ta đưa album cho cô ấy, cho nên, ta có thể ăn cùng cô ấy định ăn cơm nha! Ngoan, đừng làm phiền, đợi ta ăn xong rồi cùng với ngươi online tâm sự nha, moah moah~"

    Thất Thất yên tĩnh ngay lập tức, không biết làm sao gật gật đầu, [ Ân, được rồi, ] rất thẹn thùng a!

    Trà Trà cùng nó moah moah..

    Nó không biết Trà Trà học được từ đâu, nhưng Trà Trà không chỉ muốn cùng nó tâm sự, mà còn cùng nó moah moah.

    Thẹn thùng. Jpg

    Đôi tay không có chỗ đặt. Jpg

    Vui vẻ. Jpg

    Một loại biểu tượng cảm xúc của Thất Thất bay khắp mọi nơi.

    "Trà Trà, đừng khách sáo với tôi, bữa ăn này tôi mời, vì để cảm ơn cậu đã tặng album ảnh của Tô Kình Hoán cho tôi, cậu cứ việc gọi món đi!"

    "Ân." Bạch Trà cũng không khách sáo, cô một hơi gọi mấy món, Các món ăn, cùng với điểm tâm ngọt và coca.

    Cô thật sự bị Tô Thanh Hoàn làm cho nghẹn hỏng rồi.

    Ngày nào cũng ăn chua, giờ chỉ muốn ăn ngọt, ngọt ngọt! Hãy bù đắp cho cái bụng nhỏ của cô!

    "Đúng rồi, Trà Trà, sao hôm nay cậu rảnh mà đi ăn với tôi vậy? Vị kia nhà cậu không tức giận sao?"

    Kiều Vi Vi ngập ngừng hỏi.

    Bạch Chá sững người một lúc, "Nga? Vị kia nhà tôi? Vị nào a?"

    Ánh mắt Kiều Vi Vi lóe lên, "Được rồi, đừng nói dối tôi, ở đây không có ai, chỉ có tôi và cậu, mấy ngày nay cậu thường xuyên nhìn điện thoại phát ngốc, ngẫu nhiên còn cười ngây ngô, ngay khi tan học, bạn chạy ra khỏi lớp với tốc độ 100 mét, rồi cả người biến mất, hầu như chỉ trừ giờ học, còn lại thời gian khác hoàn toàn không thể tìm thấy cậu, loại tình huống này, cậu hẳn là có bạn trai!"

    Nói đến câu cuối cùng, giọng điệu của cô ấy rất chắc chắn.

    Bạch Trà vẻ mặt mờ mịt, thật mau nhìn chằm chằm vào Kiều Vi Vi một cách nghiêm túc và nói: "Kết luận của cậu không đúng! Tôi cũng có thể có bạn gái a!"

    Kiều Vi Vi, "..."

    Cậu có thể nghiêm túc hơn sao?

    Bạch Trà nghiêm túc, "Tôi phát ngốc bởi vì tôi muốn ngốc, tôi chạy ra khỏi phòng học nhanh như vậy là bởi vì tôi đói nha! Hơn nữa tôi không ở lại ký túc xá, Cậu đương nhiên không thể nhìn thấy tôi."

    Dứt lời, cô uống một ngụm lớn Coca, nga.. Hương vị không ngon, không ngon bằng đồ của Tô Kình Hoán cho.

    Có vẻ như Coca của ngày hôm nay không thể uống được.

    Món đồ ngọt này có lẽ cũng không ăn được.

    Quên đi, cô vẫn nên trở về làm tiểu chanh tinh đi! Được Tô Kình Hoán nuôi dưỡng, dường như cũng không tồi?

    Ít nhất, cô chưa bao giờ nhìn thấy sự ác ý nào ở trên người Tô Kình Hoán.

    Điện thoại rung lên, là Tô Kình Hoán gửi tin tới: Sao em không về nhà? Em đã đi đâu?

    Bạch Trà suy nghĩ một lúc, đem địa chỉ gửi cho anh.

    Đây là gần trường học, và trường học rất gần chung cư, vì vậy nhà hàng này cũng rất gần chung cư.

    Kiều Vi Vi dường như vẫn còn đang suy nghĩ về vấn đề gì đó, nụ cười trên mặt cô ấy trở nên mất tự nhiên, "Trà Trà, đừng nói chuyện khác nữa, ăn cơm đi! Cậu không phải vẫn luôn muốn uống Coca sao? Như thế nào lại chỉ uống có một ngụm, Cậu có muốn tôi mua cho cậu một cốc trà sữa không?"

    Bạch Chá nhướng mắt, cùng Kiều Vi Vi đối mắt, cô lắc đầu, "Không cần"
     
  7. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 36: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (36)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kiều Vi Vi vẫn như cũ bộ dáng rất hào phóng, "Trà Trà, không sao, chúng ta là bạn tốt, giữa hai người chúng ta đừng khách sáo như vậy."

    Hơn nữa, Bạch Trà vẫn luôn rất dễ nói chuyện, không ngờ lại đột ngột thay đổi sắc mặt.

    "Cậu nói sai rồi, chúng ta không phải là bạn tốt."

    Bạn tốt sẽ không tỏa ra ác ý mạnh mẽ như vậy đối với cô.

    Mặc dù Kiều Vi Vi đang cố gắng che giấu, nhưng luôn có một lúc nào đó, cô rất nhạy bén bắt gặp.

    Thậm chí, ác ý còn mạnh hơn những gì ban đầu Mạnh Đồng Diệp toát ra.

    Cô nhíu mày, rất không vui.

    Cô là khiếm khuyết kiến thức, nhưng cô không ngu ngốc.

    Thất Thất nhận ra điều gì đó, vội vàng xoa dịu cảm xúc của Bạch Trà.

    [ Ah! Trà Trà, hãy bình tĩnh, đừng tức giận!]

    Nó một bên an ủi, một bên mắng Kiều Vi Vi.

    Xấu xa! Sao lại lừa dối tình cảm của Trà Trà!

    Quá đáng! Kẻ lừa đảo!

    Sau khi mắng, Thất Thất trông rất hài lòng trở lại, Ký chủ của nó cô ngày càng thông minh!

    Không cần nói cái gì, cũng có thể phát hiện Kiều Vi Vi có ác ý, là một người không tốt.

    Nga, thông minh hơn nó!

    Sắc mặt Kiều Vi Vi đột nhiên thay đổi, tựa hồ không ngờ Bạch Trà lại đột nhiên nói ra lời như vậy, khóe môi có chút cứng ngắc nở nụ cười.

    "Trà Trà? Chúng ta không phải là bạn tốt, vậy thì chúng ta là gì? Cậu tặng tôi một cuốn album, tôi mời cậu ăn tối, lại còn trở mặt với Mạnh Đồng Diệp vì cậu, chẳng lẽ cậu vẫn không coi tôi là bạn tốt của cậu sao?"

    Nhẹ nhàng âm thanh như mê hoặc, như hoa anh túc nở rộ.

    Đôi mắt của cô ấy cũng rất đẹp, trông ngây thơ và chân thành, những lời nói đó lại có vẻ chân thành lạ thường.

    Nhưng Bạch Trà lắc đầu.

    "Không phải như vậy." Trong đôi mắt đẹp như ánh sao vẫn luôn chiếu sáng có chút mờ mịt.

    Cô nhìn Kiều Vi Vi một cách nghiêm túc và bướng bỉnh, trong ngực không thể kiềm chế được cơn tức giận.

    Trong phút chốc, cơn giận chỉ thoáng qua.

    Có vẻ như Kiều Vi Vi cũng không quan trọng với cô.

    Vì vậy, cô cũng không tức giận lắm, dù sao, cũng không phải là người quan trọng.

    Cô đã bị lừa gạt, dường như cũng chỉ là có một chút không vui!

    Thôi, tối ăn thêm một bát cơm nữa! Tâm trạng sẽ tươi đẹp trở lại.

    Cô suy nghĩ vài giây, sau đó lại nhìn Kiều Vi Vi, giọng điệu nhẹ nhàng như mọi khi, nhưng lại ẩn chứa sự sắc bén, "Rõ ràng là cậu đã là bạn tốt của Mạnh Đồng Diệp được một năm rưỡi, mà tôi chỉ khen ngợi cậu một câu là cậu đẹp hơn cậu ta, cậu liền cùng cậu ta phân rõ giới hạn.. Cậu cho là tôi ngốc sao?"

    Trà Trà không phải là ngu ngốc!

    Trà Trà chỉ không muốn để lộ nó ra.

    Kiều Vi Vi nụ cười trên mặt chợt tắt, "Cậu đã sớm nghi ngờ tôi sao? Vậy tại sao còn lại lấy album của Tô Kình Hoán tặng cho tôi? Mấy ngày nay còn khá thân thiết với tôi, cậu là đang lừa dối tôi?"

    Bạch Trà rối rắm, mấy vấn đề này cô nên trả lời như thế nào đây?

    "Không phải là tôi nghi ngờ cậu, mà là cậu ngụy trang quá giả, nói là quan tâm tôi, cũng là quan tâm quá giả, về phần album của Tô Kình Hoán, dù sao tôi vẫn còn rất nhiều.." Hơn nữa, Tô Kình Hoán nói muốn tôi tặng cho cậu nha!

    Nửa câu cuối cùng, cô không nói ra, mà là nói thầm trong lòng.

    Kiều Vi Vi đã rất ngạc nhiên trước lời nói của cô.

    Như nghĩ đến điều gì đó, cô ấy cười lạnh nhìn Bạch Trà.

    "Hừ! Tôi liền nói, một tiểu bạch hoa như cô không hiểu chuyện gì lại có thể đuổi Bạch Diên ra khỏi ký túc xá! Thì ra cô mới là người có tâm tư sâu xa!"

    Bạch Trà càng thêm bất mãn, "Tuy rằng tôi không hiểu cô đang nói cái gì, cũng không biết mục đích của cô là gì, nhưng Thất Thất nhà tôi nói nếu có người làm tổn thương mình thì phải trả lại, còn khi người khác không làm gì cả, thì đừng làm bất cứ điều gì với mọi người một cách tùy tiện, đó không phải là một tiểu hài tử tốt! Cô đã không làm bất cứ điều gì với tôi, vì vậy tôi mời giả vờ như không biết gì."
     
  8. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 37: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (37)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không đợi Kiều Vi Vi phản ứng, Bạch Trà lại nói tiếp: "Dù không biết mục đích của cô là gì, nhưng mấy ngày hôm nay cô vẫn luôn nói chuyện với tôi, để trả ơn, tôi lại tặng thêm cho cô một album có chữ ký của Tô Kình Hoán!"

    Cô vừa nói vừa từ trong cặp lấy ra album của Tô Kình Hoán đặt ở trên bàn.

    Ngay lập tức, cô đứng dậy, vừa đi được hai bước và dường như nghĩ ra điều gì đó, "Bữa này tôi sẽ trả tiền, vì cô cũng không có ăn gì cả, là tôi gọi đồ ăn, tôi sẽ không chiếm tiện nghi cô đâu, tôi cũng sẽ không nợ cô bất cứ thứ gì."

    Cô ấy đã luôn quen với việc quyết đoán các vấn đề, bất kể là như thế nào, cô cũng phải tính toán rõ ràng.

    Cứ như vậy, cô cùng Kiều Vi Vi đã thanh toán xong!

    Dù lúc đầu không định kết bạn, nhưng trong lòng cô vẫn có chút khó chịu.

    Thất Thất hoàn toàn bị sốc trước những gì vừa xảy ra.

    Hồi lâu mới hoàn hồn, kinh ngạc hỏi.

    [ Trà Trà, ngay từ đầu cô đã biết cô ấy đối với cô không thật lòng mà còn mang ác ý?

    "Ân, tôi cảm thấy kỳ lạ khi nhìn thấy cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng lúc đó, trên người cô ấy không có có ác ý, cũng có thể.. Đã bị cô ấy giấu đi!"

    [ Vậy.. Trà Trà, cô có buồn không? ]

    Thất Thất trong lòng hoảng một đoàn.

    Bạn đầu tiên của Trà Trà, liền như vậy xong rồi?

    Cứ cho rằng Kiều Vi Vi là một bông hoa trắng nhỏ, nhưng thực sự là một con sói đội lốt cừu?

    Vậy, tại sao Kiều Vi Vi lại tiếp cận Trà Trà?

    Thất Thất không thể bình tĩnh được nữa.

    Chỉ nghe ký chủ của nó chậm rãi nói: "Rất buồn, Thất Thất, ngươi biết không? Ta đã thật vất vả hạ quyết tâm chọn Coca, nhưng chỉ uống một ngụm lại không thể uống nữa, thật là lãng phí a! Vẫn còn một bàn đồ ăn ngon! Ta nên đem đồ ăn đóng gói lại mang đi, ngươi nói có đúng không?"

    Thất Thất, [..] Thực xin lỗi, đã quấy rầy rồi!

    Thời điểm này, Trà Trà còn nghĩ đến chuyện ăn uống thì làm sao mà buồn được?

    Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề mà nó chưa tìm ra, [ Trà Trà, vậy cô ấy cố tình tiếp cận cô là có mục đích gì? ]

    "Có thể, cô ấy thấy ta lớn lên xinh đẹp! Nên muốn làm bạn với ta."

    Thất Thất, [..] đột nhiên không muốn tiếp tục nói nữa.

    [ Thế thì tại sao hôm nay cô lại đột ngột vạch trần cô ấy? ]

    Trà Trà nhà nó trên người tất cả điều bí mật nha! Đặc biệt mạch não cũng khác người thường..

    Nhắc đến vấn đề này, Bạch Trà cảm thấy đau lòng, "Hôm nay ta phát hiện cô ấy ác ý đột nhiên gia tăng, ngay cả ngày thường coca uống ngon, nhưng hôm nay cũng vì cô ấy mà trở nên không ngon nữa! Đều nói tú sắc khả xan, nhưng trong thực tế, lời này không đúng, liền tính là lớn lên có đẹp, khi đối mặt với cô ấy, ta thật sự ăn không vô, không có biện pháp, ta không thể tiếp tục không có chuyện gì với một người khiến ta không thể ăn cơm được."

    Thất Thất, [!] Đó chính là nói, nếu hôm nay không có lời mời đi ăn cơm, cô mẹ nó còn có thể tiếp tục làm bạn với Kiều Vi Vi?

    [ Trà Trà, nếu cô đã nhận ra rằng đối phương có ác ý với cô, trong tương lai, bạn không thể làm bạn với cô ấy! Nói theo cách khác, sẽ có một ngày cô ấy sẽ đâm sau lưng cô một nhát thì làm sao bây giờ? ]

    Thất Thất thót tim, giọng đầy xót xa, sao lại ngây ngô thế này? Cũng không biết suy nghĩ cho mình gì cả.

    Đang rầu rĩ, Bạch Trà giáng cho Thất Thất một đòn cảnh cáo.

    "Thất Thất, sao ngươi lại ngốc như vậy a! Ta sẽ ở trước khi cô ấy đâm ta, ta sẽ cho cô ấy một nhát trước! Không phải, bạn bè không phải dù để lợi dụng lẫn nhau sao?"

    [ Ai dạy cô? ]

    "Nga, trong sách có nói: Vì bạn bè không tiếc cả mạng sống, nhưng đâm dao là phạm pháp, cho nên vì tốt cho cô ấy, tôi sẽ dẫn đầu và đâm cô ấy hai nhát!"

    [..]
     
  9. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 38: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (38)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi Bạch Trà nói xong.

    Một người một hệ thống đều chìm vào im lặng thật lâu.

    Thất Thất không muốn nói gì nữa, nó muốn từ bỏ việc trị liệu.

    Ý nghĩ này Trà Trà.. Nó..

    Không biết nên nói cái gì.

    Nhưng sau khi nghĩ lại, có vẻ như trên lý thuyết, nếu theo cách này, trong tương lai Bạch Trà sẽ không bị tổn hại.

    Cho nên, hay là cứ như vậy đi!

    Nó sẽ không giải thích quá nhiều về Trà Trà.

    Tốt hơn là đâm một người hai nhát còn hơn là bị đâm hai nhát.

    Nga?

    Dường như có nơi nào đó không thích hợp lắm?

    Thất Thất vẻ mặt nghi hoặc, là không đúng chỗ nào? Quên đi, không nghĩ nữa, trước cứ như vậy đi!

    Khi Tô Kình Hoán vội vàng chạy tới, anh nhìn thấy cô gái nhỏ của mình đang đứng ở trước cửa nhà hàng, dường như đang đợi điều gì đó.

    Đôi mắt hồng đào đẹp, ngân ngấn nước, tràn đầy diễm lệ.

    Tê~, đặc biệt thu hút,

    Cô có một đôi mắt hồng đào đa tình, nhưng cô ấy rất giản dị và dễ thương.

    Bộ dạng này càng không thể chịu nổi.

    Khoảnh khắc Thất Thất nhìn thấy Tô Kình Hoán, nó đột nhiên nghĩ, [ Trà Trà, Tô Kình Hoán có phải là bạn của cô không? Vậy cô về sau cũng sẽ đâm anh ấy một đao? ]

    Mặt nhỏ của Bạch Trà phồng lên, cô lập tức phản bác, "Thất Thất, Tô Kình Hoán là bạn tốt của ta! Bạn tốt khác với bạn bè!"

    [ Ân? ] Thất Thất tỏ vẻ rằng nó không thể theo kịp suy nghĩ này.

    Vị Trà Trà nào đó nhìn thấy Tô Kình Hoán liền vội vàng chạy tới, người đàn ông dáng người thon dài, dù đeo khẩu trang vẫn không ngăn được vẻ tao nhã trên người.

    Khí chất đó là ngàn dặm mới tìm được một người.

    Tâm trạng không tốt của Bạch Trà đột nhiên biến mất không có lý do, vì vậy, thuận thế cùng Thất Thất phổ cập một ít kiến thức.

    "Bạn tốt so với bạn bè nhiều hơn một chữ tốt, và từ này được dùng để mô tả một mối quan hệ.

    Đối với bạn bè, ngươi nghĩ a, con người phức tạp biết bao, mặc kệ là địch nhân hay là kẻ thù, khiêm tốn hay giả vờ, hai người có thể trở thành bạn bè, nhưng sẽ không thể trở thành bạn tốt đâu."

    Thất Thất sửng sốt một lúc, lúc này nó mới hiểu được ý nghĩ của Bạch Trà.

    Ngay từ đầu, Trà Trà dường như không nói rằng Kiều Vi Vi là bạn tốt của cô.

    Đang định nói thêm, vị Trà Trà nào đó vui vẻ chạy tới chỗ của Tô Kình Hoán.

    [..] Quên đi, chuyện này sau sẽ nói!

    Trà của nó thông minh hơn nhiều so với những gì nó nghĩ.

    "Tô Kình Hoán? Bên cạnh có một tiệm trà sữa! Chúng ta mua một ly đi?"

    Tô Thanh Hoàn bất đắc dĩ, cô gái nhỏ trước mặt, hai mắt sáng ngời, ôn nhu nhìn hắn, lông mi dài rung động, cả người vừa ngoan và mềm ai có thể chịu được?

    Mua, mua, mua!

    Đừng nói là một ly trà sữa, cho dù là muốn mua cả quán trà sữa anh cũng sẽ mua cho cô!

    Thấy anh đồng ý, Bạch Trà đưa tay kéo tay anh, vui vẻ đi về phía quán trà sữa.

    Kiều Vi Vi từ trong nhà hàng bước ra, khi nhìn thấy hai bóng dáng đó, trong nháy mắt dường như không thể bình tĩnh được nữa.

    Cô ấy thực sự đã nhìn thấy Tô Kình Hoán?

    Nhìn hai người dưới góc độ của cô ấy, quả thực rất chói mắt!

    Cô ấy gắt gao nắm chặt Album trong tay, rũ mắt xuống, ánh mắt tràn đầy ác ý, ở trước mặt Bạch Trà và bây giờ hoàn toàn là hai gương mặt.

    Ba phút sau.

    Bạch Trà và Tô Kình Hoán bước ra khỏi quán trà sữa.

    Tiếng chuông điện thoại di động của Tô Kình Hoán vang lên rất gấp gáp, anh nhíu mày liếc nhìn tên người gọi, ân? Người đại diện?

    Bây giờ anh hơi không vui, anh định tăng lương gấp đôi vào tháng này, nhưng bây giờ, anh cảm thấy mình cần phải suy nghĩ lại về việc này.

    Nhấn trả lời, anh vẫn chưa nói gì, giọng của người đại diện đã truyền ra tới, "Cậu đã mang Bạch Trà vào quán trà sữa à? Có người vừa chụp lại ảnh cậu rồi tung lên mạng, cái này không quan trọng, nhưng vấn đề là Bạch Trà cũng bị chụp ảnh rồi!"
     
  10. Mika Ngô

    Bài viết:
    0
    Chương 39: Vị Hôn Thê Của Ảnh Đế (39)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vẻ mặt của Tô Kình Hoán thay đổi, trong đôi mắt đen đầy tức giận.

    Bạch Trà đang bưng ly trà sữa, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn dần dần tắt, cô kinh ngạc quay đầu nhìn Tô Kình Hoán.

    Tâm trạng thay đổi của đàn ông là quá rõ ràng.

    Cô hoàn toàn không thể phớt lờ nó.

    Cô nhìn ly trà sữa trong tay, rồi lại nhìn Tô Kình Hoán, đau lòng, từ từ đưa ly trà sữa cho Tô Kình Hoán.

    "Cho anh uống một ngụm, đừng có không vui." Đừng uống quá nhiều!

    Nếu không phải vì tâm trạng không tốt và đầy tức giận của anh, tôi sẽ không cho anh uống trà sữa.

    Bạch Trà bổ sung lời nói ở trong lòng.

    Tuy nhiên, không phải cô keo kiệt mà là cô đang nghĩ ra lý do nào đó.

    "Uống trà sữa nhiều không tốt cho sức khỏe, chỉ có thể uống một ngụm nhỏ thôi!"

    Đôi mắt đào xinh đẹp lấp lánh như sao.

    Sự tức giận của Tô Kình Hoán lập tức tan biến không còn một mảnh.

    Anh cúp điện thoại, đưa tay xoa đầu Bạch Trà.

    Cô gái nhỏ thật dễ thương!

    Không chỉ muốn xoa, mà còn muốn..

    Bạch Trà đôi mắt trong veo, tất cả tâm tư đều chôn sâu trong lòng, không dám nói ra cho cô biết.

    Về phần khuôn mặt xinh xắn của Bạch Trà, anh nhìn đến ngây người một lúc.

    Anh nhìn thấy cô gái nhỏ của mình chớp chớp mắt, rất đau lòng, ánh mắt thất thần nói thêm: "Đó là bởi vì anh đối với em rất tốt, nên em sẽ cho phép anh uống hai ngụm!"

    Hai ngón tay trắng nõn tinh xảo dựng thẳng lên.

    Hai ngụm trà sữa!

    Đối với Bạch Trà, nó đã là rất khó tin rồi!

    Mọi người biết đấy, cô ấy không tuỳ tiện chia sẻ đồ vật với người khác, cô ấy đến thế giới này đây là lần đầu tiên cô ấy chia sẻ đồ đạc của mình cho người khác, điều này có nghĩa là cô ấy đã đem Tô Kình Hoán thành đồ vật sở hữu của riêng mình.. Nga không đúng.. Mọi người.. dường như cũng không đúng.

    Thôi, quên đi, có lẽ bây giờ anh là của cô, cô tin anh! Vì vậy, cô sẵn sàng chia sẻ trà sữa với anh ấy.

    Tô Kình Hoán vô cùng thích thú trước vẻ ngoài nghiêm túc của cô.

    Những gì không vừa lòng, tức giận, tất cả đều tan biến.

    Trà Trà của anh tốt đến mức anh không có thời gian để nổi giận với những người nhàm chán và lãng phí thời gian của mình.

    Đôi mắt đen như mực rơi trên trà sữa thơm, môi mỏng nhếch lên một đường vòng cung, cúi đầu, hướng tới ly trà sữa trên tay Bạch Trà hút một ngụm.

    Rất ngọt, không phải mùi vị yêu thích của anh.

    Tuy nhiên, anh thấy rằng món trà sữa ngọt ngào này có vẻ rất ngon?

    Ân? Về sau có thể thường xuyên mua.

    Sau đó đưa cho cô gái của anh, sau khi cô uống cạn, anh lại uống một ngụm,

    Trà sữa uống không chỉ ngọt, thơm mà còn có chút hương thơm say lòng người?

    Anh dường như muốn say..

    Bạch Trà nhìn Tô Kình Hoán cả người hơi lung lay, giơ tay ra để kéo ở góc quần áo của anh, và sau đó hỏi: "Có phải hay không uống thật ngon? Tâm trạng của anh có tốt hơn chút nào không?"

    Tô Kình Hoán nheo mắt. Gật đầu, "Em có thể cho tôi uống một ngụm nữa được không?"

    "Được rồi, nhưng chỉ là một ngụm nhỏ thôi nha!" Cô đưa trà sữa qua, rồi thì thầm với Thất Thất.

    "Thất Thất, Tô Kình Hoán nghèo quá, ta thực sự không ngờ rằng anh ấy sẽ là loại người thậm chí không thể mua nổi hai cốc trà sữa, rõ ràng là muốn uống trà sữa, nhưng anh ấy lại không mua thêm một ly, xem ra về sau, ta sẽ tìm cách đưa cho anh ấy một ít tiền, coi như là phí sinh hoạt, bù lại những ngày này ta đã ở nhà anh ấy ăn cơm."

    Thất Thất, [? ]

    "Nhưng mà, chuyện này ta không thể nói trước mặt anh ấy, giống như bây giờ, ta không thể mua thêm một cốc trà sữa nữa, nếu làm như vậy se tổn thương lòng tự trọng của anh ấy thì sao? Quên đi, để anh ấy uống nhiều hơn! Rốt cuộc là anh cũng muốn thể diện!"

    Bạch Trà rất đau khổ, cuối cùng cô cũng tốt bụng, không vạch trần cảnh nghèo khó của Tô ảnh đế.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...