Ngôn Tình [Edit] Xuyên Nhanh: Định Chế Boss Vai Ác - Lâm Mộc Thập Nhất

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bạch Nhân Ly, 16 Tháng năm 2020.

  1. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 10. Thiếu nữ vô lương (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lão gia, ngày mai ta sẽ đưa con đi học, ngài nghỉ ngơi tốt, ta về phòng trước." Trước khi rời đi Bạch mẫu nhìn cô gái xinh đẹp, đáy mắt lộ vẻ kinh ngạc và tức giận trong vài giây, đều được cô thu vào đáy mắt.

    Mang theo nụ cười đoan trang, đối với sự ngây thơ của người phụ nữ xinh đẹp.

    "Ngươi cũng nghỉ ngơi tốt." Giọng của Bạch phụ vang lên.

    Ý cười Bạch mẫu sâu thêm, lộ ra một chút khoe khoang.

    Cho dù đêm nay bà không vào được phòng của lão gia, nhưng là, nàng có "Đứa con".

    Khuôn mặt của người phụ nữ xinh đẹp cứng đờ, nhưng vẫn là không có rạn nứt: "Tỷ tỷ, đi thong thả."

    Bạch mẫu kiêu ngạo xoay người rời đi, nhưn sau khi xoay người, nghe thấy tiến đóng cửa sau lưng, cắn chặt răng.

    Còn muốn ở trước mặt mình làm ra vẻ, hừ, có bản lĩnh cũng tiến vào chủ trạch.

    Ở trước mặt lão gia, thân thể của cô, mới là cao nhất!

    Bạch mẫu đến phòng một lúc, liền gọi điện thoại cho Tô Mộc.

    "Uy."

    "Đứa con a, mẹ cho con sửa nguyện vọng, đều là vì tương lai con a, con như thế nào lại không hiểu ý mẹ, Bạch gia này, hiện tại con là một" Đứa con trai ".

    Phụ thân con đối với con coi trọng có thừa, con học cách kinh doanh, tương lai bạch gia này liền nằm trên tay con.

    Còn nữa, ba con đã biết con điền nguyện vọng, đối với con càng thêm coi trọng..

    Con không biết, lam duyệt tiện nhân kia, hôm nay ở cùng cha con, nhìn thấy ta mặt mũi vểnh lên trời.."

    Tô Mộc nghe Bạch mẫu nhắc đi nhắc lại công sức của mình, cô nghe hết đem trọng điểm sàng lọc ra.

    Bạch phụ tựa như hoàng đế thời xưa; những cô vợ bé này, tựa như phi tử trong hậu cung; bạch mẫu tựa như hoàng hậu; nguyên chủ Bạch Cập kia chính là thái tử.

    Bạch gia, chính là xuất hiện một vở tuồng cung đình hiện đại.

    "Ta đã biết, mẹ, ngủ ngon." Nghe bạch mẫu bên kia không lên tiếng, Tô Mộc vẫn thản nhiên nói.

    "Con trai, con biết mẹ khổ tâm là tốt rồi, đi ngủ sớm một chút, ngày mai mẹ đưa con đi trường học."

    "Tôi một mình đi cũng được."

    "Kia cũng được, ba con bên kia phái người đưa con đi, mẹ ở nhà làm đồ ăn ngon cho con."

    "Được."

    Treo di động, Tô Mộc nhìn gian phòng một chút đích trấn tĩnh tìm máy tính, tìm công cụ, bắt đầu hóa giải.

    【 kí chủ, ngươi làm cái gì? 】

    "Hóa giải."

    Cửu thiên tuế không nói gì, lời này không có khuyết điểm, nhưng là nó hỏi không phải là cái này.

    Kí chủ có năng lực thích ứng mạnh, cũng có rất nhiều kỹ năng mà nó không nghĩ đến, tỷ như kí chủ có giá trị vũ lực cao, còn có hiện tại..

    Cửu thiên tuế nhìn thấy kí chủ đem linh kiện hóa giải, trọng tổ, hóa giải, trọng tổ.

    Vẫn như vậy lặp lại thẳng đến bình minh.

    【 kí chủ, ngươi không mệt sao không? 】

    Nó thấy cũngmệt mỏi, này tới tới lui lui, nhìn không ra là cách thức gì.

    "Vô nghĩa." Tô Mộc xoa xoa con mắt, từ khi cô ngồi trên vị trí tổng tài tập đoàn CK, trừ bỏ mới đầu phải thường xuyên thức đêm ở ngoài, vài năm sau cuộc sống sinh hoạt đều đúng thời gian, thật lâu không có thức đêm như vậy.

    Thật đúng là tuổi lớn, không quen.

    【 kia kí chủ hủy đi Hoa Nhi sao? 】

    "..."

    Này thái giám hệ thống như thế nào nhiều lời như vậy?

    Tô Mộc nhanh chóng lắp ráp, sau đó nằm trên giường chợp mắt trong chốc lát.

    Cửu thiên tuế nhìn thấy máy tính trở về trạng thái cũ, cho nên nói, kí chủ bận rộncả đêm như vậy, cũng không có cái gì cần dùng.

    Một giờ sau.

    Tiếng gõ cửa đều đặn vang lên.

    Gần như là một giây đồng hồ sau khi cửa bị gõ, Tô Mộc liền mở mắt

    Kia cảnh giác phòng bị thông minh trong đôi mắt, dường như không phải là bộ sáng vừa thức dậy.

    "Thiếu gia, nên rời giường."

    Ngoài cửa vang lên tiếng quản gia.

    "Được." Tô Mộc đứng dậy, nhanh chóng đi rửa mặt đánh răng, ở bạch gia còn có người phụ nữ xinh đẹp Lam Duyệt cùng bạch mẫu cùng một chỗ, ở trong không khí quỷ dị, ăn bữa sáng, liền đi đến đại học Đế Đô.
     
    kuro222, qqqqqq, dem co don3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng bảy 2020
  2. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 11. Thiếu nữ vô lương (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi báo danh, Tô Mộc nói muốn đi dạo quanh vườn trường một chút, để người Bạch phụ phái tới đi trước.

    Tô Mộc hôm nay mặc một bộ đồ giản dị, tóc mái tự nhiên bay theo gió.

    Thiếu niên vẻ mặt thản nhiên, như những áng mây trong sáng, không nhiễm khói lửa bụi trần.

    Những cô gái đi nang qua không khỏi ghé mắt nhìn, che miệng ngăn lại tiếng thét chói tai, để tránh gây kinh hãi cho người trước mặt.

    Đi dạo trong chốc lát, Tô Mộc liền đi đến cổng trường, lúc đi ngang qua hoa viên, truyền đến cuộc nói chuyện khôn hoàn chỉnh.

    "Tôi, tôi không phải cố ý, ai cho cậu ăn đậu hủ của tôi."

    "Ăn đậu hủ của cô? A~cô gái, tốt nhất cô nên cầu nguyện, về sau không bao giờ đụng phải tôi."

    "Anh đâmxe tôi, tôi không cẩn thận đánh anh, hai chúng ta coi như hòa nhau."

    "Cô đâm hay là tôi đâm. Chúng ta xem máy theo dõi rồi nói chuyện.

    Còn về một cái tát này, coi như là chó cắn."

    "Anh, sao lại nói chuyện khó nghe như vậy, mặc kệ, nếu anh muốn so đo, vậy tôi bồi thường phí tổn thất tinh thần, tới lây."

    "Hiện tại lưu hành việc độn một cái liền đòi tiền?"

    Hai người đứng lên kia đương nhiên là Phác Tiêu cùng với Bạch Mạn Tinh, Tô Mộc chỉ đi dạo như vậy, mà đều có thể đụng đến lần đầu tiên gặp mặt của hai người này.

    Mặt không chút thay đổi tiếp tục đi đến phía trước.

    Cô không kiến chuyện, chuyện này lại tự tìm tới cửa.

    "A, là ngươi." Phác Tiêu nhìn bón lưng quen thuộc, liền đi nhanh tới ngăn đường Tô Mộc đang đi

    Tô Mộc ngước mắt, môi mỏng kẽ mở: "Có việc?"

    Phác tiêu nhìn đôi mắt lạnh lùng, vốn định chất vấn việc tối hôm qua nhưng lời nói đến bên miệng lại chuyển thành: "Ngươi cũng là sinh viên đại học Đế Đô?"

    "Ngươi quản chuyện này làm gì." Tô Mộc nói xong, hướng bên khác, bỏ qua hắn mà đi.

    Nhìn bóng lưng Tô Mộc, con mắt Phác Tiêu nheo mắt.

    Bạch Mạn Tinh kinh ngạc khi nhìn thấy Tô Mộc.

    Kia, đó là Bạch Cập?

    Như thế nào cô lại thay đổi như vậy, trước kia tuy rằng cô cũng là bộ dáng thản nhiên như vậy nhưng đó là vì sự kinh thường của cô ấy

    Mà hiện giờ, cô như nhìn rõ sự hung tàn của thế giới này, đối với cái gì cũng không để ý, giống như tất cả mọi thứ đều không được cô đặt vào mắt, đều giống như vật đã chết.

    Lắc đầu, cô là bị khí thế kia mà sinh ra ảo giác, Bạch Cập kia là sao có thể thay đổi trong vài ngày đâu chứ?

    "A, ngươi đừng chạy!" Sau một lúc Bạch Mạn Tinh liền hồi thần, nhìn hướng Phác Tiêu đi, vội chạy theo.

    Phác tiêu bị cô nháo đến phiền lòng, ánh mắt sáng bén mang theo sát khí nhìn cô: "Cô nếu còn làm phiền tới tôi, tự gánh lấy hậu quả."

    Bạch Mạn Tinh sửng sốt, ánh mắt này thật đáng sợ.

    Này, người này, muốn giết cô?

    -

    Lúc Tô Mộc về bạch Gia, trong phòng tỏa ra từng đợt mùi đồ ăn thơm ngon

    Người hầu tiến tới: "Thiếu gia, cậu đã trở về, hôm nay ngày đầu cậu nhập học, lão gia cho người chuẩn bị một bữa ăn phong phú, muốn chúc mừng cậu

    " Ân. "Tô Mộc nhìn không chớp mắt, cho nên cũng không có chú ý tới ánh mắt người hầu hơi mơ hồ, tựa như còn có chuyện khác muốn nói.

    Lúc Tô Mộc bước vào phòng khách, người hầu vội thấp giọng nói:" Thiếu gia, cậu từ từ. "

    "? "Tô Mộc quay đầu nhìn cô một cái.

    Người hầu chống lại vẻ đẹp trai của Tô Mộc, chỉ mới nháy mắt mặt đã đỏ.

    Thiếu gia hôm nay thật mê người..

    " Làm sao vậy? "Tô Mộc thản nhiên hỏi.

    Người hầu phục hồi lại tinh thần, ngượng nùng cúi đầu, nhỏ giọng nói:" Đêm nay bữa tối là Lam Duyệt phu nhân chuẩn bị. Hôm nay lúc phu nhân xuống lầu bị ngã, cho nên.."

    Không cần nói xong, Tô Mộc đã có thể đoán được phản ứng của Bạch mẫu.

    Nghiến răng nghiến lợi cũng muốn duy trì bề ngoài cao quý hào phóng.
     
    uvyhn, kuro222, qqqqqq4 người khác thích bài này.
  3. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 12. Thiếu nữ vô lương (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Biết Tô Mộc vào đại sảnh, bạch phụ đang dựa vào sô pha thấy hắn lập tức đứng lên, trên khuôn mặt nghiêm túc tràn đầy ý cười.

    "Bốp bốp bốp bốp." Một trận vỗ tay vang lên.

    "Chúc mừng con trai chúng ta đậu vào đại học."

    Bạch phụ vỗ tay, mọi người cũng vỗ tay theo: "Chúc mừng thiếu gia đậu đại học."

    Phu nhân xinh đẹp đứng trước bàn ăn dặn dò người hầu dọn đồ ăn, cũng chính là lam duyệt vẻ mặt vui mừng vỗ tay, phá lệ chân thành.

    Chính là Bạch mẫu đối diện bởi vì chân thương, ngồi ở sô pha, đáy mắt hiện lên một tia hận ý.

    Thời gian ăn cơm.

    Trước sau như một, tấ cả vợ bé và con riêng đều đến đây, Tô Mộc ngồi ở vị trí bên cạnh Bạch phụ, thản nhiên nhìn lướt qua, bàn ăn, mười lăm người.

    Trừ bỏ cô ra, ngoài ra còn có tám đứa nhỏ.

    Bởi vì Bạch Mạn Tinh là đối tượng trong nhiệm vụ, cho nên Tô Mộc quen mắt nhất cũng chính là cô, cô ngồi bên cạnh người có khuôn mặt trắng bệch ngồi, mảnh mai như không có xương, xinh đẹp ốm yếu, chính là mẹ của cô.

    Mẹ của cô bởi vì thân thể nhiều bệnh, điềm đạm đáng yêu, bạch phụ cũng tương đối thương tiếc.

    Bạch phụ đầu tiên là phát biểu, xúc động nói về việc Tô Mộc đậu vào đại học, sau đó quay đầu, kiêu ngạo nhìn "Con trai" nhà mình.

    "Con trai, hôm nay ngày đầu tiên đi trường học, có cái gì.. muốn nói hay không?"

    "Ba, không có." Tô Mộc trả lời.

    "Được, vậy ăn cơm đi." Bạch phụ từ ái gắp cái chân gà cho Tô Mộc, "Đến, con ăn nhiều một chút."

    Trên bàn tất cả mọi người tập mãi đã thành thói quen.

    Bạch Mạn Tinh đang cúi đầu ăn cơm, khóe miệng hiện lên một nụ cười trào phúng, hôm nay đi báo dan cũng có cô, chính là người cha này chỉ biết là bạch cập bạch cập bạch cập!

    "Đến, Tinh nhi, mẹ chúc mừng con đậu đại học." mẹ Bạch Mạn Tinh gắp cho cô một miếng thịt, nhỏ giọng nói.

    Bạch mạn Tinh nhìn thấy thịt trong bát, gật gật đầu: "Mẹ, ngươi cũng ăn nhiều một chút."

    Cô có mẹ.. Là tốt rồi.

    Bữa tối mặt ngoài hài hòa trôi qua, trừ bỏ bạch mẫu bạch phụ cùng Tô Mộc, còn lại mọi người lục tục rời khỏi.

    Bạch phụ cũng bởi vì có việc, nửa giờ sau cũng đi.

    Bạch mẫu lôi kéo Tô Mộc tố khổ, Tô Mộc trước tiên nói một câu: "Ta mệt mỏi."

    "Đứa trẻ này, ngươi nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai liền chính thức khai giảng, nga, đúng rồi, các ngươi huấn luyện quân sự là mùa đông đi, lúc ấy, ăn mặc cho thật tốt."

    "Vâng, ngài cũng nghỉ ngơi sớm một chút."

    Tô Mộc trở về phòng, sau khi tắm rửa, tiếp tục giày vò máy tính bảng tối hôm qua.

    Lúc này đây sau khi cọ hóa giải, đem linh kiện chỉnh tề đặt ở trên mặt đất, tìm thước đo ra lượng.

    Cửu thiên tuế nhìn không ra đến tột cùng là cô muốn làm cái gì: 【 kí chủ, ngươi nếu rất nhàn, bản hệ thống đề nghị ngươi ngẫm lại phải làm như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ. 】

    "Đây là bước đầu tiên để hoàn thành nhiệm vụ." Vừa trả lời, Tô Mộc vừa lấy bút ghi chép thật nhỏ phía dưới.

    【 kế tiếp kí chủ muốn làm cái gì? 】 Cửu thiên tuế tò mò, đây là bước đầu tiên? Vì cái gì nó hoàn toàn nhìn không ra là có ý gì?

    【 ngươi muốn mua tin tức? 】 Tay như trước không ngừng, Tô Mộc nói với giọng sâu xa.

    Cửu thiên tuế mộng bức: 【 mua cái gì tin tức? 】

    Sẽ không phải là như nó nghĩ đi..

    【 muốn biết kế tiếp ta phải làm như thế nào để có tin tức không. 】

    Cửu thiên tuế: .

    Mẹ kiếp!

    Kí chủ tức giận đến nó là một cái hệ thống cũng phải nói một câu thô tục.

    【 kí chủ tựa hồ không có hiểu được tác dụng thật sự của bổn hệ thống, bổn hệ thống là tới trợ giúp kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, cho nên kí chủ có kế hoạch có thể nói cho bổn hệ thống biết, thuận tiện cho bổn hệ thống cho kí chủ đề nghị tốt, để hoàn thành nhiệm vụ. 】
     
    uvyhn, kuro222, qqqqqq3 người khác thích bài này.
  4. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 13. Thiếu nữ vô lương 9.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ngươi có thể giúp ta cái gì?" Tô Mộc từ trong túi lấy ra mấy cái linh kiện.

    Cửu Thiên Tuế sửng sốt: 【 kí chủ, cô từ lúc nào mà mấy cái linh kiện này? 】

    Cả ngày hôm nay, kí chủ chính là đi đưa tin, đi dạo trường học một chút, sau đó sẽ trở lại ăn bữa tối, nó có thể khẳng định, kí chủ tuyệt đối không có chạm qua mấy cái linh kiện này.

    "Tối hôm qua nhét vào trong túi, ngươi không phải vẫn nhìn ta, không thấy được?"

    Cửu Thiên Tuế nghẹn lời, nó thật sự là không có nhìn đến.. Chẳng lẽ là lúc nó chớp mắt, kí chủ lấy bỏ vào túi?

    Nhưng vấn đề là, nó không cần chớp mắt a.

    "Muốn biết ta bỏ vào như thế nào?" Tô Mộc mang theo một tia nhiệt tình hỏi.

    Đã biết câu kế tiếp của kí chủ, Cửu Thiên Tuế: 【 kí chủ, bản hệ thống cũng không muốn biết. 】

    Cho dù nó có tiền, cũng không chịu nổi kí chủ lăn lộn như vậy.

    "Chúng ta trở lại vấn đề phía trước, ngươi có thể giúp ta cái gì?"

    【 thỉnh kí chủ nhớ lại điều khoản nhiệm vụ trước đây. 】

    "Nhiệm vụ cũng không giải thích rõ điều khoản cụ thể."

    【.. 】

    "Ngươi hẳn là đem các quy tắc và phạm vi làm việc của ngươi liệt kê chi tiết, như vậy ta vừa nhìn liền biết cái nào là phạm vi làm việc cái nào không phải là phạm vi làm việc của ngươi. Đồng dạng, cũng thuận lợi cho việc ta tối đa hóa tác dụng dụng của ngươi để dễ phát huy.

    【 kí chủ, ngươi có cần gì có thể hỏi bản hệ thống, cho dù bản hệ thống làm không được, hệ thống thương thành còn có đạo cụ. 】

    " Phiền toái. "

    【.. 】

    Phiền toái? Nó một cái hệ thống cao cấp, lại bị kí chủ ghét bỏ, đây là trường hợp đầu tiên.

    " Nói thẳng ra là, ngươi chính là người giám sát. "

    Cửu Thiên Tuế: . Lời này nói như vậy không có sai.

    【 kí chủ nhất định cho rằng như vậy, bản hệ thống cũng không có biện pháp, nhưng là bản hệ thống mạnh hơn nhiều, bản hệ thống so sánh với người giám sát thì cao hơn vô số cấp bậc. 】 Đây là tôn nghiêm của hệ thống cao cấp, không thể vứt bỏ! Cùng Cửu Thiên Tuế nói chuyện này trong chốc lát, Tô Mộc trên tay cầm linh kiện hoàn thành toàn bộ lắp ráp, đem máy tính bảng bỏ vào túi sách, liền đi ngủ.

    - Đại học ngày đầu tiên.

    Tô Mộc tới phòng học.

    Các bạn học cùng lớp lần lượt tới.

    Ngày đầu tiên, đơn giản chính là chủ nhiệm lớp thao thao bất tuyệt, sau đó là các bạn học tự giới thiệu. Tô Mộc tới sớm, cho nên tìm dựa góc ngồi dựa vào tường, cầm máy tính bảng nhìn vào màn hình, chung quanh hết thảy đều bị cô tự động che chắn.

    Cửu Thiên Tuế tận trách nhiệm nhắc nhở: 【 kí chủ, đến lượt cô tự giới thiệu. 】

    Tô Mộc thu hồi máy tính bảng, đứng dậy:

    " Bạch Cập. "

    Nói xong lại ngồi xuống. Các bạn học còn chưa kịp phản ứng, lại nhìn thấy người ngồi bên cạnh cũng đứng dậy:

    " Phác Tiêu."

    Tô Mộc nghiêng đầu vừa nhìn, không biết hắn từ khi nào ngồi vào chỗ kế bên cô, thản nhiên nhìn thoáng qua, sau đó không hề có hứng thú thu hồi ánh mắt, lại cúi đầu nhìn vào máy tính bảng.

    Lúc cô nhìn Phác Tiêu, anh định nhìn qua chào hỏi cô, kết quả phát hiện cô dùng ánh mắt xa lạ nhìn mình giống như không hề biết nhau, buồn cười nhìn người đang cúi mặt nhìn chăm chú vào cái bàn phía dưới. Nhìn thấy một cái video trên màn hình máy tính bảng của cô, là một cái video quảng cáo sản phẩm mới không biết tên của một công ty khoa học công nghệ. Cô còn xem thật sự nghiêm túc, thật làm cho Phác Tiêu cũng nổi lên vài phần hứng thú, cứ như vậy cùng cô xem với khoảng cách xa như vậy.

    Hai thiếu niên đẹp trai an tĩnh ngồi cùng nhau xem hình ảnh, làm nữ sinh trong lớp sôi nổi quay đầu nhìn lại. Giá trị nhan sắc này, mấy cái tiểu thịt tươi trên TV kia, căn bản là không thể so sánh bằng. Nghĩ đến về sau đi học đều có thể nhìn thấy hai người đẹp mắt như vậy, một loại nữ sinh lộ ra ánh mắt thỏa mãn.

    Trong đó, còn có Bạch Mạn Tinh, Bạch Cập cùng một lớp với cô ta, cô ta biết, chính là thật không người con trai đâm vào cô ta ngày hôm qua cũng ở trong lớp này, nhìn bộ dạng hắn, chẳng lẽ có quen biết với Bạch Cập?
     
    kuro222, qqqqqq, dem co don3 người khác thích bài này.
  5. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 14. Thiếu nữ vô lương 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hai người thật sự rất thu hút ánh mắt, người sáng suốt đều nhìn ra bọn họ không hề để ý đến những gì giáo viên chủ nhiệm nói, chủ nhiệm lớp cũng biết lai lịch hai người này, cũng không được nổi giận, cũng chỉ có thể làm là đem những gì nhà trường dặn dò lúc trước nói lại một lần.

    Ngày đầu tiên đi học, cũng không có cái gì đặc biệt, sau lúc tan học, Tô Mộc lại bị Phác Tiêu cản lại.

    Tô Mộc ngước mắt "Có việc."

    "Bạch cập." Tên này trong miệng Phác Tiêu vòng một vòng, mới nói ra.

    Lúc này hắn mới phản ứng lại đây, thiếu niên đẹp đến mức quá phận này, là người Bạch gia.

    Hơn nữa lại là đứa con trai duy nhất nhà họ Bạch, là người thừa kế nhà họ Bạch.

    Khó trách ngày đó bị bắt cóc cũng có thể trấn định tự nhiên như vậy.

    "Ừ."

    "Cậu không nhớ rõ tôi?" Nhìn thấy cô cúi thấp đôi mắt tiếp tục nhìn chăm chú vào máy tính bảng trên tay, phác tiêu nheo đôi mắt ưng lại.

    "Có việc?" là kim chủ mấy ngày hôm trước, cô nhớ rõ.

    Nhưng mà hắn cản đường mình làm cái gì?

    "Bạch đồng học, mấy ngày hôm trước, ngươi lừa ta, nên hay không nên cho ta một cái lý do?" Nhìn cô vẻ mặt lạnh nhạt của cô, giống như ghét bỏ cùng hắn nhiều lời, một lời cũng phí thời gian.

    Nhưng Phác Tiêu lại cảm thấy mình thật ra càng muốn trêu chọc cô, dù như thế nào đi nữa, bọn họ cũng đã gặp nhau hai lần, không, hôm nay nữa là ba lần.

    Về sau vẫn là bạn cùng lớp, tuy rằng hắn cùng bạch phụ là quan hệ đối nghịch, nhưng cũng không gây trở ngại việc hắn thưởng thức cô.

    "Anh tình nguyện cùng tôi giao dịch." Tô Mộc nói.

    Phác tiêu nghẹn lời, cô nói ngươi tình ta nguyện?

    Hắn cái thời điểm kia rõ ràng là bị cô uy hiếp đấy, ok?

    Cô đến tột cùng là như thế nào mặt không đỏ tâm không nhảy nói ra những lời này?

    "Cậu xác định?"

    "Tôi có cách có thể từ trong miệng tên sát thủ lấy được những gì anh muốn biết."

    Đột nhiên thay đổi đề tài nói chuyện, Phác Tiêu sửng sốt, lập tức đáy mắt có chút lãnh ý, cô là như thế nào biết chính mình không có lấy được hết những thông tin trong miệng tên sát thủ?

    Chẳng lẽ bên hắn có nội gián của Bạch gia?

    "Lần thứ hai giao dịch, cho cậu một cái chiết khấu, ba trăm vạn." Ánh mắt của cô không có rời khỏi máy tính bảng trên tay, lời nói cũng thập phần tùy ý.

    Khóe miệng Phác Tiêu giật nảy, người thừa kế Bạch gia.. thiếu tiền như vậy?

    Vì cái gì chỉ gặp mặt có vài lần, hai lần đều phải cùng cậu ta làm cái gọi là giao dịch.

    "Tôi muốn mua tình báo Bạch gia thì sao?"

    Phác tiêu mỉm cười hỏi.

    "Dựa theo tình báo định giá."

    Phác tiêu có loại cảm giác bất lực chịu thua cô, ngay cả bạch gia đều có thể lấy đến làm giao dịch, Bạch Cập này, xác định là người Bạch gia?

    "Bạch gia gần nhất có một nhóm súng ống đạn khi nào thì đến bến tàu?"

    Hạ giọng, mang theo tính dò hỏi thử thử.

    "Chờ."

    Tô Mộc mở miệng, sau đó Phác Tiêu nhìn thấy màn hình máy tính bảng của cô trở thành máy tính, những ngón tay tay trắng nõn thon dài đang gõ liên tục trên đó.

    Không bao lâu sau, liền thấy một vài chữ.

    "Xóa số lẻ, chuyển tiền đến tài khoản của tôi."

    Nhìn thấy cái con số kia, Phác Tiêu đại khái liền biết, hắn có thể mua lô hàng bằng chừng này tiền, hắn còn đi cướp hàng hóa của bạch gia làm cái gì?

    Nhàn rỗi không có chuyện gì sao?

    "Giao dịch này.. Thật đúng là công bằng." Lúc này, Phác Têu tự nhiên biết cô là nghiêm túc chơi đùa cùng hắn, căn bản không tính toán đem tình báo bán cho hắn.

    "Tiền đến tình báo đến, nếu không?" Tô Mộc lại hỏi.

    Phác tiêu hiếp mắt: "Ta như thế nào biết tình báo là thật hay giả?" Nếu cô thích diễn, vậy hắn liền bồi cô diễn.

    "Danh dự đảm bảo." Tô Mộc thản nhiên nói, nhưng biểu tình rõ ràng là tin hay không tùy ý.

    Danh dự?

    Phác tiêu cũng không tín.

    "Phác Tiêu bạn học, thỉnh không cần lãng phí thời gian." Ngay khi nhận ra hắn có suy nghĩ không muốn làm giao dịch, Tô Mộc nghiêng người vòng qua hắn đi rồi.

    Phác Tiêu nhìn bóng lưng của cô, đáy mắt cảm xúc không rõ,

    "Cậu ngăn Bạch Cập làm cái gì?" Bạch Mạn Tinh tiến lên hỏi.

    Nhìn đến là cô, phác tiêu liếc liếc mắt một cái: "Cùng cô có quan hệ?"

    Bạch Mạn Tinh thở phì phì trừng hắn: .

    Hai người tan rã trong không vui.
     
    uvyhn, Heoheocon9552, kuro2222 người khác thích bài này.
  6. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 15. Thiếu nữ vô lương 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bữa tối diễn ra như mọi khi, Bạch phụ thân thiết hỏi thăm cảm nhận ngày đầu đến trường của Tô Mộc.

    Tô Mộc nói: "Hoàn hảo." dùng hai từ tổng kết xong.

    "Lão gia, người xem, con trai cũng đã đại học, học được vẫn là phương pháp kinh doanh, có thể hay không cho nó đến công ty thực tiễn để học hỏi thêm?" Trên mặt Bạch mẫu tràn đầy ý cười yêu thương, nhìn Tô Mộc, thoạt nhìn là toàn tâm toàn ý lo lắng cho Tô Mộc.

    Bạch mẫu nói ra một câu như vậy, sắc mặt các phu nhân và những đứa trẻ còn lại phía dưới thay đổi khác nhau.

    Lúc này mới ngày đầu tiên vào đại học, đã nghĩ đến việc nhúng tay vào chuyện của công ty, tâm tư này của Bạch mẫu, đều lộ ra bên ngoài, thật khiến người ta tức nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không thể phản bác.

    Nếu Bạch Cập thật sự muốn vào công ty, các cô nhất định sẽ không trơ mắt nhìn cô đem Bạch gia nắm giữ Chỉ là, người kia là tâm can lão gia đặt trên người, các cô dám sao?

    "Con trai, con cảm thấy thế nào?" Khuôn mặt nghiêm túc nhưng tràn đầy ý cười nhìn về phía Tô Mộc.

    Bạch mẫu trong lúc này vẫn luôn nháy mắt với Tô Mộc, nhưng Tô Mộc làm như không nhìn thấy, bộ dáng Bạch mẫu như chỉ hận rèn sắt không thành thép.

    Tô Mộc mở miệng: "Không vội."

    Mọi người phía dưới thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ sợ cô nhúng tay vào việc của công ty, thì về sau các cô sẽ khó có cơ hội trở mình.

    Bạch mẫu nghe được Tô Mộc trả lời, đáy lòng thầm mắng cô không hiểu chuyện, trên mặt lại không thể biểu hiện gì ra ngoài.

    "Thiếu gia là còn muốn trải nghiệm cuộc sống thời đi học đây, xem ra thiếu gia rất thích những ngày ở Đại học, lão gia, ngài cũng an tâm." Phu nhân xinh Lam Duyệt xinh đẹp chớp lấy thời cơ, cười nhạt nhẹ nhàng mở miệng.

    Bạch Nghĩa cười ha ha: "Cũng đúng lúc này con trai vừa mới vào đại học, là muốn kết giao thêm nhiều bạn bè, nếu như ở công ty, thì làm sao trải nghiệm cuộc sống thời đại học được."

    Bữa cơm này mọi người đều có vẻ mặt và sự tính toán khác nhau.

    Sau bữa tối, Bạch mẫu bên kia lại gọi điện thoại đến đây một chút. Tô Mộc bắt máy để sang một bên, tiếp tục xem máy tính bảng.

    Cửu thiên tuế: [.. kí chủ cô cứ xem đi xem lại video của công này, để làm gì thế? ]

    Tô Mộc: "Kiếm tiền."

    Cửu thiên tuế: 【.. Kí chủ nếu đối nhiệm vụ có một nửa tâm tư này, bổn hệ thống cũng rất vui mừng 】

    Tô Mộc: "Thêm tiền."

    Cửu thiên tuế: .

    Quên đi, nó không có cách nào cùng kí chủ câu thông.

    Bạch mẫu bên kia nói mệt, Tô Mộc bên này cũng xem xong video, im lặng trong chốc lát, cô từ từ mở miệng:

    "Yên tâm tôi sẽ không để cho bọn họ có cơ hội khấu trừ tiền của tôi." Trong giải thích nhiệm vụ có nói tới cái này, cô nhớ rất rõ ràng.

    Cửu thiên tuế sửng sốt, kí chủ đây là có ý gì Khấu tiền, khấu cái gì.. Đúng rồi! Nó như thế nào lại quên đi, nhiệm vụ không hoàn thành, là sẽ khấu trừ tích phân, mà tích phân trong mắt kí chủ, kia đều là tiền.

    【 kí chủ cái này hiện tại đối với nhiệm vụ có thể giúp gì? 】

    Cửu thiên tuế tỏ vẻ, nó thật sự không thể hiểu nổi tâm tư của kí chủ.

    "Muốn biết?" Tô Mộc hỏi.

    【 không cần tiền thì muốn biết 】kí chủ qua lại cũng chỉ có mấy cái kịch bản này, nó thật sự bất đắc dĩ.

    "Trên đời này làm gì có chuyện ăn cơm không cần trả tiền." Tô Mộc nói một câu thấm thía, đối với việc hệ thống không chịu tiêu tiền này, thật sự là không tốt.

    Cửu thiên tuế: 【 cho nên bản hệ thống lựa chọn không ăn. 】

    "Nếu muốn ăn, sẽ không phải khống chế chính mình, sống trên đời, vui vẻ là tốt rồi."

    【 bổn hệ thống không phải người, lời này nói với bổn hệ thống là vô dụng. 】

    Cảm thấy được chính mình thắng một bậc Cửu thiên tuế cảm thấy thật cao hứng. "Hệ thống trên đời, vui vẻ là tốt rồi."

    Cửu Thiên Tuế: . Kí chủ cô dám nói những lời bất cẩn như vậy một cách thờ ơ như vậy ư? Cô dám sao?
     
    uvyhn, Heoheocon9552, kuro2222 người khác thích bài này.
  7. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 16. Thiếu nữ vô lương 12.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy ngày Đại học hôm trước, Tô Mộc đều đi đến trường đúng giờ, trừ bỏ việc Tô Mộc lúc nào cũng cầm máy tính bảng, rất hấp dẫn ánh mắt của người khác, thì không còn chuyện gì phát sinh

    Cuối tuần đầu tiên ở Đại học.

    "Con trai cuối tuần này con muốn cùng bạn bè của mình đi chỗ nào chơi?" Bạch phụ khó có được một ngày nhàn nhã, ngồi ở sô pha trong phòng khách hút xì gà, ánh mắt hòa ái đích nhìn Tô Mộc đang đi từ trên lầu xuống, càng nhìn là càng vừa lòng.

    Con trai ưu tú như vậy, đều là vì kế thừa gien của hắn a.

    "Đi dạo một chút." Tô Mộc gật đầu, từ trí nhớ của nguyên chủ tìm ra thời cấp 3 cùng mấy người bạn tốt kia lêu lổng.

    Gia đình mấy người bạn kia đều là gia đình kinh doanh nhỏ, không kham nổi đế đô đại học, ở các trường học khác trước khi cô xuyên đến đây, nguyên chủ có cùng bọn họ hẹn nhau cuối tuần đầu tiên ở đại học, mấy người muốn đi vui chơi.

    Nhưng mà Tô Mộc như thế nào lại lãng phí thời gian để đi làm những chuyện này.

    Ăn xong bữa sáng, Tô Mộc rời khỏi nhà, trên đường tiếng chuông di động vang lên không ngừng, đều là mấy người bạn tốt trước kia của nguyên chủ.

    "A Cập, chúng tớ đã đến trước cửa nhà cậu, cậu mau ra đây."

    "Không rảnh."

    "A Cập, cậu đây là nói giỡn sao, cậu sẽ không rảnh?"

    "Tắt máy."

    Tắt máy thì lúc sau lại có cuộc gọi tiếp.

    "Bạch Cập, như thế nào? Cùng người trong nhà cãi nhau? Cãi nhau thì càng nên ra ngoài đi high a, mau ra đây, mấy anh em ở ngay trước cửa chờ cậu, cậu biết đấy, ban ngày chúng ta đi dạo một vòng, buổi tối đi quán ăn đêm."

    "Thật có lỗi, các cậu là nghe không hiểu lời tôi nói? Tôi nói là tôi không có thời gian."

    "Bạch Cập, cậu như vậy là không thú vị a."

    "Ừ, không thú vị, tạm biệt."

    Ngay sau đó lại có người gọi đến.

    "Bạch Cập, cậu đối với anh em chúng tôi như vậy, còn muốn mấy người bạn như chúng tôi nữa không?"

    "Không, tạm biệt."

    Tô Mộc rất có lễ phép nói tạm biệt rồi mới cắt đứt cuộc trò chuyện

    Giữ mấy người gọi là bạn bè này bên người thật là khiếp sợ

    Tô Mộc đem mấy dãy số của những người ban nãy kéo vào sổ đen.

    Vài người này, chơi cùng nguyên chủ hồi cấp 3, không ít lần ỷ vào nguyên chủ mà khi dễ Bạch Mạn Tinh, cho nên sau khi nguyên chủ bị vạch trần, vì để không bị liên lụy, bọn họ mở miệng dùng những từ ngữ ô uế chửi bới nguyên chủ, khiến cho thanh danh của nguyên chủ hoàn toàn thối, cuối cùng bị rơi vào kết cục như vậy

    Thời gian chính là tiền tài.

    Tô Mộc cũng sẽ không lãng phí thời gian cùng mấy người này.

    Cửu Thiên Tuế: 【 kí chủ, ngươi đi làm hư những đồ vật như vậy mới là lãng phí thời gian. Dành thời gian hoàn thành nhiệm vụ mới là chân lí. 】

    "Ừ."

    Cửu Thiên Tuế vô lực.

    Tô Mộc xuống xe, đứng trước một tòa cao ốc bình thường phía trước, năm sáu tầng nhà đều treo những bảng hiệu khác nhau.

    "Tinh khoa học kỹ thuật" ba chữ dưới ánh nắng mặt trời, lập lòe sáng lên, phá lệ bắt mắt, Tô Mộc ấn chỉ thị, bước vào trong phòng, cầu thang của tòa nhà đều là những xi măng cũ kĩ, nhiều chỗ bị gập ghềnh, những bức tường trắng cũng thay đổi hoàn toàn, nhiều chỗ còn xuất hiện nấm mốc.

    Ngôi sao khoa học kỹ thuật ở lầu ba, tới lầu ba, nháy mắt cảm giác không giống nhau, giống như bước vào thế giới khác, được trang trí bằng cảm giác công nghệ.

    "Chào ngài, cho hỏi ngài tìm ai?" Trước cửa là một người máy, mở miệng nói chuyện

    Cửu Thiên Tuế: 【 hù chết, bản hệ thống còn tưởng rằng là đồ trưng bày. 】

    Hóa ra là một máy cảm biến con người, dựa theo lập trình nói chuyện.

    "Hệ thống cao cấp?" Tô Mộc hỏi lại, Hệ thống này nói chính mình là một hệ thống cao cấp, kết quả lại bị một người máy dọa sợ rồi?

    Cửu Thiên Tuế: 【 kí chủ nghe lầm, bản hệ thống nói chính là dọa đến kí chủ. 】
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng mười 2020
  8. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 17. Thiếu nữ vô lương 13.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ta cảm ơn ngươi đã quan tâm."

    Sau khi trả lời Cửu Thiên Tuế, Tô Mộc nhìn người máy.

    "Ta là Tô Mộc."

    Ánh mắt người máy lại sáng lên: "Chào ngài, xin hỏi ngài tìm ai?"

    "Mở cửa."

    Người máy: "Chào ngài, xin hỏi tìm ai?"

    "Tìm ba ngươi." Tô Mộc rất đứng đắn đích nói.

    Cửa thủy tinh đang đóng chặt liền mở, người máy nói: "Ba, có người tìm; ba, có người tìm.."

    Cửu thiên tuế: .

    Người máy tốt, không, phải nói người thiết kế ra cuộc đối thoại này.

    【 kí chủ, ngươi như thế nào biết ám hiểu này? 】

    "Muốn biết?"

    Cửu thiên tuế: 【 quên đi, bản hệ thống không có tiền. 】

    "Ai a?"

    Mới vừa bước vào cửa Tô Mộc đã thấy một người mặt áo blouse trắng, vẻ mặt hung hăng tiến lại đây.

    Nhìn thấy đối diện là một người lớn lên rất xinh đẹp, nam nhân tận lực nói với ngữ khí nhẹ nhàng, nhếch miệng cười nói: "Cậu là Tô Mộc?"

    "Ừ." Tô Mộc gật đầu

    Nam nhân cao hứng: "Chào cậu, tôi chính là người cùng cậu nói chuyện" Tìm ba ngươi "trên Wechat, ta tên là Đinh Quảng Bạch. Hoan nghênh hoan nghênh, nơi này có chút đơn sơ, tùy ý ngồi."

    Cửu thiên tuế liền biết, đây là nguyên nhân kí chủ có thể đi vào cửa.

    Trong phòng khắp nơi đều là dụng cụ, ngay cả chỗ đặt ghế để tiếp khách cũng không có.

    Đinh Quảng Bạch lôi ra một cái ghế gỗ dưới chân một cây đàn.

    "Chỉ có này, mời ngồi."

    Tô Mộc cúi đầu nhìn thấy trên mặt ghế đều là ván gỗ, nếu cô ngồi lên trên, kia thật sự là như ngồi trên bàn châm

    "Không sao, ta đứng là tốt rồi, nếu được, tôi có thể đi tham quan xung quanh hay không?"

    "Đương nhiên có thể." Nói muốn nhìn xem, Đinh Quảng Bạch liền cực kì kích động, tự mình dẫn Tô Mộc đi.

    "Cái này là năm năm trước thịnh hành toàn cầu, blablabla.."

    Không gian một tầng lầu không lớn, chứa đầy tâm huyết của hắn.

    "Đây là sản phẩm mới của chúng ta, đã muốn phát hành, ta tin tưởng nhất định có thể đại bán." Đinh Quảng Bạch nhìn di động trước mặt, mười phần tin tưởng, tràn trề nhiệt huyết.

    "Hiện tại bán mấy cái?" Tô Mộc nhàn nhạt liếc qua chiếc điện thoại bằng kim loại, vẻ ngoài làm cho người ta có cảm giác thô ráp, nhìn qua có vẻ nặng nề.

    "Một, một cái." Ngữ khí của hắn nháy mắt hạ xuống, hắn thật không hiểu, sản phẩm của mình tốt như vậy, vì cái gì lại không có ai mua.

    Hắn còn dùng gần hết tiền tiết kiệm của mình để tìm người làm một cái video quảng cáo thật tốt, hại hắn phải ăn mì gói suốt mấy tháng.

    Bất quá..

    "Tô Mộc huynh đệ, cậu ít nhiều cũng đầu tư hai trăm vạn, cũng chỉ có người như cậu mới tinh mắt như vậy, mới có thể đầu tư cho ngôi sao khoa học kĩ thuật nhỏ này của bọn tôi, tôi tin có sự gia nhập của cậu, ngôi sao khoa học kĩ thuật nhỏ này của chúng tôi sẽ tiến tới một ngày mai tươi sáng hơn" Nói dõng dạc, hùng hồn một phen.

    Tô Mộc vẻ mặt thản nhiên, đối lập với nam nhân trước mặt, Đinh Quảng Bạch có vẻ mặt cực kì khôi hài.

    "Ba, có người tìm! Ba, có người tìm.."

    Bên ngoài âm thanh của người máy lại vang lên, Đinh Quảng Bạch gãi gãi đầu, cười ngây ngô nói: "Chờ Tô Mộc cậu đến đây, câu này sẽ đổi thành tên của cậu."

    Có tiền chính là đại lão, bọn họ hiện tại phải dựa vào tiền đầu tư của cậu ấy.

    "Lão Đại, chúng ta đã trở lại."

    "A, có một tiểu soái ca này."

    "Soái ca? Soái ca ở đâu?" Một cô gái nhỏ nhắn, mặc kiểu loli hai mắt sáng lên chạy vội tới.

    Tô Mộc hơi nghiêng người, hoàn mỹ né tránh cái bất ngờ này của cô ấy.

    "Đừng nháo! Đây chính là người đầu tư của chúng ta!" Đinh Quảng Bạch nghiêm mặt làm bộ hung dữ, nháy mắt với mấy người khác.

    "A đây là cái người mà đại ca nói vung tiền như rác đầu tư cho chúng ta này." Thanh niên nhuộm tóc bên kia, trang phục theo trào lưu lộ ra vẻ mặt sáng tỏ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng mười 2020
  9. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 18. Thiếu nữ vô lương 14.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bốp!" Thanh niên ăn mặc rất tỉ mỉ bên cạnh cậu thanh niên nhuộm tóc kia, giống như một người quý tộc Châu Âu vỗ mạnh lên đầu thanh niên nhuộm tóc, trên khuôn mặt thanh tú nở một nụ cười tiêu chuẩn.

    "Đầu óc cậu ta có một chút vấn đề, vị tiểu ca này xin đừng để trong lòng, cậu đầu tư cho ngôi sao khoa học kỹ thuật, là vô cùng tinh mắt."

    Loli đối diện chớp mắt nhìn người thân sĩ này: "Nhưng mà Vũ ca ca rõ ràng vừa nói người đầu tư vào khoa học kĩ thuật nhất định là một người rất giàu có, còn muốn lừa nàng ta mấy trăm vạn, cho chúng ta thêm đồ ăn."

    Nụ cười hoàn mỹ trên khuôn mặt người thân sĩ, xuất hiện một tia rạn nứt.

    "ahihi! Ngươi chụp đầu lão tử làm cái gì? Nếu đầu lão tử mà xảy ra vấn đề, ngươi sẽ bồi thường tiền sao?" Thanh niên nhuộm tóc che đầu, hướng thân sĩ lớn tiếng nói.

    "Đại hoàng ca ca thật dữ, dọa đến người ta." Loli lên án nói.

    "Ta nào có dữ, trách hắn!"

    "Trách ta cái gì?" nụ cười trên mặt người thân sĩ lạnh băng, âm u, như từ địa ngục đi ra, từ trong túi lấy ra một con dao.

    "Vũ ca ca, chúng ta xẻ thịt hay là băm Đại Hoàng ca ca?" Loli hưng phấn sôi nổi.

    Tô Mộc: .

    Những người này là ai?

    Cửu Thiên Tuế: 【 kí chủ, cô có phải đang ở trên thuyền hải tặc không, ha ha ha, cần bản hệ thống hỗ trợ nói rõ một chút, thương thành hệ thống có rất nhiều đạo cụ đấy, có thể đổi bằng tích phân~】

    Ngồi xem kí chủ cầu hỗ trợ.

    Đinh Quảng Bạch nắm tay để bên môi ho vài tiếng: "Khụ khụ khụ.."

    "Tô Mộc tiểu huynh đệ, ba người này đề là em trai em gái của tôi, bọn họ có chút tật xấu." Gật gật đầu, hắn ra vẻ đau buồn, "Ta một người nuôi sống bọn họ thật sự là không dễ dàng."

    Sau đó nhìn Tô Mộc như thấy được hy vọng, "Bây giờ nhờ có đôi mắt biết nhìn người của cậu, à không, là đôi mắt tinh tường. Lúc này mới giúp bọn tôi có cơ hội trở mình, cho nên Tô Mộc huynh đệ, hãy dẫn dắt chúng tôi, hướng tới một ngày mai tốt đẹp hơn đi."

    Tô Mộc: .

    Khả năng diễn này.

    Còn những từ diễn thuyết này, nói đi nói lại đều là "Ngày mai tốt đẹp hơn." Không thể có từ nào khác sao?

    "Ta nói.."

    "Đều im lặng, Tô Mộc huynh đệ có lời muốn nói!" Đinh Quảng Bạch hướng ba người bên kia đang giương cung bạt kiếm quát.

    Ba người lập tức đứng thẳng, ánh mắt phá lệ chăm chú nhìn Tô Mộc.

    "Tôi là boss tân nhiệm của ngôi sao khoa học kĩ thuật, Tô Mộc." Thản nói một câu, cũng làm cho ba người bên kia sửng sốt.

    "Đại ca, ngươi đem ngôi sao khoa học kĩ thuật bán đi?" Thân sĩ hỏi

    "Ngươi thế nhưng sau lưng chúng ta làm chuyện như vậy, nói, bán bao nhiêu tiền, lấy ra chia đều!" Thanh niên nhuộm tóc nói

    "Bạch ca ca mới không phải người như vậy." Loli tín nhiệm nói.

    Đinh Quảng Bạch nhìn qua, ba người nhất thời im lặng.

    Vẻ mặt nghiêm nghị khi nhìn về hướng Tô Mộc, liền thay đổi thành nụ cười lấy lòng: "Tô Mộc huynh đệ, ta chưa nói sẽ bán ngôi sao khoa học kĩ thuật này mà."

    Tô Mộc cầm máy tính bảng ra, click mở đối thoại: "Ta đầu tư vào công ty hai trăm vạn, cộng thêm cho ngươi mấy cái thiết bị giá trị năm trăm vạn, mà ngươi đem 60% cổ phần công ty cho ta, cho nên, trong tay ta nắm giữ nhiều cổ phần nhất, ở một khía cạnh nào đó, tôi cũng là một ông chủ của công ty."

    "Chúng tôi còn có 40% cổ phần của công ty, chúng tôi không đồng ý cậu làm ông chủ. Thanh niên nhuộm tóc cực lực phản đối.

    " Tô Mộc huynh đệ, những lời cậu nói đều có lý, trên ta cậu có cổ phần công ty chỉ là lời hứa hẹn ngoài miệng của đại ca chúng tôi mà thôi, cho nên, những lời cậu vừa nói lúc nãy đều vô dụng. "Thân sĩ nhã nhặn cười

    " Tô Mộc ca ca, anh làm ông chủ, tôi sẽ có đồ ăn vặt sao?"Tiểu loli mong đợi nhìn Tô Mộc

    Đinh Quảng Bạch lén lui về phía sau từng bước.
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng mười 2020
  10. Bạch Nhân Ly

    Bài viết:
    6
    Chương 19. Thiếu nữ vô lương 15

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Mộc mở thư viện trên máy tính bảng ra: "Đây là văn kiện cổ phần công tư, các ngươi còn có vấn đề gì nữa không?"

    "Đại ca!" Thanh niên nhuộm tóc cùng thân sĩ trăm miệng một lời cùng nhìn về phía Đinh Quảng Bạch.

    Đinh Quảng Bạch nở nụ cười vô tội: "Ta, ta đây không phải là vì thấy có người đầu tư cho chúng ta sao, vui quá liền, liền.."

    "Các ngươi nếu như không muốn thừa nhận, vậy ta thu hồi đầu tư, tạm biệt." Tô Mộc chọn không phải chỉ có một ngôi sao khoa học kĩ thuật, đổi một cái là được.

    Tô Mộc vừa mới xoay người, liền nghe được âm thanh nịnh nọt từ phía sau truyền đến.

    "Ông chủ!"

    Mấy người đi tới trước mặt Tô Mộc, dùng ánh mắt rất chân thành, tỏa sáng lấp lánh nhìn anh.

    "Tô Mộc huynh đệ, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng vội đi."

    "Ông chủ, nếu có người nào không phục ngài, tôi sẽ đánh hắn tới khi nào hắn phục mới thôi!"

    "Ông chủ, chỉ cần đảm bảo mỗi tháng đều phát tiền lương cho tôi, tôi nhất định sẽ làm thật tốt, chăm chỉ làm việc."

    "Tô Mộc ca ca, anh đẹp như vậy, trên tay ta còn có 10% công ty cổ phần, anh có muốn không?"

    Cửu Thiên Tuế còn tưởng rằng có thể đợi được kí chủ xin nó hỗ trợ: .

    Đám người này, có thể hay không có một chút nguyên tắc.

    Tức giận a, nhưng là vẫn phải giữ vững nụ cười.

    Tô Mộc đang ở ngôi sao khoa học kĩ thuật tìm hiểu kỹ càng tình hình của công ty bây giờ.

    Mấy người này là toàn bộ nhân viên làm việc trong công ty rồi, thanh niên nhuộm tóc kia tên là.. Đại Hoàng

    Cái tên thật là độc đáo.

    Người thân sĩ tên là Vũ Trụ, tên này, khiến người ta bội phục dũng khí của hắn.

    Tiểu loli tự xưng là manh manh, lại bị những người khác khinh bỉ.

    "Chân trời mênh mông là bữa cơm của tôi, bữa cơm dọn ra dưới chân núi dài bất tận, bữa trưa như thế nào là ngon nhất, món ăn như thế nào là mê người nhất, cong cong bữa trưa tới từ bầu trời, chảy về phía miệng của ta, tiền giấy là thứ chúng ta mong đợi, một đường vừa ăn vừa lừa bịp mới là tự tại nhất.

    Thời gian vừa vặn đến mười hai giờ trưa, một giây cũng không cũng không hơn không kém, một bài hát không có cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung vang vọng khắp phòng.

    " Ông chủ, tới giờ ăn cơm trưa, hôm nay chúng ta ăn cái gì? "Đinh Quảng Bạch kích động nhanh chóng cởi áo khoác.

    " Ông chủ mời sao? Oa! Ông chủ muôn năm! Quả nhiên là có ông chủ là có cơm ăn. "

    Cửu thiên tuế: [ bản hệ thống mới muôn năm!]

    " Ông chủ, tôi đã tìm nhà hàng ngon ở quanh đây, ngài xem một chút muốn đến nơi nào? "Vũ Trụ đưa điện thoại.

    " Rốt cuộc cũng có thể ăn ăn ngon rồi, Tô Mộc ca ca, ta muốn sinh khỉ con cho anh. "Manh manh vui mừng vỗ tay.

    Không thể khống chế, Tô Mộc khóe mặt giật một cái, lần nữa quét mắt nhìn mấy người, cô cảm giác bây giờ mình đi, còn kịp..

    Thấy đôi mắt sáng lại chờ mong của mấy người bọn họ, Tô Mộc ho nhẹ một tiếng:" Đi thôi. "

    Mặc dù là mấy người quái dị, thế nhưng sau khi đi theo cô, sau này ngôi sao khoa học kĩ thuật tiền đồ vô lượng, coi như khao bọn họ trước vậy.

    Dẫn bốn người, sau khi Đinh Quảng Bạch cùng Vũ Trụ thi đoán số, Đinh Quảng Bạch là người thắng nên quyết định chỗ ăn.

    Sau đó năm người liền đi tới nhà ăn.

    Thời gian ăn trưa, nhà ăn này đã kín hết chỗ, Đinh Quảng Bằng nhưng lại quen cửa quen nẻo sau khi chào hỏi ông chủ thì lấy bàn ghế đi ra ngồi trước cửa.

    Đinh Quảng Bạch đưa thực đơn có vài chữ đã bị mờ không rõ ràng:" Tô Mộc huynh đệ, cậu gọi món ăn. "

    " Ta tùy các ngươi."Tô Mộc ngồi trên ghế đẩu hấp bé, trên tay cầm máy tính bảng cùng bút đang vẽ cái gì đó, cô toàn thân đều là hàng hiệu, có vẻ không phù hợp, nhưng biểu tình trên mặt cô lại lãnh đạm, không có chút nào khác.

    Sau khi nhanh chóng gọi đồ ăn, bọn họ đang chờ đồ ăn.

    Tô Mộc đem bản kế hoạch cô vừa vẽ ra giải thích với mấy người bọn họ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng mười 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...