Chương 10
[BOOK]Nhà họ Tô mẹ chồng nàng dâu đại chiến
Chẳng lẽ thật là thêu hoa có thể kiếm tiền?
Phùng Phương Phương nói: "Vậy cô thêu cái dạng gì có thể cho chị dâu coi thử không?"
"Là tiên hạc mừng thọ đồ tôi cầm đi đưa cho chị Hồng rồi, chị dâu cả nếu muốn coi á, buổi sáng ngày mai đi sớm tới đi." Tô Đan Hồng nói.
Phùng Phương Phương nghe được lời nói chắc như đinh đóng cột như vậy, lúc này mới vừa bụng gật đầu, ánh mắt nhìn trong tay cô cầm thịt heo với xương sườn, nói: "Cô lấy mấy cái này ở đâu?"
"À tôi không phải kiếm được ít tiền sao, muốn hiếu kính cha mẹ một chút." Tô Đan Hồng cười cười.
Ông bà Quý sinh hoạt thiệt sự cần kiệm, lần trước cô tới đây trên bàn chỉ bày dĩa dưa muối cùng vói một một ít muối đậu phộng, cô thấy cũng không đành lòng.
Phùng Phương Phương nghe vậy ngoài miệng không nói cái gì, nhưng trong lòng hừ lạnh, làm dẫy cho ai coi đâu!
Tô Đan Hồng gả qua đây ba năm, cha chồng với mẹ chồng cũng chưa ăn một chén cơm một gáo nước nhà cô, hiện tại thay đổi như dậy, để coi cô có thể giả bộ bao lâu?
Nhưng mà lời này Phùng Phương Phương cũng chỉ dám nói trong bụng, Tô Đan Hồng cũng không phải hiền lành gì, cô ta không cần thiết cứng đối cứng với cô, ngày mai cô ta còn muốn đi theo cô coi thử cô kiếm tiền như thế nào!
"Ăn thịt ăn thịt, con muốn ăn thịt!" Hầu Oa Tử đôi mắt nhìn chằm chằm miếng thịt hét lên.
"Thằng nhóc thúi đòi cái gì mà đòi? Đây là thím ba con hiếu kính ông bà nội, không phần của con!" Phùng Phương Phương tức giận nói.
Vừa nghe lời này, mẹ Quý sắc mặt liền không được tốt, trừng mắt nhìn Phùng Phương Phương sau đó nhìn về phía Tô Đan Hồng, đang định nói hai câu, vợ thằng ba chắc phiền chán vợ thằng cả lại chỗ bọn họ tống tiền.
Lại không nghĩ nghe vợ thằng ba nói: "Hầu Oa Tử muốn ăn thịt ha? Phải nói nghe sao lọt tai, thịt là thím ba mua lại đây cho ông bà nội ăn đó."
"Thím ba!" Hầu Oa Tử nhìn cô một cái, dùng sức gọi lớn.
Đừng nhìn nó nhỏ nha, nhưng nó cũng biết thím ba không phải người tốt, trước kia mắt lúc nào cũng trừng nó, bất quá so với thịt đều không tính là gì.
"Mẹ, Hầu Oa Tử muốn ăn thì cho nó ở lại ăn cơm trưa đi, nhưng mà mẹ cùng cha cũng đừng tiết kiệm." Tô Đan Hồng nói với cha mẹ Quý.
"Được." Mẹ Quý sửng sốt một chút mới hồi phục lại tinh thần, mặt đầy tươi cười.
Còn Phùng Phương Phương lại nhìn như quỷ Tô Đan Hồng, không thể so cha mẹ Quý nhiều ngày chậm rãi tiếp thu, sau trận ồn ào lần đó, chưa gặp Tô Đan Hồng, Tô Đan Hồng hôm nay như thế nào dễ nói chuyện như vậy, không cùng cô ta cãi lộn, hiện tại còn cho con trai cô ta ăn thịt cô mua cho 2 ông bà còn có xương sườn nữa chớ?
Phùng Phương Phương nghi ngờ thịt có phải bỏ độc không ta!
"Giữa trưa con cũng đừng nấu cơm, lại đây ăn chung là được rồi." Mẹ Quý giữ cơm nói.
"Không cần đâu mẹ, con cũng mua cho cha mẹ con chút đồ, tính đem qua cho bọn họ, cũng ở bển ăn." Tô Đan Hồng nói, lại từ trong túi lấy ra kem bảo vệ da với cao sò du, nói: "Hiện tại hôm nay cũng lạnh, mẹ với cha cũng chú ý chút, này phòng khi lạnh 2 người thoa."
"Mẹ với cha con cũng không dùng được đâu, thuốc mỡ này khó kiếm, con lấy dìa dùng đi." Mẹ Quý vội vàng nói.
"Con cũng có mà, giữ đi, con đi về trước." Tô Đan Hồng đem đồ giữ lại, liền rời đi.
Phùng Phương Phương nhìn em dâu ba quả thực thay đổi, ôn nhu cực kì, thiệt nhận không ra!
"Mẹ, em dâu ba bị làm sao dậy, sao thay đổi giống như người khác dậy?" Tô Đan Hồng vừa đi, Phùng Phương Phương liền không che giấu nghi ngờ của mình, nói.
"Con đi giặt quần áo nhanh đi, vợ thằng ba ổn lắm, đừng dùng ánh mắt hồi xưa nhìn nó." Mẹ Quý tống cổ nói.
Trước kia vợ thằng ba thích gây lộn, nhưng tính cũng coi như thẳng thắng, không giống vợ thằng cả trong bụng toagn dao găm không.
Phùng Phương Phương tròng mắt vừa chuyển, liền nói: "Mẹ, mẹ coi Hầu Oa Tử, mặt bị gió lạnh quạt nứt ra, kem bảo vệ da cao sò du nếu không dùng, dậy cho Hầu Oa Tử dùng đi?"
Hầu Oa Tử nhận được ánh mắt của mẹ nó, liên tục nói: "Nội, cho còn dùng, cho con dùng."
Mẹ Quý nhìn khuôn mặt của cháu trai lớn, thiệt là bị quạt đến đỏ, liền nói: "Đi giặt quần áo trước đi, tới đón Hầu Oa Tử rồi cầm."
Phùng Phương Phương nghe vậy, liền vui vẻ cầm quần áo đi, còn hỏi: "Mẹ có quần áo muốn giặt không? Lấy ra cho con giặt sạch một thể lun."
"Không có." Mẹ Quý nói.
Phùng Phương Phương liền đi giặt quần áo, cô ta tới sớm lại đây còn chưa chuẩn còn nấu cơm, nhưng lúc cô ta trở về Hầu Oa Tử đã ăn no, cũng không có phần của cô ta.
"Này hộp cao sò du lấy về cho Hầu Oa Tử thoa đi." Mẹ Quý cho một hộp cao sò du.
Phùng Phương Phương còn tưởng rằng hai hộp đều cho cô ta, bất quá được hộp cao sò du cũng cũng không tệ, này hộp nghêu sò du cần phải bảy hào tiền, cô ta tiếc tiền mua!
Đuổi nhà thằng cả đi rồi, mẹ Quý liền đem kem bảo vệ da lấy lại đem cho nhà thằng hai, nói: "Giữ lại cho Hương Quất, Hương Lê thoa mặt."
Quý Mẫu Đan ánh mắt sáng lên: "Đa tạ mẹ, mẹ sao đột nhiên đi mua kem bảo vệ da về, mua cái này không hời?"
"Đan hồng kiếm lời, mua cho mẹ với cha con, chúng ta không cần nên lấy tới đây, Hầu Oa Tử bên kia cũng có một hộp cao sò du." Mẹ Quý nói.
Quý Mẫu Đan sửng sốt, nói: "Tô Đan Hồng kiếm tiền? Cô ấy làm cái gì ra tiền?"
"Đan hồng làm thêu phẩm kiếm tiền, ngày mai con làm xong có thể qua coi thử, chị dâu cả con cũng đi, hai người các con đi chung đi, đỡ phải một hồi đi không dứt." Mẹ Quý nói.
"Được, ngày mai con tìm chị dâu ả cùng đi! Đúng rồi mẹ, Tô Đan Hồng kiếm lời bao nhiêu tiền dậy?" Quý Mẫu Đan nói, cô ta thật ra muốn coi Tô Đan Hồng đây là thêu cái gì có thể kiếm ra tiền? Kiếm lời nhiều ít mới bỏ được mua kem bảo vệ da cao sò du cho cha mẹ chồng dùng?
"Một trăm." Mẹ Quý mẫu.
"Một trăm?" Quý Mẫu Đan trừng mắt, hít một hơi: "Mẹ có nói lộn không? Cô ta kim chỉ còn không biết may không thế nào thêu thùa kiếm một trăm đồng?"
"Dậy con ngày mai đi coi là biết!" Men Quý tức giận nói.
"Con ngày mai nhất định phải đi!" Quý Mẫu Đan trong lòng như lửa nóng, Tô Đan Hồng coa thể kiếm một trăm đồng, cô ta còn không thể kiếm được hai trăm 300 sao? Trong may ba chị em dâu cô ta dám nhận số 2, ai dám nhận số 1?
Cầm thịt heo cùng xương sườn lại nhà mẹ đẻ Tô Đan Hồng không biết chị em dâu đối mình dựa việc may vá kiếm lời có ý kiến lớn như vậy, cô cũng không nghĩ tới lúc mình lấy thịt heo về nhà mẹ đẻ, thế nhưng sẽ nhìn thấy cảnh mẹ chồng nàng dâu đại chiến.
Mẹ đẻ cô đè chị dâu 2 cô ở dưới thân, nắm tóc cô ấy, trong miệng không ngừng mắng thô tục: "Mầy là cái đồ rách nát, nhà họ Tô tao nào có lỗi với mầy mà mầy dám đi ra ngoài ngoài tình? Coi tao không đánh gãy chưng mầy!"
Sống trên dưới hai đời chưa bao giờ Tô Đan Hồng thấy cái trường hợp này nên ngu người, nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, vội vàng nói: "Mẹ làm gì dậy? Còn không mau đứng lên!"
"Mầy tránh ra, con này to gan dám cho nhà họ Tô đội nón xanh, coi tao không dám đánh chết nó!" Mẹ Tô đẩy cô ra, ngoài miệng mắng.
"Cô em chồng, cô mau kéo mẹ ra, mau đem mẹ kéo ra đi, tôi không có ngoại tình, những cái đó đều là mẹ tự mình nghi thần nghi quỷ!" Chị dâu 2 Tô chật vật chạy nhanh nói.[/BOOK]
[BOOK]Nhà họ Tô mẹ chồng nàng dâu đại chiến
Chẳng lẽ thật là thêu hoa có thể kiếm tiền?
Phùng Phương Phương nói: "Vậy cô thêu cái dạng gì có thể cho chị dâu coi thử không?"
"Là tiên hạc mừng thọ đồ tôi cầm đi đưa cho chị Hồng rồi, chị dâu cả nếu muốn coi á, buổi sáng ngày mai đi sớm tới đi." Tô Đan Hồng nói.
Phùng Phương Phương nghe được lời nói chắc như đinh đóng cột như vậy, lúc này mới vừa bụng gật đầu, ánh mắt nhìn trong tay cô cầm thịt heo với xương sườn, nói: "Cô lấy mấy cái này ở đâu?"
"À tôi không phải kiếm được ít tiền sao, muốn hiếu kính cha mẹ một chút." Tô Đan Hồng cười cười.
Ông bà Quý sinh hoạt thiệt sự cần kiệm, lần trước cô tới đây trên bàn chỉ bày dĩa dưa muối cùng vói một một ít muối đậu phộng, cô thấy cũng không đành lòng.
Phùng Phương Phương nghe vậy ngoài miệng không nói cái gì, nhưng trong lòng hừ lạnh, làm dẫy cho ai coi đâu!
Tô Đan Hồng gả qua đây ba năm, cha chồng với mẹ chồng cũng chưa ăn một chén cơm một gáo nước nhà cô, hiện tại thay đổi như dậy, để coi cô có thể giả bộ bao lâu?
Nhưng mà lời này Phùng Phương Phương cũng chỉ dám nói trong bụng, Tô Đan Hồng cũng không phải hiền lành gì, cô ta không cần thiết cứng đối cứng với cô, ngày mai cô ta còn muốn đi theo cô coi thử cô kiếm tiền như thế nào!
"Ăn thịt ăn thịt, con muốn ăn thịt!" Hầu Oa Tử đôi mắt nhìn chằm chằm miếng thịt hét lên.
"Thằng nhóc thúi đòi cái gì mà đòi? Đây là thím ba con hiếu kính ông bà nội, không phần của con!" Phùng Phương Phương tức giận nói.
Vừa nghe lời này, mẹ Quý sắc mặt liền không được tốt, trừng mắt nhìn Phùng Phương Phương sau đó nhìn về phía Tô Đan Hồng, đang định nói hai câu, vợ thằng ba chắc phiền chán vợ thằng cả lại chỗ bọn họ tống tiền.
Lại không nghĩ nghe vợ thằng ba nói: "Hầu Oa Tử muốn ăn thịt ha? Phải nói nghe sao lọt tai, thịt là thím ba mua lại đây cho ông bà nội ăn đó."
"Thím ba!" Hầu Oa Tử nhìn cô một cái, dùng sức gọi lớn.
Đừng nhìn nó nhỏ nha, nhưng nó cũng biết thím ba không phải người tốt, trước kia mắt lúc nào cũng trừng nó, bất quá so với thịt đều không tính là gì.
"Mẹ, Hầu Oa Tử muốn ăn thì cho nó ở lại ăn cơm trưa đi, nhưng mà mẹ cùng cha cũng đừng tiết kiệm." Tô Đan Hồng nói với cha mẹ Quý.
"Được." Mẹ Quý sửng sốt một chút mới hồi phục lại tinh thần, mặt đầy tươi cười.
Còn Phùng Phương Phương lại nhìn như quỷ Tô Đan Hồng, không thể so cha mẹ Quý nhiều ngày chậm rãi tiếp thu, sau trận ồn ào lần đó, chưa gặp Tô Đan Hồng, Tô Đan Hồng hôm nay như thế nào dễ nói chuyện như vậy, không cùng cô ta cãi lộn, hiện tại còn cho con trai cô ta ăn thịt cô mua cho 2 ông bà còn có xương sườn nữa chớ?
Phùng Phương Phương nghi ngờ thịt có phải bỏ độc không ta!
"Giữa trưa con cũng đừng nấu cơm, lại đây ăn chung là được rồi." Mẹ Quý giữ cơm nói.
"Không cần đâu mẹ, con cũng mua cho cha mẹ con chút đồ, tính đem qua cho bọn họ, cũng ở bển ăn." Tô Đan Hồng nói, lại từ trong túi lấy ra kem bảo vệ da với cao sò du, nói: "Hiện tại hôm nay cũng lạnh, mẹ với cha cũng chú ý chút, này phòng khi lạnh 2 người thoa."
"Mẹ với cha con cũng không dùng được đâu, thuốc mỡ này khó kiếm, con lấy dìa dùng đi." Mẹ Quý vội vàng nói.
"Con cũng có mà, giữ đi, con đi về trước." Tô Đan Hồng đem đồ giữ lại, liền rời đi.
Phùng Phương Phương nhìn em dâu ba quả thực thay đổi, ôn nhu cực kì, thiệt nhận không ra!
"Mẹ, em dâu ba bị làm sao dậy, sao thay đổi giống như người khác dậy?" Tô Đan Hồng vừa đi, Phùng Phương Phương liền không che giấu nghi ngờ của mình, nói.
"Con đi giặt quần áo nhanh đi, vợ thằng ba ổn lắm, đừng dùng ánh mắt hồi xưa nhìn nó." Mẹ Quý tống cổ nói.
Trước kia vợ thằng ba thích gây lộn, nhưng tính cũng coi như thẳng thắng, không giống vợ thằng cả trong bụng toagn dao găm không.
Phùng Phương Phương tròng mắt vừa chuyển, liền nói: "Mẹ, mẹ coi Hầu Oa Tử, mặt bị gió lạnh quạt nứt ra, kem bảo vệ da cao sò du nếu không dùng, dậy cho Hầu Oa Tử dùng đi?"
Hầu Oa Tử nhận được ánh mắt của mẹ nó, liên tục nói: "Nội, cho còn dùng, cho con dùng."
Mẹ Quý nhìn khuôn mặt của cháu trai lớn, thiệt là bị quạt đến đỏ, liền nói: "Đi giặt quần áo trước đi, tới đón Hầu Oa Tử rồi cầm."
Phùng Phương Phương nghe vậy, liền vui vẻ cầm quần áo đi, còn hỏi: "Mẹ có quần áo muốn giặt không? Lấy ra cho con giặt sạch một thể lun."
"Không có." Mẹ Quý nói.
Phùng Phương Phương liền đi giặt quần áo, cô ta tới sớm lại đây còn chưa chuẩn còn nấu cơm, nhưng lúc cô ta trở về Hầu Oa Tử đã ăn no, cũng không có phần của cô ta.
"Này hộp cao sò du lấy về cho Hầu Oa Tử thoa đi." Mẹ Quý cho một hộp cao sò du.
Phùng Phương Phương còn tưởng rằng hai hộp đều cho cô ta, bất quá được hộp cao sò du cũng cũng không tệ, này hộp nghêu sò du cần phải bảy hào tiền, cô ta tiếc tiền mua!
Đuổi nhà thằng cả đi rồi, mẹ Quý liền đem kem bảo vệ da lấy lại đem cho nhà thằng hai, nói: "Giữ lại cho Hương Quất, Hương Lê thoa mặt."
Quý Mẫu Đan ánh mắt sáng lên: "Đa tạ mẹ, mẹ sao đột nhiên đi mua kem bảo vệ da về, mua cái này không hời?"
"Đan hồng kiếm lời, mua cho mẹ với cha con, chúng ta không cần nên lấy tới đây, Hầu Oa Tử bên kia cũng có một hộp cao sò du." Mẹ Quý nói.
Quý Mẫu Đan sửng sốt, nói: "Tô Đan Hồng kiếm tiền? Cô ấy làm cái gì ra tiền?"
"Đan hồng làm thêu phẩm kiếm tiền, ngày mai con làm xong có thể qua coi thử, chị dâu cả con cũng đi, hai người các con đi chung đi, đỡ phải một hồi đi không dứt." Mẹ Quý nói.
"Được, ngày mai con tìm chị dâu ả cùng đi! Đúng rồi mẹ, Tô Đan Hồng kiếm lời bao nhiêu tiền dậy?" Quý Mẫu Đan nói, cô ta thật ra muốn coi Tô Đan Hồng đây là thêu cái gì có thể kiếm ra tiền? Kiếm lời nhiều ít mới bỏ được mua kem bảo vệ da cao sò du cho cha mẹ chồng dùng?
"Một trăm." Mẹ Quý mẫu.
"Một trăm?" Quý Mẫu Đan trừng mắt, hít một hơi: "Mẹ có nói lộn không? Cô ta kim chỉ còn không biết may không thế nào thêu thùa kiếm một trăm đồng?"
"Dậy con ngày mai đi coi là biết!" Men Quý tức giận nói.
"Con ngày mai nhất định phải đi!" Quý Mẫu Đan trong lòng như lửa nóng, Tô Đan Hồng coa thể kiếm một trăm đồng, cô ta còn không thể kiếm được hai trăm 300 sao? Trong may ba chị em dâu cô ta dám nhận số 2, ai dám nhận số 1?
Cầm thịt heo cùng xương sườn lại nhà mẹ đẻ Tô Đan Hồng không biết chị em dâu đối mình dựa việc may vá kiếm lời có ý kiến lớn như vậy, cô cũng không nghĩ tới lúc mình lấy thịt heo về nhà mẹ đẻ, thế nhưng sẽ nhìn thấy cảnh mẹ chồng nàng dâu đại chiến.
Mẹ đẻ cô đè chị dâu 2 cô ở dưới thân, nắm tóc cô ấy, trong miệng không ngừng mắng thô tục: "Mầy là cái đồ rách nát, nhà họ Tô tao nào có lỗi với mầy mà mầy dám đi ra ngoài ngoài tình? Coi tao không đánh gãy chưng mầy!"
Sống trên dưới hai đời chưa bao giờ Tô Đan Hồng thấy cái trường hợp này nên ngu người, nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, vội vàng nói: "Mẹ làm gì dậy? Còn không mau đứng lên!"
"Mầy tránh ra, con này to gan dám cho nhà họ Tô đội nón xanh, coi tao không dám đánh chết nó!" Mẹ Tô đẩy cô ra, ngoài miệng mắng.
"Cô em chồng, cô mau kéo mẹ ra, mau đem mẹ kéo ra đi, tôi không có ngoại tình, những cái đó đều là mẹ tự mình nghi thần nghi quỷ!" Chị dâu 2 Tô chật vật chạy nhanh nói.[/BOOK]
Chỉnh sửa cuối: