Chương 7
[BOOK]
Đan Hồng cô còn biết thêu thùa?
Chị Hồng nghĩ thầm nếu không phải trường lớp dạy thì làm sao đạt trình độ đó?
Liền nghe Tô Đan Hồng hỏi: "Chị Hồng, chị coi tôi thêu bức này giá bao nhiêu?
Trước nói mua bán, tự nhiên là muốn trước đem giá cả nói một lần.
Chị Hồng hành nghề nhiều năm như vậy, sớm một năm trước đã bỏ nghề, hiện giờ lại lần khai trương cửa hàng, nên cũng có mối lái của mình, nhưng lại thiếu thêu phẩm cao cấp, tất nhiên là không muốn bỏ lỡ một cao thủ dân gian như Tô Đan Hồng.
" Em gái xưng hô sao đây? "Chị Hồng cười dẫn cô lại uống trà.
Mới vừa vào cửa hàng, cô ta còn tưởng một phụ nữ nông dân bình thường, nhưng lúc em gái nay ngồi xuống thêu, như có sự thay đổi, thật là ứng câu nói, người không thể đánh giá qua tướng mạo, nước biển không thể dùng đấu để đong.
Tô Đan Hồng cũng tự giới thiệu, dù sao cũng đâu có gì mà giấu.
Chị Hồng vừa nghe liền cười:" Đúng là duyên phận, chị kêu là Chân Miêu Hồng, em kêu Tô Đan Hồng, hai tụi mình tên đều có chữ Hồng. "
Tô Đan Hồng cười cười.
" Nói thiệt với em, chị đây làm bức này phải có mười mấy người, chưa gặp trường hợp nào như em đây, tốc độ mau, thêu cũng tốt có thể so với đại sư. "Chị Hồng nói.
Tô Đan Hồng khiêm tốn nói:" Là chị Hồng khen em ngại quá, tay nghề em sao có thể so với đại sư? "
" Em gái đừng khiêm tốn, tay nghề của em còn phải là đại sư cao cấp, đại sư bình thường còn chưa đủ trình so với em. "
Hồng tỷ lại nghiêm túc, nói:" Cho nên chị cũng không xạo với em, em có tay nghề đi ra ngoài, cũng có người mua giá cao, chỉ là em muốn tự đi tìm nguồn tiêu thụ, khoa khăn không nói rồi, người khác em cũng chưa chắc tin được, ép giá là chuyện thường, thêu phẩm này cũng không phải nói bán là có thể bán ra ngoài được, đừng nói tới chỗ này, nếu đi ra ngoài, tới gần thành phố Giang Thủy cũng không có mấy cái cửa hàng thêu, cho nên em nếu tin chị, thì các nguyên phụ liệu đồ thêu kim chỉ các loại, về sau em cứ lấy ở chỗ chị, chừng thêu ra thành phẩm, em đem lại đây cho chị, tiền chị tính sòng phẳng cho em, không vừa bụng thì có thể thương lượng lại, nhưng thêu phẩm chị tự mình đem đi bán, khẳng định cũng phải kiếm chút lời, em thấy thế nào? "
" Cũng được, em nghe chị. "Tô Đan Hồng nghe vậy, dứt khoát gật đầu.
Chân Miêu Hồng này cũng coi như là hoàn toàn hết tình hết ý nói với cô, cô cảm thấy nếu không phải Chân Miêu Hồng nhìn cô thêu ra chim hoàng oanh kia cũng nhìn được, muốn giữ người lại, bằng không khẳng định không có ưu đãi như dậy.
" Em gái cũng dứt khoác thiệt, em yên tâm, chị Hồng sẽ không làm em thua thiệt. "Chị Hồng thấy cô thống khoái như vậy, thầm nghĩ không hổ là đại sư thêu thua tiêu chuẩn dân gian, lòng dạ không phải người bình thường có thể có.
" Nhưng mà chị Hồng, mặt thêu em muốn cái tốt hơn. "Tô Đan Hồng nói.
" Tất nhiên, cái kia chỉ mới là dùng để luyện tập. "Chị Hồng cười cười, liền đi vào mở rương lấy cho cô mặt thêu tốt nhất.
Tô Đan Hồng mong đợi, nhưng coi xong vẫn là cảm thấy có chút không ưng bụng, nhưng cái này chỗ chị Hồng là tốt nhất rồi, cũng chỉ có thể miễn cưỡng dùng thôi.
Ở đây, Tô Đan Hồng yêu cầu cực cao, ánh mắt cũng có chút bắt bẻ.
Chị Hồng cũng đã nhìn ra cô đối với mặt thêu của mình không phải thực sự vừa bụng, nhưng chị ta không bất mãn, ngược lại Tô Đan Hồng ở trong lòng chị ta địa vị cao hơn.
Rốt cuộc mặt thêu của mình không phải quá cao cấp, chị Hồng còn có thể không biết rõ? Nhưng không nghĩ tới Tô Đan Hồng chỉ sờ một chút, biết mặt thêu tốt xấu.
" Em yên tâm, lần sau lại đây, nhất định cho em mặt thêu tốt hơn! "Chị Hồng mở miệng nói.
Tô Đan Hồng cũng không làm" Dậy làm ohieefn chị ha. "
" Có gì đâu chớ. "
Trước kia không dám đưa loại mặt thêu cao cấp là sợ làm hư đồ, hiện giờ nhặt được bảo vật như dậy, chị Hồng đương nhiên muốn đưa, hơn nữa, mặt thêu càng tốt, thêu ra thêu phẩm chất lượng càng tốt, cũng bán được giá cao, đây là hai bên cùng co lợi!
Từ chỗ chị Hồng này không cần tiền thế chấp gì Tô Đan Hồng liền cầm đi vải thêu phẩm tốt nhất mặt thêu cùng với kim chỉ, nhưng mà Tô Đan Hồng cũng không vội về nhà, mà ở chợ đi dạo một vòng, sau đó mua nhiều nhu yếu phẩm sinh hoạt, lúc này mới cảm thấy thõa mãn về nhà.
Mắt thấy đã đến trưa ngọ, Tô Đan Hồng tiện tay lưu loát mà xào hai món ăn, một trứng gà xào rau hẹ, một là thịt thái lát xào ớt xanh, sau đó bưng tới nhà ông bà Quý bên đây.
" Đan hồng? "Đang chuẩn ăn cơm cha mẹ Quý nhìn thấy vợ thằng ba lại đây, đều có chút bất ngờ.
" Cha, mẹ, con không có nấu cơm, liền xào hai món ăn, tính lại đây cùng 2 người cùng nhau ăn? "Tô Đan Hồng nói.
Cha Quý gật đầu, nói cô ngồi.
" Con tới đây thì tới, xào đồ ăn làm gì? "Mẹ Quý nói, vừa thấy ưng bụng, cũng không phải tham hai món đồ ăn, mà là vấn đề thái độ của vợ thằng ba.
Như vậy mà cầm hai món ăn mặn lại đây, chuyện lạ nha, còn tính cô có hiếu tâm.
Mẹ Quý cầm chén đũa cho cô, kêu cô ngồi xuống cùng ăn.
Cha mẹ Quý ăn rất đơn giản, một dĩa dưa chua, một chén muối đậu phộng, có Tô Đan Hồng đem lại đây hai dĩa đồ ăn, lúc này mới tính hai món ăn mặn.
Lúc cha Quý ăn cơm trầm mặc không nói chuyện, mẹ Quý thì không có quý tắc như vậy, không chú ý lúc ăn không nói gì gì đó.
Tô Đan Hồng đối Quý Kiến Quân còn dám trừng mắt, nhưng đối mẹ Quý cô cũng không dám.
" Quần áo đều gửi cho Kiến Quân? "Mẹ Quý hỏi.
" Gửi rồi ạ. "Tô Đan Hồng gật đầu nói,
" Nhưng có viết thư Kiến Quân? "Mẹ Quý lại hỏi.
Tô Đan Hồng sắc mặt hơi hơi đỏ, nhẹ gật đầu:" Viết vài câu. "
Mẹ Quý thấy cô như vậy có chút mắc cười, nói:" Viết thư cho chồng con, liêm sỉ gì tầm này? Không phải bình thường sao? "
Tô Đan Hồng nhanh nói lãng sang chuyện khác, cô quay sang cha chồng nói:" Ba, đợi lát nữa phiền ba giúp con làm một cái giá thêu. "
Cha Quý trước kia là thợ mộc, lúc ông còn trẻ làm nghề này, mấy năm nay trong thôn có người phải làm tủ quần áo hồi môn, vẫn còn qua tới tìm cha chồng cô.
" Giá thêu? "Cha Quý còn chưa nói, mẹ Quý đã sửng sốt:" Con muốn dùng cái kia làm cái gì? "
Tô Đan Hồng liền ôn hòa nói, nói cô hai năm trước lên trấn trên thấy thêu thùa cảm thấy đẹp, vì thế liền lặng lẽ ở trong phòng học.
" Hôm nay đi gửi quần áo cho Kiến Quân thấy còn sớm, liền đi tới cửa hàng thêu của chị Hồng coi thử, cũng thêu một con chim hoàng oanh cho chị Hồng coi, cô ấy nói con thêu thùa có thể kiếm tiền, con nghĩ ở rãnh rỗi sinh nông nổi, làm chút thủ công, mặc kệ nhiều ít tièn, kiếm chút trợ cấp gia dụng. "
Là muốn kiếm chút trợ cấp gia dụng, cô chuẩn bị muốn có con, Kiến Quân lại ở quân đội, mỗi tháng tuy rằng đều có tiền trợ cấp, nhưng cũng không phải nhiều, vạn nhất nếu là thực sự có con, tiêu tiền như nước, chỉ dựa vào một mình Kiến Quân sao được?
Trong nhà có để giành chút tiền, nhưng ăn mặc chi phí con cai mọi thứ đều phải chu toàn, còn tương lai có con phải cho vào đại học, đều phải xài tiền.
Đừng nói mẹ Quý nghe được trợn mắt há hốc mồm, cha Quý phụ cũng ngẩn người.
Mẹ Quý mặt càng trắng ra chút, coi cô này eo to mông lớn tay chân thô là vợ thằng ba mà, không chút che giấu hoài nghi của mình:" Đan hồng con còn biết thêu thùa?"
Trứng xào hẹ
Thịt thái sợi xào ớt xanh
[/BOOK]