Đam Mỹ [edit] Trọng sinh nông gia tử đích điền viên sinh nhai - Bặc miêu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Ngọc Quỳnh, 17 Tháng mười một 2018.

  1. Ngọc Quỳnh

    Bài viết:
    3
    Trân10, Bé Cáo, dominhthuan11 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 29 Tháng năm 2019
  2. Ngọc Quỳnh

    Bài viết:
    3
    ☆ Chương 51: Thuyết thân (1).

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi yến hội kết thúc, Thẩm Lăng lại đi tìm Lí Chính mua đất, thái độ Lí Chính cũng thập phần phối hợp, còn bồi Thẩm Lăng đi xem đất hoang thuộc về trong thôn dạo qua một vòng, làm Thẩm Lăng lựa chọn, Thẩm Lăng lại mua một ít đất, lại thỉnh Lí Chính mang theo mình đi sang thôn bên cạnh xem xem có chỗ nào bán không.

    Ở thời đại này, mọi người đối với đất trong tông tộc rất xem trọng, Thẩm Lăng loại người ngoài này nếu muốn mua đất trong các dòng họ khác có nhiều thời điểm rất khó khăn, đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Thẩm Lăng không có tại thôn xóm ngoài thành Hoài Châu mua đất trồng cây, bởi vì căn bản hắn không có khả năng thuyết phục thị tộc nơi đó, làm cho bọn họ đem đất hoang bán cho hắn, huống chi cuối cùng còn muốn thỉnh bọn họ xử lý chăm sóc, hắn cho dù là lão bản, cũng áp chế không được người địa phương.

    Hắn thỉnh công nhân vạn nhất đến lúc đó là một đám người cùng một giuộc, trộm quả đào của hắn hủy vườn trái cây của hắn, hắn một chút biện pháp cũng không có.

    Trong nhà
    Lí Chính Trần trang , Lí Chính đối với một người nam tử râu dài cùng ông có tuổi tác không sai biệt lắm chắp tay, mặt mày hớn hở nói: "Vị này chính là đồng sinh mới trong thôn chúng ta, Thẩm Nhị a, nhanh lên gặp qua trần bá bá của ngươi."

    "Trần bá bá hảo." Thẩm Lăng tiến lên hành lễ, mặt mang theo mỉm cười, cử chỉ có lễ, nhìn vào khiến cho người xem có thêm phần hảo cảm.

    "Mua đất?" Ba người nói trong chốc lát, Lí Chính cũng liền nói ra mục đích khi tới đây,
    Lí Chính Trần trang kinh ngạc một chút, "T rang các ngươi đã đều bán xong rồi sao? Như thế nào lại chạy đến nơi này của chúng ta?"

    "Kia thật không có, chỉ là Thẩm Nhị nói, hắn muốn trước mua nhiều đất chút, về sau còn muốn làm xưởng, thuê thân hương quanh thôn làm việc, liền nghĩ trước đến xem nơi này của các ngươi có thể bán hay không, như thế nào, có vấn đề? Không tin được người trong tộc của ta?" Lí Chính sắc mặt lạnh lùng.

    "Ngươi đây là nói chi vậy a! Ta có thể không tin ngươi sao? Tộc chúng ta đều gần nhau sinh sống mấy trăm năm, gắn bó thân thiết cũng không biết gắn bao nhiêu lần, muốn mua đất cũng có thể, nhưng là ngươi xác định chỉ mua đất hoang? Tiểu huynh đệ, không phải ta nói a! Đất hoang tuy rẻ, chính là so ra luôn kém với ruộng tốt, mua đất thu địa tô, kia cũng là việc lâu lâu dài dài, so với trồng cái gì cây ăn quả kia thì khá hơn nhiều."

    Thẩm Lăng mỉm cười không nói gì, hắn tổng không thể nói cho người khác biết, hắn về sau còn muốn nhưỡng rượu trái cây, nhưỡng các loại rượu bằng hoa, bất quá trồng trọt, xác thật cũng là có thể, mua một ít đặt ở nơi đó thu tiền thuê, nghe tới cũng không tồi.

    Thẩm Lăng có chút
    động tâm, Lí Chính đã mở miệng hỏi: "Như thế nào đột nhiên có ruộng tốt mà lại bán? T hôn các ngươi có ai đã xảy ra chuyện sao?"

    Thẩm Lăng nhắm miệng lại , một câu không nói, chỉ là lẳng lặng mà nghe.

    "Cũng không phải, khoảng thời gian trước có một hộ gia đình, nương
    hắn bị bệnh, trong tay thật sự là không có tiền, liền nghĩ đem bán đi vài mẫu, quay vòng một chút, ta nghĩ đất trong thôn lại bán cho người ngoài, không bằng bán cho người thân quen quanh thôn, cũng quen biết hơn một ít, liền hỏi một chút vị tiểu huynh đệ này muốn hay không, ngược lại cũng không có ý tứ gì khác, nếu không mua cũng có thể, để hắn đi tìm người trong xóm bán đi là được."

    Lí Chính trầm ngâm một lát, chuyển hướng Thẩm Lăng, "Ta biết ngươi vẫn luôn chỉ mua đất hoang, là vì trồng cây ăn quả, nhưng ngươi muốn suy xét mua một ít ruộng tốt thu thuê hay không ?"

    Nếu Lí Chính đều đã nói như vậy, Thẩm Lăng cũng liền chạy nhanh nói: "Cũng có thể, vài mẫu đất
    này ta muốn."

    Lí Chính Trần trang thấy vậy, hơi hơi gật đầu, trên mặt mang theo chút tươi cười, mấy người lại nói vài câu, Thẩm Lăng thực mau cùng ông ký kết khế ước mua đất hoang, xác định tốt địa điểm xong, cũng liền trở về.

    Lại qua mấy ngày, người đi
    Huyện Thành mua sắm cây giống cũng đã có phản hồi, ước chừng mấy xe ngựa cây giống đều đã bị Thẩm Lăng mua hết, còn cấp Thẩm Lăng mang theo một phong thư, nói là gặp được một người gọi là Triệu Tùng, biết mình là hương thân của Thẩm Lăng, làm hắn mang về tới.

    Triệu Tùng nói cho hắn biết gã đã cùng Mục Ngũ gặp nhau, gần đây đang phụ trách hàng hóa, cũng chính là việc Thẩm Lăng muốn định chế bình có hoa văn đào hoa, hỏi hắn khi nào đi Hoài Châu hoặc là Huyện Thành, gã muốn cùng Thẩm Lăng tụ hội.

    Thẩm Lăng đem cây giống thuê người trồng xuống xong, lại mua một đám gà con vịt con, mới để Thẩm Cẩu Tử mang theo gà vịt trưởng thành hướng Hoài Châu mà đi, giao cho Mục Ngũ, tuy rằng ngoài miệng hắn nói còn muốn xem biểu hiện của Thẩm Cẩu Tử, mới có thể quyết định muốn hay không để gã làm thuộc hạ chính mình, nhưng trên thực tế, cũng đã thập phần tín nhiệm Thẩm Cẩu Tử, rất nhiều chuyện đều vui vẻ mà giao cho gã đi làm, rốt cuộc, sai sử Thẩm Cẩu Tử thật sự đến thuận buồm xuôi gió.

    Thẩm Tam bệnh cũng dần dần tốt lên, cũng biết những hành động của Thẩm Lăng trong khoảng thời gian này ở trong thôn, lại cũng không để ý tới, chỉ là cả ngày đem chính mình nhốt ở trong thư phòng dụng công khổ học, một bộ dáng không để ý đến chuyện bên ngoài.

    Đại tẩu Thẩm Tam Triệu Thủy Đào đang ở trong viện ngồi xổm bên bồn gỗ phía trước giặt quần áo, Thẩm Tráng đột nhiên đuổi theo một con gà la to lên, tựa hồ như không thấy được trước mặt là bồn gỗ, cả người bị sẫy vào, nửa ghé vào bồn gỗ, khóc lên, cũng đá ngã lăn quay Triệu Thủy Đào ở trước bồn gỗ, dính đầy bùn nước.

    Triệu Thủy Đào phẫn nộ nắm áo xách
    Thẩm Tráng lên, bạch bạch bạch đánh xuống mấy bàn tay, còn mắng to nói: "Ngươi đều bao lớn rồi, còn hấp tấp bộp chộp như vậy , một chút tiền đồ cũng không có! Nuôi ngươi có ích lợi gì a! Nuôi con gà còn có thể đẻ mấy cái trứng, nuôi ngươi có thể thấy cái gì! Thật là vô dụng!"

    Thẩm Tam phát
    ngốc hồi lâu buông quyển sách trên tay xuống, mấy ngày trước đây Thẩm phụ có trở về, còn cùng cậu ta oán giận một trận rằng người trong thôn đều không tôn trọng lão thế nào, ngay cả Lí Chính cũng làm trò trước mặt hương thân làm cho lão khó chịu, còn nói cậu ta nhất định phải hảo hảo đọc sách, sang năm nhất định phải khảo trúng tú tài, hảo hảo đem khẩu khí này phát ra.

    Thẩm Tam có chút mờ mịt, cũng có chút không tự giác mà hoảng hốt, cậu ta tổng cảm thấy phía sau là huyền nhai vạn trượng, con đường phía trước lại là một mảnh sương mù, cậu ta chỉ cần lui ra sau một bước sẽ là tan xương nát thịt, rồi lại không biết nên đi về phía trước như thế nào.

    Nhưng cậu ta không thể thua! Cậu ta nhất định phải làm tất cả mọi người biết, bọn họ đều đã sai rồi, cậu ta nhất định có thể quang tông diệu tổ, có thể trở thành kiêu ngạo của nhất tộc Thẩm thị.

    Cái kiêu ngạo này sẽ không phải là Thẩm Nhị, không phải là bất luận kẻ nào, chỉ có thể là cậu ta!

    Thương chi nhất đạo rốt cuộc là đoạn kết của một trào lưu, chỉ có khoa cử mới chân chính
    có thể thay đổi vận mệnh!

    Thẩm Nhị, Thẩm Tam nhớ tới Thẩm Lăng đã cho cậu ta đủ loại nhục nhã, sớm muộn gì cũng có một ngày, cậu ta sẽ giống như trước kia, đem người này đạp ở dưới chân, sao có thể vẫn luôn so sánh cậu ta với tên yếu nhược để hắn bò đến trên đầu cậu ta đây? Sao lại có thể!

    Thẩm Tam nắm lấy
    sách vở trước mặt, ngực tựa hồ có một đoàn lửa thiêu, ghen ghét phẫn uất không cam lòng, không quan hệ, còn có rất nhiều thời gian, cậu ta sẽ làm mọi người biết, ai mới là kiêu ngạo chân chính của nhất tộc Thẩm thị.

    Bên kia, Thẩm Lăng trong nhà nghênh đó n vài người từ Trần trang đến, nói là muốn cùng hắn ký kết khế ước bán ruộng tốt, Thẩm Lăng nhớ rõ hắn đã đáp ứng với Lí Chính Trần trang, nói muốn mua đồng ruộng một hộ gia đình trong thôn bọn họ, chỉ là hắn vẫn luôn vội vàng, lại cũng không có tính toán tự mình tới cửa, nếu đối phương nguyện ý bán cho hắn, như vậy chính bọn họ có thể tới tìm hắn, hắn không nghĩ đưa tới cửa đi, dù sao, ruộng tốt mua hay không mua hắn đều là không sao cả.

    Bất quá nếu người tới rồi, Thẩm Lăng tự nhiên cũng sẽ nhiệt tình chiêu đãi.

    Hàn Thực như cũ đưa nước trà
    lên xong liền trốn đến nội thất, không quấy rầy Thẩm Lăng nói chuyện, Thẩm Lăng mỉm cười ngồi ở chủ vị, nhìn người tới, trong lòng có chút nghi hoặc, cho dù là tới bán đất, vậy chỉ cần tới một nam tử hẳn cũng là đủ rồi, nếu như sợ hắn lừa gạt, lại mang theo một tộc lão hoặc là thư sinh biết chữ làm chứng cũng không có gì đáng trách, nhưng tình huống hiện tại lại có chút kỳ quái.

    Trần trang tới ước chừng bốn người, chỉ có một người là nam tử, quần áo cũ nát, đều là mụn vá, ba người khác đều là phụ nhân tuổi có chút lớn, nhìn quần áo ngược lải cũng không tồi, căn bản không phải cái loại bộ dáng nghèo đến nổi phải bán đất.

    Thẩm Lăng mở miệng nói: "Không biết là vị nào tìm ta có việc."

    Nam tử nhỏ gầy n gồi ở một bên nghe vậy vội vàng nói: "Là ta, nghe nói Thẩm huynh đệ muốn mua đất, nơi này của ta có vài mẫu ruộng tốt, muốn bán cho Thẩm huynh đệ, vốn dĩ Lí Chính có nói tới, chỉ là Thẩm huynh đệ ngươi vẫn luôn không có đi tìm ta, cho nên ta liền tới tìm ngươi, muốn hỏi một chút ngươi còn muốn hay không?"

    Thẩm Lăng làm ra một bộ bừng tỉnh đại ngộ, "Ai nha, ngươi xem ta, trong khoảng thời gian này đều vội đến quên mất, ta đã đáp ứng với
    Lí Chính các ngươi rồi , nói là muốn mua đất, nhưng ngươi vẫn luôn không có tới, ta cũng cho rằng ng ươi không muốn bán cho ta a! Ta cũng rất vội, cũng không có thời gian đi tìm ngươi, ta đương nhiên là muốn!"

    Nam tử nhỏ gầy tựa hồ là thở dài nhẹ nhõm một hơi, rồi lại ngượng ngùng xoắn xít lên, có chút thấp thỏm nói: "Kia, Thẩm huynh đệ, ngươi có thể ra giá cả như nào?"

    Thẩm Lăng cười nói: "Bởi vì chuyện của ngươi, hai vị Lí Chính đều đã mở miệng, ta đây tự nhiên là phải cho mặt mũi, đương nhiên cao hơn so với thị trường, hơn nữa sau khi ta mua ngươi nếu muốn, cũng có thể tiếp tục trồng trọt, chiếu theo quy củ đúng hạn nộp địa tô là được, ngươi nếu không muốn, ta lại tìm người khác cũng được, đều có thể."

    Nam tử nhỏ gầy còn chưa có nói chuyện,
    một phụ nhân trung niên hơi béo mặc quần áo ám sắc ở bên cạnh đã mở miệng, kinh ngạc cảm thán nhìn Thẩm Lăng khoa trương vỗ tay, "Ai nha, ta chính là biết Thẩm tiểu huynh đệ là một người lương thiện, khó trách làng trên xóm dưới đều nói Thẩm tiểu huynh đệ là người không tồi, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là người thiện tâm."

    Thẩm Lăng có chút khó hiểu ba vị phụ nhân này rốt cuộc là tới làm gì, bất quá nếu đã tới, tất nhiên là sẽ có mục đích, đã vậy hắn gặp chiêu nào thì phá chiêu đó, thấy phụ nhân mở miệng, Thẩm Lăng liền nói: "Ngài khích lệ, không biết vị tẩu tử này là?"

    "Đây là
    trần bà mối trong thôn chúng ta." Nam tử nhỏ gầy nói.

    "Kia không biết hai vị này.." Thẩm Lăng lại nhìn về phía hai người khác, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy người giới thiệu mà chỉ giới thiệu có một người, chỉ có thể tự mình mở miệng hỏi.

    "Ta là
    tức phụ của Trần Phong Đăng, đây là đệ muội của ta." Trong đó có một phụ nhân đã đứng lên nhanh chóng giới thiệu một chút về bản thân, ánh mắt nhìn Thẩm Lăng lộ ra vẻ vừa lòng, trên mặt không dấu vết mang theo tươi cười.

    Thẩm Lăng mỉm cười gật gật đầu, cũng không gọi người, ba nữ nhân này tiến vào phòng liền đánh giá bài trí trong phòng, đặc biệt là nhìn chằm chằm mấy cái bình bạch men , phảng phất như thấy được kim nguyên bảo vậy, làm Thẩm Lăng thập phần khó chịu, hắn mua cho tức phụ nhà mình xem, lại không phải cho các nàng xem, một bộ dáng hận không thể lập tức ôm đi này là muốn làm gì nha?

    "Thẩm tiểu huynh đệ a! Trước kia nghe nói ngươi biết đọc sách viết chữ, làm người lại tốt, tâm tính lại thiện lương, hôm nay vừa thấy, quả nhiên cùng nhân gia nói giống nhau như đúc." Trần bà mối khen nói.

    Thẩm Lăng gật gật đầu, "Ngài quá khen, không biết ba vị hôm nay tới là có chuyện gì?"

    "Đương nhiên là có chuyện, là chuyện tốt, chúng ta tới a! Là
    nói cho ngươi một cọc hỉ sự, trong thôn chúng ta thôn có một vị song nhi tri thư đạt lễ làm người lương thiện hiền huệ ôn nhu, nói muốn làm bình thê cho ngươi đâu!" Trần bà mối vẻ mặt ý mừng nói.

    ..

    Chú thích:

    (1) Làm mai, nói chuyện hôn sự.

    Hết chương 51.
     
    Moon4738, Bé Cáo, Khanhvinh7 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 12 Tháng hai 2019
  3. Ngọc Quỳnh

    Bài viết:
    3
    ☆ Chương 52: Chối từ.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Kathy1234, Minha, Atlth70 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 29 Tháng năm 2019
  4. Ngọc Quỳnh

    Bài viết:
    3
    ☆ Chương 53: Trở lại Hoài Châu.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    HoaY100403, Kathy1234, Minha70 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 29 Tháng năm 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...