Sau khi yến hội kết thúc, Thẩm Lăng lại đi tìm Lí Chính mua đất,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thái độ[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Lí Chính cũng thập phần phối hợp, còn bồi Thẩm Lăng đi xem[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]đất hoang thuộc về trong thôn dạo qua một vòng, làm Thẩm Lăng lựa chọn, Thẩm Lăng lại mua một ít đất, lại thỉnh Lí Chính mang theo mình đi sang thôn bên cạnh xem xem có chỗ nào bán không.[/COLOR]
Ở thời đại này, mọi người đối với đất trong tông tộc rất xem trọng, Thẩm Lăng loại người ngoài này nếu muốn mua[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]đất[/COLOR]trong các [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]dòng họ khác có nhiều thời điểm rất khó khăn, đây cũng là[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nguyên nhân vì cái gì Thẩm Lăng không có tại thôn xóm ngoài thành Hoài Châu mua đất trồng cây, bởi vì căn bản hắn không có khả năng thuyết phục thị tộc nơi đó, làm cho bọn họ đem đất hoang bán cho hắn, huống chi cuối cùng còn muốn thỉnh bọn họ xử lý chăm sóc, hắn cho dù là lão bản, cũng áp chế không được người địa phương.[/COLOR]
Hắn thỉnh công nhân vạn nhất đến lúc đó là một đám người cùng một giuộc, trộm[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]quả đào của[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hắn hủy vườn trái cây[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của hắn, hắn một chút biện pháp cũng không có.
Trong nhà[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Lí Chính[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Trần trang[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], Lí Chính đối với một người nam tử[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]râu dài[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cùng ông có tuổi tác không sai biệt lắm[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chắp tay, mặt mày hớn hở nói: "Vị này chính là đồng sinh mới trong thôn chúng ta, Thẩm Nhị a, nhanh lên gặp qua trần bá bá của ngươi."[/COLOR]
"Trần bá bá hảo." Thẩm Lăng tiến lên hành lễ, mặt mang theo mỉm cười, cử chỉ có lễ, nhìn vào khiến cho người xem có thêm phần hảo cảm.
"Mua đất?" Ba người nói trong chốc lát, Lí Chính cũng liền nói ra mục đích khi tới đây,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Lí Chính[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Trần trang kinh ngạc một chút, "T[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]rang các ngươi đã đều bán xong rồi sao? Như thế nào lại chạy đến nơi này của chúng ta?"[/COLOR]
"Kia thật không có, chỉ là Thẩm Nhị nói, hắn muốn trước mua nhiều đất chút, về sau còn muốn làm xưởng, thuê thân hương quanh thôn làm việc, liền nghĩ trước đến xem[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nơi này của[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]các ngươi có thể bán[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hay không, như thế nào, có vấn đề? Không tin được người trong tộc của ta?" Lí Chính sắc mặt lạnh lùng.[/COLOR]
"Ngươi đây là nói chi vậy a! Ta có thể không tin ngươi sao? Tộc chúng ta đều gần nhau sinh sống mấy trăm năm, gắn bó thân thiết cũng không biết gắn bao nhiêu lần, muốn mua đất cũng có thể, nhưng là ngươi xác định chỉ mua đất hoang? Tiểu huynh đệ, không phải ta nói a! Đất hoang tuy rẻ, chính là so ra luôn kém với ruộng tốt, mua đất thu địa tô, kia cũng là việc lâu lâu dài dài, so với trồng cái gì cây ăn quả kia thì khá hơn nhiều."
Thẩm Lăng mỉm cười không nói gì, hắn tổng không thể nói cho người khác biết, hắn về sau còn muốn nhưỡng rượu trái cây, nhưỡng các loại rượu bằng hoa, bất quá trồng trọt, xác thật cũng là có thể, mua một ít đặt ở nơi đó thu tiền thuê, nghe tới cũng không tồi.
Thẩm Lăng có chút[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]động[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tâm, Lí Chính đã mở miệng hỏi: "Như thế nào đột nhiên có ruộng tốt mà lại bán? T[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hôn các ngươi có ai đã xảy ra chuyện sao?"[/COLOR]
Thẩm Lăng nhắm miệng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lại[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], một câu không nói, chỉ là lẳng lặng mà nghe.[/COLOR]
"Cũng không phải, khoảng thời gian trước có một hộ gia đình, nương[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hắn[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bị bệnh, trong tay thật sự là không có tiền, liền nghĩ đem bán đi vài mẫu, quay vòng một chút, ta nghĩ đất trong thôn lại bán cho người ngoài, không bằng bán cho[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người thân quen quanh thôn, cũng quen biết hơn một ít, liền hỏi một chút vị tiểu huynh đệ này muốn hay không, ngược lại cũng không có ý tứ gì khác, nếu không mua cũng có thể, để hắn đi tìm người trong xóm bán đi là được."[/COLOR]
Lí Chính trầm ngâm một lát, chuyển hướng Thẩm Lăng, "Ta biết ngươi vẫn luôn chỉ mua đất hoang, là vì trồng cây ăn quả, nhưng ngươi muốn suy xét mua một ít ruộng tốt thu thuê[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hay không[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]?"[/COLOR]
Nếu Lí Chính đều đã nói như vậy, Thẩm Lăng cũng liền chạy nhanh nói: "Cũng có thể, vài mẫu đất[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ta muốn."[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Lí Chính[/COLOR]Trần trang thấy vậy, hơi hơi gật đầu, trên mặt mang theo chút tươi cười, mấy người lại nói vài câu, Thẩm Lăng thực mau cùng ông ký kết[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]khế ước[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]mua đất hoang, xác định tốt địa điểm xong, cũng liền trở về.[/COLOR]
Lại qua mấy ngày, người đi[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Huyện[/COLOR]Thành mua sắm cây giống [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cũng đã có phản hồi, ước chừng mấy xe ngựa cây giống đều đã bị Thẩm Lăng mua hết, còn cấp Thẩm Lăng mang theo một phong thư, nói là gặp được một người gọi là Triệu Tùng, biết mình là[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hương thân của Thẩm Lăng, làm hắn mang về tới.[/COLOR]
Triệu Tùng nói cho hắn biết gã đã cùng Mục Ngũ gặp nhau, gần đây đang phụ trách hàng hóa, cũng chính là việc Thẩm Lăng muốn định chế[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bình[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]có hoa văn đào hoa, hỏi hắn khi nào đi Hoài Châu hoặc là Huyện[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thành, gã muốn cùng Thẩm Lăng tụ hội.[/COLOR]
Thẩm Lăng đem cây giống thuê người trồng xuống xong, lại mua một đám gà con vịt con, mới để Thẩm Cẩu Tử mang theo gà vịt trưởng thành hướng Hoài Châu mà đi, giao cho Mục Ngũ, tuy rằng ngoài miệng hắn nói còn muốn xem[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]biểu hiện của[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thẩm Cẩu Tử, mới có thể quyết định muốn hay không để gã làm[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thuộc hạ chính mình, nhưng trên thực tế, cũng đã thập phần tín nhiệm Thẩm Cẩu Tử, rất nhiều chuyện đều vui vẻ mà giao cho gã đi làm, rốt cuộc, sai sử Thẩm Cẩu Tử thật sự đến thuận buồm xuôi gió.[/COLOR]
Thẩm Tam bệnh cũng dần dần tốt lên, cũng biết những[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hành động[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của Thẩm Lăng trong khoảng thời gian này ở trong thôn, lại cũng không để ý tới, chỉ là cả ngày đem chính mình nhốt ở trong thư phòng dụng công khổ học, một bộ dáng không để ý đến chuyện bên ngoài.[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Đại tẩu[/COLOR]Thẩm Tam Triệu Thủy Đào đang ở trong viện ngồi xổm bên bồn gỗ phía trước giặt quần áo, Thẩm Tráng đột nhiên đuổi theo một con gà la to lên, tựa hồ như không thấy được trước mặt là bồn gỗ, cả người bị sẫy vào, nửa ghé vào bồn gỗ, khóc lên, cũng đá ngã lăn quay Triệu Thủy Đào ở trước bồn gỗ, dính đầy bùn nước.
Triệu Thủy Đào phẫn nộ nắm áo xách[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thẩm Tráng[/COLOR]lên, bạch bạch bạch đánh xuống mấy bàn tay, còn mắng to nói: "Ngươi đều bao lớn rồi, còn hấp tấp bộp chộp[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]như vậy[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], một chút tiền đồ cũng không có! Nuôi ngươi có ích lợi gì a! Nuôi con gà còn có thể đẻ mấy cái trứng, nuôi ngươi có thể thấy cái gì! Thật là vô dụng!"[/COLOR]
Thẩm Tam phát[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ngốc[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hồi lâu[/COLOR] buông quyển sách trên tay [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]xuống, mấy ngày trước đây Thẩm phụ có trở về, còn cùng cậu ta oán giận một trận rằng người trong thôn đều không[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tôn trọng lão thế nào, ngay cả Lí Chính cũng làm trò trước mặt hương thân làm cho lão khó chịu, còn nói cậu ta nhất định phải hảo hảo đọc sách, sang năm nhất định phải khảo trúng tú tài, hảo hảo đem khẩu khí này phát ra.[/COLOR]
Thẩm Tam có chút mờ mịt, cũng có chút không tự giác mà hoảng hốt, cậu ta tổng cảm thấy phía sau là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]huyền nhai[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]vạn trượng, con đường phía trước lại là một mảnh sương mù, cậu ta chỉ cần lui ra sau một bước sẽ là tan xương nát thịt, rồi lại không biết nên đi về phía trước[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]như thế nào.[/COLOR]
Nhưng cậu ta không thể thua! Cậu ta nhất định phải làm tất cả mọi người biết, bọn họ đều đã sai rồi, cậu ta nhất định có thể quang tông diệu tổ, có thể trở thành[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]kiêu ngạo[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhất tộc Thẩm thị.[/COLOR]
Cái kiêu ngạo này sẽ không phải là Thẩm Nhị, không phải là bất luận kẻ nào, chỉ có thể là cậu ta!
Thương chi nhất đạo rốt cuộc là đoạn kết của một trào lưu, chỉ có khoa cử mới chân chính[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]có thể[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thay đổi vận mệnh![/COLOR]
Thẩm Nhị, Thẩm Tam nhớ tới Thẩm Lăng đã cho cậu ta đủ loại nhục nhã, sớm muộn gì cũng có một ngày, cậu ta sẽ giống như trước kia, đem người này đạp ở dưới chân, sao có thể vẫn luôn so sánh cậu ta với tên yếu nhược để hắn bò đến trên đầu cậu ta đây? Sao lại có thể!
Thẩm Tam nắm lấy[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]sách vở[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trước mặt, ngực tựa hồ có một đoàn lửa thiêu, ghen ghét phẫn uất không cam lòng, không quan hệ, còn có rất nhiều thời gian, cậu ta sẽ làm mọi người biết, ai mới là[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]kiêu ngạo chân chính của nhất tộc Thẩm thị.[/COLOR]
Bên kia, Thẩm Lăng trong nhà nghênh đó [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]n[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]vài người từ Trần trang đến, nói là muốn cùng hắn ký kết khế ước bán ruộng tốt, Thẩm Lăng nhớ rõ hắn đã đáp ứng với Lí Chính Trần trang, nói muốn mua đồng ruộng một hộ gia đình trong thôn bọn họ, chỉ là hắn vẫn luôn vội vàng, lại cũng không có tính toán tự mình tới cửa, nếu đối phương nguyện ý bán cho hắn, như vậy chính bọn họ có thể tới tìm hắn, hắn không nghĩ đưa tới cửa đi, dù sao, ruộng tốt mua hay không mua hắn đều là không sao cả.[/COLOR]
Bất quá[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nếu[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người tới rồi, Thẩm Lăng tự nhiên cũng sẽ nhiệt tình chiêu đãi.[/COLOR]
Hàn Thực như cũ đưa nước trà[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lên[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]xong liền trốn đến nội thất, không quấy rầy Thẩm Lăng nói chuyện, Thẩm Lăng mỉm cười ngồi ở chủ vị, nhìn người tới, trong lòng có chút nghi hoặc, cho dù là tới bán đất, vậy chỉ cần tới một nam tử hẳn cũng là đủ rồi, nếu như sợ hắn lừa gạt, lại mang theo một tộc lão hoặc[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]là thư sinh biết chữ làm chứng cũng không có gì đáng trách, nhưng tình huống hiện tại lại có chút kỳ quái.[/COLOR]
Trần trang tới ước chừng bốn người, chỉ có một người là nam tử, quần áo cũ nát, đều là mụn vá, ba người khác đều là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phụ nhân[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tuổi có chút lớn, nhìn quần áo ngược lải cũng không tồi, căn bản không phải cái loại[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bộ dáng nghèo đến nổi phải bán đất.[/COLOR]
Thẩm Lăng mở miệng nói: "Không biết là vị nào tìm ta có việc."
[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Nam tử[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhỏ gầy n[/COLOR] gồi ở một bên[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nghe vậy vội vàng nói: "Là ta, nghe nói Thẩm huynh đệ muốn mua đất, nơi này của ta có vài mẫu ruộng tốt, muốn bán cho Thẩm huynh đệ, vốn dĩ Lí Chính có nói tới, chỉ là Thẩm huynh đệ ngươi vẫn luôn không có đi tìm ta, cho nên ta liền tới tìm ngươi, muốn hỏi một chút ngươi còn muốn hay không?"[/COLOR]
Thẩm Lăng làm ra một bộ bừng tỉnh đại ngộ, "Ai nha, ngươi xem ta, trong khoảng thời gian này đều vội đến quên mất, ta đã đáp ứng với[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Lí Chính[/COLOR]các ngươi[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]rồi[/COLOR], nói là muốn mua đất, nhưng ngươi vẫn luôn không có tới, ta cũng cho rằng ng [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ươi không muốn bán cho ta a! Ta cũng rất vội, cũng không có thời gian đi tìm ngươi, ta đương nhiên là muốn!"[/COLOR]
Nam tử nhỏ gầy tựa hồ là thở dài nhẹ nhõm một hơi, rồi lại ngượng ngùng xoắn xít lên, có chút thấp thỏm nói: "Kia, Thẩm huynh đệ, ngươi có thể ra giá cả như nào?"
Thẩm Lăng cười nói: "Bởi vì chuyện của ngươi, hai vị Lí Chính đều đã mở miệng, ta đây tự nhiên là phải cho mặt mũi, đương nhiên cao hơn so với thị trường, hơn nữa sau khi ta mua ngươi nếu muốn, cũng có thể tiếp tục trồng trọt, chiếu theo quy củ đúng hạn nộp địa tô là được, ngươi nếu không muốn, ta lại tìm người khác cũng được, đều có thể."
Nam tử nhỏ gầy còn chưa có nói chuyện,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]một phụ nhân trung niên hơi béo mặc quần áo ám sắc ở bên cạnh đã mở miệng, kinh ngạc cảm thán nhìn Thẩm Lăng khoa trương vỗ tay, "Ai nha, ta chính là biết Thẩm tiểu huynh đệ là một người lương thiện, khó trách làng trên xóm dưới đều nói Thẩm tiểu huynh đệ là người không tồi, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là người thiện tâm."[/COLOR]
Thẩm Lăng có chút khó hiểu ba vị phụ nhân này rốt cuộc là tới làm gì, bất quá nếu đã tới, tất nhiên là sẽ có mục đích, đã vậy hắn gặp chiêu nào thì phá chiêu đó, thấy phụ nhân mở miệng, Thẩm Lăng liền nói: "Ngài khích lệ, không biết vị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tẩu tử[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này là?"[/COLOR]
"Đây là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trần bà mối trong thôn chúng ta." Nam tử nhỏ gầy nói.[/COLOR]
"Kia không biết hai vị này.." Thẩm Lăng lại nhìn về phía hai người khác, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy người giới thiệu mà chỉ giới thiệu có một người, chỉ có thể tự mình mở miệng hỏi.
"Ta là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tức phụ[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của Trần Phong Đăng, đây là đệ muội của ta." Trong đó có một phụ nhân đã đứng lên nhanh chóng giới thiệu một chút về bản thân,[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ánh mắt nhìn Thẩm Lăng lộ ra vẻ vừa lòng, trên mặt không dấu vết mang theo tươi cười.[/COLOR]
Thẩm Lăng mỉm cười gật gật đầu, cũng không gọi người, ba nữ nhân này tiến vào phòng liền đánh giá bài trí trong phòng, đặc biệt là nhìn chằm chằm[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]mấy cái bình bạch men[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], phảng phất như thấy được kim nguyên bảo vậy, làm Thẩm Lăng thập phần khó chịu, hắn mua cho tức phụ nhà mình xem, lại không phải cho các nàng xem, một bộ dáng hận không thể lập tức ôm đi[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này là muốn làm gì nha?[/COLOR]
"Thẩm tiểu huynh đệ a! Trước kia nghe nói ngươi biết đọc sách viết chữ, làm người lại tốt, tâm tính lại thiện lương, hôm nay vừa thấy, quả nhiên cùng nhân gia nói giống nhau như đúc." Trần bà mối khen nói.
Thẩm Lăng gật gật đầu, "Ngài quá khen, không biết ba vị hôm nay tới là có chuyện gì?"
"Đương nhiên là có chuyện, là chuyện tốt, chúng ta tới a! Là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nói[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cho ngươi một cọc hỉ sự, trong thôn chúng ta thôn có một vị[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]song nhi tri thư đạt lễ làm người lương thiện hiền huệ ôn nhu, nói muốn làm bình thê cho ngươi đâu!" Trần bà mối vẻ mặt ý mừng nói.[/COLOR]
Thẩm Lăng sửng sốt, ánh mắt hướng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nơi[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Hàn Thực ở ngó đi liếc mắt một cái, lại quay đầu lại, hảo tính tình nói: "Ta đã có thê tử, cũng không cần bình thê.."[/COLOR]
"Thẩm tiểu huynh đệ chờ ta nói xong a! Ta biết ngươi đối với tức phụ ngươi toàn tâm toàn ý, thật sự rất tốt." Trần bà mối giơ ngón tay cái lên, khen nói: "Bằng không ta cũng sẽ không tới[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phải[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]không? Ta nói chính là[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]song nhi trong sạch, cũng không phải vì tiền mà liền muốn làm thị quân cho người ta, nhân gia cái gì cũng không cầu ngươi, chính là thấy ngươi là người tốt, đối với tức phụ tốt, lại không chê tức phụ là song nhi, mới nguyện ý đi theo ngươi."[/COLOR]
Thẩm Lăng quả thực muốn cười, không cầu hắn có tiền, như thế nào[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thời điểm[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hắn nghèo túng lại không có người tới cửa cầu hôn a![/COLOR]
Bà mối[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Trần[/COLOR]tiếp tục nói: "Khoảng thời gian trước[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thôn[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chúng ta còn có người nói, Thẩm tiểu huynh đệ ngươi là một người thương yêu tức phụ a! Việc làm trong nhà đều sợ tức phụ[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]mệt, chỉ để tức phụ nhóm lửa, ngược lại tiêu tiền mời người ngoài đi hỗ trợ làm việc, lại cho tức phụ mua quần áo, còn có này, trong phòng bày biện trang trí, nghe nói cũng là tức phụ ngươi muốn mua đi! Ta cảm thấy a! Một song nhi cũng không sai biệt lắm, Thẩm huynh đệ ngươi cũng phát tài rồi, không cần ngươi bỏ thê, vẫn như cũ dưỡng y, cho y vinh hoa phú quý sẽ không có người nói ngươi cái gì. Cho nên nói a! Ngươi người này a! Vẫn là thành thành thật thật, lại nhân nghĩa, hảo!" Bà mối Trần liền khen vài câu.[/COLOR]
[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thẩm Lăng quả thực tức đến muốn cười, kia một câu là nói như thế nào tới vậy, hắn chưa bao giờ gặp qua[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người mặt dày lại vô sỉ như thế! Hắn đối với tức phụ tốt còn là một loại lỗi lầm a, thế nhưng sẽ bởi vậy mà rước lấy loại phiền toái như này, bởi vì hắn đối với tức phụ tốt, cho nên có người vội vàng muốn leo lên làm tức phụ cho hắn, đây là chuyện gì nha![/COLOR]
Thẩm Lăng còn không có nghĩ tốt như thế nào đỗ trở về, bà mối Trần đã tiếp tục nói: "Kia đương nhiên, chúng ta cũng không thể chỉ dựa vào việc nghe nói, rốt cuộc[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]vị song nhi này của[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chúng ta cũng là người trong sạch, cần mẫn hiền huệ lại xinh đẹp, một chút cũng không kém. Có câu nói nói như thế nào nhỉ, tai nghe là giả mắt thấy là thật, này không,[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người nhà song nhi kia mới phó thác cho chúng ta đi theo Trần tiểu ca lại đây nhìn xem, nhìn xem Thẩm tiểu huynh đệ ngươi có phải hay không thật sự giống như mọi người nói tốt như vậy, hôm nay vừa thấy, tiểu phụ nhân ta là thiệt tình chịu phục, này trong phạm vi trăm dặm, chỉ sợ cũng tìm không thấy nam tử nào so với Thẩm huynh đệ ngươi càng tuấn càng nhân nghĩa càng thiện tâm đi, này thật là trời cho lương duyên a!"[/COLOR]
"Từ từ!" Thẩm Lăng giơ tay ngăn lại đối phương tiếp tục khen ngợi, bà mối này miệng mồm quá nhanh quá tốt, đổi làm người bình thường chỉ sợ đã[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]sớm[/COLOR]được khen mà lâng lâng, lại cưới về nhà thêm một tức phụ, còn tự cho mình là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nam nhân[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thiên hạ đệ nhất đau tức phụ.[/COLOR]
Thẩm Lăng ánh mắt có chút lạnh lẽo, nhìn[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nam tử[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhỏ gầy, "Chúng ta trước ký kết khế ước, ngươi liền trở về đi!"[/COLOR]
"Được." Nam tử nhỏ gầy đã sớm ngồi không yên, chỉ là cậu có tính cách yếu đuối nhát gan, cự tuyệt không được cùng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trong thôn, chỉ có thể làm các nàng theo tới, nghe vậy, cũng lập tức đáp ứng một tiếng, muốn sớm một chút rời đi cái địa phương[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này.[/COLOR]
"Hàn Thực, đem giấy và bút mực lấy ra." Thẩm Lăng đối với trong nhà trong hô một tiếng, Hàn Thực đã ở trong phòng chuẩn bị tốt, nghe được Thẩm Lăng kêu y, con mắt[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hồng[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hồng bưng bút mực đi ra, Thẩm Lăng đi qua viết xuống khế ước, ký tên mới đưa cho đối phương.[/COLOR]
"Ngươi muốn hay không tìm người cho ngươi đọc một chút, ta đọc ngươi tin sao [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]?" Thẩm Lăng ôn hòa nói.[/COLOR]
"Ta tin a! Ta biết ngươi là người tốt, nhân gia đều nói như vậy, lại nói chúng ta ở[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]gần[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]như vậy, ta sợ cái gì." N[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]am tử nhỏ gầy lắc đầu.[/COLOR]
Thẩm Lăng gật gật đầu,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]khế ước[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ký kết được viết thành hai bản đưa cho cậu mang trở về, Thẩm Lăng đem khế ước đặt ở[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trong tay Hàn Thực, nói: "Vừa mới nãy vị bà mối Trần kia nói ngươi nghe không? Ngươi nghĩ như thế nào?"[/COLOR]
Thẩm Lăng biết, hắn cho dù lợi hại cũng không có khả năng hoàn toàn thay Hàn Thực ngăn trở những sóng gió, lại dù thế nào, Hàn Thực cũng muốn tự mình kiên cường lên, có thể đối kháng một chút chuyện mới được, hắn cũng có thể yên tâm một chút, vừa mới nãy hắn cố ý kêu Hàn Thực ra, chính là muốn biết, Hàn Thực có thể nghe được trong phòng nói chuyện[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hay không[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], quả nhiên, là có thể nghe được đi![/COLOR]
Như vậy, sau khi nghe được, sẽ có cái dạng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phản ứng[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nào đâu?[/COLOR]
Hàn Thực ngẩng đầu lên, nước mắt theo khóe mắt liền lăn xuống, ủy khuất phiết miệng, y liền biết, Thẩm Lăng lợi hại như vậy, nhất định sẽ có người đoạt vị trí của y, cho dù là Thẩm Lăng không có ý nghĩ như vậy, những người khác cũng sẽ cấp Thẩm Lăng làm mai.
Y trước nay chưa từng thấy qua, sau khi nam nhân có tiền có quyền lại không cần những nữ nhân hay song nhi khác, cho dù là Mục gia[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]gia giáo[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nghiêm khắc[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]như vậy, Mục nhị công tử cũng không phải trước khi thành thân liền có thị thiếp đó sao?[/COLOR]
Y cũng từng lén hỏi qua Mục Tam công tử, nói nếu phu quân của cậu có thị thiếp cậu phải làm sao bây giờ? Mục Tam công tử nói, cậu cũng không biết đâu, Hàn Thực cảm thấy, ngay cả[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Tam công tử lợi hại như vậy, thân phận cao như vậy cũng không có biện pháp, y lại có thể làm sao bây giờ đâu? Lại ngăn không được..[/COLOR]
Hàn Thực cúi đầu, Thẩm Lăng thở dài, tiểu hài tử quả nhiên nên hảo hảo mà sủng ái a, không có việc gì lại hù dọa y làm gì đâu, trừ bỏ làm chính mình đau lòng ra, Thẩm Lăng sờ sờ đầu Hàn Thực muốn cho y đi về phòng, còn mình chuẩn bị hảo hảo ở bên ngoài biểu hiện một lòng trung thành, thuận tiện ngăn chặn một chút loại tình huống này lại phát sinh, hắn phải suy nghĩ một chút nên như thế nào đánh mất[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ý niệm[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của mọi người về phương diện này, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn bị làm mai, lại không phải là lần cuối cùng, hắn phải cắt đứt[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ý niệm của mọi người về phương diện này mới ổn thỏa được.[/COLOR]
Thẩm Lăng còn chưa có mở miệng, Hàn Thực lại đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Thẩm Lăng nói: "Ta không đồng ý."
"Cái gì?" Thẩm Lăng sửng sốt, Hàn Thực thanh âm quá nhỏ, hắn có chút nghe không rõ.
Hàn Thực dừng một chút, cho chính mình cổ vũ, "Ta không đồng ý! Các ngươi đi a! Thẩm Lăng mới sẽ không cưới bình thê, hắn cũng sẽ không nạp thiếp nạp thị quân, về sau không cho lại vào cửa nhà ta!" Hàn Thực tức giận hướng tới chỗ bà mối đi qua, lại cách hơn một thước, khí thế đã phát ra, tựa hồ như muốn phát hỏa, rồi lại không biết nên phát[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]như thế nào[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], lại như thế nào phô trương thanh thế, làm chính mình[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]có vẻ đặc biệt hung ác đanh đá, làm người không dám trêu chọc.[/COLOR]
Thẩm Lăng kinh ngạc nhìn Hàn Thực, còn không có kịp vì y biểu hiện vui vẻ, liền nhìn đến[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]khí thế[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Hàn Thực phát ra, đứng ở nơi đó ngốc ngốc lăng lăng.[/COLOR]
Thẩm Lăng ho nhẹ một tiếng, đi đến[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trước mặt[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Hàn Thực, "Sinh khí? Muốn đuổi người? Ngoan, ta dạy cho ngươi a!" Thẩm Lăng nhấc chân gạt ngã[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cái bàn trước mặt, bình hoa trên bàn rầm một tiếng rơi xuống đất, vỡ nát, Hàn Thực trừng lớn đôi mắt nhìn hành động của Thẩm Lăng, tựa hồ như có chút phản ứng không kịp, Thẩm Lăng trên mặt còn mang theo tươi cười ôn hòa có lễ, như lúc ban đầu vẫn luôn không có gì biến hóa.[/COLOR]
B[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]a người[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]b[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]à mối hoảng sợ, há hốc mồm đứng lên, nhìn Thẩm Lăng, "Thẩm huynh đệ, ngươi làm gì vậy, chúng ta là có ý tốt.."[/COLOR]
"Ai nha! Bình hoa nát rồi, ba vị đại thẩm, các ngươi làm mai liền nói là được, ném cái bình hoa của ta làm cái gì, một cái bình hoa bạch men sứ thanh[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này[/COLOR]tuy rằng không[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]được quý giá[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]so với nhân gia nhà giàu, nhưng cũng tốn của ta mất một lượng bạc, không được tiện nghi,[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tay chân các ngươi không thể nhẹ một chút sao? Ném nát rồi, chính là phải bồi thường."[/COLOR]
Thẩm Lăng mỉm cười, ôn hòa có lễ nói, vô luận[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]xem[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]từ góc độ nào, đều không[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhìn ra được người này vừa mới nãy đạp nát bình hoa nhà mình, là người vô lại dám vu hãm các nàng.[/COLOR]
Tựa hồ như đã nghe minh bạch[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ý tứ[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của Thẩm Lăng,[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]sắc mặt bà mối Trần xanh một trận trắng một trận, tức đến nỗi tay đều run lên, "Thẩm huynh đệ, ngươi lời này.. Thường nhân nói sinh ý không thành vẫn còn tình cảm, chúng ta có ý tốt làm mai cho người ta, ngươi không đồng ý cũng liền thôi, lại làm ra chuyện như vậy, là khi dễ Trần trang ta không người sao, chỉ có thể mặc ngươi khinh nhục sao?" Trần bà mối cũng là loại người đanh đá chua ngoa, nháy mắt liền tìm lại khí thế của mình, hầm hầm nói.[/COLOR]
Thẩm Lăng vô tội trừng lớn đôi mắt, "Vị thẩm[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], ngươi thất thủ đạp trúng[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bình hoa nhà ta còn chưa tính, tất cả mọi người đều là hương thân, ta cũng không trông cậy vào ngươi bồi thường, nhưng ngươi há mồm chống chế liền không tốt lắm đi? Ngươi như vậy, ta như thế nào còn khoan dung rộng lượng không bắt ngươi bồi tiền đâu?"[/COLOR]
"Rõ ràng chính ngươi đạp!" M[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ột cái phụ nhân[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phía sau[/COLOR]Trần bà mối [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]không chịu nổi tức giận nói, sắc mặt cực kỳ khó coi.[/COLOR]
Thẩm Lăng mỉm cười đi đến chủ vị ngồi xuống, tùy tay lôi kéo Hàn Thực ngồi ở[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trên đùi[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chính mình,[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]sắc mặt ba phụ nhân lại càng thêm khó coi, tuy rằng các nàng ở trong thôn đều là người đanh đá, bà mối Trần càng là người có nhiều kiến thức, nhưng ban ngày ban mặt không e lệ mà ôm ôm ấp ấp như vậy, ngồi ở trên một cái ghế, các nàng bình sinh lại là chưa thấy qua, trong lúc nhất thời nhịn không được đều đỏ mặt, lại gắt gao trừng Thẩm Lăng, dù sao các nàng cũng không phải cái gì là đại cô nương tiểu tức phụ, không thể gặp loại chuyện này, vẫn là trước đem chuyện cái bình hoa phân xử rõ ràng mới được.[/COLOR]
"Ta chính mình đạp?" Thẩm Lăng cười, "Vị thẩm[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nói chuyện thật có ý tứ, ta chính mình đạp cái bình hoa, vu khống các ngươi đạp vỡ, vì cái gì a? Chúng ta không oán không thù, bất quá chính là các vị thẩm[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nói cho ta cái hôn sự ta không đồng ý mà thôi, này cũng không tính là cái gì a! Ta làm gì mà phải vu khống các thẩm đâu? Các thẩm cảm thấy nói ra ngoài sẽ có người tin sao?"[/COLOR]
"Ngươi.." Vị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phụ nhân[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]kia mở miệng ra mặt lại đen xuống, một câu cũng nói không nên lời.[/COLOR]
Bà mối[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Trần[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lại nghe hiểu ra[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ý tứ trong lời nói của Thẩm Lăng, đối với Thẩm Lăng làm cái lễ vạn phúc, "Thẩm huynh đệ làm gì vậy, chúng ta đều là hương thân, hà tất như thế đâu? Bất quá chỉ là một cái bình hoa, ngươi gia nghiệp lớn, cũng đáng tính toán sao?"[/COLOR]
Thẩm Lăng khẽ cười một tiếng, "Bà mối Trần lời này nói rất đúng, đều là hương thân cả, ai cùng ai so đo đâu? Các ngươi là hảo tâm ta biết, ta còn phải cảm tạ các ngươi a! Cái gì cái bình hay không cái bình, đều là việc nhỏ, thành thân mới là đại sự, đúng rồi, các ngươi muốn nói chính là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]song nhi[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhà ai nha?"[/COLOR]
Bà mối Trần có chút mông lung, đầu óc[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nàng[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chuyển nhanh bất quá mới phản ứng được đây là Thẩm Lăng thay tức phụ nhà[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hắn xả giận, đây là một nam nhân sợ lão bà, căn bản sẽ không cưới bình thê, vốn tưởng rằng nàng chỉ cần chịu thua là có thể thoát thân, lại không ngờ Thẩm Lăng lại nhắc tới một câu như vậy, hắn rốt cuộc là cưới hay vẫn không cưới, là muốn nháo chuyện hay vẫn là không nháo a?[/COLOR]
Bà mối Trần khó hiểu, bất quá song nhi[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]kia[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lại không phải là[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thân thích nhà mình, cũng liền trực tiếp nói ra, "Là Trần Xảo Nhi, là một đóa hoa trong phạm vi trăm dặm a!"[/COLOR]
Mặc kệ Thẩm Lăng nghĩ như thế nào, tức phụ[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hắn[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nghĩ như thế nào, dù sao nàng chính là một bà mối,[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trước chính mình thoát thân lại nói tiếp, nếu Thẩm Lăng cứ bắt lấy nàng không chịu bỏ, cứ nói nàng đạp cái bình muốn nàng bồi tiền, chuyện này thật đúng là không biết có thể cãi cọ thành bộ dáng gì, người khác tin nàng hay vẫn là tin Thẩm Lăng, thật đúng là không biết được bao nhiêu.[/COLOR]
Người này, ở bên ngoài thanh danh quá tốt! Người tin hắn quá nhiều! Bà mối Trần ánh mắt phức tạp, đè nén[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tức giận[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]xuống đáy lòng, nàng lần đầu biết được, thanh danh tốt thế nhưng cũng có thể dùng để hại người, buộc nàng không thể không chịu thua.[/COLOR]
"Trần Xảo Nhi a! Ta đã thấy qua, ta thật đúng là biết cậu ta." Thẩm Lăng gật gật đầu,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thân thể[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Hàn Thực lại cứng đờ một chút, nhìn về phía Thẩm Lăng.[/COLOR]
Thẩm Lăng lôi kéo Hàn Thực đứng lên, làm trò trước mặt vài người thực nghiêm túc hỏi Hàn Thực, "Tức phụ a! Ngươi đã cứu[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhị công tử[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phủ đài đại nhân[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chúng ta, lại cùng Tam công tử phủ đài đại nhân là bạn tốt, ta cũng từng đáp ứng qua Tam công tử phủ đài gia, nói về sau cưới ai nạp ai đều xem ý tứ của ngươi, ngươi cũng nhận thức Trần Xảo Nhi này, ngươi cảm thấy có thể cưới sao?"[/COLOR]
"Không thể!" Hàn Thực nổi giận đùng đùng nói, y không hiểu[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ý tứ[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của Thẩm Lăng, nhưng y chính là không đồng ý Thẩm Lăng cưới người khác, ai cũng không thể![/COLOR]
Thẩm Lăng trừng lớn đôi mắt, nói: "Vậy thật không có biện pháp, ngươi không đồng ý, ta cũng không dám cưới, bằng không ngươi nói cho[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hai vị công tử[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phủ đài gia biết, đến lúc đó đem người ta đưa vào đại lao giết chết, ta còn có thể cưới ai? Hại người tính mệnh, chính là tạo nghiệt đâu!"[/COLOR]
Hàn Thực không hiểu, có chút ngốc.
Nhưng là Bà mối Trần đã hiểu,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ánh mắt[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhìn Hàn Thực có chút sững sờ, các nàng đều là nghe qua sự tích Thẩm Lăng làm giàu, biết hắn là cứu một vị[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]công tử nhân gia nhà giàu mới có tiền bạc, lại không nghĩ thế nhưng là công tử phủ đài đại nhân gia, càng không nghĩ tới, nguyên lai cứu người không phải Thẩm Lăng, mà là tức phụ của Thẩm Lăng![/COLOR]
Này n [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ếu làm hai vị công tử kia biết các nàng[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]làm mai cho Thẩm Lăng, chèn ép vị trí tức phụ Thẩm Lăng, bà mối Trần mồ hôi lạnh ứa ra, nàng thật không sợ Thẩm Lăng lấy chuyện bình hoa này ra nói, tuy rằng có chút phiền toái, nhưng cuối cùng[/COLOR] [COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cho dù là thua cũng là bồi tiền, không đến mức dọa đến nàng, nhiều nhất là nghẹn khuất một phen, chính là, tức phụ Thẩm Lăng chuyện này chính là có thể muốn mệnh a![/COLOR]
Phủ đài là cái khái niệm[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]gì[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], kia chính là người lãnh đạo trực tiếp[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của Huyện lão gia, các nàng ngay cả huyện quan cũng chưa gặp qua, phủ đài, đó là trong kịch nói mới có, các nàng chỉ là tiểu dân chúng làm sao dám chọc vào a![/COLOR]
Thẩm Lăng mỉm cười nhìn về phía bà mối Trần nói, "Vậy không có cách nào, tức phụ nhà ta không đồng ý, kỳ thật ta cũng thật muốn cưới, ta chính là đã gặp qua vị Trần Xảo Nhi kia, xác thật lớn lên xinh đẹp cực kỳ, nếu không như vậy, sau khi bà mối Trần ngươi trở về, giúp ta hỏi[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Trần Xảo Nhi[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]một câu, cậu ta có sợ bị bắt vào đại lao hay không? Có sợ chết không? Nếu là không sợ, bà mối Trần ngươi cũng không sợ bị liên lụy, ta liền cưới cậu ta a! Tuyệt đối không mang theo có một tia do dự."[/COLOR]
Bà mối Trần theo bản năng lui về phía sau một bước, ai muốn bị liên lụy! Ai muốn thay hắn hỏi!
Bà mối Trần ngay cả lời khách khí cũng không nói ra được, đầu tiên là bị Thẩm Lăng dùng bình hoa hù dọa một chút, lại bị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thế lực phía sau tức phụ[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thẩm Lăng cấp kinh một thân mồ hôi lạnh, hai vợ chồng nhà này người nào cũng không dễ chọc, nàng thật là một khắc cũng không muốn ở lại chỗ này.[/COLOR]
Bà mối Trần xoay người liền rời đi, phía sau[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]là hai phụ nhân[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]theo tới xem náo nhiệt cũng rời đi theo, các nàng còn chưa có phản ứng lại được, đã đuổi theo bà mối Trần ra cửa, "Tẩu tử ngươi làm gì lại đi, từ từ chờ chúng ta, chuyện bình hoa không nói rõ ràng sao, bắt chúng ta bồi tiền làm sao bây giờ?"[/COLOR]
"Bồi cái gì bồi, lại ngốc xuống mệnh cũng không còn." Bà mối Trần phỉ nhổ, lại không dám đối với[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]một nhà[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thẩm Lăng, mà là đối với hai phụ nhân[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]theo không kịp.[/COLOR]
Thẩm Lăng nhìn theo ba người ra cửa, mới ôm lấy[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]gương mặt[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Hàn Thực tiến lên hôn một cái.[/COLOR]
Hàn Thực lệ quang lấp lánh, "Ngươi muốn cưới Trần Xảo Nhi sao? Ngươi có thể hay không không cưới.."
Thẩm Lăng biết Hàn Thực lại hiểu lầm, vội vàng hống lên, "Ta hù dọa nàng đâu! Đừng khóc đừng khóc.." Thẩm Lăng tinh tế bắt đầu cấp Hàn Thực giải thích[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ý tứ trong lời nói[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]vừa nãy của hắn, muốn làm Hàn Thực minh bạch một mảnh chân thành[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của chính mình, lời này nói ra, phàm là bà mối cùng vị bà mối kia có điểm quan hệ, liền sẽ không có người lại ngây ngốc tìm đến làm mai nữa.[/COLOR]
Bà mối Trần đi ra thật xa, hai phụ nhân[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phía sau[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]mới đuổi theo kịp.[/COLOR]
"Tẩu tử ngươi làm gì đi nhanh như vậy, còn có tên Thẩm Nhị kia! Thật là đáng giận! Mất công người ta còn nói người này thật tốt thật tốt, khiến cho Trần Xảo Nhi một hai phải gả cho hắn, cái gì mà người tốt? Toàn bộ đầy đất là tên vô lại, còn muốn vu khống chúng ta, không được, trở về ta nhất định cho hắn hảo hảo truyền tin, làm mọi người biết hắn là dạng người không thể chọc!"
Hiển nhiên, vị nói chuyện này vẫn không nghĩ tới cái gì phủ đài đại nhân, hoặc có thể nói, nàng căn bản không biết phủ đài là cái quan chức[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]gì[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ], càng không biết[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]những lời[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nói phía sau của Thẩm Lăng là có ý tứ gì, rốt cuộc đối với[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]phụ nhân ở nông thôn mà nói, có thể phân rõ đồng sinh cùng tú tài đã là khó lường rồi, nào biết đâu cái gì quan hàm cấp bậc a.[/COLOR]
Trần bà mối trừng mắt nhìn người nọ liếc một cái, "Ngươi trở về truyền đi! Ta xem ngươi nói như thế nào."
"Ta có thể nói như thế nào, đương nhiên là theo tình hình thực tế mà nói! Chính hắn đạp vỡ một cái bình hoa một hai lại vu khống chúng ta làm, còn muốn cho chúng ta bồi thường tiền, ban ngày ban mặt lôi kéo tức phụ[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ôm ôm[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ấp ấp, không biết xấu hổ, phi!" Phụ nhân phỉ nhổ.[/COLOR]
"Hảo a! Vậy ngươi trở về nói đi! Đến lúc đó nhân gia người ta hỏi ngươi, vì cái gì Thẩm Nhị một hai phải đạp vỡ bình hoa vu hãm ngươi, ngươi nói như thế nào? Vì cái gì Thẩm Nhị ngay cả bình hoa đều đạp vỡ, còn nói muốn ngươi bồi thường, vậy ngươi như thế nào lại không bồi thường a? Còn có cái gì ban ngày ban mặt[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ôm ôm[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ấp ấp, ai ngốc đến nổi làm trò trước mặt ngươi mà[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ôm ôm ấp ấp? Ngươi nói ra đi xem có người tin không a! Chính ngươi trở về nói! Nhìn xem có ai tin ngươi! Ngươi nếu không sợ chết, liền đến đầu thôn thét to lên, làm tất cả mọi người biết đi, tốt nhất làm một nhà Thẩm Nhị cũng nghe được, đến lúc đó, ta xem ngươi có vào đại lao hay không!"[/COLOR]
Lại là đại lao, phụ nhân có chút không hiểu, nhưng vẫn nhớ tới[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]một ít[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lời[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thẩm Lăng nói mà nàng nghe không hiểu, rốt cục cũng bắt được trọng điểm, hỏi: "Tẩu tử, phủ đài là thứ gì?"[/COLOR]
Bà mối Trần đôi mắt trừng lớn, "Cái gì gọi là thứ gì! Đó là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]đại quan[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]so với Huyện[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]quan lão gia còn lớn hơn!"[/COLOR]
Phụ nhân sửng sốt hồi lâu, mới đảo hút một ngụm khí lạnh, "Kia[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tức phụ[/COLOR][COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thẩm Lăng y.."[/COLOR]
Bà mối Trần lắc đầu, trừng mắt liếc[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hai người phía sau một cái, "Ta và các ngươi nói cho rõ ràng, nếu không muốn gây chuyện, sự tình ngày hôm nay đều phải dấu ở trong lòng, có biết hay không!"[/COLOR]
"Đã biết." Hai phụ nhân vội vàng gật đầu, một bộ dáng tâm còn sợ hãi, nhưng cụ thể có thể dấu ở trong lòng bao lâu, vậy thì lại không có người đã biết.
[HIDE-THANKS]Trần trang,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người nhà[/COLOR]Trần Xảo Nhi ra cửa đem bà mối nghênh đón vào trong phòng, cười nịnh vỗ vỗ[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bụi đất không tồn tại[/COLOR]trên người[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bà mối Trần sắc mặt đang khó coi[/COLOR], nói: "Thế nào? Kia Thẩm Nhị nói như thế nào? Khi nào tới hạ sính lễ?"
Bà mối[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Trần[/COLOR]sắc mặt không tốt[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tay[/COLOR]để xuống, bĩu môi nói: "Được rồi, ngươi cũng đừng suy nghĩ nữa, nhân gia Thẩm Nhị căn bản là chướng mắt[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]song nhi[/COLOR]nhà các ngươi, toàn tâm toàn ý mà đi theo tức phụ nhà[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hắn[/COLOR]đâu!"
"Kia như thế nào có thể?"[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Nương[/COLOR]Trần Xảo Nhi la hoảng lên, "Nào có nam nhân nào có tiền lại chỉ cưới một người? Càng đừng nói còn là một song nhi, ngươi xem[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tức phụ[/COLOR]Thẩm Nhị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]kia[/COLOR]gả qua gần một năm rồi, bụng từng có động tĩnh qua sao? Thẩm Nhị đây là muốn tuyệt hậu a! Lại nói[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Xảo nhi[/COLOR]nhà ta, có bao nhiêu người còn đang chờ cầu thú đâu! Chúng ta tới cửa đi hỏi, hắn thế nhưng còn không muốn?"
Bà mối[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Trần[/COLOR]mắt trợn trắng, nàng cũng không muốn nói ra hậu trường của[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Hàn Thực[/COLOR], những cái đó nói ra nếu làm không tốt lại bị xả ra[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chuyện[/COLOR]bình hoa,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hôn sự[/COLOR]của Trần Xảo Nhi nàng đã hạ quyết tâm mặc kệ, cứ coi như chính mình không biết gì, "Nhân gia người ta bụng động hay bất động cùng ngươi có quan hệ sao? Nói tóm lại một câu, việc hôn nhân[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của gia đình ngài[/COLOR]a! Ta quản không được,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thỉnh[/COLOR]ngài mời cao minh khác đi! Chúng ta rốt cuộc là bà con hương thân, ngài cũng nghe ta một câu, Thẩm Nhị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]kia[/COLOR]ngài cũng đừng nhớ thương nữa, thật không phải dạng thiện tra gì a!"
"Ai, lời này là nói như thế nào? Tẩu tử ngài nói cho rõ a! Như thế nào càng nói càng hồ đồ?" N[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ương[/COLOR]Trần Xảo Nhi kỳ quái nói.
"Tóm lại ngài liền nghe ta đi! Được rồi, sự tình nói xong rồi, ta đây liền đi thôi, đừng tiễn, đừng tiễn." Bà mối[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Trần[/COLOR]đứng lên, thấy[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]một nhà[/COLOR]Trần Xảo Nhi muốn tới tiễn, vội vàng chối từ, phảng phất như trong phòng có người đuổi theo, bước nhanh rời đi.
"Nương?" Trong phòng không có người ngoài, Trần Xảo Nhi vành mắt đỏ lên, liền nhìn về phía nương mình.
"Ngoan a! Không thành thì không thành, chẳng lẽ trừ bỏ Thẩm Nhị ngươi còn không[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]gả[/COLOR]được cho người khác sao?"
Trần Xảo Nhi đôi mắt rưng rưng, cắn môi dưới, nước mắt muốn rơi xuống, "Chính là có ai giống như Thẩm Nhị đối với tức phụ tốt, còn có tiền lớn lên còn tuấn tú?"
"Nhưng nhân gia người ta cũng không muốn a! Chẳng lẽ còn có thể cưỡng bách không thành?" N[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ương[/COLOR]Trần Xảo Nhi cũng khó xử, giống như loại tình huống này,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]song nhi[/COLOR]nhà mình vốn xinh đẹp, trước nay đều là vừa nói ra là được, rốt cuộc, có người nam nhân[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nào[/COLOR]mà không vụng trộm ăn tanh đâu? Có ai gặp qua Thẩm Nhị như vậy, thật sự một chút cũng không động tâm, chẳng sợ do[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]do[/COLOR]dự dự nói suy xét một chút, bọn họ cũng có thể trông cậy a!
Trần Xảo Nhi dậm dậm chân, cũng không biết suy nghĩ đến cái gì, xoay người trở về phòng.
Lại qua thêm chút thời gian, Thẩm Cẩu Tử từ Hoài Châu trở về, Thẩm Lăng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cũng đã[/COLOR]đem những[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]sự tình[/COLOR]vụn vặt[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trong đất trồng[/COLOR]xử lý không sai biệt lắm, Thẩm Cẩu Tử còn mang về[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thư tín[/COLOR]của Mục Ngũ, nói là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tửu lầu[/COLOR]đã[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bắt đầu[/COLOR]làm vịt nướng gà nướng đi bán,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Bích Phương Tửu[/COLOR]ủ lần thứ hai cũng đã bắt đầu bán, chỉ là không tạo nên tên tuổi[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]gì lớn[/COLOR], những người khác uống đều cảm thấy còn không bằng trước kia, nhưng thật ra không có khởi sắc gì, mặt khác[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bình[/COLOR]đào hoa đã mua, sợ Đào Hoa tửu ủ tốn thời gian dài, mất tiên cơ, cho nên Mục Ngũ làm người thu mua đào hoa, ủ một đống lớn, nhưng vẫn có chút lo lắng ủ bị thất bại, hỏi hắn rốt cuộc có thể xác định phối phương sử dụng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hay không[/COLOR], cuối cùng còn bảo hắn sớm ngày quay lại Hoài Châu, anh dù sao cũng là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]quản gia[/COLOR]Mục phủ, không phải[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]quản sự[/COLOR]Thẩm gia, không có đạo lý suốt ngày lại ở chỗ này làm buôn bán[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cho hắn[/COLOR], thuận tiện bùm bùm không phun chữ thô tục nào mắng xéo Thẩm Lăng một hồi.
Thẩm Lăng cười xem xong[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thư tín[/COLOR]Mục Ngũ, cơ hồ có thể nhìn đến[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]biểu tình[/COLOR]cười lạnh bất mãn[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]của[/COLOR]Mục Ngũ, nhịn không được càng thêm vui vẻ, sau khi cười xong, Thẩm Lăng mới thấp giọng tự nói, "Chờ ta đi! Ta sẽ mau trở về."
Lại qua mấy ngày, Thẩm Lăng mang theo Hàn Thực đi một chuyến đến Thẩm gia, vấn an Thẩm Tam đang[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]' sinh bệnh '[/COLOR], lại dặn dò Thẩm Cẩu Tử trông giữ sân vườn cho tốt, liền mang theo Hàn Thực đi Hoài Châu.
Trong thành[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Hoài Châu vẫn[/COLOR]như cũ một mảnh phồn vinh, Thẩm Lăng mang theo Hàn Thực không có đi thẳng đến Mục gia, mà là đi tửu lầu,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]sinh ý[/COLOR]tửu lầu thoạt nhìn cũng không tệ lắm, tòa vô hư vị.
Thẩm Lăng lôi kéo Hàn Thực ngồi xuống một chỗ[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trong một góc[/COLOR]hẻo lánh, có tiểu nhị bước nhanh đi tới, đối với Thẩm Lăng cười nói: "Hai vị tới muốn gọi cái gì?"
Tiểu nhị nhìn nhìn không quen mặt, Thẩm Lăng cảm thấy vị này có thể là người mới tới, hơn nữa chính mình cùng Hàn Thực đều ăn mặc giống nhau là vải bông, không phải lụa phi cẩm, cũng không dẫn người chú mục, cho nên thế nhưng vẫn luôn không có bị nhận ra.
Thẩm Lăng khụ một chút, che dấu khóe miệng chứa ý cười, nói: "Nghe nói gần nhất có[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bán[/COLOR]Bích Phương Tửu gì đó, không bằng mang lên loại rượu này, lại mang đến một phần vịt nướng đi!"
"Được rồi, vậy ngài còn muốn thêm chút gì nữa không? Chúng tôi nơi này những đồ ăn[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]khác[/COLOR]cũng không tồi, tỷ như dấm nhưỡng.."
"Không cần, như này là được rồi." Thẩm Lăng gật gật đầu.
Tiểu nhị mới cười rời đi, bởi vì thi hành[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chế độ[/COLOR]khen thưởng, trong đó lấy việc người phụ trách khu vực kiếm được[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhiều[/COLOR]tiền để làm tiêu chuẩn, tới phát tiền thưởng, cho nên[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thời điểm[/COLOR]khi khách nhân gọi món ăn, bọn tiểu nhị đều là dùng sức[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cùng thủ đoạn[/COLOR]cả người mình có dùng tới, muốn cho khách nhân gọi nhiều thêm một ít, đề cao[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lợi nhuận[/COLOR]trong[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]khu vực[/COLOR]chính mình phụ trách, loại tình huống này Thẩm Lăng thấy lại thêm vui mừng.
"Ta gọi[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]là vịt[/COLOR]bát bảo, cá cuốn[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]võng du[/COLOR], trảo xào cá phiến, tam tiên dao trụ, phù dung đại tôm, Long Tĩnh trúc tôn, hoa quế sò khô, làm nhanh lên cho tiểu gia có nghe thấy không!" Nói xong, người nọ còn hung hăng một chưởng vỗ lên cái bàn, làm[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ấm chén uốn trà[/COLOR]trên bàn đều rầm một tiếng.
Thẩm Lăng ánh mắt nhìn về phía bên kia, chỉ thấy một[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nam tử[/COLOR]mặt mày thanh tú ánh mắt phức tạp đứng ở[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trước mặt khách nhân[/COLOR]vừa mới chụp cái bàn, ăn mặc nhìn như là một tiểu nhị, nhưng khí chất lại càng giống[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thư sinh[/COLOR]tuấn tú, rất có vài phần[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hương vị[/COLOR]sống mái mạc biện, liếc mắt một cái nhìn qua, mười người có đến tám người sẽ cho rằng hắn là một song nhi.
Chỉ là Thẩm Lăng biết,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tửu lầu[/COLOR]đều giống nhau sẽ không tình nguyện tìm song nhi làm công, rốt cuộc thì song nhi như thế nào cũng phải cùng nam tử bảo trì thụ thụ bất thân, thể lực cũng không bằng nam tử, vạn nhất có khách nhân động tay động chân, về sau lại thành người thân sinh oa nhi, này còn chưa đủ phiền toái.
[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Mà tiểu nhị g[/COLOR]iống nhau cũng không có song nhi nào chịu làm.
"Hừ, đồ ăn gọi nhiều có thể có tốn giá trị mấy đồng tiền a, cũng không biết xấu hổ nói phải cho Thượng Hiền tăng thêm lợi nhuận, nghe ta, Thượng Hiền, đem[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]rượu[/COLOR]tốt nhất quý nhất của tửu lầu[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]các ngươi[/COLOR]lấy ra đây! Hướng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trên bàn[/COLOR]này chồng lên, hôm nay ta thỉnh toàn bộ[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]khách nhân[/COLOR]trong tửu lầu uống rượu!" Một vị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]công tử[/COLOR]nhà giàu[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]khác ở bàn bên cạnh[/COLOR]đứng lên giương giọng nói, đổi lấy cả tửu lầu một mảnh reo hò.
Vị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tiểu nhị[/COLOR]gọi là Thượng Hiền[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]kia[/COLOR]thoạt nhìn một chút không vui, biểu tình nhàn nhạt, phảng phất ngay sau đó[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]dường như[/COLOR]liền phải vũ hóa thành tiên (1), nhưng vẫn là hảo tính tình đối với chút rượu của vị công tử[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này[/COLOR]nói: "Rượu quý chưa chắc là rượu tốt, rượu tốt lại chưa chắc là mỹ tửu, công tử đã muốn rượu[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]quý[/COLOR]lại còn muốn rượu tốt, ta lại không biết muốn lấy cái[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]rượu[/COLOR]gì cấp cho công tử."
[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Thanh âm t[/COLOR]iểu nhị này cực kỳ nhu hòa thanh đạm, Thẩm Lăng cảm thấy, người này tựa hồ có chút bất phàm, quanh thân khí độ, cực kỳ giống với[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]văn nhân nhã sĩ[/COLOR]bất hạnh lưu lạc đầu đường,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thất vọng[/COLOR]khốn cùng, lại phảng phất như hẳn là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ẩn sĩ hiền giả[/COLOR]ở trong rừng trúc ẩn cư tị thế, có khí phái quân tử, phải là như thế, làm người nhịn không được tâm sinh thân cận.
"Kia, Thượng Hiền, ta cũng không hiểu, ngươi nói, ngươi nói, nơi này cái rượu[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]gì[/COLOR]tốt, ngươi cho chúng ta đề cử một chút a?" C[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ông tử n[/COLOR]hà giàu này vui tươi hớn hở mà nói, cũng không tức giận.
Thượng Hiền nhíu mày, chung quanh một vòng người cũng không có ai lên tiếng, liền chờ hắn mở miệng nói chuyện,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thanh âm thanh đạm[/COLOR]của Thượng Hiền lại vang lên, phảng phất như một trận nhu phong thổi qua[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]bên tai[/COLOR]mọi người, "Gần nhất tửu lầu có một loại rượu mới, gọi là Bích Phương, nghe nói là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lão bản[/COLOR]chúng ta tìm được phương pháp ủ[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]từ trong sách cổ[/COLOR], còn có thơ làm chứng, rằng: Phòng thọ tháng sáu triệu khách, ngồi trấu trúc điệm, bằng hồ văn mấy, biên hương đằng vì mâm, khô trái dừa vì ly, đảo hoa sen, chế Bích Phương Tửu."
Thơ này chính là hiền sĩ chế rượu uống rượu viết ra, vị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tiểu nhị[/COLOR]gọi là Thượng Hiền[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này[/COLOR]dùng phạm nhi ngữ điệu[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]đặc biệt[/COLOR]của hắn ngâm ra tới, càng là nhiều thêm một loại[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ý vị[/COLOR]độc đáo, phảng phất trước mắt có thể thấy được mấy vị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hiền sĩ[/COLOR]ẩn cư đang chè chén chuyện trò, làm người không tự giác hướng về phía hắn.
"Hảo, liền nó đi! Thượng Hiền nói nó là rượu tốt, kia nó chính là rượu tốt, mang lên trên bàn[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cho ta[/COLOR]!" C ông tử nhà giàu cười to nói.
Thượng Hiền lắc đầu, "Rượu này tuy rằng là mỹ tửu, lại chưa chắc là rượu tốt, tâm cảnh chưa chạm đến, có uống cũng không ra ý nhị."[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Vẻ mặt[/COLOR]Thượng Hiền thoạt nhìn thật cô đơn, tựa hồ Bá Nha không còn Tử Kỳ (2), trên đời cũng không còn tri kỷ, chỉ chừa hắn một người thương tâm cho một người mà thôi.
Hai vị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]công tử[/COLOR]cùng nhau tranh đoạt thấy vậy tức khắc liền đau lòng,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người[/COLOR]ở bên cạnh gọi một bàn đồ ăn đứng lên nhíu mày nói: "Thượng Hiền, ngươi không cần để ý tới hắn, hắn chính là một tên tục nhân, tới, có mệt hay không, ngồi nơi này của ta, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, thích uống Bích Phương đúng không! Kia hai ta cùng uống a! Thượng Hiền tâm ý của ngươi, ta minh bạch, nhưng ta cũng muốn nói, mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ, thiên hạ thùy nhân bất thức quân (3) a!"
Thẩm Lăng một miệng trà thiếu chút nữa phun ra ngoài, đây là một[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thời đại[/COLOR]hư cấu, cho nên hắn ngẫu nhiên cũng có thể từ thư tịch nhìn đến hai câu[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]thơ[/COLOR]quen thuộc kia, câu thơ này vừa vặn cũng ở trong thi tập thường thấy, thuộc về tr[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]ình độ thơ từ[/COLOR]nhập môn,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tiểu hài tử[/COLOR]bảy tám tuổi đều đã đọc qua, người này lấy câu thơ này xứng cảnh, thật là thập phần rớt đài a.
Thượng Hiền tựa hồ không có phát giác ra, khẽ thở dài một cái, nhíu mày, thoạt nhìn càng thêm cô đơn.
Thẩm Lăng có thể hiểu hắn.
Thượng Hiền không có nói thêm[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cái gì[/COLOR]nữa, sau khi mang[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]đồ ăn[/COLOR]lên cho hai người liền đi ra sau bếp hỗ trợ, một bộ không muốn trở ra,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người[/COLOR]phía sau[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tùy ý[/COLOR]giữ lại, tựa hồ cố kỵ không thể ở[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trước mặt[/COLOR]Thượng Hiền làm hỏng hình tượng, hai người ai cũng không dám cường ngạnh giữ hắn lại.
Thẩm Lăng đứng lên chuẩn bị đi ra sau bếp vị gọi là Thượng Hiền này[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhìn một cái[/COLOR], đây là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tiểu nhị[/COLOR]nơi nào tới, thật sự là thập phần có ý tứ a!
"Ở chỗ này chờ ta, đồ ăn mang lên ngươi cứ ăn trước a!" Thẩm Lăng đối với Hàn Thực dặn dò nói. Hàn Thực ngoan ngoãn gật gật đầu, Thẩm Lăng cũng liền đứng dậy rời đi.
"Vị khách quan[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này[/COLOR].." Thẩm Lăng còn chưa tiến vào sau bếp đã bị người ngăn lại,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tiểu nhị[/COLOR]ngăn lại hắn tựa hồ ngây ra một lúc, còn chưa có nhận ra, nhưng cảm thấy lại thật quen mắt, Thẩm Lăng thấy cậu ta tựa hồ như đang tự hỏi chính mình là ai, liền tự mình mở miệng nói: "Ta là[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lão bản[/COLOR]của các ngươi, ta tới[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]đã[/COLOR]một lần đi!"
"A! Lão bản! Xin lỗi xin lỗi! Ngài xem[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]hai mắt[/COLOR]ta này, quả thực cùng người mù giống nhau." Tiểu nhị vội vàng khom lưng xin lỗi.
Thẩm Lăng cũng không để ý đến cậu, mà hướng tới sau bếp đi vào, vị[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tiểu nhị[/COLOR]gọi là Thượng Hiền[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]kia[/COLOR]chuyển biến đi hướng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]chưởng quầy[/COLOR]ở phía sau bếp đang bận rộn,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]tiếng cười[/COLOR]nhẹ nhàng truyền đến, làm Thẩm Lăng một đốn, tiếng cười[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]này[/COLOR], cùng[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]khí chất[/COLOR]vừa rồi không hợp a!
"Chưởng quầy, vừa mới nãy bên kia ta lợi nhuận thế nào? Một bàn món chính, phỏng chừng cả bàn đều bày không ít, còn có người thỉnh toàn bộ[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]người[/COLOR]trong tửu lầu uống rượu, nhưng đều đến tính ở phần của ta a! Nói cho tốt, thứ nhất,[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]đặc biệt[/COLOR]là Bích Phương Tửu, thứ hai, đừng đem bên ta tính sai a!"
Chưởng quầy ngẩng đầu lên, thoạt nhìn cũng thập phần vừa lòng, "Không tồi, yên tâm, đều[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]nhớ kỹ[/COLOR]cho ngươi đâu! Tiểu ca ngươi thiệt tình không tồi, trong chốc lát[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]như vậy[/COLOR]lại có thể kiếm được[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]lợi nhuận cả một ngày[/COLOR]của tửu lầu chúng ta, không tồi không tồi, không uổng công ta chuyên môn[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]đãi ngộ[/COLOR]đặc biệt[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cho ngươi[/COLOR], làm ngươi tìm biện pháp."
Thượng Hiền tùy tiện[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]trên ghế[/COLOR]ngồi ở một bên dầu mỡ, chân bắt chéo, vẻ mặt[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]cười[/COLOR]sáng lạn khoe khoang, "Kia đương nhiên, tiểu gia là ai a! Tiểu gia sớm muộn gì cũng có thể ở chỗ này làm tiểu nhị mà phát tài! Ha ha ha ha!"
* * *
Chú thích:
(1) Mong độc giả thông cảm, tui cũng không biết nghĩa chính xác là gì! Cao nhân nào biết xin chỉ giáo, đa tạ!
(2) Hai nhân vật đời Xuân Thu Chiến Quốc, hai ông là vì âm nhạc mà làm bằng hữu, có thể TK trên GG.
(3) Là hai câu thơ trong bài thơ "Biệt Đổng đại kỳ 2" của nhà thơ Cao thích (TQ), tạm dịch là "Chớ buồn con đường phía trước không người tri kỷ, há trong thiên hạ người đều biết ngươi?".