Ăn xong cơm sáng, cô được chia cũng chỉ là một bát cháo loãng, nhưng tốt xấu gì cũng làm ấm bụng nhỏ.
Lý Hiểu Lam đi theo Lý Ngô Thị mấy người ra ngoài, mỗi người trên lưng cõng theo cái sọt, trong nhà cái sọt cũng thật nhiều, lớn nhỏ đều có đủ, chất đống trong sân.
Lý Ngô Thị bảo Lê Hoa Đậu Hoa đi theo cô, Lê Hoa cũng không nguyện ý, giữ chặt Đào Hoa không buông. Lý Ngô Thị lại mắng mấy câu, cuối cùng đành mặc kệ, đi cùng ai thì đi, dù sao vẫn phải làm việc.
Sau đó, Lý Hiểu Lam mang theo Đậu Hoa đi, những người khác thì đi theo Lý Ngô Thị, mấy người cần đi cắt cỏ heo trước, nhìn là hiểu nhóm người họ, sớm đã phân chia rõ ràng.
Lý Hiểu Lam cũng không nói nhiều, cô cũng không thích mang theo Lê Hoa, đứa nhỏ này không biết có phải bị Dương Thụ bắt nạt hay không, mà tính cách cứ kiểu bảo sao nghe vậy, động một tí là chảy nước mắt, cô cũng không có kiên nhẫn mà dỗ dành nó.
Mặc dù là cô mang theo Đậu Hoa, thực ra là Lý Hiểu Lam cố ý đi chậm lại, để Đậu Hoa mang theo cô đi, dù sao thì cô cũng không biết đường nha.
"Đậu Hoa, muội biết nơi nào nhiều rau dại không?" Lý Hiểu Lam cố bắt chuyện với Đậu Hoa để dò hỏi.
"Biết nha, leo qua ngọn núi phía trước, có một cái hồ nước nhỏ, rau dại ở đó cũng nhiều, trước kia vẫn là tỷ đưa muội đi nha, Lan Hoa, sao tỷ lại quên rồi?" Đậu Hoa không hề che giấu, hỏi gì thì trả lời ấy.
"Tỷ biết chứ, chỉ là thử xem muội còn nhớ không thôi, xem muội qua một mùa đông, còn nhớ hay đã quên mất đường đi rồi"
"Muội đương nhiên là nhớ, Lan Hoa tỷ, để muội đưa tỷ đi" Đậu Hoa càng thêm hăng hái, chạy về phía trước.
"Đậu Hoa, chậm chút, không cần gấp, tỷ lại hỏi muội nhé, phía trước là chỗ nào" Lý Hiểu Lam chỉ về phía xa nơi có những căn nhà hỏi.
"Đó là Vương gia thôn, nhà mẹ đẻ của nhị bá mẫu ở đấy, là thôn gần thôn Lý gia của chúng ta nhất"
* * *
Trong khi nói, hai người cũng đến nơi, thật sự có một cái hồ nhỏ, hồ nước khoảng năm mươi mét vuông, nhưng một nửa là khô cạn, bên cạnh có một ít thực vật, tiếc là cô không biết đó là gì, không biết cái nào là rau dại cái nào là cỏ dại.
Hết cách, đợi nhìn xem Đậu Hoa. Rau dại ở đây chủng loại cũng rất nhiều, nhưng mà vẫn chưa thành thục, cuối cùng hai người bàn bạc qua, cố gắng hái những cây to, thà ít còn hơn hái loạn.
Từ lời của Đậu Hoa, Lý Hiểu Lam đã hiểu sơ qua hoàn cảnh Lý gia thôn, chỗ nào chưa rõ vậy thì để sau từ từ tìm hiểu kĩ.
Phía đông bắc Lý gia thôn là sườn núi, có ba ngọn, nhưng mọi người thường chỉ hoạt động ở hai ngọn phía trước, ngọn sau cùng kia hầu như không có ai đi qua, bởi vì đằng sau liền cạnh núi Dã Thú, nhà mẹ để của Vương Quế Hương mẹ cô, nằm ở phía ngoài rừng của núi Dã Thú.
Phía tây nam của thôn là Vương gia thôn, nhà mẹ đẻ của nhị bá mẫu.
Phía nam là Tần gia thôn, nhà chồng của cô cô bọn họ ở đấy. Lý Hiểu Lam nhớ kĩ, hóa ra trong nhà còn có cô cô.
Tần gia thôn đi xa chút về phía tây nam, có Triệu gia thôn, là nhà mẹ đẻ đại bá mẫu.
Đi về phía tây Lý gia thôn một thời canh thì đến Ngô gia thôn, cũng là nhà mẹ đẻ của Lý Ngô Thị và ngũ thẩm Ngô Hồng Diệp.
Trấn mà gần Lý gia thôn nhất nằm ở phía tây nam của thôn, ngồi xe la hai thời canh mới đến, tức là bốn tiếng, nếu đi bộ, nhanh nhất là 3 thời canh (6 tiếng). Wow, cả đi cả về đều bị việc đi đường trì hoãn.
Có xe ngựa thì tốt rồi, nhưng Đậu Hoa nói chưa thấy bao giờ, còn hỏi ngựa là cái gì

Hỏi con bé con bò với con lừa? Con bé bảo: Nghe qua nhưng chưa thấy bao giờ. Lý gia thôn chỉ có nhà thôn trưởng là có con la, nếu muốn đi thì có thể hỏi trước, một người ba văn tiền, một lần chỉ chở bốn người, nhiều hơn thì con la không kéo được, đủ người thì đi.