Chương 10: Yên Tâm, chị đây có tiền.
"Cái điều kiện thứ hai sao.." Cố Tiêu Quân dừng một chút, cười như không cười mà nhìn quản gia.
Người kia không có biểu hiện bộ dáng tốt lành gì, làm phía sau lưng của Lý quản gia nhịn không được từng cơn rùng mình. Đột nhiên nuốt một ngụm nước bọt nói, "Là, là cái gì?"
"Cái này sao.." Cố Tiêu Quân cong cong cánh môi, ngón tay nhẹ nhàng vuốt cằm, tựa hồ là đang tự hỏi. Đột nhiên chuyển đề tài, "Ai nha, Lý quản gia, ông như thế nào lại ra mồ hôi? Trong nhà có nóng như vậy sao?" Biết quản gia khẩn trương, cô lại cố ý kéo dài thời gian. Cũng coi như là đáp lễ ông ta lúc nãy uy hiếp cô. Phải biết rằng, cô tuyệt đối là người có thù ắt báo.
Quản gia cũng nhìn ra đối phương đang chơi đùa mình, chính là ngại với thân phận của cô, cũng không có biểu hiện trắng trợn mà giận dỗi cô. Chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi không có nóng, thiếu phu nhân không cần lo lắng. Vẫn là nhanh một chút nói ra cô rốt cuộc muốn cái điều kiện gì đi."
"Đừng sốt ruột như vậy."
Lý quản gia:" "Cô không sốt ruột tôi sốt ruột được chưa, hiện tại có thể nói ra sao? Tôi còn chờ đi thông báo với thiếu gia kết quả việc này đây!
Cố Tiêu Quân trong mắt hiện lên một tia ánh sáng giảo hoạt, tới gần một bước," Lý quản gia, ông giống như thực sợ hãi ah? "
" Sao, như thế nào có khả năng chứ? "Lui một bước về phía sau, biểu hiện nghiêm túc bắt đầu không chống đỡ được nữa.
Thật là gặp quỷ, ông ta cư nhiên bị một cô gái mảnh mai trước mắt này khống chế?
Lúc trước thiếu phu nhân thực đơn thuần. Thậm chí có thể hình dung là ngu xuẩn. Trong lòng muốn cái gì đều hiện lên toàn bộ ở trên mặt. Hiện tại cô gái này, lại làm cho ông có chút không nhìn thấu được suy nghĩ của cô. Một sự thay đổi trong chớp mắt quá nhanh, làm cho ông có chút trở tay không kịp. Tình cảnh như vậy mà cùng cô nói chuyện, chung quy một chút sự tự tin cũng không có. Liền giống như bây giờ đây.
Cố Tiêu Quân trên mặt như cũ duy trì nụ cười khéo léo. Hết lần này đến lần khác không chịu cho người ta được yên ổn. Lề mà lề mề nói:" Yên tâm, cái điều kiện thứ hai này đối với đại thiếu gia các người mà nói bất quá là một chuyện nhỏ nhặt. "
" Một khi đã như vậy, cô cứ nói thẳng đi. "Việc nhỏ còn không nhanh chóng nói ra, làm một trận dọa cả kinh, định dọa ai đây?
Muốn mắng người lại không thể mắng, thật là tức giận mà!
Rõ ràng tức giận còn bày ra biểu cảm bình tĩnh, thật đáng thương nha.
Nhìn bộ dạng quản gia giận mà không dám nói gì, trong lòng của Cố Tiêu Quân cuối cùng cũng hả dạ. Cũng không có tiếp tục thừa nước đục thả câu, thu hồi vẻ mặt trêu chọc ông ta, nghiêm mặt nói:" Tôi muốn quay lại trường học đi học, kêu hắn giúp tôi thu xếp một chút. "
Cố Tiêu Quân lúc trước được học ở một trường đại học cao cấp, lúc ấy Q thị điểm số đầu vào lại thấp. Mà cô năm đó thực may mắn đã được trúng tuyển.
Chẳng qua cô cũng không phải là những người đứng đầu trong danh sách học sinh giỏi, bây giờ lại bỏ học. Muốn quay trở về trường học, vẫn là có một chút khó khăn.
Đương nhiên, nếu có người nào đó có quyền, có tiền chống lưng lo liệu, liền phải nói là một chuyện khác.
" Đi học? "Quản gia sửng sốt, thật không nghĩ tới cô sẽ đề ra yêu cầu như vậy. Có một chút khó xử," Thiếu phu nhân, cái này.. "
" Như thế nào? Không được sao? "Mặt của Cố Tiêu Quân trầm xuống, bất mãn hỏi," Đường đường là đại thiếu gia nhà họ Diệp, liền một chút chuyện cỏn con mà không có năng lực giải quyết sao? "
" Đương nhiên không phải. "Vừa nghe có người chửi bới thiếu gia nhà mình, quản gia liền bênh vực ra mặt, lên tiếng phản bác," Chuyện này đối với thiếu gia mà nói dễ như trở bàn tay. "
" Nếu dễ như trở bàn tay liền sảng khoái đáp ứng a. Chuyện nhỏ như thế mà không đáp ứng, làm sao tôi có thể tin tưởng thành ý của các người? "
" Chính là.. Lúc nãy cô chẳng phải có nói muốn mang theo tiểu thiếu gia đi sao? Nếu muốn đi học vậy làm gì có thời gian.. "
Cuối cùng cũng hiểu được nỗi lo lắng của ông ta. Cố Tiêu Quân nhịn không được nâng mắt lên giải thích rõ ràng," Chuyện này ông yên tâm, "cô ngữ khí hùng hổ nói:" Chị đây có tiền. Tìm một người bảo mẫu là có thể giải quyết được chuyện này rồi."
Người kia không có biểu hiện bộ dáng tốt lành gì, làm phía sau lưng của Lý quản gia nhịn không được từng cơn rùng mình. Đột nhiên nuốt một ngụm nước bọt nói, "Là, là cái gì?"
"Cái này sao.." Cố Tiêu Quân cong cong cánh môi, ngón tay nhẹ nhàng vuốt cằm, tựa hồ là đang tự hỏi. Đột nhiên chuyển đề tài, "Ai nha, Lý quản gia, ông như thế nào lại ra mồ hôi? Trong nhà có nóng như vậy sao?" Biết quản gia khẩn trương, cô lại cố ý kéo dài thời gian. Cũng coi như là đáp lễ ông ta lúc nãy uy hiếp cô. Phải biết rằng, cô tuyệt đối là người có thù ắt báo.
Quản gia cũng nhìn ra đối phương đang chơi đùa mình, chính là ngại với thân phận của cô, cũng không có biểu hiện trắng trợn mà giận dỗi cô. Chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi không có nóng, thiếu phu nhân không cần lo lắng. Vẫn là nhanh một chút nói ra cô rốt cuộc muốn cái điều kiện gì đi."
"Đừng sốt ruột như vậy."
Lý quản gia:" "Cô không sốt ruột tôi sốt ruột được chưa, hiện tại có thể nói ra sao? Tôi còn chờ đi thông báo với thiếu gia kết quả việc này đây!
Cố Tiêu Quân trong mắt hiện lên một tia ánh sáng giảo hoạt, tới gần một bước," Lý quản gia, ông giống như thực sợ hãi ah? "
" Sao, như thế nào có khả năng chứ? "Lui một bước về phía sau, biểu hiện nghiêm túc bắt đầu không chống đỡ được nữa.
Thật là gặp quỷ, ông ta cư nhiên bị một cô gái mảnh mai trước mắt này khống chế?
Lúc trước thiếu phu nhân thực đơn thuần. Thậm chí có thể hình dung là ngu xuẩn. Trong lòng muốn cái gì đều hiện lên toàn bộ ở trên mặt. Hiện tại cô gái này, lại làm cho ông có chút không nhìn thấu được suy nghĩ của cô. Một sự thay đổi trong chớp mắt quá nhanh, làm cho ông có chút trở tay không kịp. Tình cảnh như vậy mà cùng cô nói chuyện, chung quy một chút sự tự tin cũng không có. Liền giống như bây giờ đây.
Cố Tiêu Quân trên mặt như cũ duy trì nụ cười khéo léo. Hết lần này đến lần khác không chịu cho người ta được yên ổn. Lề mà lề mề nói:" Yên tâm, cái điều kiện thứ hai này đối với đại thiếu gia các người mà nói bất quá là một chuyện nhỏ nhặt. "
" Một khi đã như vậy, cô cứ nói thẳng đi. "Việc nhỏ còn không nhanh chóng nói ra, làm một trận dọa cả kinh, định dọa ai đây?
Muốn mắng người lại không thể mắng, thật là tức giận mà!
Rõ ràng tức giận còn bày ra biểu cảm bình tĩnh, thật đáng thương nha.
Nhìn bộ dạng quản gia giận mà không dám nói gì, trong lòng của Cố Tiêu Quân cuối cùng cũng hả dạ. Cũng không có tiếp tục thừa nước đục thả câu, thu hồi vẻ mặt trêu chọc ông ta, nghiêm mặt nói:" Tôi muốn quay lại trường học đi học, kêu hắn giúp tôi thu xếp một chút. "
Cố Tiêu Quân lúc trước được học ở một trường đại học cao cấp, lúc ấy Q thị điểm số đầu vào lại thấp. Mà cô năm đó thực may mắn đã được trúng tuyển.
Chẳng qua cô cũng không phải là những người đứng đầu trong danh sách học sinh giỏi, bây giờ lại bỏ học. Muốn quay trở về trường học, vẫn là có một chút khó khăn.
Đương nhiên, nếu có người nào đó có quyền, có tiền chống lưng lo liệu, liền phải nói là một chuyện khác.
" Đi học? "Quản gia sửng sốt, thật không nghĩ tới cô sẽ đề ra yêu cầu như vậy. Có một chút khó xử," Thiếu phu nhân, cái này.. "
" Như thế nào? Không được sao? "Mặt của Cố Tiêu Quân trầm xuống, bất mãn hỏi," Đường đường là đại thiếu gia nhà họ Diệp, liền một chút chuyện cỏn con mà không có năng lực giải quyết sao? "
" Đương nhiên không phải. "Vừa nghe có người chửi bới thiếu gia nhà mình, quản gia liền bênh vực ra mặt, lên tiếng phản bác," Chuyện này đối với thiếu gia mà nói dễ như trở bàn tay. "
" Nếu dễ như trở bàn tay liền sảng khoái đáp ứng a. Chuyện nhỏ như thế mà không đáp ứng, làm sao tôi có thể tin tưởng thành ý của các người? "
" Chính là.. Lúc nãy cô chẳng phải có nói muốn mang theo tiểu thiếu gia đi sao? Nếu muốn đi học vậy làm gì có thời gian.. "
Cuối cùng cũng hiểu được nỗi lo lắng của ông ta. Cố Tiêu Quân nhịn không được nâng mắt lên giải thích rõ ràng," Chuyện này ông yên tâm, "cô ngữ khí hùng hổ nói:" Chị đây có tiền. Tìm một người bảo mẫu là có thể giải quyết được chuyện này rồi."
Chỉnh sửa cuối: