Xuyên Không [Edit] Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử - Nam Phương Lệ Chi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi BánhMì trắng trẻo, 10 Tháng mười 2020.

  1. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 100: Ngày cuối cùng của năm 1970

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng sáu 2021
  2. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 101: Đều mang thai

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  3. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
  4. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 104: Quyết tâm muốn có con gái

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng mười hai 2020
  5. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2020
  6. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 105: Chính tai ta nghe được!



    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười hai 2020
  7. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 106: Đều đi học

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 107: Không phải hiền lành

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chuyện này của nhà lão Chu gia đã gây ra động tĩnh không hề nhỏ ở trong thôn.

    Cái gì?

    Mọi người đã quen với Lâm Thanh Hòa, một người hay phá sản. Ngày nào đó nếu cô ấy không phá của thì mọi người mới lấy làm lạ.

    Thế nhưng chuyện gì đang xảy ra với đại tẩu và tam tẩu vậy?

    Không thể hiểu được, nhất là đại tẩu, lại để cho ba đứa con gái đi học ư?

    Đừng nói là người ngoài. Ngay cả mẹ Chu, sau khi biết được chuyện cũng ngây người ra một lúc.

    Nhưng cái gì bà cũng chưa nói ra, dù sao bây giờ đã ra ở riêng rồi, xen vào sẽ không hay.

    Chỉ là nói thầm với cha Chu về chuyện này.

    Cha Chu cũng khá khó hiểu, nhưng cũng không quá coi trọng: "Nếu đã ra riêng rồi thì mặc kệ chúng nó đi. Đều không phải trong lòng không có tính toán".

    "Con gái đi học làm gì?" Mẹ Chu nói.

    Hơn nữa còn cho ba đứa con gái đi học cùng lúc, đây là muốn làm gì chứ?

    "Chứ Hiểu Mai không có đi học sao?" Cha Chu nhướng mắt lên, nói.

    Mẹ Chu không nói gì.

    Con gái út không phải là không có đi học. Nếu không học thì công việc kia không đến lượt Hiểu Mai rồi.

    Nhưng mặc kệ người bên ngoài có nghĩ hay nói gì đi chăng nữa, thì chuyện học hành của mấy cô con gái nhà lão Chu đã được quyết định.

    Các tỷ muội trong lúc nhất thời đều phụ thuộc nhiều vào Chu Khải. Bởi vì đại ni, tức là Chu Đóa Đóa và nhị ni có rất nhiều điều không hiểu. Những thứ đó cần phải nhờ Chu Khải dạy. Nhưng cơ bản Chu Khải thường không có ở nhà. Đặc biệt bây giờ đã là đầu xuân, trèo lên cây bắt chim gì đó đều không thiếu việc để làm.

    Lần trước mang về một ổ trứng chim, kêu Lâm Thanh Hòa nấu cho hắn ăn. Lâm Thanh Hòa liền cho vào nồi cháo nấu cùng nhau, không cần phải nói, mùi hương rất thơm..


    Khi còn bé, người nào mà chưa từng làm những việc này, Lâm Thanh Hòa muốn ngăn cản cũng không được.

    Sau đó Chu khải còn đem về mấy chú chim nhỏ, Lâm Thanh Hòa cũng không quản hắn, để cho hắn tự nuôi.

    Ngoài ra còn có Chu Toàn và Chu Bách, hai bọn hắn đều rất thích.

    Cho nên nếu như Chu Đóa Đóa và những người khác qua đây hỏi bài, Chu Khải lại không có ở nhà, thông thường Lâm Thanh Hòa đều sẽ dạy các cô ấy.

    Mấy cô gái này cũng vừa mới biết, thì ra tứ thẩm của mình còn rất lợi hại!

    Không trách có thể nuôi dạy anh em đại oa tốt như thế!

    Tam Ni là con gái của nhị tẩu, tuy Lâm Thanh Hòa không ưa gì nhị tẩu, thế nhưng cô sẽ không giận chó đánh mèo trên người Tam Ni.

    Tam Ni rất muốn đi học, nhưng mẹ cô ấy lại không cho. Vì vậy Tam Ni tự đi hỏi Đại Ni học cái gì. Cô cùng Đại Ni và mấy tỷ muội khác có quan hệ khá tốt. Tính tình Tam Ni giống cha, sẽ không làm người ta ghét.

    Muội muội Bát Ni của cô ấy giống hệt nhị tẩu cả mười phần.

    Tam Ni theo qua đây học, Lâm Thanh Hòa cũng sẽ dạy, đối xử bình đẳng giống như những người khác.

    Các tỷ muội đang ở trong nhà ngồi học. Lâm Thanh Hòa vào phòng bếp ngâm đậu đỏ, đậu phộng, long nhãn, cẩu kỷ tử và táo đỏ. Sau đó cho vào nồi nấu.

    Cuối cùng mới thả đường đỏ, được coi là một đặc sản của thời đại này.

    Bởi vì tỷ muội của Chu Đóa Đóa đều ở đây, cho nên cô nấu nhiều hơn một chút. Những thứ khác đều tăng lên vài phần.

    Nấu chè xong, cô đem cho mỗi người một chén để ăn.

    "Tứ thẩm, không cần đâu ạ" Chu Đóa Đóa vội vàng lắc đầu.

    Nhị Ni và Tam Ni cũng vội vàng lắc đầu. Tứ Ni và Lục Ni còn nhỏ, nhìn bát súp đỏ đỏ, tỏa ra mùi hương ngào ngạt, có chút thèm ăn.

    "Mỗi người một chén, không có nhiều đâu, ăn đi! Cái này tốt cho con gái lắm" Lâm Thanh Hòa nói.

    Một tháng cô chỉ nấu món này hai ba lần. Đương nhiên Chu Thanh Bách và anh em đại oa cũng có phần. Món này chủ yếu ăn để chống lạnh, bổ khí, bổ huyết, rất tốt cho phụ nữ và con gái.

    Mấy tỷ muội nhìn nhau, lúc này mới nói cảm ơn tứ thẩm.

    Lâm Thanh Hòa liền ăn chung với các cô ấy. Ăn xong rồi, lúc này mới hỏi có phần nào không hiểu, sau đó giải thích cho từng người một. Rồi mới để cho bọn họ trở về tự học.

    Tuy nhiên, Chu Đóa Đóa đem rửa sạch tất cả chén đã ăn, sau đó mới đi về.

    Lâm Thanh Hòa khá hài lòng, không hổ là con gái của đại tẩu dạy dỗ. Học hành rất chăm chỉ, đáng tiếc lại sống trong thời đại khổ cực này.

    Nếu là ở thời hiện đại, vậy cha mẹ có thể sẽ thấy đau lòng nhiều hơn.

    Tỷ muội của Chu Đóa Đóa rời đi, mấy anh em đại oa cách một lúc sau mới trở về. Mấy anh em chơi đến cả người đều bẩn. Chu Khải, Chu Toàn lo lắng bị mắng, bé út Chu Bách thì rất tự tin.

    Lúc trở lại còn muốn qua ôm Lâm Thanh Hòa, Lâm Thanh Hòa lập tức nói: "Ngươi đứng lại đó cho ta"

    "Mẹ, ta nhớ ngươi" Chu Bách nhìn cô.

    Lâm Thanh Hòa cười nhạt: "Ngươi bớt giả bộ đi, cút ngay!"

    Chu Bách đứng ngồi không yên, sau đó đau lòng nhìn cô, Lâm Thanh Hòa quét mắt nhìn về phía Chu Khải và Chu Toàn: "Dẫn đệ đệ các ngươi đi rửa tay!"

    Chu Khải, Chu Toàn liền mang Chu Bách đi rửa tay, rửa xong bị Lâm Thanh Hòa sai đi múc chè.

    "Mẹ, ngươi có muốn ăn không?" Chu Khải hỏi.

    "Ăn rồi, cha các ngươi chưa ăn thôi" Lâm Thanh Hòa đang nạp đế giày, cũng không ngẩng đầu lên, nói.

    "Vậy thì ta chừa cho cha một chút" Chu Khải nói xong, liền đậy nắp nồi lại, sau đó cùng hai đệ đệ ăn chung.

    Món này cũng không hiếm gì đối với anh em đại oa. Chu Bách cũng biết nhả hạt, không cần Lâm Thanh Hòa nói nhiều.

    Ba anh em ăn xong, Lâm Thanh Hòa đã đổ nước đầy ấm rồi. Liền sai Chu Khải đi nấu nước tắm.

    Ba anh em chơi bẩn đến như vậy, nhất định phải đi tắm.

    Đối với chuyện sai bảo Chu Khải làm những việc chuyện lặt vặt này, Lâm Thanh Hòa cho rằng không có áp lực chút nào.

    Không phải sinh con trai ra để sai bảo sao?

    "Bây giờ nấu nước tắm sao? Mẹ, người có muốn làm cơm trước không?" Chu Khải hỏi.

    "Buổi tối ăn canh sủi cảo, đã chuẩn bị sẵn rồi. Các ngươi đi tắm rửa sạch sẽ là được" Lâm Thanh Hòa nói.

    Chu Khải bắt đầu đi nấu nước, Chu Toàn phụ giúp. Còn Chu Bách thì cùng Phi ưng đi ra sau nhà xem heo và gà.

    Khi nước sôi, Lâm Thanh Hòa tới múc. Dù sao bọn trẻ cũng còn nhỏ, việc múc nước nóng vẫn là nên để cô làm.

    Cho bọn hắn tắm trong một chậu gỗ to. Một nồi nước này đủ cho ba anh em bọn hắn dùng.

    Nhưng mà Chu Khải muốn tự mình tắm, nói hắn đã lớn rồi, không cần cô giúp. Sau đó Lâm Thanh Hòa mới tắm cho Chu Toàn và Chu Bách.

    Lâm Thanh Hòa tôn trọng hắn, để hắn tự mình làm.

    Ngay cả khi tắm rửa cũng không yên tĩnh. Vừa tắm vừa cười đùa với Chu Toàn, Chu Bách. Sau khi Chu Khải tắm xong thì Chu Toàn và Chu Bách ướt hết cả người.

    Cho ba anh em đại oa tắm rửa sạch sẽ xong, Lâm Thanh Hòa tiếp tục nạp đế giày, sau đó chờ Chu Thanh Bách tan làm.

    Hiện tại đang là mùa gieo trồng mùa xuân bận rộn, Chu Thanh Bách tan làm trở về lúc gần sáu giờ.

    Nhưng dù vậy, về đến nhà hắn cũng muốn làm việc. Chẳng hạn như quần áo của ba đứa con trai, hắn đều giặt sạch. Còn có chuồng heo, chuồng gà ở sau nhà.

    Lâm Thanh Hòa chỉ quan tâm, thông cảm khi hắn làm việc vất vả vào vụ thu hoạch mùa hè và mùa thu. Còn thời điểm khác thì cứ để hắn tự mình làm, cô không ngăn cản.

    Cô đâu phải là loại hiền lành gì đâu.
     
    tamryry, Bingo195, Nhiim160926 người khác thích bài này.
  9. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 108: Nuôi không quen

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. BánhMì trắng trẻo

    Bài viết:
    2
    Chương 109: Bánh Xuân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ba mẹ con đem những thứ này về nhà cũng mới hơn mười giờ.

    "Mẹ, ta đói bụng rồi" Chu Bách ôm chân của mẹ hắn, nói.

    "Chu Toàn, đi ngâm nước mạch nha cho em trai ngươi" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Ta cũng muốn uống" Chu Toàn nói.

    "Vậy ngươi đi ngâm hai chén" Lâm Thanh Hòa gật đầu.

    Thế là Chu Toàn đi ngâm nước mạch nha, Chu Bách vui vẻ đi theo sau anh trai hắn.

    Còn Lâm Thanh Hòa bắt đầu nấu thức ăn cho heo.

    Lúc này, hai con heo ở sau nhà được nuôi từ mùa đông năm ngoái vừa lúc đói bụng.

    Nấu thức ăn cho heo xong, Lâm Thanh Hòa liền múc cho heo. Tất nhiên, cô cũng múc một ít cho mấy chú gà. Trong chuồng gà có thêm hai chú gà con mới được sinh ra. Nhưng chúng dành cho Chu Thanh Bách để bồi bổ thân thể. Nếu không ăn gì ngon để bổ sung dinh dưỡng trong vụ thu hoạch mùa hè, thì quả thật sẽ không chống chịu được.

    Sau khi cho heo và gà ăn xong, lúc này Lâm Thanh Hòa mớ nhanh chóng bắt đầu nhào mì. Cô dự định buổi trưa sẽ làm bánh xuân.

    Mùa Xuân này rất thích hợp làm bánh xuân ăn.

    Cô liền rửa sơ nồi, sau đó ra sau nhà cắt một bó rau hẹ. Chuẩn bị sẵn khoai tây cắt sợi và hành lá cắt nhỏ.

    Lại lấy từ trong túi không gian ra ít thịt lợn, bằm nhỏ rồi xào chín. Trứng cũng được chiên rồi vớt ra đĩa. Các nguyên liệu được chuẩn bị xong, thì mì đã sẵn sàng.

    Lâm Thanh Hòa bắt đầu nhào bột lần nữa.

    Đợi cho thành viên có mặt đầy đủ ở nhà rồi cô mới làm. Chu Khải vừa vặn đi học về.

    "Mẹ, ngươi mua cho hai bọn hắn cầu thủy tinh và quyển sách nhỏ. Còn mua cho ta cái gì?" Chu Khải để cặp xuống, đi tới, nói.

    "Mua cho ngươi đồ dùng học tập, để ở gần đầu giường của ngươi, ngươi chưa nhìn thấy à?" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Mẹ, ngươi không mua thứ gì khác cho ta nữa sao?" Đương nhiên là Chu Khải thấy được, nhưng không phải là thứ hắn mong muốn.

    "Cái khác? Thật ra ta muốn mua cho ngươi, nhưng không mang đủ tiền" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Mẹ, ngươi đừng có dỗ ta" Chu Khải không tin.

    "Vậy ngươi cứ cho rằng ta đang dỗ ngươi đi" Lâm Thanh Hòa xua tay, nói.

    "Mẹ" Chu Khải bắt đầu bất mãn.

    Lâm Thanh Hòa liền nở nụ cười: "Có muốn đá bóng không?"

    "Đá bóng?" Chu Khải tròn mắt.

    "Đúng vậy, nhưng mà nó không rẻ. Một quả bóng đá hơn hai mươi mấy đồng lận" Lâm Thanh Hòa nói.

    Ở thời điểm này, một quả bóng đá có giá hơn hai mươi đồng, thật sự rất đắt.

    Lâm Thanh Hòa nhìn thấy được ở trung tâm thương mại. Đúng là tân tiến, không phải như trước đây.

    Về chuyện không mang đủ tiền thì không có khả năng như vật. Tiền và phiếu cô đều để ở trong túi không gian, chỉ là muốn trêu Chu Khải mà thôi.

    "Hơn hai mươi đồng tiền ư?" Mặc dù Chu Khải vô cùng thích thú, nhưng lập tức áp chế xuống. Hơn hai mươi đồng tiền quả thật là rất nhiều.

    "Ngươi và Chu Toàn tiết kiệm được tổng cộng bao nhiêu tiền rồi? Đem ra đây để xem ta có góp thêm vào đủ hay không" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Chúng ta vừa mới tiết kiệm được kha khá thôi" Chu Khải nói.

    "Kha khá cũng là tiền rồi" Lâm Thanh Hòa cười cười: "Ngươi có thể hỏi Chu Toàn về quả bóng đá kia, hắn cũng nhìn thấy"

    Chu Khải đến hỏi Chu Toàn, Chu Toàn nói: "Muốn cái kia làm gì, quả bóng đó dùng để đá. Anh cả, ngươi đến đây đọc sách với ta là được rồi. Nó khá hay đấy"

    "Ta muốn nó" Chu Khải nói.

    "Vậy ngươi đi quấn lấy mẹ, để cho mẹ mua nó cho ngươi" Chu Toàn không ngẩng đầu lên, nói.

    "Mẹ gọi ta tới lấy tiền" Chu Khải liền nói: "Ngươi đem tiền ra đi"

    Tiền bọn họ bán vỏ kem đánh răng là do Chu Toàn giữ. Kem đánh răng nhà hắn dùng rất nhanh hết. Bởi vì sáng tối đều phải đánh răng, cho nên vỏ kem đánh răng được hai anh em hắn thu thập.

    Tạm thời Chu Bách không biết tiền là vật gì, không có dính vào hai người bọn họ.

    Vỏ kem đánh răng thật ra có thể đổi ra kẹo và đường. Nhưng hai anh em bọn họ đều không thèm khát gì về nó, ở trong nhà đã có rồi. Bất kể là đường đỏ, đường phèn, đường trắng hay kẹo sữa, thậm chí là kẹo mạch nha, thứ gì cũng có, không phải chịu thiệt.

    Cho nên hai anh em đều kiên quyết đổi lấy tiền.

    Tiết kiệm được một khoản tiền nho nhỏ.

    Tất nhiên, thỉnh thoảng bọn họ có lấy ra để đi mua đồ ăn. Nếu không.. khẳng định bây giờ có rất nhiều.

    "Số tiền ít ỏi của chúng ta đã là gì?" Chu Toàn ngây người ra một lúc, nói.

    "Ngươi đừng nói nhiều như vậy, nhanh đi lấy đi" Chu Khải nói.

    Chu Toàn tới lấy tiền, được chứa ở trong một chiếc hộp, rồi cùng với anh cả Chu Khải đến tìm mẹ.

    "Mẹ, ngươi muốn mua bóng đá cho chúng ta sao?" Chu Toàn nói.

    "Đúng vậy, vì thế phải dùng tiền của các ngươi góp vào một ít" Lâm Thanh Hòa gật đầu nói.

    Chu Toàn ôm hộp, thở dài một hơi, sau đó đưa cho cô, nói: "Mẹ cầm đi, nhất định phải mua cho chúng ta loại tốt mang về đấy"

    "Được" Lâm Thanh Hòa gật đầu, hứa lần sau sẽ đi mua cho bọn hắn loại tốt.

    "Lần sau ta muốn đi cùng ngươi" Chu Khải vội vàng nói.

    "Ngươi không đi học sao. Hơn nữa ta không thể đưa ba anh em ngươi đi cùng, không được đâu" Lâm Thanh Hòa cự tuyệt.

    Chu Khải nói: "Vậy hai người bọn họ có thể đi"

    "Hai người bọn họ còn nhỏ, ngươi là người lớn. Trong nhà trừ cha ngươi ra, thì ngươi chính là người con trai lớn nhất nhà rồi" Lâm Thanh Hòa phóng đại lời nói.

    Chu Khải hơi hài lòng, vì vậy không so đo với mẹ hắn nữa: "Mẹ, buổi trưa ăn gì?"

    "Bánh xuân" Lâm Thanh Hòa nói: "Đi xem cha ngươi đã về chưa"

    Chu Khải ra ngoài xem.

    Sau đó liền trở về chung với cha hắn.

    "Nước ta múc cho ngươi ở đó, đi tắm rửa chuẩn bị ăn cơm thôi" Lâm Thanh Hòa nói với hắn.

    Nhìn thấy giữa lông mày của hắn hiện ra sự mệt mỏi, Lâm Thanh Hòa có hơi không nỡ. Thế nhưng không có cách nào khác cả, cô làm thức ăn ngon thưởng cho hắn, lo liệu việc trong nhà giúp hắn là được rồi. Đây cũng tính là một loại an ủi.

    Tay nghề của Lâm Thanh Hòa thì không cần phải nói. Bánh xuân cô đã gói kĩ, rửa tay sạch, trực tiếp cầm ăn là được.

    "Mẹ, nước sốt ăn cùng ngon thật" Chu Khải nói.

    "Chua chua ngọt ngọt" Chu Toàn cũng gật đầu, nói.

    "Ăn ngon" Đây là đánh giá của Chu Bách.

    Lâm Thanh Hòa hài lòng. Đây là nước sốt cà chua, cô dùng cà chua ở sau vườn làm ra. Cô làm từ năm ngoái, bỏ ở trong túi không gian của cô sẽ không bị hư. Bây giờ lấy ra ăn rất ngon.

    "Ăn không ngon miệng sao?" Lâm Thanh Hòa nhìn về phía Chu Thanh Bách.

    "Ăn ngon" Chu Thanh Bách nhìn cô một cái, hắn không cần xen vào chuyện bếp núc của vợ hắn.

    "Năm nay ta sẽ làm cho ngươi một ít tương ớt. Sốt cà chua, chua chua ngọt ngọt, chắc là ngươi ăn không quen. Tương ớt chắc sẽ thích hợp với ngươi hơn" Lâm Thanh Hòa nói.

    "Được" Chu Thanh Bách gật đầu.

    "Ăn xong thì đi nghỉ ngơi đi!" Lâm Thanh Hòa nói.

    Bây giờ là thời điểm bận bịu cày bừa vụ xuân, quả thật mệt chết người. Cho dù Chu Thanh Bách có thể lực tốt hơn người khác, nhưng làm từ sáng cho tới trưa, muốn nói không mệt thì đúng là lừa người.

    Cho nên sau khi ăn xong bánh xuân. Hắn đi nghỉ ngơi trước, dù sao buổi chiều còn phải tiếp tục bận rộn.
     
    tamryry, Bingo195, Nhiim160926 người khác thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...