Chương 10: Hạnh phúc lại đến?
Châu Địch nhìn thấy Dịch Bác, như chết đuối vớ được cọc, nhanh chóng đi đến, chỉ Lâm Vũ và những người vừa cười mình: "Bọn họ, bọn họ thật quá đáng!"
Những người khác thấy Dịch Bác đi đến, vội vã giải tán đi làm việc của mình. Chỉ riêng Lâm Vũ vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn bộ dạng vợ nhỏ của Châu Địch, toàn thân nổi hết cả da gà.
Nghe lời oán trách của Châu Địch, Dịch Bác lãnh đạm nhìn Lâm Vũ, ánh mắt đó lực sát thương quá lớn, Lâm Vũ lập tức tém lại, ngoan ngoãn đứng tại chỗ không nói gì.
"Đưa điện thoại cho tôi."
"Ờ". Lâm Vũ ngoan ngoãn đưa qua, bỗng nhiên nhớ đến hồi nãy không cẩn thận đọc được mẩu tin nhắn, nói thêm một câu: "Mau xem đi, bạn gái anh gửi tin nhắn đó!"
Lời vừa dứt, cả hậu đài đều có thể nghe thấy tiếng hít thở căng thẳng.
Lâm Vũ nhận ra bản thân vừa nói gì, nhìn sắc mặt của Dịch Bác.
Lạnh đến đáng sợ!
* * *
"Hơ.. Tôi nói đùa thôi, mọi người đừng coi là thật!.." Lâm Vũ vội vã phủ nhận.
Ngôi sao nổi tiếng không được phép công khai chuyện tình cảm, nếu không khó tránh khỏi việc phải che giấu, cho dù có là Dịch Bác cũng không ngoại lệ! Nhưng vừa nãy cô nói anh có bạn gái, lại còn lớn tiếng như vậy, nếu như truyền ra ngoài..
Càng nghĩ Lâm Vũ càng sợ, xong rồi, chắc chắn bị đuổi việc, ngộ nhỡ còn hủy hoại cả con đường của Dịch Bác, tội nghiệt của cô càng thêm trầm trọng!
Hiện giờ mọi người đều âm thầm bàn tán, giải thích ngay có phần không ổn, nhưng muốn tất cả nhân viên ở đây kín mồm kín miệng càng là chuyện không thể!
"Đưa tai nghe cho tôi," Dịch Bác nói, lúc này Châu Địch kinh ngạc đến mức cứng đờ người mới tỉnh táo trở lại.
"Ờ.." Châu Địch vội vàng đưa qua, đương nhiên không quên phẫn nộ trừng mắt với Lâm Vũ.
Lâm Vũ sớm đã đờ người, trong đầu đang suy nghĩ xem phải làm sao!
Dịch Bác ngược lại không nói thêm lời nào, sau khi chỉnh trang xong mọi thứ mới quay lại sân khấu, khi đi qua Lâm Vũ, anh ném điện thoại và quần áo cho cô cầm.
Lâm Vũ ngây ngốc đón lấy, ngẩng đầu muốn nhìn xem đôi mắt kia rốt cuộc là ý gì, thân là trợ lý cô đã không đủ tư cách, tại sao anh vẫn yên tâm đưa điện thoại cho cô giữ?
Tuy nhiên Dịch Bác không hề cho cô cơ hội quan sát, fan bên ngoài đang gào thét, MC cố gắng kiểm soát hội trường, giờ còn chậm trễ lâu như vậy, anh lập tức quay lại sân khấu.
"Aaaa"
"Dịch Bác!"
Dịch Bác quay lại sân khấu, hội trường một lần nữa vang lên tiếng fan hò reo phấn khích.
Lâm Vũ yên lặng đứng tại chỗ, khuôn mặt đầy lo lắng.
Châu Địch sắc mặt phức tạp đi đến vỗ vai cô: "Đừng lo, không phải chuyện lớn gì đâu."
Châu Địch thực ra không hề ghét Lâm Vũ, cái nhìn phiến diện của anh hoàn toàn là do lo sợ Lâm Vũ cướp mất công việc.
Có điều sự lo lắng của Lâm Vũ không hề giảm đi bởi lời an ủi của Châu Địch. Mãi đến khi buổi biểu diễn kết thúc, Lâm Vũ vẫn trong trạng thái mơ hồ.
"Tôi về trước đây, chìa khóa xe của anh Dịch tôi để ở đây, lát nữa cô nói một tiếng." Bởi vì yêu cầu của Dịch Bác, về cơ bản khoảng mười rưỡi tối, Châu Địch có thể tan làm.
Lâm Vũ bình thường sáu giờ chiều tan làm, vừa hay có thể kịp chuyến tàu về nhà, nhưng với tình hình hiện giờ, e rằng phải gọi xe rồi.
Đứng đợi ở trước cửa phòng trang điểm một lúc, cuối cùng Dịch Bác cũng từ trong bước ra.
"Xin lỗi, hôm nay tôi không nên nói anh có bạn gái.." Lâm Vũ chần chừ nửa ngày trời mới dám nói lời xin lỗi.
"Châu Địch đâu?" Dịch Bác không có ý định nói chuyện kia, hỏi cô chuyện khác.
"Châu Địch về trước rồi, chìa khóa ở trên bàn, xe ở bãi đỗ xe dưới hầm.." Lâm Vũ chột dạ.
"Đưa tôi về nhà." Dịch Bác sắc mặt không thay đổi nói.
"?"
Lâm Vũ kinh ngạc, hạnh phúc lại đến rồi?
Những người khác thấy Dịch Bác đi đến, vội vã giải tán đi làm việc của mình. Chỉ riêng Lâm Vũ vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn bộ dạng vợ nhỏ của Châu Địch, toàn thân nổi hết cả da gà.
Nghe lời oán trách của Châu Địch, Dịch Bác lãnh đạm nhìn Lâm Vũ, ánh mắt đó lực sát thương quá lớn, Lâm Vũ lập tức tém lại, ngoan ngoãn đứng tại chỗ không nói gì.
"Đưa điện thoại cho tôi."
"Ờ". Lâm Vũ ngoan ngoãn đưa qua, bỗng nhiên nhớ đến hồi nãy không cẩn thận đọc được mẩu tin nhắn, nói thêm một câu: "Mau xem đi, bạn gái anh gửi tin nhắn đó!"
Lời vừa dứt, cả hậu đài đều có thể nghe thấy tiếng hít thở căng thẳng.
Lâm Vũ nhận ra bản thân vừa nói gì, nhìn sắc mặt của Dịch Bác.
Lạnh đến đáng sợ!
* * *
"Hơ.. Tôi nói đùa thôi, mọi người đừng coi là thật!.." Lâm Vũ vội vã phủ nhận.
Ngôi sao nổi tiếng không được phép công khai chuyện tình cảm, nếu không khó tránh khỏi việc phải che giấu, cho dù có là Dịch Bác cũng không ngoại lệ! Nhưng vừa nãy cô nói anh có bạn gái, lại còn lớn tiếng như vậy, nếu như truyền ra ngoài..
Càng nghĩ Lâm Vũ càng sợ, xong rồi, chắc chắn bị đuổi việc, ngộ nhỡ còn hủy hoại cả con đường của Dịch Bác, tội nghiệt của cô càng thêm trầm trọng!
Hiện giờ mọi người đều âm thầm bàn tán, giải thích ngay có phần không ổn, nhưng muốn tất cả nhân viên ở đây kín mồm kín miệng càng là chuyện không thể!
"Đưa tai nghe cho tôi," Dịch Bác nói, lúc này Châu Địch kinh ngạc đến mức cứng đờ người mới tỉnh táo trở lại.
"Ờ.." Châu Địch vội vàng đưa qua, đương nhiên không quên phẫn nộ trừng mắt với Lâm Vũ.
Lâm Vũ sớm đã đờ người, trong đầu đang suy nghĩ xem phải làm sao!
Dịch Bác ngược lại không nói thêm lời nào, sau khi chỉnh trang xong mọi thứ mới quay lại sân khấu, khi đi qua Lâm Vũ, anh ném điện thoại và quần áo cho cô cầm.
Lâm Vũ ngây ngốc đón lấy, ngẩng đầu muốn nhìn xem đôi mắt kia rốt cuộc là ý gì, thân là trợ lý cô đã không đủ tư cách, tại sao anh vẫn yên tâm đưa điện thoại cho cô giữ?
Tuy nhiên Dịch Bác không hề cho cô cơ hội quan sát, fan bên ngoài đang gào thét, MC cố gắng kiểm soát hội trường, giờ còn chậm trễ lâu như vậy, anh lập tức quay lại sân khấu.
"Aaaa"
"Dịch Bác!"
Dịch Bác quay lại sân khấu, hội trường một lần nữa vang lên tiếng fan hò reo phấn khích.
Lâm Vũ yên lặng đứng tại chỗ, khuôn mặt đầy lo lắng.
Châu Địch sắc mặt phức tạp đi đến vỗ vai cô: "Đừng lo, không phải chuyện lớn gì đâu."
Châu Địch thực ra không hề ghét Lâm Vũ, cái nhìn phiến diện của anh hoàn toàn là do lo sợ Lâm Vũ cướp mất công việc.
Có điều sự lo lắng của Lâm Vũ không hề giảm đi bởi lời an ủi của Châu Địch. Mãi đến khi buổi biểu diễn kết thúc, Lâm Vũ vẫn trong trạng thái mơ hồ.
"Tôi về trước đây, chìa khóa xe của anh Dịch tôi để ở đây, lát nữa cô nói một tiếng." Bởi vì yêu cầu của Dịch Bác, về cơ bản khoảng mười rưỡi tối, Châu Địch có thể tan làm.
Lâm Vũ bình thường sáu giờ chiều tan làm, vừa hay có thể kịp chuyến tàu về nhà, nhưng với tình hình hiện giờ, e rằng phải gọi xe rồi.
Đứng đợi ở trước cửa phòng trang điểm một lúc, cuối cùng Dịch Bác cũng từ trong bước ra.
"Xin lỗi, hôm nay tôi không nên nói anh có bạn gái.." Lâm Vũ chần chừ nửa ngày trời mới dám nói lời xin lỗi.
"Châu Địch đâu?" Dịch Bác không có ý định nói chuyện kia, hỏi cô chuyện khác.
"Châu Địch về trước rồi, chìa khóa ở trên bàn, xe ở bãi đỗ xe dưới hầm.." Lâm Vũ chột dạ.
"Đưa tôi về nhà." Dịch Bác sắc mặt không thay đổi nói.
"?"
Lâm Vũ kinh ngạc, hạnh phúc lại đến rồi?