Bài viết: 28 Tìm chủ đề
Chương 5.2: Tổng giám đốc điều tra rõ ràng

Tracy xem xét nội dung tài liệu, phát hiện 'Thẩm vấn chính trị' này có chút lợi hại, liền Tống Thập Nguyệt cha mẹ hàng năm đi chùa miếu hoặc Đạo quan số lần đều phải hiểu rõ. Đàm cái luyến ái mà thôi, lại muốn đem đối phương điều tra như thế triệt để? Mọi chi tiết đều muốn có đáp án? Đại boss quả nhiên không hổ là đại boss, tư tưởng quả nhiên không phải hạng người như các cô có khả năng với tới.

Bất quá cái này làm như thế nào điều tra, cô ấy cùng Tống Thập Nguyệt lại không quen. Mà lại nhiều vấn đề như vậy, cô ấy coi như che giấu cho tốt, hỏi nhiều đối phương nhất định sẽ phát giác.

Nghĩ khổ, về sau, Tracy tới chủ ý, trên máy vi tính gõ một phần nhân sự điều tra vấn quyển, trừ phía trước thả mấy đạo người đứng đắn sự tình đề mục bên ngoài, đằng sau tất cả đều là hắn căn cứ tổng giám đốc vấn đề nhu cầu biên ra.

Sau đó Tracy đến bộ phận nhân sự, tìm một gian phòng trống, bảo người của bộ nhân viên gọi Tống Thập Nguyệt. Lý do chính là 'Bộ phận nhân sự muốn biết tình trạng sinh hoạt của nhân viên để tiến hành điều tra'.

Tống Thập Nguyệt còn thật cao hứng mình cho tới bây giờ đều chưa từng trúng thưởng thế mà tại lần này sẽ được tuyển chọn, có gần nửa ngày có thể không cần làm việc, rất tốt.

Cô ngoan ngoãn đi vào phòng bộ phận nhân sự, phát hiện tổng giám đốc xử lý Tracy cũng ở đó.

"Thật là đúng dịp a, cô cũng tới làm phỏng vấn điều tra?"

Tracy sửng sốt một chút, gật đầu nói Vâng. Nếu như cô đứng ở chỗ này, lộ ra có chút đột ngột. Tracy tranh thủ thời gian lấy cớ đi vệ sinh, vụng trộm cho mình cũng đóng dấu một phần 'Giấy phỏng vấn', an vị ngồi đối diện Tống Thập Nguyệt, dạng này đã không làm cho ai hoài nghi, còn có thể rút ngắn quan hệ của cô cùng Tống Thập Nguyệt.

"Cái này.." Tống Thập Nguyệt điền đến một nửa ngẩn cả người.

Tracy vội hỏi: "Thế nào? Là có cái gì không tiện nói sao?"

"Là cái này, vấn đề không có đi qua Thái Lan, Châu Âu hoặc quốc gia khác du lịch." Tống Thập Nguyệt con mắt tỏa sáng, "Tôi đang suy nghĩ có phải là muốn đề cao nhân viên phúc lợi, muốn tổ chức nhân viên đi ngoại quốc du lịch à nha?"

"Khả năng đi." Tracy chột dạ nói.

"Lần trước Hà tổng liền nói điều tra tình huống sinh hoạt của nhân viên sinh hoạt, đi nhà tôi nhìn, lần này lại làm loại điều tra này, nhất định đúng rồi! Công ty dĩ nhiên có thể như thế vì nhân viên suy nghĩ, chắc phải không ngừng đề cao nhân viên phúc lợi, thật tuyệt! Tracy, tôi rất vinh hạnh có thể trở thành một nhân viên của Hợp Việt." Đối phương dù sao cũng là người bên cạnh tổng giám đốc, Tống Thập Nguyệt cảm thấy mình cuối cùng vẫn là muốn quan phương khách khí một chút.

"Đúng a, nói cho cùng vẫn là tổng giám đốc chúng ta là người tốt, nghĩ đến chúng ta chứ sao."

Tống Thập Nguyệt khẳng định gật gật đầu, nhưng ở trong lòng oán thầm: Ngoại trừ tính tình có điểm lạ. Hôm qua nói muốn đi nhà cô thị sát xong, kết quả cô vừa mở cửa người liền đi, cũng không biết lên tiếng thông báo.

Tống Thập Nguyệt: "Điền xong rồi."

"Tôi giúp cô giao."

"Cảm ơn!" Tống Thập Nguyệt đem tờ phỏng vấn hai tay dâng lên, tâm tình tốt vô cùng. Nhân viên nào nghe nói giám đốc muốn tăng lương đề cao phúc lợi sẽ không vui đâu. Coi như thất tình, vừa cùng tiền nhiệm xé X qua, cũng như thường vui vẻ.

"Ngươi liền không có cái gì những khác nghi vấn sao?" Dù sao cái tờ giấy tham khảo này phía trên có rất nhiều vấn đề kỳ quái, càng có quan hệ hơn về cha mẹ của cô, Tracy lo lắng Tống Thập Nguyệt sẽ phát giác.

"Không có." Tống Thập Nguyệt hỏi lại Tracy sao vậy.

"Không có gì, cái Tài liệu phỏng vẫn này bên trên có không ít liên quan tới cái thích của cha mẹ."

"Dù sao nguyên sinh gia đình ảnh hưởng từ một người trưởng thành, đối với tính cách hình thành đưa đến mang tác dụng then chốt. Tôi đoán bộ phận nhân sự là muốn thông qua một chút vấn đề nhìn như không rời đầu vấn đề, đến phân tích gia đình nhân viên cùng tính cách đi. Tỉ như có kiên cường dẻo dai hay không, có trách nhiệm hay không, sau này trên cương vị phải chăng có phát triển vân vân."

Tracy kinh ngạc nhìn Tống Thập Nguyệt.

"A, tôi lúc đi học phụ sửa qua nhân lực tài nguyên, bất quá là dạng gà mờ." Tống Thập Nguyệt gượng cười nói.

Tracy may mắn cười, "Tôi cảm thấy cô rất đáng yêu, chắc có rất nhiều người thích."

Chào tạm biệt Tống Thập Nguyệt, Tracy lập tức đem tờ tra khảo đưa đến tay Hà Biên Thu.

Tống Thập Nguyệt này thậm chí ngay cả nước ngoài chưa có đi, cha mẹ đều là kẻ vô thần, chỉ là giai cấp công nhân, quả thực không có dấu vết mà tìm kiếm.

Từ bé đến giờ, Hà Biên Thu lần đầu tiên đụng phải một vấn đề để hắn bất luận thế nào đều không lý giải được.

Đêm nay, Hà Biên Thu không dám đi ngủ, vừa vặn có bằng hữu hẹn hắn đi quán ăn đêm. Hắn kỳ thật không quá ưa thích môi trường ở đó, nhưng ở đây ầm ĩ có lẽ sẽ thành công phá đi cơn buồn ngủ của hắn.
 
Bài viết: 28 Tìm chủ đề
Chương 5.3: Tổng giám đốc điều tra rõ ràng

[HIDE-THANKS]
Hà Biên Thu cố ý lựa chọn không ngồi phòng VIP mà ngồi ngay bên cạnh sân khấu ầm ĩ, uống nước chanh. Cùng đi với hắn chính là bạn học thời đại học, hai người này chơi đến hăng say, kêu rượu, tìm em gái, sau đó cố gắng không nhìn đến Hà Biên Thu.

Bất quá đại tổng tài thủy chung vẫn là đại tổng tài, một thân một mình ngồi tại nơi huyên náo, vẫn như cũ là xuất trần thoát tục, chiếu sáng lấp lánh, hấp dẫn trong tràng rất nhiều em gái cùng hắn bắt chuyện.

"Thật sự không nên mang cậu đến, đem độ hot của bọn tớ dìm xuống. Cậu nói chơi cũng được, còn không chơi, cứ làm như vậy ngồi có ý gì?"

"Có ngồi nhưng không ý tứ." Hà Biên Thu lãnh đạm về nói một câu, để hai người bọn họ chơi mình là được rồi, đừng để ý đến hắn.

Lúc này lại có hai cái mỹ nữ tới cùng Hà Biên Thu bắt chuyện, cười hì hì gọi hắn là soái ca, hỏi hắn có thể hay không cùng khiêu vũ. Các mỹ nữ còn cố ý xoay người trước mặt Hà Biên Thu, hoàn mỹ lộ ra làn da tuyết trắng mà có đường cong 'nghề nghiệp'.

Hà Biên Thu mắt không tiêu cự nhìn ca sĩ trên sàn nhảy, ổn định làm một ngôi tượng đá. Hai mỹ nữ lúng túng đứng một lát, cuối cùng thức thời chạy trốn.

"Tôi muốn đưa cô ấy trở về..."

Hà Biên Thu giống như nghe được âm thanh của Tống Thập Nguyệt, đưa mắt tìm kiếm, ngay tại vị trí sát vách hắn, màu váy dài trắng lụa của Tống Thập Nguyệt đang cố gắng lôi kéo một cô nàng cùng tuổi rời đi.

Cô gái kia mặc váy trễ vai ngắn, uống đến say khướt, trên mặt lớp trang điểm đã tẩy, tựa như là vừa mới khóc. Ngồi bên trái phải có hai nam nhân, hai lăm hai sáu tuổi, hai người đều mặc vào một thân hàng hiệu, tướng mạo cũng coi như tạm được, nhưng nhìn chính là loại hoa hoa công tử thường ăn chơi ở hộp đêm. Hai tên này lôi kéo cánh tay cô gái kia, ngăn cản Tống Thập Nguyệt cướp người.

"Cô em vừa nói muốn cùng anh yêu đến thiên hoang địa lão mà, làm sao muốn đi đây? Người ta sẽ thương tâm a." Nam nhân trêu đùa nói.

"Đúng, Chí Thành, em muốn cưới anh à, chúng ta thiên hoang địa lão."

Chu Diệu Diệu dùng tay chặn cổ của tên nam nhân kia, lại khóc lên. Nam nhân thừa cơ liền đem Chu Diệu Diệu kéo, khóe miệng mang theo cười xấu xa vui sướng, hoàn toàn không quan tâm Chu Diệu Diệu trong miệng gọi tên nam nhân khác.

"Nhìn thấy không, người ta là tự nguyện cùng với anh, tất cả mọi người là người trưởng thành rồi, sẽ biết chịu trách nhiệm với hành vi của mình, cô em quản cái gì."

Tống Thập Nguyệt tức giận đến không nhịn được, cô làm sao lại quen đứa bạn như vậy. Thất tình thôi mà, làm sao lại có thể chạy đến nơi đây lãng phí chính mình. Bất quá giờ không phải cùng Chu Diệu Diệu tính sổ, chờ đem người cứu ra lại tính sau vậy.

"Cô ấy uống rượu say liền dễ dàng hồ đồ, các anh dám làm gì cô ấy, tôi liền kiện các anh □□!" Tống Thập Nguyệt thanh âm lại cao tám độ, cầm điện thoại lên liền muốn chụp hình lại.

"Rồi rồi rồi, cô em đừng làm ẩu."

Tên mang đồng hồ vàng lập tức đưa tay ra hiệu Tống Thập Nguyệt không cần chụp hình lại, nhưng một giây sau, hắn liền cướp điện thoại của Tống Thập Nguyệt. Quán bar này bên trong là cấm dùng di động chụp ảnh hoặc là thu hình lại, người vi phạm liền sẽ bị đuổi ra khỏi quán bar.

"Bạn cô em đã trêu chọc tụi anh, liền không dễ dàng đi như vậy được. Cô em nếu lo lắng cho cô ấy, có thể lưu lại cùng chơi đùa với tụi anh. Dù sao chúng ta rất lâu không chơi 4P, nhưng cô em nếu là không muốn chơi, liền tự mình lăn đi, đừng làm ảnh hưởng tụi anh. Nếu không cũng chỉ có thể gọi bảo an đến, đem người đuổi ra ngoài. Tiểu mỹ nhân, bảo an trong hộp đêm thế nhưng khác mấy chỗ khác, bọn họ sẽ không thương hương tiếc ngọc đâu nha."

Hà Biên Thu nhìn ra được, Tống Thập Nguyệt rõ ràng đang cứu người, đối phương là hai nam nhân thân thể khoẻ mạnh, cô đang lâm vào khốn cảnh, Hà Biên Thu không có cách nào bỏ mặc không quan tâm. Hắn đứng dậy, vừa muốn đi đến bên kia, liền nghe đến Tống Thập Nguyệt nói chuyện.

"Cùng nhau chơi đùa cũng được thôi, kỳ thật tôi cũng đã lâu không... ấy ấy. Bất quá tôi có chút đam mê đặc thù, liền sợ yêu cầu của tôi các ngươi chưa hẳn có thể thỏa mãn."

Tống Thập Nguyệt mím khóe miệng cười một tiếng, mắt cong cong, lộ ra bộ dạng đáng yêu ngọt ngào cực kỳ xinh đẹp.

Ánh đèn hộp đêm không phải rất sáng, thời điểm Tống Thập Nguyệt vừa mới đến, hai nam nhân chỉ chú ý tới dáng người Tống Thập Nguyệt, không có quá chú ý đến tướng mạo của nữ nhân này. Trào lưu chỉnh hình hiện rấ thịnh hành, lại thêm kỹ năng chỉnh dung trang điểm, bên trong hộp đêm cơ bản không có người nào xấu xí, phần lớn đều là võng hồng trên mạng. Chỗ này còn là nơi đàn ông đặc biệt lui tới, nhìn phụ nữ cũng chỉ nhìn dáng người không nhìn mặt.

Nhưng vừa rồi, có thể có một tia sáng chói lòa chiếu tới, còn vừa hay chiếu vào nụ cười trên mặt nữ nhân này.

Dĩ nhiên đã gặp được 'Mặt thiên sứ, người ma quỷ' trong truyền thuyết, cực phẩm trong cực phẩm!

Hai nam nhân kích động, vội vã xum xoe.

"Ngươi yên tâm, hai anh sủng ái nhất chính là nữ nhân. Mỹ nữ yêu cầu mặc kệ là cái gì bọn anh đều đáp ứng, em gái cứ nói!"

[/HIDE-THANKS]

*Ngày mai bạo 2 chương hơn 2000 chữ =v= Tức 4 chương nhỏ =v= Ai hóng thì đăng kí tài khoản vào đọc nhé: Đăng ký - Việt Nam Overnight
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 28 Tìm chủ đề
Chương 6.1: Dây chuyền bị phun nước miếng

[HIDE-THANKS]
Một người đàn ông trong đó còn cố ý duỗi dài cánh tay, đặt cổ tay lên chỗ tựa lưng bên trên, cố ý lộ ra đồng hồ vàng Omega giá trị hơn 300 ngàn của hắn.

"Hai người thích phụ nữ dáng đẹp sao?" Tống Thập Nguyệt nháy mắt hỏi.

"Dĩ nhiên rồi mỹ nữ, như cô thì càng tốt! Ngực cô chắc là 36D đi, là tự nhiên sao?"

"Đương nhiên." Tống Thập Nguyệt hiền hòa trả lời, để hai tên đàn ông đó buông lỏng cảnh giác, bọn hắn đem lực chú ý hoàn toàn đặt ở trên người cô.

Tống Thập Nguyệt thấy bọn hắn đã buông lỏng cảnh giác, không còn lôi kéo tay của Chu Diệu Diệu nữa. Cô lại chú ý nghe nhạc trên sàn nhảy, bài hát đã chuẩn bị kết thúc. Ánh đèn bên trong đây hơi mờ ảo, ánh sáng của bóng đèn lắc tới lắc lui theo tiết tấu của bài hát, càng tô đậm thêm bầu không khí trong quán bar. Bởi vì cô vừa mới nói vài câu, nên xung quanh đã có vài người vây lại, chờ xem náo nhiệt.

Tống Thập Nguyệt bước lên hai bước, tăng âm lượng nói với hai người đàn ông kia.

"Trùng hợp thật, tôi cũng thích đàn ông dáng đẹp! Trước tiên hai người cởi quần ra đi, để tôi xem kích thước của nó một chút. Nói cho hai người biết, bà đây từng dùng không dưới một trăm tên đàn ông, nếu chiều dài không hơn 18cm thì xách giày cho tôi cũng không xứng, qua được thì phải coi cơ bụng có tám múi hay không, sự bền bỉ có tốt hay không, nếu không đủ các yêu cầu này thì còn không bằng đi mua đồ giả.'

Đến những lời như vậy cô cũng đã nói ra rồi, Tống Thập Nguyệt cảm thấy nếu lát nữa cô không đánh Chu Diệu Diệu ba trăm cái thì không thể hả giận được.

Phốc!

Mấy người xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, đều cười lên, ồn ào để hai người họ cởi.

" Yêu cầu là rất cao, không qua được mỹ nữ người ta điều kiện cũng tốt, cởi nhanh đi, để mỹ nữ kiểm hàng! "

" Kiểm hàng! "

" Kiểm hàng! "

" Kiểm hàng! "

Từ khi nghe được mười tám phân, thời điểm ấy sắc mặt của hai người đàn ông liền rất khó xem, càng về sau sắc mặt càng không dám nhìn.

" Làm sao vậy, không phải là kích thước không đủ chứ? Không dám cởi à? "Lại có người lớn gan quát lên.

" Kiểm hàng! "

" Kiểm hàng! "

" Kiểm hàng! "

Tôn nghiêm đàn ông bị sỉ nhục, hai người không biết làm sao đến không được. Vừa vặn trên sàn nhảy ca khúc kết thúc, ánh đèn trong nháy mắt dập tắt, toàn trường biến thành đen.

Tống Thập Nguyệt thừa cơ kéo Chu Diệu Diệu liền chạy ra ngoài. Chờ hai người đàn ông kịp thời phản ứng thì người đã không thấy, thế mới biết trúng kế, tức giận tới mức nói lời thô tục.

Một bên khác, Hà Biên Thu đứng ngoài quan sát hết thảy, ánh mắt phức tạp nhếch miệng, giống như cười mà không phải cười.

Tống Thập Nguyệt à Tống Thập Nguyệt, cô thật đúng là một nhân tài.

Nếu như không phải tối hôm qua Hà Biên Thu chính tai nghe bạn trai cũ của Tống Thập Nguyệt nói rằng bọn họ đã hẹn hò hai năm mà chưa từng xảy ra quan hệ, cùng với lời nói mới đây của Tống Thập Nguyệt, Hà Biên Thu thật đúng là sẽ coi nha đầu này kinh nghiệm phong phú. Bởi vì Tống Thập Nguyệt đối với lúc hai tra nam kia gọi hàng, biểu hiện được lực lượng mười phần tương đương, loại khí thế" Bà đây đã sớm vừa xem qua mọi núi nhỏ ", không có một chút nào e sợ chát chát.

Tống Thập Nguyệt một đường lôi kéo Chu Diệu Diệu chạy vào bên trong cửa hàng giá rẻ ở đầu phố, nhìn sau lưng không ai đuổi theo các cô, mới tính nhẹ nhàng thở ra.

" Con nhỏ này, điên rồi hả, một mình mặc thành dạng này chạy tới loại chỗ đó! "Tống Thập Nguyệt gặp Chu Diệu Diệu vẫn còn ngơ ngác ngây ngốc, tức giận đến dừng lại vỗ một cái vào bờ vai của cô ấy, hô hào muốn tuyệt giao.

Chu Diệu Diệu lăng lăng nhìn xem Tống Thập Nguyệt, oa một tiếng khóc lớn lên, như con bạch tuộc ôm lấy Tống Thập Nguyệt thật chặt.

" Thập Nguyệt, mình thất tình, cậu còn muốn tuyệt giao với mình. Cậu là muốn mình tại cùng một ngày mất đi người yêu, còn muốn mất đi người bạn quan trọng nhất à. Thập Nguyệt, cậu thật là ác độc a a a a.. "

Chu Diệu Diệu giống cái người điên dính ở trên người cô, kiên quyết không cho phép Tống Thập Nguyệt cùng mình tuyệt giao.

" Mình thề, mình thề về sau sẽ không còn làm chuyện ngu xuẩn như thế, cậu tha thứ mình có được hay không. "Bị dỗ cho cảm xúc hơi ổn định, Chu Diệu Diệu dùng khăn ướt đem mặt lau sạch sẽ hết lớp trang điểm.

Tống Thập Nguyệt mua bình trà bưởi mật ong cho cô," Uống trà giải rượu. "

Chu Diệu Diệu cúi đầu nói cảm ơn, sau đó rồi cùng Tống Thập Nguyệt men theo lề đường mà đi.

Chu Diệu Diệu cùng bạn trai vừa ở chung ba tháng, bởi vì Tống Thập Nguyệt hai ngày trước vừa chia tay, Chu Diệu Diệu cùng một người bạn khác cảm khái đầu năm nay tra nam quá nhiều, nghe bạn bè nói 'Nam nhân không có không ăn vụng'. Cô không phục muốn chứng thực bạn trai mình rất trung thành, kết quả tra điện thoại bạn trai một cái, Wechat ứng dụng song khai, hai cái hào, tiểu hào bên trong khắp nơi đều là trêu chọc tao ghi chép. Tháng trước thừa dịp cô đi công tác hai ngày kia, hắn đã cùng người chơi phụ cận thực tế.

Chu Diệu Diệu đương nhiên muốn cùng tra nam chia tay, có thể chia tay lại trong lòng không cân bằng, hoài nghi mình đến cùng nơi nào không tốt, liền chạy đi quán ăn đêm chứng minh chính mình không phải không muốn người.

" Thập Nguyệt, cậu nói chia tay có phải là một loại virus không, còn mang truyền nhiễm. "Chu Diệu Diệu nhịn không được nghẹn nói.

" Chuyện tốt. "Tống Thập Nguyệt trả lời.

" Cái gì? "Chu Diệu Diệu không hiểu mà nhìn xem Tống Thập Nguyệt.

" Hiện tại chia tay, so với sau khi cưới mới phát hiện thì chia tay sớm tốt hơn, đương nhiên là chuyện tốt, nhưng chính là đừng ngu xuẩn giống cậu vừa mới làm, giẫm đạp chính mình như vậy. Mình đã nói với cậu, may mắn là cậu uống say trước đó gọi điện thoại cho ta, nếu không thì cậu buổi tối hôm nay khẳng định bị hai tên hỗn đản kia làm đồ chơi rồi! "Tống Thập Nguyệt dùng ngón tay hung hăng ấn cái trán của Chu Diệu Diệu, làm cho nàng thanh tỉnh chút, không muốn bởi vì tra nam để cho mình thân hãm hiểm cảnh, lại càng không muốn tại xúc động cảm xúc xuống dưới làm mình biết rõ sẽ hối hận.

" Hừm, mình thề mình về sau sẽ không ngu xuẩn. "Chu Diệu Diệu khóc ròng nói.

" Không có việc gì, quá khứ, về sau cảnh giác cao độ là được, thời gian còn dài như thế."Tống Thập Nguyệt cười với Chu Diệu Diệu, lôi kéo cô về đi thu dọn đồ đạc.

Chu Diệu Diệu dời khỏi chỗ ở với bạn trai cũ, trở lại bên trong căn phòng cha mẹ mua cho mình. Tống Thập Nguyệt giúp cô thu dọn một chút, dặn dò Chu Diệu Diệu nghỉ ngơi thật tốt sau liền muốn rời khỏi. Chu Diệu Diệu vội vàng cầm túi trang điểm thu thập mấy thứ đồ, lấy thêm hai bộ quần áo, liền lôi kéo cánh tay Tống Thập Nguyệt cùng đi.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 28 Tìm chủ đề
Chương 6.2: Dây chuyền bị phun nước miếng

[HIDE-THANKS]
"Cậu muốn làm gì?"

"Mình thất tình, muốn cùng ở vài ngày với cậu."

"Cũng tốt." Tống Thập Nguyệt tùy theo Chu Diệu Diệu ôm cánh tay mình, xuống lầu bắt xe taxi trở về.

Hà Biên Thu bên này, bởi vì ngọn nguồn không thể chịu đựng được cùng những gã bỉ ổi làm người buồn nôn kia chung một chỗ. Thế là rời khỏi hộp đêm, tìm tiệm sách 24 giờ, vừa uống cà phê vừa nhìn sách.

Đối với Hà Biên Thu mà nói, cà phê với tác dụng nâng cao tinh thần cực kỳ bé nhỏ, đồng hồ sinh học con người càng cường đại. Hắn trên dưới mí mắt đấu tranh lẫn nhau đến mười một giờ, cuối cùng vẫn là không chịu nổi, hữu hảo đụng vào nhau.

"Sư phó, đến, ở nơi này."

Hà Biên Thu lại một lần nữa nghe được thanh âm của Tống Thập Nguyệt, còn cảm nhận được mùi thơm cơ thể cùng nhiệt độ cơ thể của nàng, bất đắc dĩ nhận mệnh. Hắn mở mắt ra, phát hiện mình dĩ nhiên ngồi ở trong xe taxi, tiếp theo xuống xe, đi về hướng lầu trọ. Đây đều là tự nhiên phát sinh, hắn cũng không có khống chế động tác. Cho nên hắn lần này lại thành thứ gì?

Về sau tiến vào thang máy, Hà Biên Thu từ trong gương thang máy thấy được chính mình.

Là dây chuyền, một cái dây chuyền vàng treo trên chiếc cổ trắng của Tống Thập Nguyệt, mặt dây chuyền hình hoa bên trên còn khảm nạm rất nhiều kim cương bể nát. Hà Biên Thu còn từ trong gương thấy được một nữ nhân khác, vốn mặt hướng lên trời, rồi lôi kéo cánh tay Tống Thập Nguyệt.

"Thập Nguyệt, mình đói."

Hà Biên Thu nhận xuất ra thanh âm là vừa vặn quán ăn đêm bên trong bị Tống Thập Nguyệt cứu nữ hài kia. Thì ra tháo trang trưởng thành cái dạng này, hiện tại xuyên nát váy hoa nhẹ nhàng thoải mái tốt hơn nhiều.

"Trở về nấu cho cậu bát mì ăn."

"Vậy mình muốn xa hoa tí, thêm trái trứng, lại thêm cây xúc xích!"

"Đi."

Hà Biên Thu: Thật đúng là đủ 'xa hoa'.

Sau đó, Hà Biên Thu tại phòng bếp bị mùi vị của mì ăn liền hun đầy mũi, hắn nhất định là bị loại thực phẩm rác này tán phát hương vị làm hôn mê lý trí, dĩ nhiên cảm thấy thêm trứng thêm xúc xích bản mì ăn liền nghe rất thơm, siêu cấp thơm, có chút muốn ăn.

Chu Diệu Diệu: "Thập Nguyệt, nghe nói cậu hôm nay đến bộ phận nhân sự của chúng ta rồi?"

Hà Biên Thu kinh ngạc, thì ra đây cũng là một nhân viên của Hợp Việt.

"Đúng, điền các vấn quyển điều tra bộ phận nhân sự, còn đụng phải tổng giám đốc xử lý Tracy."

"Vấn quyển điều tra? Mình chính là bộ phận nhân sự làm sao không biết?" Chu Diệu Diệu một bên miệng lớn nuốt mặt, một bên nghe Tống Thập Nguyệt cụ thể giải thích, lắc đầu, "Cái gì mà đãi ngộ nhân viên cao phúc lợi, điều tra hoàn cảnh sinh hoạt của nhân viên... Nghe đều chưa từng nghe qua, hoàn toàn không biết. Nếu như bộ phận nhân sự có kế hoạch đề cao phúc lợi của nhân viên thế này, mọi người khẳng định truyền ầm lên, mình không có khả năng một chút tin tức đều nghe không được, cái này quá kì quái."

Hà Biên Thu tại trong lòng vẫn là hơi khẩn trương, chẳng lẽ việc hắn điều tra chuyện của Tống Thập Nguyệt... Bị phát hiện rồi?

"Lại nói liền xem như điều tra, cũng không cần tổng giám đốc tự mình đến nhà cậu đi, Boss thời gian bao nhiêu quý a, vài phút hơn mười triệu. Hắn hoàn toàn có thể phái người hắn tín nhiệm đi một chuyến, thực sự không được dùng app nhà mình phát trực tiếp là được rồi. Có mờ ám, chuyện này quá quái lạ!" Người khác khả năng không hiểu, nhưng bộ phận nhân sự thế nhưng là thiên hạ của Chu Diệu Diệu, Chu Diệu Diệu bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, hưng phấn hô, "Thập Nguyệt, có phải hay không là Boss coi trọng cậu rồi?"

Tống Thập Nguyệt đang uống nước, bị Chu Diệu Diệu kích thích một cái, nước phun ra ngoài, hất tới trên cổ, tự nhiên dính vào dây chuyền. Tống Thập Nguyệt bận bịu dùng khăn giấy lau, để Chu Diệu Diệu nhanh đừng nói loại lời nói dọa người kinh khủng kia.

Hà Biên Thu lúc đầu nghe được Chu Diệu Diệu, lập tức giễu cợt nàng nghĩ quá nhiều, hắn làm sao lại thích Tống Thập Nguyệt, nói hươu nói vượn!

Nhưng về sau hắn lập tức liền bị Tống Thập Nguyệt phun ra một mặt nước bọt, Hà Biên Thu lại phát tác chứng bệnh thích sạch sẽ, tinh thần đang đứng ở bên bờ biên giới sắp sụp đổ, liền nghe đến Tống Thập Nguyệt nói 'Bị hắn thích là chuyện dọa người kinh khủng', thế là tinh thần lại bị một đợt trọng kích.

Trên đời này đã không có từ ngữ nào có thể hình dung sự khó chịu trong lòng hắn. Có ý tứ gì? Hắn nơi nào không tốt? Là không đủ anh tuấn, còn chưa có đủ tiền, phẩm đức không hợp? Lại nói, hắn thế nhưng là hoàn toàn phù hợp với 'tiêu chuẩn' Tống Thập Nguyệt vừa mới đưa ra ở 'Hộp đêm'.

Tóm lại, được hắn thích hẳn là một sự kiện làm cho người khác cảm thấy rất vinh quang mới đúng.

"Tổng giám đốc người người mong mà không được, cậu con hàng này còn ghét bỏ hả?" Chu Diệu Diệu xùy một tiếng, mãnh liệt khinh bỉ Tống Thập Nguyệt 'thanh cao'.

Tống Thập Nguyệt lại một lần nữa nghĩ đến người đến nhà cô không chào hỏi liền quay đầu bước đi Hà Biên Thu, "Có một loại quái tài, am hiểu bên trong lĩnh vực phi thường có tài hoa, nhưng bởi vì trí thông minh quá cao, tư tưởng tân kỳ, tính tình cổ quái, cùng người bình thường cơ bản ở chung không tới. Bọn hắn thuộc về loại hình xã hội cống hiến, thích hợp phát triển sự nghiệp làm phát minh sáng tạo, phục vụ quần chúng quản đại, nhưng không quá thích hợp tạo thành gia đình, yêu đương. Mình cảm thấy tổng giám đốc của chúng ta hẳn là là thuộc về loại người này.

Hắn cống hiến cho xã hội vì phúc lợi của toàn thể nhân viên, chúng ta vui vui sướng sướng cầm tiền lương hắn phát qua tháng ngày, tốt bao nhiêu."

Tác giả có lời muốn nói:

Tống Thập Nguyệt cô cho rằng mình sau lưng nói xấu boss, boss nghe không được à?

[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 28 Tìm chủ đề
Chương 7.1: Tổng giám đốc một phần trăm

[HIDE-THANKS]
Hà Biên Thu: Cái gì mà cống hiến cho xã hội, tôi rất hiểu hưởng thụ sinh hoạt. Rõ ràng là chính côi tương đối quái, mới cho rằng người khác quái, những người khác chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy.

"Đối với cái này, nói kiểu này như cậu, đại boss chúng ta thật đúng là dạng này." Chu Diệu Diệu mãnh liệt nhìn chăm chú xuống dây chuyền Hà Biên Thu, vui sướng gật đầu.

Hà Biên Thu tức giận, tế bào toàn thân đều đang kêu gào, hắn đưa ra kháng nghị nghiêm chính.

Tống Thập Nguyệt đột nhiên cảm giác được cổ có chút ngứa, sờ một hồi, thuận tiện dùng tay kéo lại dây chuyền trên cổ.

"Dây chuyền này của cậu rất đẹp, mua ở đâu vậy? Bao nhiêu tiền?" Chu Diệu Diệu lại gần, đưa tay vuốt lấy mặt dây chuyền, nhìn kỹ.

Hà Biên Thu cảm giác mình giống như bị người khác bưng lên thưởng thức, cảm giác ghét bỏ xấu hổ từ từ tăng vọt, mặt đỏ lên, đỏ đến tỏa sáng.

"Oa, phía trên có kim cương thật sáng!"

Hà Biên Thu cảm giác đầu mình bị sờ lúc ẩn lúc hiện, nếu như có thể lựa chọn, hắn bây giờ thật muốn giết cái cô Chu Diệu Diệu này.

"Là Chu Đại Sinh mua, cũng không đắt lắm, hơn hai ngàn khối."

"Lúc quay lại mình cũng sẽ mua một cái, chúng ta sẽ như là chị em, thế nào?"

"Được, chị em đồng lòng, thì không có khó khăn nào không giải quyết được." Tống Thập Nguyệt cười bóp mặt Chu Diệu Diệu một cái, "Thời gian không còn sớm, nên đi ngủ, mình đi tắm trước."

"Đi đi, mình chơi một màn trò chơi rồi tắm." Chu Diệu Diệu bèn lấy điện thoại di động ra chơi.

Hà Biên Thu vừa nghe nói Tống Thập Nguyệt muốn đi tắm rửa, tranh thủ thời gian nhắm mắt lại. Đến khi nghe được tiếng nước chảy, hắn cảm giác thân thể của mình ướt sũng, rồi Hà Biên Thu khó chịu phàn nàn, tự nhiên mở mắt ra, sau đó lại tranh thủ thời gian nhắm lại.

Hà Biên Thu lại mở mắt ra, xem ra là hắn suy nghĩ nhiều, trong tầm nhìn của hắn, thật ra là không nhìn thấy thứ gì đặc biệt, chỉ là mặt phẳng trước mắt mà thôi, tỉ như hắn hiện tại chỉ có thể nhìn thấy mặt tường trong phòng tắm có giọt nước.

Thời gian dần qua, khi được nước nóng cọ rửa, Hà Biên Thu cảm giác thân thể của mình dễ chịu rất nhiều, về sau, thân thể của hắn được lau khô, rất sảng khoái.

"Mình tắm xong rồi, cậu tắm đi." Tống Thập Nguyệt gọi Chu Diệu Diệu.

"Cậu cứ ngủ trước đi, mình chơi thêm một màn nữa!" Con mắt Chu Diệu Diệu không rời màn hình điện thoại di động.

Tống Thập Nguyệt nhìn Chu Diệu Diệu đang chơi hết sức chăm chú, cảm thán trò chơi thật sự rất tốt, có thể để cho cô gái thất tình trong nháy mắt khôi phục sức sống.

" Ngẫm lại thì, thật ra đàn ông cũng không quan trọng đến vậy, làm gì có cái chơi cho vui, đúng thế." Tống Thập Nguyệt cười thán một câu, rồi nằm lên giường, tắt đèn.

Cũng không lâu lắm, hô hấp cô liền đều đặn, tiến vào mộng đẹp.

Làn da Tống Thập Nguyệt tinh tế trơn mềm, nhiệt độ cơ thể thích hợp, còn có mùi thơm nghi nhân thanh đạm. Hà Biên Thu cảm giác mình tựa như nằm trên một ghế sa lon cao cấp được đặt riêng. Đêm yên tĩnh , khiến cho hắn rõ ràng nghe được tiếng hít thở truyền đến từ phía trên, ngủ được thật là nhanh, nhưng nghe hồi lâu, âm thanh này đối với hắn lại có tác dụng thôi miên...

Sinh hoạt có lẽ chính là như vậy, làm bạn không cách nào có thể lựa chọn được thời điểm, liền phải học được cách hưởng thụ, nếu không chính là mình tìm tội.

Hà Biên Thu ý thức được sự thật này, cũng quyết định nghĩ thoáng để tiếp nhận nó, buổi sáng sau khi tỉnh dậy liền trở nên chẳng phải khó qua.

Sáng sớm này, Hà Biên Thu lại sinh hoạt như cũ, ăn sáng, đi làm.

Bởi vì hôm qua làm trễ nải nửa ngày làm việc, Hà Biên Thu xách luôn lên công ty.

8:30, khi xe hắn mở trước cổng công ty, Hà Biên Thu hết lần này tới lần khác muốn gặp Tống Thập Nguyệt cùng Chu Diệu Diệu phía trước đang từ trên xe taxi bước xuống, hai người tay cầm tay hướng công ty đi vào.

Hà Biên Thu nghĩ đến tối hôm qua hai người này đánh giá mình, lập tức kêu lái xe dừng xe, quỷ thần xui khiến từ trên xe đi xuống.

Hiện tại chính là giờ làm việc, lẻ tẻ có mấy nhân viên đến sớm, bọn hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy tổng giám đốc lúc làm việc từ cửa chính công ty tiến vào, nhịn không được kích động, muốn đi chào hỏi tổng giám đốc.

Hà Biên Thu sau khi đứng vững, liền phát hiện có nhân viên công ty quăng ánh mắt lên người mình, hắn cũng ý thức được mình vừa mới hướng động, đây không phải là đồ vật hắn thân làm một cái người lãnh đạo nên có.

Hà Biên Thu lãnh đạm mắt đảo bốn phía, trực tiếp dùng ánh mắt cự tuyệt những công nhân viên muốn tới thăm hỏi kia của mình. Các nhân viên đều rất khôn ngoan, rõ ràng đại tổng tài không muốn bị quấy rầy, bọn họ liền làm như thế nào đi đi như thế nào, nhưng sẽ thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt liếc trộm tổng giám đốc một chút. Miễn phí, không liếc không nhìn.

Phía trước không xa chính là Tống Thập Nguyệt cùng Chu Diệu Diệu đang cười cười nói nói, Hà Biên Thu còn cùng các cô đi đằng sau.

Trình Thiên Nghiệp rất không quen mặc đồ vest, cảm giác thân thể như bị cái gì trói buộc lại, là lạ. Nhưng ngày hôm nay hắn muốn chứng minh cho cha hắn, hắn không chỉ là đứa con nhà giàu chỉ biết ăn uống vui đùa, hắn chỉ là có cách sống khác biệt với lão nhân gia ông mà thôi, hắn là vô cùng có tài hoa cùng đầu óc để có thể quản lý công ty.

Hôm nay tới Hợp Việt nói chuyện hợp tác, chính là lão ba hắn kinh ngạc đến ngây người muốn rớt cằm.

Trình Thiên Nghiệp đều nghĩ kỹ, ngày hôm nay đem cái này hợp tác thành công, liền sẽ đề cao thật lớn lợi nhuận công ty, phụ thân hắn nhất định sẽ dùng khẩu khí vô cùng hài lòng khen hắn: "Người trẻ tuổi chính là không giống, đầu não linh hoạt, có thể theo sát trào lưu thời đại. Ta già, là thời điểm về hưu, đem công ty giao cho con."

Kế hoạch hoàn mỹ.


[/HIDE-THANKS]
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back