Ngôn Tình [Edit] Bảo Bối Giá Trên Trời: Cô Vợ Ngọt Ngào Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc CEO - Dư Hương Sạ Nhập Y

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi KayHuang, 13 Tháng chín 2024.

  1. KayHuang

    Bài viết:
    3
    Cô Vợ Ngọt Ngào Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc CEO

    Tên gốc: 天价萌宝:总裁的落跑甜心

    Tác giả: Dư Hương Sạ Nhập Y (余香乍入衣)

    Thể loại: Ngôn Tình Hiện Đại, Hào Môn Thế Gia

    Editor/ dịch giả: KayHuang

    Số chương: Đang ra

    [​IMG]

    Văn án:

    "Báo cáo sếp, đã tìm thấy phu nhân rồi!"

    "Còn không mau đón về?"

    "Sếp ơi, phu nhân muốn đi mua sắm!"

    "Trung tâm thương mại đã bao trọn, nhà thiết kế cũng đã bao trọn."

    "Sếp ơi, có người nói xấu phu nhân."

    "Không sa thải thì giữ lại làm thú cưng à?"

    "Sếp! Có tình địch!"

    "Không sợ, phu nhân cả đời này không thể thoát khỏi tay tôi."

    Nói thì vậy, nhưng chỉ thấy Tổng giám đốc Ngôn đang vội vàng lái xe, chạy về phía phu nhân của mình.

    * * *

    Đây là một câu chuyện giả bộ báo thù, thật sự yêu thương, về cuộc sống hàng ngày của tổng giám đốc và người mẹ bỉm sữa.
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng chín 2024
  2. Đăng ký Binance
  3. KayHuang

    Bài viết:
    3
    Chương 1: Tình một đêm?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại một khách sạn năm sao nào đó.

    Còn nửa tiếng nữa mới đến mười một giờ, đứng ở quầy lễ tân, Tô Tiểu Tịch xoa xoa thái dương của mình, trong lòng thầm vui mừng.

    "Cuối cùng còn nửa tiếng nữa là tan ca rồi."

    Tô Tiểu Tịch với tâm trạng vô cùng thoải mái, quét mắt nhìn quanh đại sảnh một vòng.

    "Rất tốt, mọi thứ đều rất tốt, có vẻ hôm nay có thể tan ca đúng giờ rồi."

    Tô Tiểu Tịch là phó giám đốc đại sảnh của khách sạn này, chỗ làm việc này gần như ngày nào cũng gặp những tình huống kỳ quặc, hôm nay lại diễn ra một cách yên tĩnh bất thường, điều này khiến Tô Tiểu Tịch vô cùng hài lòng.

    Chỉ có điều Tô Tiểu Tịch quên rằng, đôi khi, chỉ trong nửa tiếng đống hồ, cũng đủ để có thể xảy ra chuyện gì đó.

    "Chị Tịch! Hôm nay tất cả các VIP quan trọng đều có mặt ở đây."

    Cô gái ở quầy lễ tân đưa cho Tô Tiểu Tịch một tờ giấy đầy tên và thông tin của các VIP, Tô Tiểu Tịch nghi hoặc nhận lấy.

    "Cái này trưa nay họp không phải đã.."

    Câu nói của Tô Tiểu Tịch chưa kịp nói hết, đã liếc nhìn nội dung trên tờ giấy, một cái tên gọi là Ngôn Tu được khoanh tròn bằng một vòng đỏ nổi bật.

    "Có phải Ngôn Tu này có yêu cầu gì đặc biệt không?"

    Đây là phản ứng đầu tiên của Tô Tiểu Tịch với tư cách là phó quản lý đại sảnh, những khách VIP như vậy, đặc biệt là những người nằm trong top mười khách tiêu dùng của khách sạn, luôn có nhiều sở thích kỳ quái, điều này Tô Tiểu Tịch không hề ngạc nhiên.

    Cô gái ở quầy lễ tân không trả lời câu hỏi của Tô Tiểu Tịch, mà lại nhìn chằm chằm vào phía sau Tô Tiểu Tịch.

    Tô Tiểu Tịch trong lòng "lộp bộp" cảm thấy không ổn, xong rồi, bản thân lại đứng ở quầy lễ tân mà tùy tiện đánh giá khách khác, chết chắc! Chết chắc!

    Tô Tiểu Tịch nở một nụ cười chuyển nghiệp, từ từ xoay người lại.

    "Thưa ngài, xin hỏi ngài có đặt trước không?"

    Tô Tiểu Tịch đánh giá người đàn ông trước mặt, ừm, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng với đôi mắt phượng dài hẹp, thu hút ánh nhìn của người khác.

    Câu hỏi của Tô Tiểu Tịch vừa mới hỏi ra, cô gái ở quầy lễ tân đã lén lút kéo tay áo của Tô Tiểu Tịch.

    Tô Tiểu Tịch mặc dù đã nhận được ám chỉ từ cô gái ở quầy lễ tân, nhưng vẫn chưa hoàn toàn hiểu là ý gì, chẳng lẽ người trước mặt là khách thường trú sao?

    Nghĩ đến đây, Tô Tiểu Tịch vội vàng tận dụng thời gian trước khi người đàn ông này lên tiếng, nhanh chóng cứu chữa

    "À, nếu trong thời gian lưu trú của ngài có điều gì không hài lòng, ngài có thể trao đổi với chúng tôi, chúng tôi sẽ hết lòng giúp đỡ."

    Khi câu nói đẹp đẽ này được nói ra, không chỉ Tô Tiểu Tịch mà ngay cả cô gái ở quầy lễ tân đứng bên cạnh cũng thở phào nhẹ nhõm, có vẻ như người này không nghe thấy những lời vừa rồi.

    Điều khiến Tô Tiểu Tịch không ngờ là người đàn ông trước mặt chỉ khẽ nhếch môi, ý vị thâm trường nhìn mình chằm chằm.. nhìn vào.. bảng tên bên trái ngực mình?

    "Tô Tiểu Tịch? Phó giám đốc đại sảnh?"

    Thực ra, với tư cách là một phó giám đốc sảnh còn khá trẻ, Tô Tiểu Tịch đã nhận được quá nhiều ánh mắt nghi ngờ như vậy, cô đã quá quen thuộc với điều đó.

    "Ngài này.."

    Là khách của khách sạn, lẽ ra có thể xưng hô với nhau bằng họ trong vòng ba câu, nhưng Tô Tiểu Tịch thực sự không có ấn tượng gì về người đàn ông trước mặt này. May mắn thay, cô gái ở quầy lễ tân đứng sau đã thông minh ghé vào tai Tô Tiểu Tịch nói.

    "Ngôn tiên sinh.."

    Tô Tiểu Tịch nhanh chóng nhận được thông tin từ cô gái ở quầy lễ tân, tự tin mở miệng nói.

    "Ngôn tiên sinh, xin ngài hãy tin tưởng vào khả năng của tôi, nếu trong thời gian lưu trú có điều gì không hài lòng, ngài có thể trao đổi với tôi."

    "Không hài lòng sao? Hình như.. có một chuyện.."

    Tô Tiểu Tịch không biết có phải do ảo giác của mình không, nhưng luôn cảm thấy ánh mắt của người đàn ông mặc âu phục phẳng phiu này nhìn mình có chút kỳ lạ.

    Chẳng lẽ Ngôn tiên sinh bề ngoài tuấn tú lịch sự này bên trong lại là một kẻ xấu xa?

    Nghĩ vậy, lòng cảnh giác của Tô Tiểu Tịch lại tăng thêm một tầng. Chỉ có điều, cô vẫn không thể đánh mất nụ cười chuyên nghiệp của mình, Tô Tiểu Tịch vẫn mỉm cười chờ đợi yêu cầu Ngôn tiên sinh đưa ra.

    Chỉ là, vị Ngôn tiên sinh này dường như hoàn toàn không coi mình là người ngoài, thậm chí còn đi vòng qua quầy lễ tân, tiến vào bên trong và cúi người nhẹ nhàng nói bên tai Tô Tiểu Tịch.

    "Đêm qua, biểu hiện của em thực sự quá tệ!"

    Đầu của Tô Tiểu Tịch "ong" lên một tiếng, trong lòng thầm nghĩ người đàn ông này quả thực chính là một con thú đội lốt mà thôi! Ngay giây tiếp theo, tay của Tô Tiểu Tịch nắm chặt thành nắm đấm, nhưng không đánh về phía vị Ngôn tiên sinh trước mặt này.

    "Bình tĩnh! Tô Tiểu Tịch, mày phải bình tĩnh! Đây là đại sảnh!"

    Tô Tiểu Tịch cố gắng nhắc nhở bản thân.

    "Ngôn tiên sinh, nếu ngài định nói những điều này, có lẽ, tôi không thể giúp ngài! Hơn nữa, đây là khu vực làm việc của chúng tôi, mời ngài ra ngoài."

    Nói xong, Tô Tiểu Tịch còn làm một động tác "xin mời".

    Ngôn Tu không những không lùi nửa bước, mà dường như cũng không có ý định rời đi.

    Trong mắt Tô Tiểu Tịch, vị Ngôn tiên sinh này vẫn như trước, khóe miệng nhếch lên, nhìn mình với vẻ cười như không cười.

    "Xem ra, em cũng là một phụ nữ không chịu nhận a, thật đáng tiếc, tôi nhớ rất rõ, bao gồm.. màu sắc của nó.."

    Ánh mắt của Ngôn Tu lướt qua ngực của Tô Tiểu Tịch, sắc mặt Tô Tiểu Tịch vốn đã đỏ bừng vì những lời nói thẳng thừng trước đó của Ngôn Tu, giờ lại càng như đổ thêm dầu vào lửa, một phần là ngại ngùng, nhưng phần lớn là tức giận!

    "Ngôn tiên sinh! Xin ngài rời đi, nếu ngài còn tiếp tục quấy rối tôi như vậy, tôi có thể báo cảnh sát."

    Tô Tiểu Tịch đã cố gắng kiềm chế bản thân không buông ra những tiếng chửi thề.

    Ngôn Tu thực sự không thể kết hợp được người phụ nữ trước mặt này với cô gái quyến rũ phong tình vạn chủng đêm qua, chẳng lẽ cô ấy là song sinh?

    Nghĩ đến đây, Ngôn Tu quyết định vẫn nên làm rõ danh tính của người phụ nữ đêm qua trước đã.

    Nếu như mình thực sự nhầm người, thì..

    "Nếu Tô tiểu thư đã kiên quyết biểu thị không quen biết tôi, vậy thì xin lỗi đã làm phiền, nhưng tôi sẽ còn quay lại."

    Nói xong câu này, Ngôn Tu không thèm quay đầu mà rời khỏi quầy lễ tân, ngay cả một cơ hội để chửi mắng cũng không để lại cho Tô Tiểu Tịch.

    "Có thấy không, bây giờ có quá nhiều kẻ biến thái rồi.."

    Tô Tiểu Tịch đang cố gắng dạy dỗ cô gái ở quầy lễ tân, nhưng khi quay lại, cô thấy cô gái đó đang nhìn mình với ánh mắt đầy hâm mộ.

    "Chị Tịch, chị thật sự không biết người vừa rồi sao? Anh ấy chính là Ngôn Tu! Hôm qua đã nhận phòng, không ngờ ngoài đời còn đẹp trai hơn trong ảnh nhiều."

    "..."

    Tô Tiểu Tịch ngơ ngác, không hiểu ánh mắt si mê của cô gái ở quầy lễ tân có ý nghĩa gì.

    Tô Tiểu Tịch nhìn đồng hồ, may mà kẻ biến thái này không chiếm quá nhiều thời gian của mình, chỉ còn vài phút nữa là tan ca.

    Tô Tiểu Tịch tiện tay nhập tên "Ngôn Tu" vào hệ thống.

    Không nhìn thì không sao, vừa nhìn Tô Tiểu Tịch suýt nữa bị những gì hiện ra trước mắt làm choáng váng!

    "Tại sao dưới cái tên này lại có tên của tôi!"

    "Chị Tịch! Chị lại ở chung phòng với Ngôn Tu? Hai người có phải cãi nhau rồi không? Nên vừa rồi giả vờ không quen biết sao!"

    Cô gái ở quầy lễ tân thò đầu qua, hét lên.

    Tô Tiểu Tịch gần như bị lượng thông tin khổng lồ này làm cho choáng váng, tại sao mình lại ở chung phòng với người đàn ông này?

    (Chương này kết thúc)
     
    Dương2301 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...